Tuyển tập 101

28/11/201113:14(Xem: 17270)
Tuyển tập 101

TUYỂN TẬP THƠ MẶC GIANG

Tuyển tập 10 bài Số 101 - thơMặc Giang

(Từ bài số 1001 đến số 1010)

macgiang@y7mail.com; thnhattan@yahoo.com.au

01.HoaNgũ Giới 1001

02.HoaBát Chánh Đạo 1002

03.HoaTứ Diệu Đế 1003

04.HoaDiệu Liên 1004

05.HoaThanh Tịnh 1005

06.HoaThập Nhị Nhân Duyên 1006

07.HoaThập Thiện 1007

08.HoaLục Độ 1008

09.HoaNiệm Phật 1009

10.HoaSám Hối 1010

Hoa Ngũ Giới

Tháng 5 – 2008

Hoa Ngũ Giới, nở năm màu sắcthắm

Cho mọi người trên khắp cõitrần gian

Đi đến đâu đều tỏa ánh đạo vàng

Thương cuộc đời, hòa tin yêu,sự sống

Hoa Ngũ Giới, thuở ban sơ quingưỡng

Bước đầu tiên, và là nấc saucùng

Dù vào ra muôn kiếp đến vôchung

Vẫn không ngại chốn tam đồ bátnạn

Được thân người, tuy rằng thậtrất khó

Chỉ cần mang Hoa Ngũ Giới, làđược thân người

Mười lần một là mười, trăm lầnmột hay mười mươi

Hơn đinh đóng cột, không trậtmảy may tơ tóc

Hoa Ngũ Giới, quyết nâng niuem nhé

Dễ như chơi, ăn ớt vẫn còncay

Em biết không, hoa ngũ giới đâynày

Em gìn giữ cho trọn đời tươi đẹp

Không sát sanh, là không giết,không tán đồng sự giết

Đã có thân, có mạng, sao khôngđau

Dù con người, con vật, cũngthế thôi

Lớn hay nhỏ, vẫn mang danh mộtkiếp

Không trộm cắp, vật chất có gìmà trộm cắp

Ai không nghe, vật chất củangoài thân

Ngay cái thân, còn gìn giữ khôngxong

Thì vật chất chỉ là phương tiệnsống

Không tà dâm, để làm đẹp chánhhạnh

Sống trong đời, hạnh phúc, aikhông mong

Thì tà dâm như bèo bọt trôi sông

Tội tình chi mà nổi chìm sónggió

Không nói dối, thật dễ, đâu cókhó

Đời có sao nói vậy, chẳng bahoa

Chẳng nói thêm, nói bớt, thêudệt, chua ngoa

Hoa ái ngữ, nằm trên đầu môichót lưỡi

Không uống rượu, là không saysưa lúy túy

Không tạc thù lựa nhựa sớm tốilê thê

Gục ngã trong nhà, mà lè nhèkhông biết đường về

Bất cứ chất men gì, cũng làmmờ trí tuệ

Hoa Ngũ Giới, tức : sát, đạo,dâm, vọng, tửu

Một rằng không, mà hai cũng rằngkhông

Ba rằng không, mà bốn cũng chẳngmong

Năm biến mất, hũ chìm không mởnắp

Hoa Ngũ Giới tặng cuộc đời tươiđẹp

Chuyển con người thành mẫu mựcnoi gương

Giàu lòng nhân, mở từ ái yêuthương

Mang hạnh phúc, trao tin yêunhân thế.

Hoa Bát Chánh Đạo

Tháng 5 – 2008

Hoa Bát Chánh Đạo, nở trên đườngbát chánh

Toát thanh hương, vượt ba thế,tam đồ

Cỡi chơn không vờn vũ trụ hưvô

Có nghĩa gì Dục giới - Sắc giới- Vô Sắc giới

Chánh kiến, là thấy không hưdối

Chánh tư duy, một nghĩ chẳngsai lầm

Chánh ngữ, một lời nặng ngàncân

Chánh nghiệp, thân này khôngtác phạm

Kiến, tư, ngữ, nghiệp : làm nềntảng tiến tới

Chánh mạng, một đời này quyếtlàm nên

Chánh tinh tấn, đi đi mãi vôcùng

Niệm và Định, không mông lungthất tán

Có khó không, mà chần chừ hứahẹn

Hèn chi, từ vô thỉ đã trầm luân

Đến hôm nay, còn lần lữa bângkhuâng

Con đường đạo, tuy bằng, songkhó dắt

Là chánh đạo, không có con đườngtắt

Không nói xuôi, không nói ngược,dọc ngang

Giữa thanh thiên bạch nhựt,thật rõ ràng

Không mê hoặc ỡm ờ ru bóng tối

Hoa Bát Chánh Đạo, muôn đờidiệu vợi

Đức từ bi, muôn thuở, ngát thơmhương

Cứu chúng sanh trên sáu nẻoba đường

Khi tới đích, đều dung thôngquy nhất

Hoa Bát Chánh Đạo, em gắn lênmái tóc

Sen tám cánh, chị gắn trên nụcười

Đường chánh đạo, xin hiến tặngmọi người

Cho đến lúc không còn ai thốngkhổ.

