TAM TẠNG THÁNH KINH PHẬT GIÁO
TẠNG KINH (NIKÀYA)
Thi Hóa
TRUNG BỘ KINH
( Majjhima Nikàya )
Tập II
Hòa Thượng THÍCH MINH CHÂU
Dịch sang tiếng Việt từ Tam Tạng Pàli
Chuyển thể Thơ :
Giới Lạc MAI LẠC HỒNG tự TUỆ NGHIÊM
( Huynh Trưởng Cấp Tấn - GĐPTVN tại Hoa Kỳ )
Email : honglacmai1@yahoo.com
45. Tiểu Kinh PHÁP HÀNH
( Cùladhammasamàdàna s.)
Như vậy, tôi nghe :
Một thời, đức Thế Tôn Thiện Thệ
Sa-Vát-Thí – Xá-Vệ trú qua
Tinh Xá Chê-Tá-Va-Na (1)
A-Na-Thá-Pin-Đi-Ka (1) cúng dường
( Cấp-Cô-Độc gọi thường như thế ).
Đấng Thiện Thệ gọi các Tỷ Kheo :
– “ Hãy tác ý, các Tỷ Kheo ! ”.
Tất cả Phích-Khú (2) ấy đều vâng theo.
– “ Các Tỷ Kheo ! Pháp hành bốn loại
Sao là bốn ? Có loại pháp hành
- Hiện tại an lạc thấy rành
Tương lai khổ báo sẵn dành cho y.
- Có pháp hành ở thì hiện tại
Đau khổ, tương lai lại khổ đau.
- Có pháp hành hiện khổ đau
Quả báo an lạc về sau sẵn dành.
- Có pháp hành hiện nay an lạc
Tương lai cũng an lạc, tốt lành.
* “ Thế nào là loại pháp hành
Hiện tại lạc, tương lai thành khổ đau ”?
____________________________
( ): Kỳ Viên Tinh Xá – Jetavanavihàra ( tại Thành Xá-Vệ -Savatthi)
do Trưởng-giả Cấp-Cô- Độc – Anathapindika dâng cúng .
(2) : Bhikkhu – được phiên âm là Tỷ Kheo hay Tỳ Khưu .
Trung Bộ (Tập 2) Tiểu Kinh 45 : PHÁP HÀNH *MLH – 116
Các Tỷ Kheo ! Nơi nào sở dĩ
Một số vị Sa-môn thuyết ra,
Hoặc có sở kiến như là :
‘Không có tội lỗi trong tà dục đây’.
Những vị này đắm trong các dục
Cứ liên tục hoan lạc mê man
Với các cô gái lang thang
Tóc quăn, sắc đẹp, điểm trang mỹ miều.
Họ nói liều : ‘Sao các Tôn-giả
Bà-la-môn và cả Sa-môn
Thấy sự sợ hãi dập dồn
Tương lai các dục héo mòn’. Hoặc như
Nói đến sự đoạn trừ các dục,
Nên hiểu biết về dục như vầy.
Họ nghĩ rằng : ‘Khoái lạc thay !
Sự xúc chạm với bàn tay các nàng
Da có lông mịn màng trắng bóc,
Thật trẻ đẹp, làn tóc mượt mà’.
Sau khi họ đã trải qua
Đắm trong các dục, rồi đà mạng chung
Phải đọa sanh khốn cùng cõi dữ
Nơi ác thú, địa ngục sâu dày
Ở đây, họ cảm thọ ngay
Cảm giác thống khổ, đọa đày khổ đau.
Họ liền nói như sau : ‘Nghĩ kỹ
Các Sa-môn, Phạm-chí các ngài
Thấy sự sợ hãi tương lai
Của các dục, nói phải ngay diệt liền,
Hoặc nêu lên hiểu biết về dục.
Nhưng chúng ta do dục làm nhân
Trung Bộ (Tập 2) Tiểu Kinh 45 : PHÁP HÀNH *MLH – 117
Dục làm duyên, cảm thọ phần
Cảm giác khốc liệt vô ngần khổ đau’.
Các Tỷ Kheo ! Nói vào ví dụ
Cuối tháng hạ, vào vụ nóng đều
Một bẹ hạt giống dây leo
Nứt ra, một hạt rơi vèo xuống ngay
Dưới gốc cây Sa-La ẩn trú.
Các Phích-Khú ! Các vị thọ thần
Trên cây Sa-La ẩn thân
Run rẩy, hoảng hốt, sợ nhân giống này
( Sẽ phát triển, các dây chằng chịt
Bám vào thân làm chết Sa-la )
Bạn bè, thân quyến ruột rà
Của thọ thần ấy, như là thần cây,
Thần vườn hay thần rừng, dược thảo,
Hội họp lại rồi bảo thần cây
Để an ủi : ‘Tôn-giả này !
Chớ sợ hãi, hạt giống đây còn tùy :
Bị khổng tước nuốt đi, mai một
Bị nai ăn, lửa đốt tức thì,
Bị người làm rừng nhặt đi
Bị mối ăn ; không cách chi nẩy mầm’.
