TAM TẠNG THÁNH KINH PHẬT GIÁO
TẠNG KINH (NIKÀYA)
Thi Hóa
TRUNG BỘ KINH
( Majjhima Nikàya )
Tập I
Hòa Thượng THÍCH MINH CHÂU
Dịch sang tiếng Việt từ Tam Tạng Pàli
Chuyển thể Thơ :
Giới Lạc MAI LẠC HỒNG tự TUỆ NGHIÊM
( Huynh Trưởng Cấp Tấn - GĐPTVN tại Hoa Kỳ )
Email : honglacmai1@yahoo.com
32. Đại Kinh RỪNG SỪNG BÒ
(Mahàgosinga sutta)
Như vậy, tôi nghe :
Một thời nọ, Thế Tôn an trú
Khu vườn cạnh rừng rú phía xa
Rừng Sừng Bò – Gô-Sinh-Ga (1)
Có nhiều cây loại Sa-La (2) được trồng.
Cùng với một sốđông Tôn-giả
Bậc Thượng Tọa, đệ tử Phật Đà
Những vị nổi tiếng, sâu xa
Như ngài Sa-Rí-Pút-Ta (3) trí hiền,
Mục-Kiền-Liên – Mốc-Gan-La-Ná(4),
Đại Ca-Diếp Tôn-giả Đầu-đà(5)
(Tức Ma-Ha Káp-Sa-Pa)
A-Nú-Rút-Thá – A-Na-Luật-Đà(6)
(Hay A-Nậu-Lâu-Đà cũng thế),
Ly-Bà-Đa tức Rế-Va-Ta (7)
________________________________
(1) : Rừng Gosinga .
(2) : Cây Sala : Loại cây lớn có hoa to bằng nắm tay màu đỏ sẫm
mùi thơm nồng, những cánh hoa xếp tỏa ra như hoa sen, nhụy hoa
vươn lên giống nhưđầu rồng nên thường được gọi là Long thọ .
(3) : Tôn-giả Sariputta – Xá-Lợi-Phất ; bậc Trí Tuệ đệ nhất ( vị đứng đầu trong 10 vịĐại Đệ Tử của Phật ).
(4): Tôn-giả Moggallana – Mục-Kiền-Liên; vịThần Thông đệ nhất.
(5) : Tôn-giả Mahà Kassapa - Đại Ca-Diếp; vịĐầu Đà đệ nhất .
(6) : Tôn-giả Anuruddha – A-Nậu-Lâu-Đà hay A-Na-Luật-Đà ; vịThiên Nhãn đệ nhất. Ngài là con của Cam-Lộ-Phạn Vương (Amito- dana , em ruột Vua Tịnh Phạn Suddhodana ).
(7) : Tôn-giả Revata – Ly-Bà-Đa ; vịThiền Định đệ nhất . Ngài là em út của Tôn-giả Xá-Lợi-Phất .
Trung Bộ (Tập 1)Đại K. 32 : RỪNG SỪNG BÒ*MLH –476
Và Tôn-giả A-Nan-Đa (1)
Cùng với một số Thượng Tòa nổi danh.
Vào buổi chiều an lành thoải mái
Vừa đứng dậy sau khi tham thiền
Tôn-giảĐại Mục-Kiền-Liên
Đến Đại Ca-Diếp, gặp liền nói ra :
– “ Hiền-giả Káp-Sa-Pa kính mến !
Ta hãy đến nghe pháp sâu xa
Từ ngài Sa-Ri-Pút-Ta !”.
– “ Thưa vâng, Hiền-giả ! Chúng ta đi liền ”.
Hai Tôn-giả Mục-Liên – Ca-Diếp
Vị kế tiếp A-Nú-Rút-Tha,
Rồi cả ba vịđi qua
(Ngài Xá-Lợi-Phất sâu xa trí tài).
A-Nan-Đa vị này chợt thấy
Ba vịấy đến chỗ thiền-na
Của ngài Sa-Ri-Pút-Ta
Liền đến chỗ Rê-Va-Ta vị này.
