TAM TẠNG THÁNH KINH PHẬT GIÁO
TẠNG KINH (NIKÀYA)
Thi Hóa
TRUNG BỘ KINH
( Majhima Nikàya )
Tập III
Hòa Thượng THÍCH MINH CHÂU
Dịch sang tiếng Việt từ Tam Tạng Pàli
Chuyển thể Thơ :
Giới Lạc MAI LẠC HỒNG tự TUỆ NGHIÊM
( Huynh Trưởng Cấp Tấn - GĐPTVN tại Hoa Kỳ )
Email : honglacmai1@yahoo.com
86. Kinh ANGULIMÀLA
( Angulimàla sutta )
Như vậy, tôi nghe :
Một thời, Đức Thế Tôn Thiện Thệ
Trú Xá Vệ, Chê-Tá-Va-Na
( Tinh Xá Kỳ Viên cũng là )
A-Na-Thá-Pin-Đi-Ka cúng dường
( Người gọi thường là Cấp-Cô-Độc ).
Lúc bấy giờ, vương tộc trị vì
Quốc Vương Pa-Sê-Na-Đi (1)
Tức Ba-Tư-Nặc, tức thì được tin
Về tình hình tại Kô-Sa-Lá (1)
Ăng-Gu-Li-Ma-Lá (2) thợ săn
Trở thành tên cướp sát nhân
Bàn tay đẫm máu, hung hăng bạo tàn
Không có lòng bình an, từ mẫn
Nên mọi người căm phẫn vô vàn.
Vì nó, mọi chốn lầm than
Thành phố, thị trấn, thôn làng vắng tanh.
Nó giết người, để dành một ngón
Kết tràng hoa bằng ngón tay người.
Tiếng than vang vọng khắp nơi
Y giết gần đến ngàn người lương dân.
Vua tức giận truyền rằng phải trị,
Truyền binh mã chuẩn bị tảo trừ.
____________________________
(1) : Vua Pasenadi – Ba-Tư-Nặc , trị vì nước Kosala .
(2) : Angulimàla : có nghĩa là ‘Vòng hoa bằng ngón tay người’.
Vị này cò được gọi là Ương Quật Ma-La hay Vô Não (không
não hại người).
Trung Bộ ( Tập 3 ) Kinh 86 : ANGULIMÀLA * MLH – 208
Vào buổi sáng, Đấng Đạo Sư
Đắp y mang bát, dáng từ uy nghi
Vào thành Sa-Vát-Thi khất thực
Và sau đó thọ thực lặng yên,
Xong, Ngài trở về Kỳ Viên
Trên con đường sẽ gặp tên cướp này
( Có tên Ăng-Gu-Li-Má-Lá
Cũng là gã Ương-Quật-Ma-La
Hoặc tên Vô Não cũng là ).
Những người chăn thú hay là nông dân
Người bộ hành hay chăn bò nọ
Thấy Thế Tôn đi bộ trên đàng
Sẽ gặp tên cướp hung tàn
Nên họ liền nói để ngăn cản Ngài :
– “ Bạch Thế Tôn ! Xin Ngài hãy tránh
Đi con đường bất hạnh đang chờ
Tên cướp Vô Não hiện giờ
Ra tay sát hại, đẫm dơ máu người.
Bộ hành họp nhiều người cùng lúc
Hai, ba, bốn, năm chục cùng đi,
Tuy vậy, vẫn có đôi khi
Họ vẫn gặp Ăng-Gu-Li-Ma-Là
Có nhiều người hồn đà lìa xác,
Xin Đại Giác tìm lối khác đi ”.
Nghe vậy, đức Chánh Biến Tri
Giữ im lặng, tiếp tục đi đường này.
Lần thứ hai, thứ ba sau đó
Gặp nhóm khác thì họ cũng ngăn :
– “ Xin Thế Tôn hãy dừng chân !
