TAM TẠNG THÁNH KINH PHẬT GIÁO
TẠNG KINH (NIKÀYA)
Thi Hóa
TRUNG BỘ KINH
( Majhima Nikàya )
Tập III
Hòa Thượng THÍCH MINH CHÂU
Dịch sang tiếng Việt từ Tam Tạng Pàli
Chuyển thể Thơ :
Giới Lạc MAI LẠC HỒNG tự TUỆ NGHIÊM
( Huynh Trưởng Cấp Tấn - GĐPTVN tại Hoa Kỳ )
Email : honglacmai1@yahoo.com
102. Kinh NĂM và BA
( Pancacattaya sutta )
Như vậy, tôi nghe :
Một thời, Đức Thế Tôn Thiện Thệ
An trú tại Xá-Vệ thành này
Sa-Vát-Thí (1) cũng là đây
Kỳ Viên Tinh Xá hôm mai tịnh, hòa
Còn có tên Chê-Ta-Va-Ná (2)
Khu vườn do Trưởng giả tên là
A-Na-Thá-Pin-Đi-Ka (3)
Tức Cấp-Cô-Độc , thuần hòa tín gia
Mua lại từ Kỳ Đà thái tử (4)
Để cúng dường Điều Ngự Thế Tôn
Cùng với Tăng đoàn Sa-môn
Có nơi hoằng hóa pháp môn nhiệm huyền.
__________________________
(1) : Thành Xá-Vệ – Savatthi – là thủ phủ của nước Kosala, do vua
Ba-Tư-Nặc ( Pasenadi ) trị vì.
(2) & (3) : Kỳ Viên Tinh Xá – Jetavana Vihàra, do Trưởng giả Tu-
Đạt (Sudatta ) thường được gọi là Cấp Cô Độc (Anathapindika)
dâng cúng.
(3) : Thái tử Kỳ-Đà – Jeta , là con vua Ba-Tư-Nặc, là chủ nhân của
khu vườn mà ông Cấp Cô Độc muốn mua để dâng cúng làm Tinh
Xá. Thái tử thì không muốn bán, ông Sudatta thì quyết tâm muốn
mua vì thấy khu vườn rất thích hợp. Bị nài nỉ mãi nên Thái tử mới
nói để ông Trưởng giả bỏ ý định mua : trải vàng tới đâu thì bán
tới đó. Không ngờ ông Trưởng giả hoan hỷ cho chở vàng đến lót
khắp vườn. Cảm phục trước tâm đạo nhiệt thành đó nên Thái tử
xin dâng cúng luôn toàn bộ cây cối trong vườn. Do đó Tinh Xá
có tên là Jetavanànàthapindikàràma – Kỳ thọ Cấp-cô-độc viên
( vườn Cấp-cô-độc, cây Kỳ-đà ). Nhưng sau Thái tử bịgiết bởi
người em cùng cha khác mẹ là Vidubha - Tỳ-Lưu-Ly, nổi loạn
cướp ngôi vua cha và tận diệt dòng họ Thích Ca.
Trung Bộ (Tập 3) Kinh 102 : NĂM và BA * MLH – 504
Lúc bấy giờ Phật liền cho gọi
Chúng Tỷ Kheo câu hội đủ đều
Phật gọi : “ Này các Tỷ Kheo ! ”
Chúng Tăng cung kính vâng theo lời Ngài.
* Luận bàn về Tương Lai :
Các Tỷ Kheo ! Như Lai nay bảo
Hãy nghe cho thấu đáo, hiểu thông.
Một số Sa-môn, Bàn-môn
Tương Lai bàn luận, bảo tồn ý đây
Thảo luận về tương lai, y cứ
Vào tương lai và tự chấp vào,
Tuyên bố quan điểm khác nhau
Một số tuyên bố : “ Mai sau chết rồi
Tự ngã thời không bệnh, có tưởng ”.