Rồi nói ngay với vì Tôn-giả :
– “ Ly-Bà-Đa hiền-giả thiết thân !
Hãy xem các bậc Thượng nhân
Cùng đi nghe pháp muôn phần diệu tri
________________________________
X(1) : Tôn-giả Ananda hay A-Nan, là con của Hộc-Phạn-Vương
( em Vua Tịnh Phạn ) và là em của Devadatta (Đề-Bà-Đạt-Đa).
Ngài là vị Thị-giả trung kiên của Đức Phật suốt 30 năm (Trung-
giác-thời và hậu-giác-thời của Phật),có trí nhớ tuyệt vời nên được
xưng tụng là vịĐa Văn đệ nhất . Sau khi Đức Phật nhập Niết Bàn
3 tháng,Ngài Mahà Kassapa triệu tập 500 vị A-La-Hán để KếtTập toàn bộ lời dạy của Đức Phật thành Tam Tạng Thánh Điển; trong đó , ngài A-Nan đọc lại tất cả những bài pháp Đức Phật đã thuyết giảng trong suốt 45 năm hoằng pháp đểĐại Hội kết tập thành Tạng Kinh .
Trung Bộ (Tập 1)Đại K. 32 : RỪNG SỪNG BÒ*MLH –477
Do Tôn-giả Sa-Ri-Pút-Tá
Sẽ thuyết ra cho cả chúng ta.
Này Hiền-giả Rê-Va-Ta !
Chúng ta hãy đến tham gia buổi này ”.
– “ Vâng, Hiền-giả ! Đi ngay kẻo trễ ”.
Rồi các vị vừa kể, đi qua
Chỗ ngài Sa-Ri-Pút-Ta
Mong nghe pháp nhiệm mầu và như chân.
* * *
(Xá-Lợi-Phất – ‘Tướng Quân Chánh Pháp’
Đang an lạc, vừa xuất thiền-na)
Bỗng thấy đi đến từ xa
Là Rê-Va-Tá cùng là A-Nan
Khi gặp mặt A-Nan, ngài nói :
– “ Này Hiền-giả nhớ giỏi A-Nan !
Hãy đến đây, cùng luận bàn
Ngài là thị-giả hoàn toàn, tịnh thanh
Hầu cận Phật chí thành một dạ.
Này Hiền-giả ! Thật khảái thay !
Khu rừng Gô-Sinh-Ga này
Sa-la hoa trổ hương đầy khắp nơi
Rằm sáng trăng hương trời rộng tỏa
Theo Hiền-giả, hạng Tỷ Kheo nào
Có thể làm chói sáng lâu
Rừng Gô-Sinh-Gá, nhờ vào vịđây ? ”.
– “ Thưa Tôn-giả ! Như vầy, có vị
Là Tỷ Kheo nghe kỹ, nhớ nhiều
Giữ gìn, tích tụ những điều
Mình đã nghe ấy, không tiêu hoại gì.
Pháp những kỳ sơ, trung, hậu thiện
Trung Bộ (Tập 1)Đại K. 32 : RỪNG SỪNG BÒ*MLH –478
Được phô diễn cụ túc nghĩa, văn
Nói lên phạm hạnh chánh chân
Hoàn toàn thanh tịnh tâm thân sớm chiều.
Pháp vịấy nghe nhiều, giữ kỹ
Lập lớn tiếng, được ý tư duy
Tri kiến quán sát tức thì
Vịấy thuyết pháp cũng vì chúng đông
Với văn cú suốt thông, lưu loát
Mục đích đoạn trừ mọi tùy miên.
Ngài Xá-Lợi-Phất trí hiền !
Hạng Tỷ Kheo ấy lời tuyền sáng trưng
Có thể làm khu rừng sáng chói ! ”.
Khi nghe nói ý kiến A-Nan
Ngài Xá-Lợi-Phất quay sang
Vị Rê-Va-Tá vẫn đang ngồi kề :
– “ Hiền-giả Rê-Va-Ta chân thật !