Nhưng âm thầm diễn ra trái ngược
Chim khổng tước đã không nuốt phăng,
Lửa không đốt, nai không ăn,
Người không nhặt, mối không ăn hạt này.
Được mưa lớn, nẩy ngay mầm giống
Thành dây leo, bám sống cây trồng
Dây leo mềm mại, có lông
Bám Sa-la ấy chặt không thể rời.
Trung Bộ (Tập 2) Tiểu Kinh 45 : PHÁP HÀNH *MLH – 118
Thọ thần nơi cây Sa-la ấy
Lại cảm thấy thích thú, hân hoan
Khi dây leo mềm mơn man
Suy nghĩ : ‘Không hiểu các hàng thần cây
Thân hữu hay bà con huyết thống
Hội họp lại, chủ động nói ra
An ủi ta ; giả thuyết là
Hạt giống có thể hoại qua, như là :
Chim, nai ăn hay là lửa đốt,
Bị thui chột không thể nẩy mầm,
Loài mối đục ăn âm thầm…
Toàn chuyện đáng sợ, sóng ngầm hãi kinh.
Nhưng tự mình cảm giác xúc chạm
Dây leo bám, khoái lạc vô cùng,
Dây leo mềm mại, trẻ trung
Có lông tơ chạm quấn xung quanh mình’.
Một thời gian, tình hình diễn tiến
Khi dây leo phát triển, bao trùm
Làm thành tàn che lùm sùm
Ở dưới phát triển thành lùm bụi ra.
Các cành cây Sa-la bị phủ
Bị bóp nghẹt, thúc thủ chết dần.
Lúc ấy các vị thọ thần
Sa-la thường trú, nhớ lần trước đây :
Do không thể thấy ngay hiểm họa
Nhân hạt giống, kết quả dây leo
Sống gửi, Sa-la bám đeo
Hại cây chết, lại hại theo thọ thần.
Nay chúng ta muôn phần thống khổ
Rất khốc liệt, không chỗ dựa theo’.
Trung Bộ (Tập 2) Tiểu Kinh 45 : PHÁP HÀNH *MLH – 119
Cũng vậy, này các Tỷ Kheo !
Sa-môn, Phạm-chí nào đeo bám vào
Với sở kiến biết bao lầm lạc :
‘Không tội lỗi trong các dục này’
Đắm mình trong các dục đây
Say mê, khoái lạc đêm ngày truy hoan
Với những gái lang thang tóc quắn
Hoan lạc và mê mẩn khôn cùng.
Đến khi thân hoại mạng chung
Đọa sinh cõi dữ muôn trùng khổ đau.
Các Tỷ Kheo ! Được mau gọi đó
‘Pháp hành có hiện tại lạc an,
Tương lai quả khổ vô vàn’.
* “ Pháp hành nào hiện tại đang khổ đầy
Và quả báo tương lai cũng khổ ”?
Các Tỷ Kheo ! Đã có những ngưởi
Thực hành cách thức mọi thời
Những phương khổ hạnh khác đời như sau :
Sống lõa thể với bao phóng túng
Các lễ nghi họ cũng bỏ trôi
Hoặc cách đứng ăn không ngồi
Đứng đại tiểu tiện, ăn rồi liếm tay
Đi khất thực, đứng ngay chẳng bước
Không nhận thức ăn trước khi đi
Không nhận thức ăn riêng chi
Mời ăn không nhận, sợ vì dành riêng
Hai người đang hiện tiền ăn uống
Một người cho không muốn nhận quà
Không nhận từ những đàn bà
Đang cho con bú hoặc là có thai
Trung Bộ (Tập 2) Tiểu Kinh 45 : PHÁP HÀNH *MLH –120
Sợ đứa trẻ thiệt thòi dinh dưỡng
Không nhận phần từ hướng đi quyên
Khi có nạn đói trong miền
Sợ rằng xén bớt phần tuyền nạn nhân
Không nhận, sợ mất phần gia súc
Khi chó, mèo… đang chực thức ăn
Không ăn cá, thịt lộn chen
Không uống rượu nấu, rượu men sa đà
Chỉ nhận ăn mỗi nhà một miếng
Hoặc hai nhà hai miếng, dùng qua
Hoặc nhận ăn tại bảy nhà
Chỉ ăn bảy miếng cho qua đói lòng
Hoặc nuôi sống chỉ mong một bát
Hoặc hai bát… bảy bát thí phần
Chỉ ăn mỗi ngày một lần
Hai ngày một bữa, một tuần mới ăn
Hoặc vị ấy tinh cần tiết chế
Nửa tháng lệ một bữa ăn qua.
