TAM TẠNG THÁNH KINH PHẬT GIÁO
TẠNG KINH (NIKÀYA)
Thi Hóa
TRUNG BỘ KINH
( Majjhima Nikàya )
Tập I
Hòa Thượng THÍCH MINH CHÂU
Dịch sang tiếng Việt từ Tam Tạng Pàli
Chuyển thể Thơ :
Giới Lạc MAI LẠC HỒNG tự TUỆ NGHIÊM
( Huynh Trưởng Cấp Tấn - GĐPTVN tại Hoa Kỳ )
Email : honglacmai1@yahoo.com
17. Kinh KHU RỪNG
( Vanapattha sutta )
Như vậy, tôi nghe :
Một thời, Đức Thế Tôn an trụ
Kỳ Viên Tự – Chê-Tá-Va-Na
Do Cấp-Cô-Độc tín-gia
A-Na-Thá-Pin-Đi-Ka – cúng dường
Tại đây, Đấng Pháp Vương liền gọi :
– “
Hãy nghe, suy nghiệm kỹ rày
Về ‘Khu Rừng’, pháp Ta nay trình bày ”.
Các Tỷ Kheo nơi đây vâng đáp
Rồi lắng nghe thời pháp của Ngài.
– “ Này chư Tỷ Kheo ! Ởđây
Tỷ Kheo nào sống ở ngay khu rừng
Các niệm nào chưa từng an trú
Đã không được an trú tức thì
Tâm tư chưa định tĩnh gì
Không được định tĩnh mọi thì bình an
Các lậu hoặc chưa hoàn toàn dứt
Không hoàn toàn được dứt trừ nhanh
Vô thượng an ổn tịnh thanh
Khỏi các ác phược chẳng lành đáng chê
Chưa chứng đạt, không hề chứng đạt
Những vật dụng này, khác rất cần
Cho người xuất gia, độc thân
Phải sắm đầy đủ tự thân bốn phần :
Thuốc trị bệnh, thức ăn khất thực,
Trung Bộ (Tập 1) Kinh 17 : KHU RỪNG * MLH – 250
Cùng sàng tọa, y phục của Tăng
Các vật dụng kiếm khó khăn
Vị Tỷ Kheo ấy phải cần nghĩ suy :
‘Khu rừng này mọi thì khó sống
Khi ta sống đây chẳng dễ dàng
Các niệm chưa được trú an
Không được an trú hoàn toàn trong ta
Tâm tư ta vốn chưa định tĩnh
Vẫn không được định tĩnh an hòa
Rồi các lậu-hoặc của ta
Chưa hoàn toàn diệt, vẫn là còn nguyên
Chưa chứng đạt hiện tiền vô thượng
Khỏi ác phược các chướng chưa thành
Không được chứng đạt, hoàn thành
Về tứ-vật-dụng rất cần cho ta
Khó kiếm được nếu ta vẫn sống
Tại khu rừng sâu rộng như vầy’.
Này Tăng Chúng ! Tỷ Kheo này
Phải từ bỏ khu rừng ngay tức thì
Không ở lại làm gì rừng đó
Dù ban đêm hay ở ban ngày.
* Mặt khác, vị Tỷ Kheo này
Sống ở một khu rừng dày vắng teo
Vị Tỷ Kheo sống nơi rừng ấy
Tự cảm thấy niệm chưa trú an
Thì niệm không được trú an
Tâm chưa định tĩnh, không màng tĩnh an
Các lậu hoặc chưa hoàn toàn dứt
Không hoàn toàn được dứt trừ nhanh
Vô thượng an ổn tịnh thanh
Trung Bộ (Tập 1) Kinh 17 : KHU RỪNG * MLH – 251
Khỏi các ác phược chẳng lành đáng chê
Chưa chứng đạt, không hề chứng đạt
Những vật dụng này, khác rất cần
Cho người xuất gia, độc thân
Phải sắm đầy đủ tự thân bốn phần :
Thuốc trị bệnh, thức ăn khất thực
Cùng sàng tọa, y phục của Tăng
Vật dụng kiếm không khó khăn
(Vì có làng xóm khá gần rừng đây)
Tỷ Kheo này phải cần suy nghĩ :
‘Ta sở dĩ sống ở rừng này
Không vì vật-dụng hằng ngày
Y phục, vật thực nơi đây dư dùng
Thuốc trị bệnh tốt, cùng sàng tọa,
Ta là một hành-giả tu thiền
Các niệm không được trú yên
Không được định tĩnh, chướng duyên vẫn còn
Các lậu-hoặc không hoàn toàn dứt
An ổn, khỏi ách phược không thành
Thì sự lợi dưỡng phát sanh
Ích gì cho sự tu hành của ta !’.
Tỷ Kheo sau khi qua suy nghĩ
Rốt cuộc chỉ chọn một con đường :
Từ bỏ, không ở lại rừng.
* Này Tỷ Kheo Chúng ! Đã từng trải qua
Vị Tỷ Kheo nào mà sống tại
Một khu rừng nào đấy cưu mang
Các niệm chưa được trú an
Thì được an trú dễ dàng tại đây
Tâm chưa định thì nay định tĩnh
Trung Bộ (Tập 1) Kinh 17 : KHU RỪNG * MLH – 252
Các lậu-hoặc mắc dính đoạn trừ
Vô thượng an ổn như như
Khỏi các ác phược, an từ chứng ngay
Nhưng tại đây khó khăn vật thực,
Thuốc trị bệnh, y phục khó khăn
Sàng tọa ngủ nghỉ … các phần
Nói chung tứ sự khó khăn, thiếu nhiều.