Vị‘Đa Văn đệ nhất’ A-Nan
Trả lời một cách rõ ràng
Theo sự giải thích phong quang của mình,
Nay tôi hỏi sự tình cũng vậy :
‘Thật khảái Gô-Sinh-Gá này !
Khu rừng phong cảnh đẹp thay !
Sa-la hoa trổ hương đầy khắp nơi
Rằm sáng trăng hương trời rộng tỏa
Theo Hiền-giả, vị Tỷ Kheo nào
Có thể làm chói sáng lâu
Rừng Gô-Sinh-Gá, nhờ vào vịđây ? ”.
– “ Thưa Tôn-giả ! Như vầy, có vị
Là Tỷ Kheo tịnh chỉ, độc cư
Ưa thích đời sống tịnh cư
Trung Bộ (Tập 1)Đại K. 32 : RỪNG SỪNG BÒ*MLH –479
Vui thú đời sống tịnh cư an lành
Rèn nội tâm, tịnh thanh thiền định
Không gián đoạn thiền định phút nào
Thành tựu quán hạnh thanh cao
Các chỗ không tịch tầm cầu tới lui.
Thưa Tôn-giả ! An vui như thế
Tỷ Kheo này có thể làm cho
Sáng chói khu rừng rộng to
Gô-Sinh-Gá, rừng Sừng Bò nơi đây ! ”.
Nghe Tôn-giả Ly-Bà-Đa đó
(Đệ nhất Thiền-định) tỏ bày ra
Tôn-giả Sa-Ri-Pút-Ta
Hỏi ngài A-Nậu-Lâu-Đàôn nhu :
– “ Này Hiền-giả A-Nu-Rút-Thá !
Rê-Va-Tá hiền-giả trình bày
Theo quan niệm riêng như vầy
Xin hỏi Tôn-giả việc này ra sao :
Hạng Tỷ Kheo thế nào được nói
Làm sáng chói rực rỡ khu rừng ? ”.
– “ Thưa ngài ! Tỷ Kheo đã từng
Dùng thiên nhãn tịnh thanh trừng sạch trong
Được siêu nhiên, viên thông thanh tịnh
Quán sát chính thế giới muôn ngàn
Ví người có mắt rõ ràng
Lên đỉnh lầu nọ dễ dàng ngắm trông
Quán sát ngàn đường vòng lan tỏa.
Cũng vậy, thưa Hiền-giả trí hiền !
Vị Tỷ Kheo đó vô phiền
Thiên nhãn thanh tịnh, siêu nhiên hiện tiền,
Quán sát liền muôn ngàn thế giới
Trung Bộ (Tập 1)Đại K. 32 : RỪNG SỪNG BÒ*MLH –480
Là hạng làm sáng chói rừng này ”.
(‘Đệ nhất Thiên Nhãn’ vị này
A-Nu-Rút-Thá trình bày vừa qua)
Ngài Sa-Ri-Pút-Ta nghe vậy
Liền hỏi Đại-Ca-Diếp Thượng Tòa
Là vị‘Đệ nhất Đầu Đà’ :
– “ Ngài Đại Ca-Diếp ! Vừa qua trình bày
Tôn-giảđây – A-Nu-Rút Thá
Quan niệm riêng đã trả lời tôi.
Xin hỏi Tôn-giảý rồi :
Hạng Tỷ Kheo khiến chói ngời là chi ? ”.
– “ Này Hiền-giả Sa-Ri-Pút-Tá !