Hoa Tứ Diệu Đế

Tháng 5 – 2008

Hoa Tứ Diệu Đế bắt đầu vườn LộcUyển

Xoay bánh xe chánh pháp, chuyểnpháp luân

Độ năm anh em Ông Kiều TrầnNhư

Dần lan rộng thành Ba rừng GiáoLý

Đây là khổ, đây là khổ đế

Đó là tập, đó là tập đế

Đây là diệt, đây là diệt đế

Đó là đạo, đó là đạo đế

Khổ là gì, cuộc đời tại sao là biển khổ

Bởi nhiễm ô, huân tập tự xưa nay

Tập càng huân, thì khổ lại càng dày

Như bóng theo hình, như vangtheo tiếng

Diệt là gì, cái gì là diệt đế

Đạo là đường, do kẻ quyết lòng đi

Khi đã đi, đừng có móng cầu chi

Đi đến chỗ không đi, sẽ không còn hỏi nữa

Mười phương tam thế, Ba đời Chư Phật, cũng thế

Lục phàm, Tứ Thánh, vốn chẳng khác chi nhau

Khi bắt đầu tu, thì có trước có sau

Nhưng khi chứng ngộ, thì không sau không trước

Hoa Tứ Diệu Đế, không tìm cầu, vướng mắc

Không tam đồ, bát nạn khổ cu ly

Biết nhận chân trước mắt, cứ như thế mà đi

Hoa Tứ Diệu Đế thơm hương đường giải thoát.

Hoa Diệu Liên

Tháng 5 –2008

Hoa Diệu Liên giữa hằng sa pháp giới

Không nơi nào, không hiện hữu pháp thân

Không nơi nào, không tánh thể toàn chân

Bất luận thượng hạ, đông tây, nam bắc

Hoa Diệu Liên nở giữa đầm lầy nước đọng

Giữa sông sâu, biển cả, ao hồ

Giữa núi rừng, sa mạc, đồng khô

Xuân hạ thu đông, bốn mùa thơm ngát

Hoa Diệu Liên, không giàu nghèo tiểu tiết

Không sang hèn, học vị, quan dân

Diện mục xưa nay, ai cũng có phần

Không thưởng phạt, xin cho,ban phát

Hoa Diệu Liên, chứng đạo ca,gió hát

Ngát hương lành vi diệu bóngtừ quang

Thoát lằn ranh giới tuyến, phủba ngàn

Ao báu hay Liên Trì, chỉ làngôn từ tùy thế

Em vốn có một bông hoa chơnthể

Anh vốn có một bông hoa chơnthường

Chị vốn có một bông hoa ngáthương

Đó chính là Hoa Diệu Liên hằnghữu

Đừng tìm kiếm nơi thâm sơn cùngcốc

Đừng kiếm tìm giữa phố thị giàusang

Chỉ cần trụ tâm, phản kỷ hồiquan

Là đã ngự Đài Diệu Liên vônhiễm.

Hoa Thanh Tịnh

Tháng 5 – 2008

Hoa Thanh Tịnh mọc trên đầm lầytam thế

Không nhiễm ô triền phược nhữngvô thường

Không phiêu trầm hôn ám nhữngtang thương

Vẫn an nhiên tỏa thanh hươngbát ngát

Hoa Thanh Tịnh vào tam đồ bátnạn

Làm tấm gương vạn hữu rọi chânnhư

Dẫm phù sinh, lộ chân tướngthật – hư

Trang trải hạnh độ tha reo phápgiới

Hoa Thanh Tịnh vượt không thờiba cõi

Không giảm tăng, cũ mới,trong ngoài

Không biển sông, cát đá, núi đồi

Vô nhiễm trước nhân ngã, kệchthô, vi tế

Hoa Thanh Tịnh hằng châu viêntánh thể

Vốn chơn thường miên viễn tựxưa nay

Bởi phù sinh quên bẵng mất mặtmày

Nên lặn lội tìm bản tâm vô trụ

Hoa Thanh Tịnh ngát hương tòađiều ngự

Tỏa thường lạc ngã tịnh tánhNhư Lai

Trùm pháp giới, vốn tịch tịnh,không hai

Không bỉ thử giữa mất còn,sinh diệt

Hoa Thanh Tịnh, rộ Liên Trì, aobáu

Mỗi hành giả đều có sẵn diệuliên

Tùy căn cơ, tạm gọi vàng, đỏ,trắng, xanh

Đưa tất cả chúng sanh, về LạcBang pháp giới.

