TAM TẠNG THÁNH KINH PHẬT GIÁO
TẠNG KINH (NIKÀYA)
Thi Hóa
TRUNG BỘ KINH
( Majhima Nikàya )
Tập IV
Hòa Thượng THÍCH MINH CHÂU
Dịch sang tiếng Việt từ Tam Tạng Pàli
Chuyển thể Thơ :
Giới Lạc MAI LẠC HỒNG tự TUỆ NGHIÊM
( Huynh Trưởng Cấp Tấn - GĐPTVN tại Hoa Kỳ )
Email : honglacmai1@yahoo.com
124. Kinh BẠC-CÂU-LA
( Bakkula sutta )
Như vậy, tôi nghe :
Một thời, Bạc-Câu-La Tôn-giả (1)
Trú Vương-Xá – Rá-Chá-Ga-Ha (2)
Tinh Xá Vê-Lú-Va-Na (2)
(Trúc Lâm Tinh Xá cũng là nơi đây)
Gần nơi này nuôi nhiều sóc lạ
(Ka-Lanh-Đá-Ka-Ní-Vá-Pa). (3)
Vị lõa thể Káp-Sa-Pa (4)
Bạn cũ ngài Bạc-Câu-La, khi mà
Tôn-giả hãy còn là Cư Sĩ.
Káp-Sa-Pá trực chỉ đến nơi
Trú xứ Tôn-giả. Gặp rồi
Nói với Tôn-giả những lời hỏi thăm
Lời chào đón trong tầm thân hữu,
Chúc thành tựu với cách xã giao,
Rồi ông ta liền ngồi vào
Một bên Tôn-giả, mở đầu hỏi qua :
– “ Hiền-giả Bạc-Câu-La ! Từ trước
______________________________
(1) : Tôn-giả Bakkula – Bạc-Câu-La – là vị Thánh Tăng đặc biệt
xuất gia năm 80 tuổi. Do nỗ lực Thiền quán nên chỉ sau 7 ngày
đã đắc Thánh quả A-La-Hán. Ngài được tôn xưng là vị Đệ Nhất
Vô Bệnh. Ngài nhập diệt vào năm 160 tuổi, với 80 Hạ-lạp.
(2) : Tinh Xá Trúc Lâm – Veluvana-Vihàra, gần Thành Vương Xá
(Rajagaha) do Vua Tần-Bà-Sa-La (Bimbisara) dâng lên Đức
Phật. Đây là ngôi Tinh Xá đầu tiên kể từ khi Phật thành đạo.
(3) : Nơi nuôi sóc Kalandakanivapa. (4) : Vị Kassapa.
Bạn xuất gia đã được bao năm ? ”.
– “ Đã trải qua tám mươi năm
Chánh Pháp cao thượng tôi tầm, xuất gia ”.
– “ Hiền-giả Bạc-Câu-La ! Như vậy
Trong tám mươi năm ấy, bao lần
Bạn hành dâm dục tự thân “.
– “ Này Káp-Sa-Pá ! Trong phần hỏi đây
Chớ có hỏi tôi đây như vậy
Hãy hỏi rằng : ‘Từng ấy thời gian
Hiền-giả đã bao nhiêu lần
Khởi lên dục tưởng chẳng chân chánh gì ? ”.
– “ Bạc-Câu-La ! Vậy thì Hiền-giả
Bao nhiêu lần ông đã khởi ra
Dục tưởng bất chánh ố tà ? ”.
– “ Này Káp-Sa-Pá ! Xuất gia đến giờ
Sự thật không bao giờ dục tưởng
Đã khởi lên, trưởng dưỡng trong tôi ”.
– “ Bạn Bạc-Câu-La ! Vậy thời
Việc chưa từng có trong đời xuất gia
Của vị Bạc-Câu-La, hy hữu !
Tôi thọ trì thành tựu của ngài ”.
– “ Trong suốt tám mươi năm này
Tôi không nhận thấy hiện hay âm thầm
Sân & hại-tưởng, dục tầm nào khởi ”.
– “ Tôn-giả ! Với sự việc như vầy
Suốt trong tám mươi năm này
Tôn-giả chẳng có khởi rày hại & sân &
Không khởi phần dục tầm cố hữu
Thật hy hữu ! Chưa từng có vầy !
Tôi thọ trì sự việc này ”.
– “ Káp-Sá-Pá ! Thời gian dài xuất gia
Tôi không có nhận qua y áo
Của Cư-sĩ thuần đạo cúng dàng.
Trong tám mươi năm, hoàn toàn
Tôi không may, cắt y bằng dao, kim,
Tôi cũng không kiếm tìm thuốc nhuộm
Để nấu nhuộm về bao loại y.
Không thực hiện sau hạ kỳ
Thọ Ka-Thi-Ná vào thì dâng y.
Cũng không có may y, thọ lãnh
Cho các đồng-phạm-hạnh trong Tăng.