Những hành giả sống ở núi rừng
Tán thán đời sống núi rừng
Tự mình khất thực, đến từng tín-gia
Tán thán qua đời sống khất thực
Phấn-tảo-y của bậc khổ hành
(Vải bó thây, lượm để dành
Giặt kỹ cho sạch, may thành y đây)
Dùđêm ngày, ba y luôn giữ,
Tán thán hạnh chỉ giữ tam y,
Tự sống thiểu dục hành trì
Tán thán thiểu dục hạnh ni am tường,
Sống biết đủ, tán dương tri túc,
Sống không nhiễm thế tục, an như,
Tự mình vui sống độc cư
Tán thán hạnh sống độc cư thanh bần,
Sống tinh cần, tán dương tinh tấn,
Tự thành tựu giới hạnh tịnh thanh
Tán thán giới hạnh tựu thành,
Trung Bộ (Tập 1)Đại K. 32 : RỪNG SỪNG BÒ*MLH –481
Thành tựu thiền định, phát sanh an lành
Tán thán sự tựu thành thiền định,
Được trí tuệ chân chính tựu thành
Tán thán trí tuệ tựu thành,
Thành tựu giải thoát tịnh thanh ngọn ngành,
Tự tựu thành giải thoát tri kiến
Khen giải thoát tri kiến tựu thành.
Hạng Tỷ Kheo này thực hành
Làm cho sáng chói, vinh danh rừng này ”.
Nghe Vậy, ngài Sa-Ri-Pút-Tá
Bảo Tôn-giả Mốc-Gan-La-Na
(Đại Mục-Kiền-Liên cũng là
‘Thần thông đệ nhất’ Thượng Tòa tả ban )(1):
– “ Này Hiền-giả Mốc-Gan-La-Ná !
Theo Hiền-giả, hạng Tỷ Kheo nào
Làm cho sáng chói vút cao !
Rừng Gô-Sinh-Gá thêm vào uy nghi ? ”.
– “ Thưa Hiền-giả Sa-Ri-Pút-Tá !
Về A-Phí-Thăm-Má(2) uyên thâm
(Vi-Diệu-Pháp – A-Tỳ-Đàm)
Hai Tỷ Kheo nọ luận đàm cùng nhau
Họ hỏi nhau ; và người được hỏi
Khéo trả lời về mọi pháp-chi
Chứ không dừng lại, do vì
Không trả lời được những gì hỏi đi.
________________________________
(1) : Tôn-giả Sariputta (Xá-Lợi-Phất) và Tôn-giả Moggallana (Mục-Kiền-Liên)được Đức Phật công nhận là hai vịĐại Đệ Tử
tay mặt (Sariputta) và tay trái (Moggallana) của Ngài .
(2) : Abhidhamma – Vi-Diệu Pháp ( A-Tỳ-Đàm ) là phần quan
trọng trong Tạng Luận .
Trung Bộ (Tập 1)Đại K. 32 : RỪNG SỪNG BÒ*MLH –482
Cuộc đàm luận A-Phi-Thăm-Má
Được tiếp tục với cả hai bên
Nên hạng Tỷ Kheo nói trên
Làm cho sáng chói lâu bền rừng thiêng ”.
Rồi Đại Mục-Kiền-Liên Tôn-giả
Hỏi Tôn-giả Sa-Rí-Pút-Ta :
– “ Xin thưa Tôn-giả ! Vừa qua
Chúng tôi đã trả lời làý riêng
Quan điểm riêng chúng tôi giải thích
Nay để rõ mục đích vấn đề
Xin hỏi lại Tôn-giả về
Câu hỏi Tôn-giả một bề hỏi đây :
‘Khảái thay ! Rừng Gô-Sinh-Gá !
Sa-la trổ hoa tỏa hương bay
Cùng khắp trong đêm rằm này
Hương trời tỏa rộng khắp đầy, lan đi.
Thưa Hiền-giả Sa-Ri-Pút-Tá !
Theo Hiền-giả, vị Tỷ Kheo nào
Làm cho sáng chói vút cao
Tại Gô-Sinh-Gá dạt dào lâm viên ? ”.
– “ Hiền-giả Mục-Kiền-Liên ! Tôi nghĩ :
Chính là vịđiều phục được tâm.