Hoa Thập Nhị Nhân Duyên

Tháng 5 – 2008

Nhân duyên, thập nhị, mườihai

Nhân sinh, vũ trụ, kéo dài vôbiên

Mười hai móc xích oan khiên

Đã từ vô thỉ, nối liền vôchung

Vô minh, tự thuở vô cùng

Hành, vi tác tạo, điệp trùngtrầm kha

Thức, như tâm ý là nhà

Danh sắc, tên gọi vào ra luân hồi

Lục nhập, cứ thế lên ngôi

Xúc, khơi mộng mị tô bồi lợi danh

Thọ, nhận, thụ hưởng tranh giành

Ái, yêu, nhân ảnh, treo cành tầm không

Thủ, thừa bèo bọt trôi sông

Hữu, không với có, bềnh bồng trôi đi

Sanh, dù bất cứ thân gì

Lão tử, cát bụi, tư nghì hồn ai

Nhân duyên, thập nhị, mười hai

Trầm luân biển khổ miệt mài xưa nay

Chỉ cần một móc, lìa ngay

Mười hai đứt đoạn, tỏ bày nào hơn

Cánh hoa Thập Nhị điểm son

Như trăng mười sáu vuông tròn nhân duyên

Tinh anh nét ngọc tay tiên

Phiêu du cỡi hạc khắp miền tửsinh

Kìa ai đứng đó vương hình

Nhân duyên thập nhị như mìnhvới ta.

Hoa Thập Thiện

Tháng 5 – 2008

Hoa Thập Thiện nở trên đườngthiên giới

Hưởng thanh nhàn tiên cảnh chốnthiên thai

Sống lạc an thượng thặng cõiphương đài

Kiếp kiếp thọ cho đến khi phướctận

Hoa Thập Thiện phát sinh từ cộigốc

Thân có ba, miệng bốn, ý cũngba

Mười nấc thang, ôi là lá là hoa

Ai thực hiện, được người người thương mến

Thân có ba, đi tới bờ tới bến

Không sát đạo dâm, làm cây hạnh tu thân

Mang tin yêu hòa ái cho thế nhân

Không còn những tương tàn, thương đau, đổ nát

Miệng có bốn, là cung đàn ca hát

Vút cao ngần, bốn âm hưởng triệt tiêu

Nói dối, nói ác, thêu dệt, hai chiều

Không động tới, là thanh âm vi diệu

Ý có ba, chính là nguồn căn đồng điệu

Tham sân si, cội gốc để phát sanh

Chặt đứt rồi, không còn một tơ mành

Cả nhơn thiên đều xưng dương tán thán

Hoa Thập Thiện, anh vẫy vùng bốn biển

Chị cưu mang, đem trang trải cho đời

Em tươi cười tô thắm khắp nơi nơi

Cõi trần gian sẽ an lành muônthuở

Hoa Thập Thiện, xin người ngườighi nhớ

Thân có ba, miệng bốn, ý cũngba

Thì thế nhân không còn thốngnỗi ta bà

Nẻo thiên thai vén khung rèmmở cửa.

Hoa Lục Độ

Tháng 5 – 2008

Hoa Lục Độ nở trên đường Bồ Tát

Kết tinh hoa vạn hạnh cứu muônloài

Dong thuyền từ trên vạn lý trùngkhơi

Đưa tất cả chúng sanh về bờgiác

Hoa Lục Độ, trên thượng cầuPhật đạo

Mang hạnh nguyền, dưới hạ hóachúng sinh

Càng giác tha, càng tự độ chínhmình

Hai công hạnh, duyên tròn đầyviên mãn

Bố thí độ, không còn người nhậnngười cho, mới là bố thí

Trì giới độ, nhiếp luật nghi,thiện pháp, nhiêu ích hữu tình

Nhẫn nhục độ, lửa càng nung,vàng càng sáng lung linh

Ba độ tựu, chuyển thành senba cánh

Ba độ nữa, thành lục độ vạn hạnh

Tinh tấn đi, không còn đíchsau cùng

Thiền định chuyên, không còn điểmmông lung

Trí tuệ chiếu khắp ba ngàn thếgiới

Hoa Lục Độ kết đài sen sáu nẻo

Ngát hương thơm, tỏa diệu lýba đường

Phủ đức từ, ban pháp nhủthanh lương

Chúng sanh vô số lượng đều bạnlữ

Hoa Lục Độ gắn châu thân kỳ tú

Trụ tâm như, tròn thể tánh châuviên

Ta bước đi trong diệu hữu vôbiên

Reo tiếng hát vô ưu Bồ Tát đạo.