Một số có khuynh hướng không dời :
“ Tự ngã sau khi chết rồi
Không bệnh, không tưởng”. Hay nơi số người
Đã tuyên bố : “ Chết rồi, tự ngã
Không bệnh, cả phi tưởng, phi phi ”.
Hay họ chủ trương mọi thì
“ Đoạn diệt, hủy hoại, diệt đi hữu tình
Hiện đang sống ”. Hoặc sinh luận giải
Tuyên bố về Hiện tại Niết Bàn.
Như vậy, họ chủ trương sang
Về năm lãnh vực hoàn toàn khác nhau.
Những thuyết này luận vào như vậy
Đã thành Năm trở lại thành Ba.
Hay là sau khi thành Ba
Trở thành Năm lại, tức là trải qua
Là tổng thuyết Năm và Ba đó !
Trung Bộ (Tập 3) Kinh 102 : NĂM và BA * MLH – 505
Các Tỷ Kheo ! Đã có Sa-môn,
Các Phạm-Chí (Bà-La-Môn)
1) Chủ trương : “ Sau chết vẫn còn điều đây :
Tự ngã này không bệnh, có tưởng ”.
2) Hoặc : “ Tự ngã có tưởng, thuộc về
Có sắc, không bệnh ” mọi bề.
3) “ Sau chết, tự ngã không hề bệnh chi,
Có tưởng và mọi thì có sắc ”.
4) Hoặc : “ Có sắc & không sắc đồng thời
Có tưởng, không bệnh ” thảnh thơi.
5) “ Không sắc & không không sắc thôi, cùng là
Có tưởng và không bệnh ”, định hướng.
6) Hoặc : “ Nhất tưởng, có tưởng, bệnh không ”.
7) “ Dị tưởng, có tưởng, bệnh không ”.
8) “ Thiểu tưởng, có tưởng và không bệnh” gì.
9) “ Vô lượng tưởng, đồng thì có tưởng
Và không bệnh ”, định hướng như vầy.
Nhưng có một số người này
Đã tuyên bố Thức biến (1) đây khi mà
Vượt khỏi, (2) thành vô lượng, bất động.
Các Tỷ Kheo ! Ta vốn hiểu sâu :
Những Sa-môn, Bàn-môn nào
Chủ trương chín loại nêu vào trên đây
Hay Như Lai biết ngay loại tưởng
Trong các tưởng vừa kể, xưng danh
Tối thắng, đệ nhất, tịnh thanh,
Vô thượng, tức sắc tưởng danh, hay là :
Vô sắc tưởng, nhất tưởng, dị tưởng,
______________________________
(1) : Thức biến – Viññanakasina .
(2) : Vượt qua khỏi – Upativattatam .
Trung Bộ (Tập 3) Kinh 102 : NĂM và BA * MLH – 506
Một số vị có hướng chủ trương :
“ Vô-sở-hữu-xứ vô lường,
Bất động ”. Biết cái này thường hữu-vi
Là thô pháp, nhưng vì có biết
Sự đoạn diệt các hành ở đây.
Biết được sự đoạn diệt này
Như Lai thấy giải thoát ngay khỏi vòng
Pháp hữu vi ; vượt xong pháp ấy.
Các Tỷ Kheo ! Như vậy hiểu thông
Những Sa-môn, Bà-la-môn
Chủ trương sau chết vẫn còn ngã đây.
Tự ngã này “không bệnh, không tưởng ”.
Hoặc : “Có sắc, không tưởng, bệnh không”.
“ Không sắc, không tưởng, bệnh không”.
“ Có sắc & không sắc và không bệnh gì,
Cùng không tưởng ”. Các vì Tôn-giả
Chủ trương rằng tự ngã sau khi
Những hữu tình đã chết đi
“ Không sắc & không không sắc gì, bệnh không,
Và cũng không tưởng ” , luôn bảo thủ.
Chư Phích-Khú ! Các vị Sa-môn
Hay là các Bà-la-môn
Chủ trương sau chết vẫn còn điều đây :
‘Tự ngã này không bệnh, có tưởng’,
Bị một số phỉ báng. Vì sao ?