Tỷ Kheo điều phục được tâm
Muốn an trú quả cao thâm khi nào :
Muốn an trú quả vào buổi sáng
Thì an trú buổi sáng thanh triêu
Muốn an trú buổi trưa &chiều
Thì an trú buổi trưa & chiều thanh lương
Ví như vị Quốc Vương một nước
Hay Đại-thần quyền tước thật cao
Trung Bộ (Tập 1)Đại K. 32 : RỪNG SỪNG BÒ*MLH –483
Có tủ đựng nhiều áo bào
Nhiều loại gấm vóc, sắc màu khác nhau
Cặp áo nào nhà vua muốn mặc
Vào buổi sáng hay giấc buổi trưa
Buổi chiều – khi nắng, lúc mưa
Thì vua cứ mặc cho vừa ý riêng.
Hiền-giả Mục-Kiền-Liên ! Cũng vậy
Tỷ Kheo ấy điều phục được tâm
Không phải không điều phục tâm,
Muốn an trú quả vào tầm sáng, trưa
Hay buổi chiều cho vừa ý muốn
Tùy trạng huống, thực hiện tùy duyên.
Hiền-giảĐại Mục-Kiền-Liên !
Hạng Tỷ Kheo ấy an nhiên như vầy
Có thể làm rừng này sáng chói ! ”.
Rồi Tôn-giả lại nói nghiêm trang :
– “
Chỗ Thế Tôn ở, rồi mang ý này
Thỉnh Thế Tôn để Ngài chỉ giáo.
Vì tất cả luận đạo chúng ta
Theo giải thích của chúng ta
Ta hãy căn cứ xuyên qua lời Ngài
Để từ nay thọ trì như vậy ”.
Cùng nhau đi đến tịnh phòng
Của Đấng Thiện Thệ, để mong trình bày
Câu chuyện ấy, thỉnh Ngài chỉ giáo.
Gặp Phật Bảo, đảnh lễ chí thành
Ngồi xuống một bên an lành,
Ngài Xá-Lợi-Phất ứng thanh nói liền :
Trung Bộ (Tập 1)Đại K. 32 : RỪNG SỪNG BÒ*MLH –484
– “ Bạch Thế Tôn ! Nhân duyên thù thắng !
Các Tôn-giả đến tận chỗ con
Để cùng bàn luận pháp môn,
Con có câu hỏi các Tôn-giả liền.
Người đầu tiên A-Nan Hiền-giả,
Tiếp theo Rê-Va-Tá Thiền-gia,
Hiền-giả A-Nú-Rút-Tha,
Rồi Ma-Ha Káp-Sa-Pa đại hiền,
Ma-Ha Mục-Kiền-Liên sau rốt.
Chỉ với một câu hỏi đặt ra :
“ Khảái thay ! Gô-Sinh-Ga !
Đêm rằm trăng tỏ thật là sáng trưng !
Hoa Sa-la trong rừng trổ khắp
Tỏa hương thơm tràn ngập nơi nơi
Hạng Tỷ Kheo nào là người
Làm cho sáng chói rạng ngời rừng đây ? ”.
* A-Nan-Đa nói ngay ý nghĩ :
‘Tỷ Kheo nào nghe kỹ, nhớ nhiều
Giữ gìn, tích tụ những điều
Mình đã nghe ấy, không tiêu hoại gì.
Pháp những kỳ sơ, trung, hậu thiện
Được phô diễn cụ túc nghĩa, văn
Nói lên phạm hạnh chánh chân
Hoàn toàn thanh tịnh tâm thân sớm chiều.
Pháp vịấy nghe nhiều, giữ kỹ
Lập lớn tiếng, được ý tư duy
Tri kiến quán sát tức thì
Vịấy thuyết pháp cũng vì chúng đông
Với văn cú suốt thông, lưu loát
Mục đích đoạn trừ mọi tùy miên.
Trung Bộ (Tập 1)Đại K. 32 : RỪNG SỪNG BÒ*MLH –485
Là vị Tỷ Kheo đại hiền
Lời vịấy khiến khắp miền sáng trưng
Có thể làm khu rừng sáng chói ! ”.