Đừng đi đường đó, muôn phần hiểm nguy
Trung Bộ ( Tập 3 ) Kinh 86 : ANGULIMÀLA * MLH – 209
Ăng-Gu-Li-Ma-La là kẻ
Đang giết người như ngoé nơi ni ”.
Phật im lặng tiếp tục đi,
Khi tên cướp Ăng-Gu-Li-Ma-Là
Thấy Phật Đà từ xa đi lại
Y liền nghĩ : ‘Kẻ dại khờ này !
Thật là hy hữu lắm thay !
Một mình vác xác đến ngay nơi này.
Con đường đây bộ hành cả tốp
Mấy chục người tụ họp đi qua
Nhưng cũng rơi vào tay ta,
Nay chỉ đơn độc người Sa-Môn này
Không có người thứ hai nào khác,
Hình như đạt một sức mạnh gì !
Vậy ta hãy giết gã đi ”.
Rồi tên cướp Ăng-Gu-Li-Ma-Là
Cầm kiếm và tấm khiên, với túi
Đựng cung tên, rượt đuổi theo liền.
Dù y chạy nhanh như tên
Trong khi Đức Phật điềm nhiên bước đều.
Đó do điều dụng thần thông lực
Bậc uy đức thị hiện viên thông
Khiến cho Vô Não hoài công
Chạy hết tốc lực vẫn không kịp gì.
Tên cướp Ăng-Gu-Li-Ma-Lá
Suy nghĩ rằng : ‘Thật quá diệu kỳ !
Thật là hy hữu quá đi !
Trước đây ta đuổi, níu trì con voi
Đang chạy nhanh, khiến voi bị bắt,
Hoặc đuổi bắt con ngựa phi mau
Trung Bộ ( Tập 3 ) Kinh 86 : ANGULIMÀLA * MLH – 210
Đuổi kịp, bắt nó nhốt vào,
Chiếc xe đang chạy hay dầu con nai
Chạy thục mạng, ta đây không khó
Đuổi kịp và bắt nó như không.
Nhưng nay dẫu ta quyết lòng
Chạy hết tốc lực vẫn không kịp người
Sa-Môn này hiện thời đang bước
Ở phía trước, tốc lực bình thường ”.
Vô Não liền gọi Pháp Vương :
– “ Sa-Môn ! Đứng lại bên đường chờ ta ! ”.
– “Ăng-Gu-Lí-Ma-La ! Mãi mãi
Ta đã đứng. Ngươi hãy dừng ngay ! ”.
Vô Não suy nghĩ như vầy :
– “ Những Sa-Môn Thích tử này xưa nay
Nói sự thật và hay chấp nhận
Những sự thật, phải tận tường tri,
Sa-Môn này dẫu đang đi
Lại nói ‘Ta đã đứng’. Kỳ dị chưa ! ”.
Tên cướp vừa dừng chân liền nói
Với bài kệ để hỏi Phật thôi :
– “ Ngươi đi lại bảo đứng rồi !
Ta đứng, ngươi bảo hãy thời dừng chân.
Sa-Môn ! Ta hỏi ngươi rằng :
Sao ngươi đã đứng, ta hằng còn đi ? ”.
– “Ương-Quật-Ma-La ! Bởi vì
Ta đã dừng lại tức thì ác tâm,
Ta bỏ trượng kiếm, mê lầm.
Còn ngươi không tự truy tầm tâm ngươi,
Trung Bộ ( Tập 3 ) Kinh 86 : ANGULIMÀLA * MLH – 211
Không tự kiềm chế, giết người,
Nên Ta đã đứng, còn ngươi chạy hoài ”.
– “Đã lâu tôi kính các ngài
Những bậc Tiên Thánh nghiêm oai thâm trầm
Nay Ngài bước vào Đại Lâm.
Không lâu, tôi sẽ ác tâm đoạn trừ
Khi nghe pháp của Phật Từ ”.
Nói xong tên cướp này từ hung hăng
Cung, tên, khiên, kiếm đều quăng
( Kể cả khí giới vốn hằn trong tâm )
Rồi y đảnh lễ dưới chân
Của Đấng Thiện Thệ ân cần thiết tha
Hối lỗi, nay xin xuất gia
Nương tựa vào đức Phật Đà trí bi
Bậc Đại Tiên Nhân uy nghi.