Hoa Niệm Phật

Tháng 5 – 2008

Hoa Niệm Phật nở vườn tâm emnhé

Nở ngày đêm, sáng tối, đủ sáuthời

Nở mọi nơi, dù đi đứng nằm ngồi

Bỏ chữ quên, chỉ còn một chữnhớ

A Di Đà, gắn liền theo hơi thở

Phật A Di, niệm niệm trên lànmôi

Nhớ trong tâm, trong lời nóitiếng cười

Niệm vô niệm, đó là tâm thấttán

Anh niệm tiếng Di Đà trên ghềnhráng

Chị niệm tiếng Di Đà giữa bờdâu

Em niệm tiếng Di Đà buổi kinhcầu

Là kết tạo duyên lành sen chínphẩm

Hoa Niệm Phật nở một đời tinhtấn

Một kiếp này xin gìn giữ nângniu

Thật trong lành và tròn vẹntin yêu

Ta bà khổ biến thành Tây Phươngcảnh

Hoa Niệm Phật ươm trong vườnthể tánh

Chỉ một câu : lục tự Di Đà

Là xa lìa phiền não trần sa

Thoát sinh tử, liễu sanh bờ bỉ ngạn

Hoa Niệm Phật tựu liên trì ao báu

Cùng Bồ Tát bạn hữu kết đài sen

Hởi chúng sanh trên khắp nẻo mọi miền

Hoa Niệm Phật, chắp tay hoa đồng niệm

Nam Mô A Di Đà Phật

Nam Mô A Di Đà Phật

A Di Đà Phật

A Di Đà Phật, NamMô …

Hoa Sám Hối

Tháng 5 – 2008

Hoa Sám Hối, nở trên cây nghiệpchướng

Ba gốc phần căn cội tự xưanay

Không sám năng, hối quá, tộicàng dày

Sâu thăm thẳm khởi từ thân miệngý

Hoa Sám Hối, tỏa hương thơm tàmquý

Đời, không biết tàm biết quý,khổ lắm thay

Người, không biết tàm biết quý,oan nghiệt thay

Lương tâm đã dày vò, nghiệp báotránh đâu thoát

Sao không biết gieo nhân là gặtquả

Sao không lường nghiệp dĩ vốnđeo mang

Khói theo lửa, bóng theo hình,tiếng theo vang

Đã gây tạo, chạy trời, sao khỏinắng

Mình gây ra thì tự mình phảigánh

Không ai mang, ai gánh thế, đượcđâu

Dù thân sơ, cũng không thểmong cầu

Đến khi trả, đành khoanh tay đứngngó

Đừng cho rằng tội lỗi mình khôngcó

Từ xưa nay vốn chồng chất hằngsa

Lại còn gây bao thống nỗi tabà

“Thiện ác, đáo đầu, chung hữubáo”

Xin chắp tay, nâng đóa Hoa SámHối

Tội tâm làm, xin sám hối từ tâm

Sám hối miệng, rồi sám hối đếnthân

Ba cửa ngõ sáng ngần trăng mườisáu

Hoa Sám Hối kết liên trì ao báu

Tâm tịnh rồi. tội chướng tấtliền tiêu

Một đài sen vút trên đỉnhnguyên siêu

Cao đẹp quá, ôi đài sen mầu nhiệm.