* Đáp câu hỏi, thì Rê-Va-Ta
(Là vị‘Đệ nhất Thiền-na’)
Đã khéo diễn giải dựa qua ý mình,
Vào kinh nghiệm của mình, nêu ý :
‘Vị Tỷ Kheo tịnh chỉ độc cư
Luôn sống tịnh chỉ tịnh cư
Vui thú đời sống tịnh cư an lành
Rèn nội tâm, tịnh thanh thiền định
Không gián đoạn thiền định phút nào
Thành tựu quán hạnh thanh cao
Các chỗ không tịch tầm cầu tới lui.
Rồi nói rằng : An vui như thế
Tỷ Kheo này có thể làm cho
Sáng chói khu rừng rộng to
Gô-Sinh-Gá, rừng Sừng Bò nơi đây ! ”.
* Khi hỏi ngài A-Nu-Rút-Thá,
Thì Hiền-giảđãđáp, tựu trung :
‘Vị Tỷ Kheo nào đã từng
Dùng thiên nhãn tịnh thanh trừng sạch trong
Được siêu nhiên, viên thông thanh tịnh
Quán sát chính thế giới muôn ngàn
Ví người có mắt rõ ràng
Lên đỉnh lầu nọ dễ dàng ngắm trông
Quán sát ngàn đường vòng lan tỏa.
Cũng vậy, với thành quả cần chuyên
Vị Tỷ Kheo đó vô phiền
Thiên nhãn thanh tịnh, siêu nhiên hiện tiền,
Trung Bộ (Tập 1)Đại K. 32 : RỪNG SỪNG BÒ*MLH –486
Quán sát liền muôn ngàn thế giới
Là hạng làm sáng chói rừng này ”.
* Đến lượt Đại Ca-Diếp ngài,
Trả lời theo hạnh mà ngài hành theo :
‘Vị Tỷ Kheo nào ưa tịch mịch
Thường vui thích sống ở núi rừng
Tán thán đời sống núi rừng
Tự mình khất thực, đến từng tín-gia
Tán thán qua đời sống khất thực
Phấn-tảo-y của bậc khổ hành
(Vải bó thây, lượm để dành
Giặt kỹ cho sạch, may thành y đây)
Dùđêm ngày, ba y luôn giữ,
Tán thán hạnh chỉ giữ tam y,
Tự sống thiểu dục hành trì
Tán thán thiểu dục hạnh ni am tường,
Sống biết đủ, tán dương tri túc,
Sống không nhiễm thế tục, an như,
Tự mình vui sống độc cư
Tán thán hạnh sống độc cư thanh bần,
Sống tinh cần, tán dương tinh tấn,
Tự thành tựu giới hạnh tịnh thanh
Tán thán giới hạnh tựu thành,
Thành tựu thiền định, phát sanh an lành
Tán thán sự tựu thành thiền định,
Được trí tuệ chân chính tựu thành
Tán thán trí tuệ tựu thành,
Thành tựu giải thoát tịnh thanh ngọn ngành,
Tự tựu thành giải thoát tri kiến
Khen giải thoát tri kiến tựu thành.
Trung Bộ (Tập 1)Đại K. 32 : RỪNG SỪNG BÒ*MLH –487
Hạng Tỷ Kheo này thực hành
Làm cho sáng chói, vinh danh rừng này ”.
* Trả lời ngay, Mục-Liên Tôn-giả
Luận A-Phí-Thăm-Má uyên thâm
(Vi-Diệu-Pháp – A-Tỳ-Đàm) :
Hai Tỷ Kheo nọ luận đàm cùng nhau
Họ hỏi nhau ; và người được hỏi
Khéo trả lời về mọi pháp-chi
Chứ không dừng lại, do vì
Không trả lời được những gì hỏi đi.
Cuộc đàm luận A-Phi-Thăm-Má
Được tiếp tục với cả hai bên
Nên hạng Tỷ Kheo nói trên
Làm cho sáng chói lâu bền rừng thiêng’.