Hoặc họ thực hành trải qua
Những phương khổ hạnh thực là tối đa :
Thức ăn họ chỉ là cỏ lúa
Ăn hạt cải, lúa tắc, bột vừng
Ăn gạo xấu, ăn trấu dừng
Ăn nước bột gạo, măng rừng, rễ cây
Ăn phân bò, trái cây rụng xuống
Ăn da vụn, ăn cỏ qua ngày
Vị ấy mặc áo thô gai
Hoặc vải liệm xác ở ngoài tha ma
Ti-ta-ca vỏ cây làm áo
Da sơn dương, phấn tảo mặc thường,
Trung Bộ (Tập 2) Tiểu Kinh 45 : PHÁP HÀNH *MLH – 121
Bện bằng nhiều mảnh sơn dương
Hoặc áo bằng cỏ cát tường kết chung
Áo vỏ cây, áo từng miếng gỗ
Áo tóc bện gia cố thành mền
Đuôi ngựa bện thành áo bền
Không cạo râu tóc, nhổ liền tóc râu
Hạnh không ngồi, bao lâu vẫn đứng
Ngồi chò hỏ, giữ vững kiểu này
Thường nằm ngủ trên đống gai
Bạ đâu nằm đó, người đầy bụi dơ
Ngủ ngoài trời, vật vờ nằm đất
Ăn uế vật, nước tiểu trâu bò
Ăn phân bò, ăn đất tro
Nước lạnh không uống, tắm cho ba lần
Xuống dưới nước đầm thân tắm gội
Mong sạch tội, để được khoan dung.
Sau khi thân hoại mạng chung
Đọa sinh cõi dữ muôn trùng khổ đau.
Các Tỷ Kheo ! Thuộc vào loại đó
Pháp hành có hiện tại khổ đau
Tương lai quả cũng khổ đau.
* “ Trong hiện tại, pháp hành nào khổ đau
Tương lai sau quả báo an lạc ”?
Các Tỷ Kheo ! Mặt khác nói qua :
Có người tự tánh sinh ra
Quá nặng tham ái hoặc là hận sân,
Hoặc quá nặng về phần si ám
Cảm thọ luôn đeo bám khư khư
Cảm giác khổ& ưu ; do từ
Tham ái, sân hận hoặc từ si mê
Trung Bộ (Tập 2) Tiểu Kinh 45 : PHÁP HÀNH *MLH – 122
Với khổ & ưu mọi bề như thế
Với mặt để nước mắt tuôn tràn
Những người ấy luôn khóc than
Nhưng rồi suy gẫm, tìm đàng từ ly,
Hành phạm hạnh, mọi thì trong sạch
Sống thanh bạch ; sau đó mạng chung
Được sinh thiện thú, Thiên cung
Hoặc tái sinh lại, vô cùng thảnh thơi.
Là pháp hành hiện thời khổ não
Nhưng quả báo an lạc tương lai.
Này các Tỷ Kheo ! Lành thay !
* “ Pháp hành hiện lạc, tương lai an lành ”.
Có những người khi sanh có sẵn
Tự tánh không quá nặng tham, sân
Không quá nặng si mê trần
Không luôn cảm thọ những phần trải qua
Cảm giác là khổ & ưu, do bởi
Tham, sân hận và bởi si mê
Vị ấy ly dục hướng về,
Các pháp bất thiện nhất tề xả ly,
Chứng tức thì, trú Thiền thứ nhất
Trạng thái thật hỷ lạc âm thầm
Do ly dục ; có tứ, tầm,
Rồi vị Phích-Khú diệt tầm, tứ đây,
Chứng, trú ngay Nhị Thiền vô ngại
Một trạng thái hỷ do định sanh
Không tầm không tứ, tịnh thanh
Và nội tĩnh nhất tâm – danh như vầy.
Rồi vị này ly hỷ trú xả
Chánh niệm tỉnh giác, quá an nhiên
Trung Bộ (Tập 2) Tiểu Kinh 45 : PHÁP HÀNH *MLH –123
Thì thân cảm lạc thọ liền
‘Xả niệm lạc trú’ – Thánh hiền gọi tên,
Chứng, trú nên Tam Thiền tự tại.
Vị ấy lại xả lạc & khổ này
Diệt hỷ ưu, thọ trước đây
Chứng, an trú Tứ Thiền ngay chín muồi,
Không khổ & vui, xả niệm thanh tịnh.
Và nhất định sau khi mạng chung
Được sinh thiện thú, Thiên cung
Hoặc tái sinh lại, vô cùng sướng thay !
Các Tỷ Kheo ! Như vầy được gọi
‘Pháp hành hiện có mọi lạc an,
Tương lai cũng sẽ lạc an’.
Pháp hành bốn loại rõ ràng là đây ”.
Nghe Thế Tôn trình bày viên mãn
Thuyết giảng pháp trong sáng rỡ ràng,
Chư Tỷ Kheo trong đạo tràng
Hoan hỷ tín thọ lời vàng Thế Tôn ./-
Nam mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật (3L )
*
* *
( Chấm dứt Kinh số 45 : Tiểu Kinh PHÁP HÀNH –
CÙLADHAMMASAMÀDÀNA Sutta )
Gửi ý kiến của bạn