Nhưng Tỷ Kheo đăm chiêu suy nghĩ :
‘Ta sống đây để chỉ tu hành
Tuy tứ-vật-dụng phát sanh
Thảy đều thiếu thốn sẵn dành cho ta
Nhưng đường tu của ta chứng đạt
Còn việc khác, lợi dưỡng không cần’,
Tỷ Kheo suy tính, quyết rằng
Phải nên ở lại tinh cần tịnh tu.
* Còn Phích-Khu đã từng an trú
Tại một nơi rừng rú, tu thiền
Các niệm đã được trú yên
Tâm tưđịnh tĩnh, an nhiên vô vàn
Các lậu-hoặc hoàn toàn diệt được
Khỏi ách phược, an ổn chứng rồi.
Thuốc trị bệnh dễ kiếm thôi
Thức ăn khất thực cũng dồi dào ra
Y phục và sàng tòa đầy đủ
Nói chung tứ-vật-dụng dễ dàng.
Tỷ Kheo ấy cần nghĩ rằng :
‘Nơi đây đáp ứng điều hằng ước mong
Bề tứ-sự thì không trở ngại
Đường tu hành cũng lại hanh thông
Chứng đạt được phần đợi trông’,
Trung Bộ (Tập 1) Kinh 17 : KHU RỪNG * MLH – 253
Vịấy cần phải sống trong khu rừng
Đến trọn đời nếu từng phát nguyện
Không thối chuyển rời bỏ rừng đây.
* Mặt khác, vị Tỷ Kheo này
Sống tại làng mạc, sống ngay đô thành
Tinh Xá nào hay quanh thị trấn
Trong địa phận một quốc gia nào
Sống gần vị thiện hữu nào
(Một vị Sư trưởng hay vào bạn tu)
* Trường hợp một, cho dù chuyên chú
Các niệm không an trú, vọng tâm
Tâm không định tĩnh, sóng ngầm
Các lậu-hoặc không được thầm diệt đi
Chưa chứng đạt những gì mong mỏi
Về tứ sự các loại cần dùng :
Vật thực, y phục, phụ tùng
Thuốc men, sàng tọa – nói chung thiếu nhiều.
Vị Tỷ Kheo trọng điều chứng đắc
Suy tính thật chu đáo ngọn ngành
Cần phải bỏ chốn này nhanh
Không cần xin phép vị hành giả kia.
* Trường hợp hai, cùng chia gian khổ
Sống cùng chỗ phạm hạnh đồng tu
Tỷ Kheo dù cố công phu
Nhưng các niệm vẫn mịt mù không an
Tâm chưa định,hoàn toàn không định
Các lậu-hoặc mắc dính không trừ
Không chứng đạt để an như
Dù tứ-vật-dụng thường dư dả nhiều.
Vị Tỷ Kheo trọng điều chứng đắc
Trung Bộ (Tập 1) Kinh 17 : KHU RỪNG * MLH – 254
Suy tính thật chu đáo ngọn ngành
Cần phải bỏ chốn này nhanh
Không cần xin phép vị hành giả kia.
* Trường hợp ba, không lìa phạm hạnh
Cùng chung sống trong cảnh đạo tràng
Tỷ Kheo các niệm trú an
Tâm được định tĩnh hoàn toàn nghiêm trang
Các lậu-hoặc hoàn toàn diệt được
Khỏi ác phược chứng đạt chánh chân,
Tứ-sự thì kiếm khó khăn
Y phục, thuốc bệnh, thức ăn, sàng tòa.
Nhưng Tỷ Kheo trải qua suy tính :
‘Vì mục đích giải thoát khổ này
Dù tứ-vật-dụng nơi đây
Khó kiếm, thiếu thốn hằng ngày cho ta,
Nhưng phải ở lại mà hành đạo
Phải theo sát vị giáo-thọ này’.
* Trường hợp thứ tưởđây
Vị Tỷ Kheo ấy hằng ngày cùng tu
Với vị thầy ôn nhu phạm hạnh
Được thuận lợi trong cảnh đạo tràng
Các niệm chưa được trú an
Thì được an trú, tâm càng thảnh thơi
Tâm chưa định nay thời định tĩnh
Các lậu-hoặc mắc dính, đoạn trừ
Khỏi các ác phược, an như
Chứng đạt vô thượng do từđiều đây.
Tứ-vật-dụng nơi này đầy đủ
Do khất thực, thí chủ cúng dường,
Tỷ Kheo ấy cần am tường
Trung Bộ (Tập 1) Kinh 17 : KHU RỪNG * MLH – 255
Những gì mình được, phải thường suy tư :
‘Vị giáo-thọ hiền từ bên cạnh
Đồng phạm hạnh sách tấn cùng nhau
Kết quả tu tập tiến mau
Chứng đạt những pháp cao sâu mình cần
Tứ-vật-dụng các phần đầy đủ
Đây là nơi an trú tốt thay !’,
Này Tăng Chúng ! Tỷ Kheo này
Cần phải theo sát vị thầy ởđây
Suốt trọn đời, không thay đổi ý
Không lìa bỏ, dù bị đuổi đi ”.
Nghe Phật thuyết giảng uy nghi
Chư Tăng tín thọ, hành trì pháp siêu ./-
*
* *
( Chấm dứt Kinh số 17 : KHU RỪNG –
VANAPATTHA Sutta )