* * *
Tôn-giả Mục-Kiền-Liên lúc đó
Bạch với Phật cho rõ thêm ra :
– “ Bạch Đấng Vô Thượng Phật Đà !
Chúng con giải thích chỉ làý riêng
Con hỏi lại trí hiền Tôn-giả
Xá-Lợi-Phất – xin trả lời qua
Câu hỏi mà ngài đề ra :
Tỷ Kheo nào xứng đáng là biểu trưng
Sáng chói rừng này, Gô-Sinh-Gá ?
Theo Tôn-giả, nội lực cao thâm
Tỷ Kheo điều phục được tâm
Muốn an trú quả cao thâm khi nào :
Muốn an trú quả vào buổi sáng
Thì an trú buổi sáng thanh triêu
Muốn an trú buổi trưa &chiều
Thì an trú buổi trưa & chiều thanh lương
Trung Bộ (Tập 1)Đại K. 32 : RỪNG SỪNG BÒ*MLH –488
Ví như vị Quốc Vương một nước
Hay Đại-thần quyền tước thật cao
Có tủ đựng nhiều áo bào
Nhiều loại gấm vóc, sắc màu khác nhau
Cặp áo nào nhà vua muốn mặc
Vào buổi sáng hay giấc buổi trưa
Buổi chiều – khi nắng, lúc mưa
Thì vua cứ mặc cho vừa ý riêng.
Vị hành giả cần chuyên cũng vậy
Tỷ Kheo ấy điều phục được tâm
Không phải không điều phục tâm,
Muốn an trú quả vào tầm sáng, trưa
Hay buổi chiều cho vừa ý muốn
Tùy trạng huống, thực hiện tùy duyên.
Giữ tâm thanh tịnh vô phiền
Hạng Tỷ Kheo ấy an nhiên như vầy
Có thể làm rừng này sáng chói ”
Đó là mọi ý kiến nêu ra.
Kính bạch Thế Tôn Phật Đà
Thỉnh Ngài chỉ dạy rõ, qua điều này ”.
– “ Thật lành thay ! Mốc-Gan-Lá-Ná !
Nếu chân chánh để trả lời ngay
Thì tất cả các ông đây
Đều trả lời đúng như vầy mà thôi !
Tùy kinh nghiệm họ thời chứng đắc
Nét đặc trưng họđạt ra sao ”.
Nghe lời Phật dạy trước sau
Ngài Xá-Lợi-Phất cúi đầu thưa qua :
– “ Bạch Phật Đà ! Vị nào xứng đáng
Trung Bộ (Tập 1)Đại K. 32 : RỪNG SỪNG BÒ*MLH –489
Khéo trả lời viên mãn câu này ? ”.
– “ Sa-Ri-Pút-Tá ! Lành thay !
Lần lượt qua các ông đây trả lời
Đều là khéo trả lời câu đó.
Nhưng vẫn có hạng Tỷ Kheo này
Làm cho khu rừng sáng đầy
Làm cho rực rỡđóđây rạng ngời :
‘Như thường lệ, sau thời khất thực
Vị Tỷ Kheo thọ thực xong rồi
Sau khi rửa bát, úp phơi
Tréo chân, lưng thẳng, giữ hơi thở đều
Ngồi kiết già, nương theo chánh niệm
Với tâm niệm : Ta quyết đêm ngày
Không bỏ ngồi kiết già này
Đến khi đạo-quảđạt, đầy thắng duyên
Khéo giải thoát não phiền lậu-hoặc
Không chấp thủ, (chứng đắc sâu xa).
Này ông Sa-Ri-Pút-Ta !
Hạng Tỷ Kheo ấy mới là biểu trưng
Làm sáng chói khu rừng này vậy ! ”.
Nghe lời dạy của Phật rõ rành
Các vị Tôn-Giả tịnh thanh
Hoan hỷ, tín thọ lời lành Thế Tôn ./-
*
* *
( Chấm dứt Kinh số 32 : Đại Kinh RỪNG SỪNG BÒ – MAHÀGOSINGA Sutta )