“Ê-Hí Phích-Khú !”, Phật thì gọi lên
(‘Thiện Lai Tỷ Kheo’ cùng tên )
Tức thời Vô Não trở nên một vì
Tỷ Kheo có bát, tam y
Được Phật xác chứng đủ uy đức toàn”.
Rồi Phật cùng các hàng Tôn-giả &
Ăng-Gu-Li-Ma-Lá cùng đi,
Du hành đến Sa-Vát-Thi,
Chê-Ta-Va-Ná tức Kỳ Viên đây
Phật cùng Chúng Tăng này an trú.
Vô-Não hành chuyên chú thiền-na.
Bấy giờ cơ sự xảy ra
Tại Vương quốc Kô-Sa-La của vì
Vua Pa-Sê-Na-Đi cai trị.
Trung Bộ ( Tập 3 ) Kinh 86 : ANGULIMÀLA * MLH – 212
Do chuyện Ăng-Gu-Lí-Ma-La
Quần chúng tụ họp kêu la
Lớn tiếng cầu thỉnh hoàng-gia xét tường :
– “ Tâu Đại Vương ! Tại Kô-Sa-Lá
Ăng-Gu-Li-Ma-Lá thợ săn
Là một tên cướp sát nhân
Bàn tay đẫm máu, hung hăng bạo tàn
Không có lòng bình an, từ mẫn
Nên mọi người căm phẫn vô vàn.
Vì nó, mọi chốn lầm than
Thành phố, thị trấn, thôn làng vắng tanh.
Nó giết người, để dành một ngón
Kết tràng hoa bằng ngón tay người.
Tiếng than vang vọng khắp nơi
Y giết gần đến ngàn người lương dân.
Đại Vương cần ra tay trừ tận
Bắt giam nó hoặc tẩn-xuất ra
Khỏi nước, đến chỗ thật xa ”.
Đức Vua phủ dụ sẽ ra tay liền.
Buổi sáng tại Kỳ Viên im vắng
Không gian đây tỉnh lặng bình an
Bỗng nhiên xe ngựa một đoàn
Khoảng năm trăm chiếc trên đàng đến đây,
Do vua này – Pa-Sê-Na-Đí
Đã rời Sa-Vát-Thí, cơ duyên
Đi đến Tinh Xá Kỳ Viên
Đến chỗ dừng ngựa, vua liền xuống xe
Cùng đi bộ hướng về hương thất
Của Đức Phật. Khi gặp Thế Tôn
Vua liền đảnh lễ Thế Tôn
Trung Bộ ( Tập 3 ) Kinh 86 : ANGULIMÀLA * MLH – 213
Một bên ngồi xuống mà không nói gì.
Thấy Pa-Sê-Na-Đi như thế
Đấng Thiện Thệ liền hỏi tức thì :
– “ Thưa Đại Vương ! Có chuyện chi ?
Có phải do tại Bim-Bì-Sa-Ra (1)
Vua nước Ma-Kiệt-Đà – chọc giận, (1)
Hay đang hận địch vương mạn khi,
Hoặc các người Lích-Cha-Vi (2)
Tại thành phố Vê-Sa-Ly (2) dở trò ? ”.
– “ Bạch Thế Tôn ! Không do ai cả !
Sê-Ni-Dá Bim-Bí-Sa-Ra
Vua của xứ Ma-Ga-Tha,
Hay các người nước Lích-Cha-Vi nào,
Hoặc địch-vương ở đâu … chọc giận.
Mà con đang mãi bận nghĩ suy
Về chuyện tên cướp cuồng si
Tên của hắn Ăng-Gu-Li-Ma-Là
Tên sát nhân thật là hung ác
Đã giết thác gần một ngàn người.