Vì rằng họ nói như sau :
‘Tưởng là bệnh hoạn, thuộc vào mũi tên,
Hay mụn nhọt. Tịnh yên, thủ diệu
Là vô tưởng’. Phát biểu như vầy.
Các Tỷ Kheo ! Vấn đề này
Trung Bộ (Tập 3) Kinh 102 : NĂM và BA * MLH – 507
Như Lai vốn biết như vầy viên thông :
“ Các Sa-môn, Phạm-Chí Tôn-giả
Bảo tự ngã khi đã chết đi
Là “Không tưởng, không bệnh gì ”.
Hoặc “Có sắc, không bệnh gì, tưởng không”.
Hoặc “Không sắc, bệnh không, không tưởng”.
Hoặc “Không tưởng, không bệnh – cũng đồng
Có sắc và không sắc” trong.
Hoặc “Không có sắc, không không sắc gì,
Không bệnh chi, đồng thì không tưởng”.
Lại có vị chủ xướng ý là :
‘Ngoài sắc, thọ, tưởng, hành… và
Ngoài thức, sẽ chủ trương là : Vãng, lai,
Tử, sinh rày tăng trưởng, tăng đại,
Sự tình không như vậy mọi thì.
Biết cái này thuộc hữu vi
Là thô pháp, đoạn diệt đi các hành.
Biết rõ rành sự đoạn diệt ấy
Như Lai thấy sự giải thoát ngay
Các pháp hữu vi ở đây
Và đã vượt khỏi pháp này hữu vi.
Các Tỷ Kheo ! Một khi các vị
Sa-môn hay Phạm-Chí nêu ra
Sau khi chết, tự ngã là :
* Phi tưởng phi phi tưởng và bệnh không.
* Tự ngã không bệnh và có sắc,
Phi tưởng phi phi các tưởng vầy.
Hoặc quan điểm chác vị này
( Sa-môn, Phạm-Chí ) như vầy chủ trương :
* Tự ngã thường không bệnh, không sắc,
Trung Bộ (Tập 3) Kinh 102 : NĂM và BA * MLH – 508
Phi tưởng phi phi các tưởng trong.
* Có sắc, không sắc, bệnh không,
Phi tưởng phi phi tưởng đồng chủ trương.
* Hay chủ trương sau chết, tự ngã
Không sắc, cả không không sắc này,
Phi tưởng phi phi tưởng đây
Và không bệnh. Các vị đây nói vầy.
Các Tỷ Kheo ! Ở đây các vị
Sa-môn hay Phạm Chí tán đồng
* Tự ngã có tưởng, bệnh không,
* Hoặc không tưởng và cũng không bệnh gì.
Một số người tức thì phỉ báng.
Sao phỉ báng ? Vì họ chấp vào
Thiên kiến. Họ nói như sau :
‘Tưởng là bệnh hoạn, thuộc vào mũi tên,
Hay mụn nhọt. Tịnh yên, thủ diệu
Là vô tưởng’. Họ hiểu như vầy.
Còn các chủ trương tiếp đây
Cũng đều bị phỉ báng ngay dạng này.
Các Tỷ Kheo ! Ở đây những vị
Sa-môn hay Phạm Chí nói vầy :
‘Sự thành tựu của xứ này
Chỉ nhờ ‘hành’ được thấy ngay, nghe liền,
Tư duy chuyên và ý thức được,
Đây được xưng sau trước nên danh’.
Chúng Tăng ! Điều đó sẵn dành
Tổn hại cho sự tựu thành xứ đây
( A-Da-Ta-Na ). Này Tăng Chúng ! ( Ayatana )
Xứ này cũng không được xưng danh
Có thể đạt thành nhờ dành
Trung Bộ (Tập 3) Kinh 102 : NĂM và BA * MLH – 509
Hữu hành thành tựu ( Sa-Sanh-Kha-Rà )
Xứ này được xưng là có thể (Sasankhara )
Đạt được nhờ sự thể tựu thành
Không có hành nào còn dành,
Cái này thuộc hữu vi danh, cũng là
Thuộc thô pháp, nhưng mà có sự
Đoạn diệt hết các thứ hành ngay.