01. Tiếng lòng nức nở quêhương 01

02. Thầm lặng 02

03. Việt Nam, quê hương cònđó 03

04. Quê hương còn đó, đợi chờ04

05. Từ đó xa mờ 05

06. Tiếng kêu cứu quê hương 06

07. Thương Thầy An Thiên 07

08. Chùa tôi 08

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
12/11/2025(Xem: 210)
Đời người là một cuộc hành trình dài, nhưng lại ngắn ngủi đến không ngờ. Ta khởi đi từ đâu và đích đến là đâu? Câu hỏi ấy không cần ở đâu xa, mà cần sự hồi quang (quay lại nhìn) vào chính tâm mình. Giữa biển đời mênh mông vô tận, con người mãi ngược xuôi tìm cầu tham ái. Có kẻ rong ruổi ngoài trần thế, tìm kiếm một miền an lạc ở tận đâu xa; có người hướng vào tâm linh, mong thấy Phật trong lời kinh, trong tiếng mõ. Lục Tổ Huệ Năng từng dạy: “Tâm mê tức chúng sinh, tâm ngộ tức Phật.” (心迷即眾生,心悟即佛。)(1) “Người mê đi tìm Phật ở phương xa, người ngộ nhận ra Phật nơi tự tâm.”
08/11/2025(Xem: 320)
Thuở đức Phật ngồi dưới cội bồ đề Đêm gần tàn sáng sao mai xanh biếc Khai mở con đường minh triết phương Đông Sư tử hống chấn động mười ngàn thế giới Giặc ngu tối rùng mình rũ rượi Người vượt thoát tử sinh đến bến bờ tịch tinh Trí tuệ quang minh bừng lên rạng rỡ
06/11/2025(Xem: 878)
Bạn thương mến, hy vọng lá thư này đến từ những người đang tiếp xúc trực tiếp với các bạn ( những người chịu nhiều thiệt hại và mất mát sau thiên tai ) như một làn gió nhẹ thổi thật dịu dàng đến những trái tim từng mất tất cả, bằng một lòng thương cảm sâu xa giúp các bạn nhìn lại sự sống bằng ánh sáng hiền hòa của từ tâm và chánh niệm.
31/10/2025(Xem: 429)
Dao Ca Trăng Nhạc & Lời: Khánh Hoàng Ca sĩ: Hạnh Nguyên Hòa âm: Thái Bảo Lộc pps: Thường Minh
25/10/2025(Xem: 504)
Ngón Tay Chỉ Trăng (tập 01) Trực Chỉ Đề Cương
24/10/2025(Xem: 1030)
a bậc tài danh – Leonardo da Vinci, Baruch Spinoza và Vincent van Gogh – mỗi người là một khía cạnh của hành trình nhân loại tìm đến chân lý. Cả ba đều chứng minh rằng: trí mà không phước thì sáng mà mong manh, phước mà thiếu duyên thì nở muộn như hoa trong đêm, còn duyên mà không trí thì chỉ là hư sắc thoảng qua.
24/10/2025(Xem: 923)
Thuần nhiên, nhẹ nhàng như hơi thở là tiếng thơ của Chân Tạng Nghiêm. Một tiếng thơ lấp lánh, long lanh ngời ánh thanh cao, là nguồn thơ trong trẻo, reo ca giọng hát thiên lương trong tận đáy xanh lòng... Lòng yên, tâm lặng như vầng trăng sáng chiếu diệu kỳ. Thi ca đi về trên đôi chân trần, chất phác, nhè nhẹ khẽ chạm vào núi sông, rừng biển, suối thác, mưa nắng, trăng sương, gió mây, cây lá, chim bướm, cỏ hoa trên mặt đất thân yêu. Nhật nguyệt cũng huyền hòa chan chứa giữa ánh sáng ban sơ, diễm tuyệt, bừng lên rực rỡ trong tâm hồn vô ngại của trái Tim Thơ.
22/10/2025(Xem: 1602)
Về thôi, về mặc Cà Sa Về thôi cởi áo Ta Bà phong sương Về thăm lại tiếng chơn thường Thăm vườn lam nhả khói thiêng Cõi Thiền Ô hay, một góc trời yên Một vườn hoa toả hương miền ngàn bay Thoảng trong gió, thoảng chân đài… Gót sen thoát những cơn say bụi trần
21/10/2025(Xem: 650)
Quảng Đức từ quang chiếu cõi thiền, Tăng Ni đạo hạnh sáng tâm nguyên. Phật tử tinh chuyên bền chí nguyện, Nương theo ân đức bậc cao hiền. Ngưỡng mộ đức - tài Thầy Nguyên Tạng Chí nguyện độ sinh khắp mọi miền Lời kinh nhẹ rót như mưa pháp, Từng bước khoan thai ấm cửa thiền
19/10/2025(Xem: 996)
Kể từ ngàn xưa muôn thuở nọ, tuy xa xăm, hun hút tuyệt mù nhưng vẫn còn dư vang, thấp thoáng trong sương mờ vạn cổ, những bóng người đi giữa thiên thu vời vợi. Đó là những Thiền sư, những Thi sỹ, những đạo nhân, mặc khách, hành giả đã xuất hiện trên mặt đất, trần gian này. Họ đến rồi đi, chỉ để lại vài tiếng thơ, tiếng sáo hòa lẫn trong tiếng hét, tiếng gầm rền vang với giọng cười tiêu dao, hào sảng còn dội âm trầm hùng suốt vạn đại rung ngân...