Con đang truy lùng khắp nơi,
Nhưng tung tích hắn nhất thời mất tăm
_____________________________
( ) : Vua Bimbisara – Tần-Bà-Sa-La hay Bình Sa Vương, trị vì
nước Magadha (Ma-Kiệt-Đà), là cha của vua Ajàtasattu (A-
Xà-Thế). Vua Bimbisara đã dâng cúng Tinh Xá đầu tiên khi
Phật thành đạo chưa bao lâu, đó là Trúc Lâm Tinh Xá
( Veluvanavihàra ).
(2) : Vesali – Tỳ-Xá-Ly, thủ đô của Nước Cộng Hòa Licchavi
của bộ tộc Vajji (Bạt Kỳ). Nước này do vua Visala , con vua
Ikshvaku lập thành. ‘Bảy Pháp Bất Thối’ được Đức Phật
đưa ra từ ý tưởng 7 nguyên tắc sinh hoạt theo tinh thần dân
chủ của người dân Vajji.
Trung Bộ ( Tập 3 ) Kinh 86 : ANGULIMÀLA * MLH – 214
Không thể bắt, giam cầm, tẩn xuất ”.
Nghe lời thuật của vị vua đây
Thế Tôn liền hỏi như vầy :
– “ Thưa Đại Vương ! Nếu điều này xảy ra :
Ăng-Gu-Li-Ma-La thống hối
Từ bỏ mọi tội lỗi, bất nhân
Xuất gia, nhập Chúng Tịnh Tăng
Sống đời Phạm hạnh, tinh cần, giới nghiêm
Thời Đại Vương có tìm bắt giữ
Hay Đại Vương xử sự thế nào ? ”.
– “ Bạch Phật ! Nếu y quay đầu
Diệt tuyệt tội ác, nhập vào Săng-Ga (Tăng-Già)
Thì con sẽ thiết tha đảnh lễ
Đứng dậy chào, lấy ghế mời ngồi
Tứ sự cúng dường mọi thời :
Y phục, vật thực và nơi ở thường
Cùng cúng dường dược phẩm trị bệnh.
Con ra lệnh bảo vệ đêm ngày
Đúng pháp hộ trì vị này.
Nhưng bạch Đại Giác ! Việc đây khó thành
Kẻ sát sanh ác tâm như thế
Sao có thể giữ giới, tu trì,
Và biết chế ngự mọi thì ”.
Lúc bấy giờ, Ăng-Gu-Li-Ma-Là
Ngồi không xa Thế Tôn là mấy
Phật liền chỉ vị ấy, nói là :
– “ Đây, Ăng-Gu-Li-Ma-La ! ”.
Vua Ba-Tư-Nặc tỏ ra kinh hoàng
Thân run khan, tóc lông dựng ngược.
Trung Bộ ( Tập 3 ) Kinh 86 : ANGULIMÀLA * MLH – 215
Phật biết được Vua đang hoảng kinh
Trấn an vua hãy an bình
“ Đại vương chớ sợ, chớ kinh hãi gì,
Nơi này không có chi sợ hãi ”.
Đức vua liền lấy lại oai phong
Tan biến cơn dựng tóc lông.
Nhìn vị Tôn-giả trong vòng uy nghi
Đến gần Ăng-Gu-Li-Ma-Lá
Rồi hỏi vị Tôn-giả ấy rằng :
– “ Ngài là Vô Não (1) phải chăng ? ”.
– “ Thưa Đại Vương ! Đó là phần tên tôi ”.
– “ Thưa Tôn-giả ! Cho tôi được rõ
Phụ thân ngài dòng họ là gì ?
Mẫu thân thuộc dòng họ chi ? ”.
– “ Thưa Đại Vương ! Suốt mọi thì trải qua
Cha Gáp-Ga chính là dòng họ (2)
Mẹ dòng họ là Man-Ta-Ni ”. (3)
– “ Như vậy Tôn-giả đương vi
Là Gáp-Ga Man-Ta-Ni-Pút-Tà (4)
Mong Tôn-giả tịnh hòa, kham nhẫn
Trẫm phát nguyện chu tất cúng dường
Tứ sự đến Tôn-giả thường ”.