Biết rõ có đoạn diệt này
Ta thấy sự giải thoát ngay khỏi vòng
Pháp hữu vi, vượt xong pháp ấy.
Các Tỷ Kheo ! Ta lại nói vào
Những Sa-môn, Phạm Chí nào
Chủ trương đoạn diệt, hủy mau, diệt tàn
Của hữu tình hiện đang sống đó.
Các Tỷ Kheo ! Còn có những vì
Chủ trương sau khi chết đi
‘Tự ngã có tưởng đồng thì bệnh không’.
Một số đông phỉ báng vị đó.
Còn những vị đã có chủ trương :
Sau khi chết, tự ngã thường
‘Không tưởng, không bệnh’. Cũng dường như khi
Có các vì Sa-môn, Phạm Chí
Chủ trương kỹ : Tự ngã sau khi
Chết đi, phi tưởng phi phi
Không bệnh, thì chính các vì trước sau
Bị phỉ báng. Vì sao như vậy ?
Những vị Tôn giả ấy : Sa-môn
_________________________
(1) : Thành tựu xứ : Ayatana.
(2) : Thành tựu hữu hành : Sasankhara.
Trung Bộ (Tập 3) Kinh 102 : NĂM và BA * MLH – 510
Hay Phạm Chí ( Bà-la-môn )
Hướng thượng, tuyên bố bảo tồn ý riêng.
( Có chấp trước ) nêu lên lý lẽ :
“Chúng ta sẽ hiện hữu đời sau”.
Ví như người lái buôn nào
Nghĩ rằng : “Ta sẽ có mau vật này
Kể từ đây. Rồi ta sẽ có
Vật thích đó từ cái này đây”.
Cũng vậy, các Tôn giả này
Giống người buôn đó, khi bày ý trên.
Các Tỷ Kheo ! Ta liền biết được :
“ Những Tôn giả Phạm Chí, Sa-môn
Chủ trương đoạn diệt, không còn,
Diệt tận sinh loại sinh tồn hiện đang.
Những vị ấy hoang mang sợ hãi
Và yểm ly với lại tự thân
Chỉ chạy theo, chạy xoay vần
Quanh tự thân”. Ví như nhân chuyện là
Con chó nhà bị giây trói buộc
Vào cây cột vững chắc như đồng,
Nó chạy theo, chạy vòng vòng
Quanh cây cột ấy. Và trong việc này
Ta biết ngay thuộc hữu vi pháp
Là thô pháp, nhưng có diệt ngay.
Biết được có đoạn diệt này
Như Lai thấy giải thoát rày hữu vi
Và vượt khỏi hữu vi pháp ấy.
Các Tỷ Kheo ! Như vậy trước sau
Những Sa-môn, Bàn-môn nào
Luận bàn hoặc y cứ vào tương lai
Trung Bộ (Tập 3) Kinh 102 : NĂM và BA * MLH – 511
Tuyên bố ngay quan điểm sai khác.
Tất cả các tuyên bố ở đây
Đều thuộc vào năm xứ này
Hay một trong chúng, trình bày khác thôi !
* Luận bàn về Quá Khứ :
Các Tỷ Kheo ! Một thời, các vị
Sa-môn hay Phạm Chí luận bàn
Thảo luận, y cứ rõ ràng
Về quá khứ, tuyên bố ngang như vầy
Quan điểm có nhiều sai khác cả :
“ Thế giới và tự ngã thường còn
Điều đó chân thật hoàn toàn,
Ngoài ra hư vọng ”. Luận bàn, y theo.
Các Tỷ Kheo ! Số khác bàn tới :
“ Tự ngã và thế giới vô thường,
Điều đó chân thật khôn lường,
Khác là hư vọng”. Chủ trương sâu dày.