Không có nhận lời mời ăn,
Khởi tâm mong được mời ăn trong nhà,
Tám mươi năm xuất gia, không có
Ngồi trong nhà, nhìn ngó nữ nhân,
Không thuyết pháp cho nữ nhân
Dù một bài kệ hay phần một câu.
Cũng không có đi vào phòng xá
Tỷ Kheo Ni, hoặc giả một thì
Thuyết pháp cho Tỷ Kheo Ni,
Cho học-pháp nữ, Sa-di Ni nào ”.
– “ Thưa Tôn-giả ! Với bao điều đó
Hy hữu, chưa từng có của ngài,
Tôi thọ trì sự việc này ”.
– “ Hiền-giả ! Tám mươi năm dài trải qua
Từ khi tôi xuất gia, phòng hộ
Chưa làm Thầy Tế Độ cho ai,
Chưa truyền đại-giới cho ai,
Chưa nhận Y-chỉ cho ai bao giờ.
Không bao giờ để Sa-di trẻ
Hầu hạ mình vì lẽ hạ cao.
Không tắm trong nhà tắm nào
Không dùng bột Chun-Na vào tắm xoa.
Không nhờ qua các đồng-phạm-hạnh
Xoa bóp mạnh chân tay của mình,
Không có ‘bệnh hoạn’ phát sinh
Dầu là chốc lát. Không gìn giữ qua
Các y-dược dù là miếng nhỏ
A-Li-Lặc cây đó cắt ra,
(Ha-Ri-Tá-Ki-Khanh-Đa) ( Haritakikhanda )
Không dùng tấm gỗ để mà dựa đây,
Không nằm dài xuống để mà ngủ
Không an cư trú xứ gần làng ”.
– “ Vì rằng Tôn-giả hoàn toàn
Tám mươi năm đã không màng thực thi
Những điều dù không phi chánh pháp
Nhưng thích hạp cho hạnh đầu đà.
Hy hữu ngài Bạc-Câu-La !
Sự chưa từng thấy xảy ra của ngài ”.
– “ Vừa đúng trong bảy ngày ròng rã
Còn uế nhiễm, tôi đã ăn vào
Đồ ăn nội địa phần nào
Đến ngày thứ tám, thanh cao khởi liền
Chánh trí thật vững bền, an lạc ”.
– “ Vì rằng Tôn-giả Bạc-Câu-La
Chánh trí đã được khởi ra
Một sự hy hữu, thật là diệu vi !
Chưa từng có của vì chí thiện
Trước sự kiện Tôn-giả thực hành.
Tôi xin thọ trì tịnh thanh,
Và xin Tôn-giả lòng lành giúp tôi
Được xuất gia ở nơi Pháp & Luật
Của Đức Phật vô lượng Trí Bi,
Thọ Cụ-túc-giới, hành trì ”.
Rồi lõa thể đạt những gì ước mong
Tân Tỷ Kheo cố công, cần mẫn
Không phóng dật, vượt thắng, nhiệt tâm
Độc cư rừng vắng âm thầm
Không bao lâu đã chứng tầm pháp siêu,
Đạt mục tiêu tối cao bậc thánh
Người xuất gia chân chánh mong cầu
Vô thượng phạm hạnh cao sâu
Tự mình chứng ngộ pháp mầu minh quang.
Với thắng trí, trú an, chứng đạt,
Tâm vị ấy an lạc sáng trong
Dục lậu, hữu lậu thoát xong,
Thoát vô minh lậu, khỏi vòng trói trăn,
Liền hiểu rõ : Tự thân giải thoát
Sanh đã tận, phạm hạnh đã thành
Việc cần làm đã thực hành
Sau đời hiện tại, Vô sanh hiển bày.
Tự thấu hiểu và ngay lập tức
Káp-Sa-Pá Đại Đức trở thành
Bậc A-La-Hán tịnh thanh
Nhiệt tâm hoằng hóa Pháp lành thanh cao.
Thời gian sau, ngài Bắc-Kú-Lá
Vị Tôn-giả sống quá trăm năm
Với chùm chìa khóa đang cầm
Đi khắp trú xứ, cao âm nói rằng :
– “ Chư Tôn-giả trong Tăng thân mến !
Hãy tựu đến, tôi từ biệt đây !
Tôi nhập Niết-bàn hôm nay ”.
Sự việc hy hữu của ngài nói trên
(Bạc-Câu-La là tên Tôn-giả)
Vị tằng hữu ngài đã thực thi,
Chúng tôi cung kính thọ trì.
Rồi vị Tôn-giả tức thì ngồi an
Giữa Chúng Tăng, Niết-bàn nhập hóa
Bắc-Kú-La Tôn-giả Niết-bàn
Là sự hy hữu vô vàn !
Sự ‘chưa từng có’ của hàng Thánh Tăng.
Chúng tôi hằng thọ trì thành tựu
Vị tằng hữu, hy hữu sâu xa
Của Tôn-giả Bạc-Câu-La
Sống trên trăm tuổi, lìa xa thế trần ./-
*
* *
( Chấm dứt Kinh số 124 : BẠC-CÂU-LA –
BAKKULA Sutta )