Bấy giờ Tôn-giả này đương thực hành
___________________________
( ) : Vô Não – Ahimsaka , cũng là tên của Anggulimala – Ương-
Quật-Ma-La. Thân phụ ngài lúc sinh tiền là Quốc sư của vua Ba-
Tư-Nặc, giỏi về tướng số nên biết sau này con mình sẽ gây não
hại cho nhiều người, do đó ông đạt tên con là Ahimsaka có nghĩa
là không làm não hại đến người khác.
(2) : Gagga . (3) : Mantani . (4) : Gagga Mantaniputta .
Trung Bộ ( Tập 3 ) Kinh 86 : ANGULIMÀLA * MLH – 216
‘Hạnh đầu đà’ tịnh thanh, tỉnh thức
Ở núi rừng, khất thực mà ăn,
Sống chỉ ba y bên thân
Nên Tôn-giả đã nói bằng thiện ngôn :
– “ Thưa Đại Vương ! Bảo tồn huệ mạng
Tôi căn bản đã đủ ba y
Ở rừng, khất thực hành trì
Nên không dám nhận điều chi cúng dường ”.
Ba-Tư-Nặc Quốc vương hoan hỷ
Bước đến trước Toàn Trí Thế Tôn,
Cúi đầu đảnh lễ kính tôn
Rồi ông ngồi cạnh Thế Tôn, thưa là :
– “ Bạch Thế Tôn ! Thật là vi diệu !
Thật hy hữu ! Tiêu biểu nhiệm mầu !
Bạch đấng Thiện Thệ ! Làm sao
Ngài nhiếp phục được thật mau chóng vầy ?
Một tướng cướp lòng đầy tàn bạo
Lại liễu đạo, được nhiếp phục rồi.
Làm cho an tịnh được người
Không thể an tịnh, tâm thời cuồng ngông.
Khiến tịch diệt người không tịch diệt.
Bạch Thế Tôn ! Sự việc như vầy
Con không thể nhiếp phục ai
Với gậy, với kiếm hoặc đày khổ sai.
Nhưng ở đây, chính Ngài nhiếp phục
Với tay không, chẳng chút khó chi.
Kính bạch đức Chánh Biến Tri !
Con nay có việc phải đi chuyện cần,
Nhiều công vụ, nhiều phần trách nhiệm,
Trung Bộ ( Tập 3 ) Kinh 86 : ANGULIMÀLA * MLH – 217
Những trọng điểm cần giải quyết liền ”.
– “ Đại Vương ! Xin cứ tự nhiên
Hãy làm những việc hợp duyên, hợp thời ”.
Từ chỗ ngồi, vua Ba-Tư-Nặc
Đứng dậy, thân bên mặt hướng Ngài
Đảnh lễ, hữu nhiễu, lui ngay.
Một buổi sáng, Tôn-giả này ra đi
Vào thành Sa-Vát-Thi khất thực
Trong khi đi khất thực từng nhà
Tôn-giả Ương-Quật-Ma-La
Thấy một sản phụ rên la, kêu gào,
Sanh không được, đớn đau nguy kịch.
Được mục kích cảnh tượng như vầy
Tôn-giả liền suy nghĩ ngay :
“ Các chúng sinh thật khổ thay trên đời !
Chúng sinh thời chịu nhiều đau khổ ! ”.
Rồi Tôn-giả tìm chỗ ngồi ăn
Trở về Tinh Xá, bần thần
Đến gặp Đức Phật, khởi thân lạy Ngài.
Ngồi một bên, kể ngay trình tự
Câu chuyện người phụ nữ khó sinh
Rất là nguy kịch tình hình
Rồi than : ‘Đau khổ chúng sinh vô cùng !
Chúng sinh chịu hãi hùng đau khổ !’.