Còn như vầy một số bàn tới :
“ Tự ngã và thế giới ở đây
Thường còn, vô thường rõ bày,
Khác là hư vọng, điều này đúng thôi !”.
Số khác thời tuyên bố sai khác :
“ Tự ngã thật không phải thường còn &
Không phải vô thường ” – tuyên ngôn.
Hoặc : “ Tự ngã, thế giới toàn hữu biên ”.
– “ Là vô biên tự ngã & thế giới ”.
– “ Tự ngã và thế giới này chuyên
Hữu biên và cũng vô biên”.
– “ Tự ngã & thế giới không tuyền hữu biên
Trung Bộ (Tập 3) Kinh 102 : NĂM và BA * MLH – 512
Cũng không phải vô biên” – luận tới.
– Hoặc : “Tự ngã, thế giới trải qua
‘Nhất tưởng, dị tưởng’ hay là
‘Thiểu tưởng, vô lượng tưởng’, và hướng sang
‘Nhất hưởng lạc’ hay toàn ‘hướng khổ’,
Là ‘lạc, khổ’ & ‘không khổ, lạc ‘ gì.
Điều đó chân thật bất di
Khác là hư vọng, chẳng chi phải bàn ”.
Các Tỷ Kheo ! Các hàng Phạm-Chí
Hoặc Sa-môn, chấp kỹ chủ trương
Ta vừa nêu ra tỏ tường
Thì ngoài tín, hỷ, ngoài thường tùy văn,
Ngoài lý do được năng thẩm định,
Ngoài kham nhẫn, chấp dính kiến tà,
Trí mình thành thanh tịnh ra,
Sự tình ấy không xảy ra bao giở.
Các Tỷ Kheo ! Nếu cơ sự đó
Trí tự mình không có tịnh thanh
Thời cho đến chí một phần
Của trí, mà những thành phần Sa-môn
Hay Bàn-môn làm cho trong sạch
Chính như vậy là cách được xưng
Chấp trưóc đối với thành phần
Sa-môn, Phạm Chí đã từng nêu đây.
Biết cái này thuộc hữu-vi pháp
Là thô pháp, diệt các hành ngay,
Biết có sự đoạn diệt này
Như Lai thấy giải thoát rày hữu vi,
Và vượt thoát hữu vi pháp ấy ”.
*
Trung Bộ (Tập 3) Kinh 102 : NĂM và BA * MLH – 513
t* Niết Bàn hiện tiền :
Các Tỷ Kheo ! Cũng lại một thì
Sa-môn, Bàn-môn các vì
Do từ bỏ hẳn những gì lê thê
Quan điểm về tương lai, quá khứ
Do hoàn toàn không tự chú tâm
Những dục kiết sử mê lầm
Đạt viễn-ly-hỷ, âm thầm trú an.
Vị ấy nghĩ : “ Đây mang sự thật
Là thủ diệu, tức đạt hoàn toàn
Viễn-ly-hỷ, ta trú an”.
Nhưng nếu viễn ly hỷ đang có vầy
Bị diệt, do điều này bị diệt
Thời chắc thiệt ưu tư khởi sanh,
Nếu ưu tư đoạn diệt nhanh
Thời viễn ly hỷ an lành khởi sanh.
Này Chúng Tăng ! Ví như bóng mát
Nơi chỗ này chỗ khác tỏa yên
Sức nóng mặt trời mất liền.
Bóng mát rời bỏ, nóng liền lan ra.
Các Tỷ Kheo ! Những Sa-môn ấy
Hay Phạm Chí như vừa nêu trên
Do vượt viễn-ly-hỷ, nên
Đạt ‘Phi vật chất lạc’, liền trú an.
Vị ấy nghĩ : “ Đây mang sự thật
Là thủ diệu, tức đạt hoàn toàn
‘Phi-vật chất lạc’, trú an”.
Như Lai thấy được rõ ràng ở đây
Biết cái này thuộc hữu vi pháp
Là thô pháp, diệt các hành ngay.