Thế Tôn nghe sự cố xảy ra
Bảo Ăng-Gu-Li-Ma-La :
– “ Ông hãy trở lại thành Sa-Vát-Thì
Rồi hãy đi gặp người sản phụ
Nói rằng : “ Này sản phụ kia ơi !
Trung Bộ ( Tập 3 ) Kinh 86 : ANGULIMÀLA * MLH – 218
Từ khi tôi sinh ra đời
Chưa hề cố ý hại người, sát sinh
Chưa giết hại sinh linh nào tất !
Với sự thật này, nguyện bình an
Bà sinh đẻ được an toàn !”.
– “ Bạch Phật ! Nói vậy con mang tội là
Cố ý mà nói láo, dối trá
Vì con đã giết nhiều người rồi ! ”.
– “ Ương-Quật-Ma-La ! Vậy thời
Ông hãy đi đến, nói lời như sau :
‘Này bà chị ! Có câu chúc phúc :
Tôi từ lúc Thánh-sanh đến nay
Chưa hề giết hại một ai,
Không cố ý giết muôn loài chúng sanh,
Mong sự thật chân thành này sẽ
Giúp bà chị sinh đẻ an toàn ”.
Tôn-giả vâng lời đi sang
Đến thành Xá-Vệ để mang lời này
Nói với sản phụ đây như vậy,
Sau đó sản phụ ấy sinh liền
Mẹ con đều được bình yên.
Từ đó,nỗ lực cần chuyên hành trì
Tôn-giả Ăng-Gu-Li-Ma-Lá
Làm hành-giả độc cư, viễn ly
Nhất tâm, tinh tấn mọi thì
Tâm không phóng dật, hộ trì các căn
Không bao lâu đạt phần thực tiễn
Mà các thiện-nam-tử xuất gia
Từ bỏ gia quyến, cửa nhà
Trung Bộ ( Tập 3 ) Kinh 86 : ANGULIMÀLA * MLH – 219
Hướng đến mục đích thiết tha của mình
Là tự chứng ngộ minh thắng trí,
Chứng đạt vị, an trú ngay trong
Hiện tại vô thượng viên thông
Cứu cánh Phạm hạnh, trong lòng biết nhanh:
“ Sanh đã tận, tựu thành Phạm hạnh
Những việc làm chân chánh đã làm
Không còn trở lại cõi phàm ”
Đạt A-La-Hán, nội tâm sáng ngời.
Một buổi sáng bầu trời trong mát
Vị Tôn-giả mang bát, đắp y
Đi vào thành Sa-Vát-Thi
Tức Xá-Vệ, như thường kỳ hóa duyên,
Sư an nhiên tuần tự khất thực.
Lúc ấy, nhiều kẻ tức giận lâu
Hận người tạo ác ngày nào
Nên nay trút giận ào ào lên Sư,
Một cục đất do từ người ném
Hay viên đá được ném trúng vào
Hoặc cây gậy giáng vào đầu
Khiến cho Tôn-giả lỗ đầu, máu tuôn,
Bình bát bị đập luôn, rớt bể
Y ngoài rách, thân thể bị thương.
Về chùa, gặp đấng Pháp Vương,
Phật nhìn tình cảnh bi thương, bảo rằng :
– “ Này ông Ăng-Gu-Li-Má-Lá !
Hãy kham nhẫn ! Bram-Má-Na (1) ơi !
Hãy cố kham nhẫn mọi thời !
________________________
(1) : Bràhmana : Bà-La-Môn.
Trung Bộ ( Tập 3 ) Kinh 86 : ANGULIMÀLA * MLH – 220
Ông đang gặt hái nghiệp thời hiện nay
Quả báo nghiệp đời này ông trả
Mà đáng lẽ chịu quả báo to
Địa ngục nấu sôi trong lò
Trăm, ngàn năm trả nghiệp do hiện thì ”.
Tôn-giả Ăng-Gu-Li-Má-Lá
Nghe lời đấng Giác Giả Phật Đà
Từ đó độc cư thiền-na
Cảm giác giải-thoát-lạc, qua hành trì
Nên tức thì nói lên bài kệ
Cảm khái để bộc bạch nỗi lòng :
“ Ai trước phóng dật, buông lung
Sau không phóng dật, sáng trưng đời này,
Như trăng thoát khỏi tầng mây
Ai làm ác nghiệp, chận ngay nhờ vào
Điều thiện, nghiệp lành thanh cao.
Đời này sáng chói, mây mau tan rồi !
Niên thiếu Tỷ Kheo, trọn đời
Trung thành lời Phật, nguyện noi theo Ngài.
Như trăng thoát mây bủa vây
Đời này sáng chói. Như vầy ta mong :
Mong cho kẻ địch thảy đồng
Nghe giảng Pháp thoại, cõi lòng tịnh thanh.
Mong kẻ địch ta trung thành
Với đạo giải thoát cao minh, tròn đầy.
Mong kẻ địch thọ lãnh ngay
Chánh Pháp vô thượng chứa đầy diệu vi.
Thân tâm an tịnh mọi thì
San sẻ với mọi người vi diệu này
Trung Bộ ( Tập 3 ) Kinh 86 : ANGULIMÀLA * MLH – 221
Mong kẻ địch của ta đây
‘Thuyết nhẫn’, ‘Tán thán’ thuộc hai bậc này
Vô oán hận tâm đêm ngày.
Thời thời nghe pháp, hành ngay pháp này.
Không hại ta – kẻ như vầy
Cũng không làm hại một ai khác nào
Vị ấy chứng tịch tịnh mau
Hộ trì bình đẳng trước sau cũng đồng
Kể cả kẻ tham, người không
Như người dẫn nước hướng dòng chảy lên
Như kẻ làm tên uốn tên
Như người thợ mộc làm nên công trình
Uốn nắn gỗ theo ý mình.
Kẻ Trí tự điều phục mình trước tiên.
Kẻ điều phục bởi gậy, tiên,
Bởi kiếm, câu móc. Còn riêng ta thì
Được điều phục do từ bi
Không gậy, không kiếm, không truy bức gì.
Tên Vô Não & Vô Hại ni
Nhưng ta giết hại hoặc truy sát người.
Nay ta được chánh danh rồi
Vì sự giết chóc, hại người… tránh xa.
Trước – Ăng-Gu-Li-Ma-La
Ngón tay đeo tựa tràng hoa thế này,
Bị nước thác cuốn trôi dài,
Nay quy y bậc Như Lai Phật Đà.
Trước – tên Ương-Quật-Ma-La
Bàn tay vấy máu. Nay đà quy y
Cắt dây sinh tử hiểm nguy,
Trung Bộ ( Tập 3 ) Kinh 86 : ANGULIMÀLA * MLH – 222
Hễ gây ác nghiệp, đến kỳ đọa sanh,
Khi lảnh nghiệp báo chẳng lành
Món nợ như thế sẵn dành cho ta.
Kẻ ngu vô trí mê tà
Đam mê phóng dật. Nhưng mà trí-nhân
Giữ không phóng dật, tinh cần
Như giữ tài sản quý trân vô cùng,
Chớ mê dục lạc, buông lung.
Giữ không phóng dật, luôn luôn định thiền
Chứng đắc đại lạc an nhiên
Quảng đại vô lượng, ta liền đạt ngay
Thành vị “Tỷ Kheo Thiện Lai”.
Không ai khuyến dụ ta đây thực hành
Theo tư tưởng ác, chẳng lành.
Giữa các chân lý nêu danh trên đời
Được khéo giảng dạy xa vời
Chân lý tối thượng ta thời nương theo.
Ta đạt ‘Thiện Lai Tỷ Kheo’
Không đi lạc hướng, chẳng đeo đường tà
Dụ theo tư tưởng ác ma.
Ba Minh ta chứng, Pháp ta viên thành” ./-
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật ( 3 L )
*
* *
( Chấm dứt Kinh số 86 : ANGULIMÀLA –
ANGULIMÀLA Sutta )
***