Trung Bộ (Tập 3) Kinh 102 : NĂM và BA * MLH – 514
Biết được có đoạn diệt này
Như Lai thấy giải thoát rày hữu vi
Và vượt khỏi hữu vi pháp ấy.
Các Tỷ Kheo ! Cũng lại một thì
Sa-môn, Bàn-môn các vì
Do từ bỏ hẳn những gì lê thê
Quan điểm về tương lai, quá khứ
Do hoàn toàn không tự chú tâm
Các dục-kiết-sử mê lầm
Vượt viễn-ly-hỷ, âm thầm vượt qua
Phi-vật-chất-lạc và sau đó
Đạt vô khổ vô lạc thọ ngay.
Rồi diễn tiến tiếp như vầy :
Vượt tất cả điều trình bày ở trên
Rồi trú yên vô khổ, lạc thọ,
Nghĩ về nó : “ Sự thật là đây
Đây là thủ diệu tròn đầy
Vô khổ, vô lạc thọ này đạt xong
Ta an trú ở trong thọ ấy.
Rồi vị đấy liền quán như vầy :
“Ta là tịch tịnh nghiêm oai
Tịch diệt không chấp thủ ngay điều gì ”.
Các Tỷ Kheo ! Tường tri sự việc
Như Lai biết rõ ràng điều đây
“Vị Tôn-giả Sa-môn này
Hay vị Phạm Chí bỏ ngay điều này
Quan điểm về tương lai, quá khứ
Do hoàn toàn không tự chú tâm
Các dục-kiết-sử mê lầm
Vượt viễn-ly-hỷ, âm thầm vượt qua
Trung Bộ (Tập 3) Kinh 102 : NĂM và BA * MLH – 515
Phi vật chất lạc và sau đó
Vượt vô khổ vô lạc thọ ngay
Vị ấy liền quán như vầy :
“Ta là tịch tịnh, lòng đầy sáng trong
Là tịch diệt, ta không chấp thủ”.
Như vậy đủ chắc chắn ở đây
Tuyên bố của Đại Đức nào
Thích hợp để dẫn đến ngay Niết Bàn.
Nhưng nếu mà các hàng Tôn-giả
Bà-La-Môn và cả Sa-Môn
Khởi lên chấp thủ, bảo tồn
Quan điểm quá khứ hay còn tương lai,
Hoặc dục-kiết-sử này chấp thủ,
Hoặc chấp thủ viễn-ly-hỷ ngay,
Chấp phi-vật-chất-lạc này,
Vô khổ vô lạc điều đây chấp vào,
Dù vị này trước sau đã quán :
“ Ta xứng đáng là tịch tịnh an,
Ta là tịch diệt rõ ràng,
Ta không chấp trước mọi đàng xưa nay ”.
Nhưng vị này vẫn bị đánh giá
Là vị đã có chấp trước rồi
Về những điểm ấy chẳng rời.
Như Lai thấy được ở nơi đây vầy :
Biết cái này thuộc hữu-vi pháp
Là thô pháp, nhưng diệt hành ngay,
Biết có sự đoạn diệt này
Như Lai thấy giải thoát rày hữu-vi
Và vượt khỏi hữu-vi-pháp ấy.
Các Tỷ Kheo ! Như vậy hiểu rằng
Trung Bộ (Tập 3) Kinh 102 : NĂM và BA * MLH – 516
Vô thượng tịch tịnh chánh chân
Và tối thắng đạo muôn phần thẳng ngay
Được Như Lai giác ngộ nghiêm mật,
Tức sau khi như thật biết rành
Sự tập khởi, sự diệt nhanh,
Vị ngọt, sự nguy hiểm quanh vấn đề
Sáu xúc xứ, đạt về giải thoát
Không chấp thủ, an lạc lành thay !”.
Thế Tôn thuyết giảng như vầy
Chư Tăng tín thọ, lòng đầy hân hoan ./-
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật ( 3 L )
*
* *
( Chấm dứt Kinh số 102 : NĂM VÀ BA –
PANCATTAYA Sutta )
***