TUYỂN TẬP THƠ MẶC GIANG
Tuyển tập 10 bài - thơ MặcGiang - Số 141
(Từ bài số 1401 đến số 1410)
01.Nhà xưa đổ nát
02.Con tàu dĩ vãng
03.Bông hồng trên nấm mồ hoang
04.Bông hồng cho ai
05.Thông Điệp Phật Đản
06.Vô Ưu kết nụ Liên Đài
07.Phật Đản bất diệt
08.Đây Mùa Phật Đản
09.Cuộc đời Đức Phật
10.Kính lạy Đức Phật ThíchCa
Nhà xưa đổ nát
Mộtmái nhà xưa nát cột kèo
Nềnnghiêng vách ngửa nằm chèo queo
Ruôimè đòn xóc đè lương đống
Đấtđá gạch vôi đổ lộn phèo
Mọtmối lòn sâu đục bấy nhừ
Tốtsơn tốt gỗ cái nào ư
Đãibôi vọng ngoại nên nông nỗi
Khôngthật lấy gì hỏi bất hư
Vàngson ngà ngọc ném ra ngoài
Thịthế thị thần mới thị oai
Đóngcửa cài then co bốn vách
Taychân bộ hạ bám loi nhoi
Thểchẳng ra sao hỏi thống gì
Bùinhùi một đống chẳng ra chi
Thauchì hỗn tạp gom chung lại
Chốngđỡ loay hoay cái mốc xì.
Tháng4 – 2010
MặcGiang
Con Tàu Dĩ Vãng
Contàu đó, đâm bao thời, không thủng
Sóngbạo tàn cuồng nộ bị chao nghiêng
Mộtsố người khép gió đành lìa thuyền
Sốcòn lại vẫn ra tay chèo chống
Contàu đó, đâm bao thời, không chết
Bởiđồng cam đồng hội lẫn đồng thuyền
Chốngngoại ma, không suy suyễn đảo điên
Nhưngnội ma tung hoành khó vượt thoát
Contàu đó, xưa vào ra bốn biển
Nayloay hoay sông cạn tới ao tù
Chặttay chèo tay chống cho hả nư
Thuyềntrống rỗng nằm chèo queo xơ mạn
Contàu đó, đầy thành phần lương đống
Đầuđội trời, chân đạp đất, dẫm chông gai
Thiênhạ trông qua, nể mặt anh tài
Tamthế vào ra, ngại gì Ta Bà thống nỗi
Contàu đó, bỗng dưng sao như vậy
Bởiphù danh, phù thế, nên phù suy
Mấttâm từ, mất tâm trí, mất tâm bi
Lạcchạy trốn nên trần lao chi khổ
Contàu đó, chui suối lạch bé nhỏ
Chỉxoay qua trở lại đã không xong
Cònnói chi ngược sóng với ngược dòng
Nhìnbốn biển năm châu mà thổi bộng
Contàu đó, nằm ụ kia một đống
Xơmạn tàu, vùi cát, núp bờ lau
Rồimột mai nhìn lại xác con tàu
Trôilơ lửng về chiều sâu dĩ vãng.
Tháng4 – 2010
TNT Mặc Giang
Bông Hồng Trên Nấm Mồ Hoang
Xin tặng anh
Một bông hồng trên nấm mồhoang
Khi chiến chinh khói lửađã tàn
Tấm thân anh vùi chôn đâuđó
Không chết lúc sa trường
Mà chết vì màu cờ sắc áoanh mang
Xin tặng anh
Một bông hồng trên nấm mồhoang
Tận rừng sâu nước độc bẽbàng
Tháng năm dài nhục nhằnlao lý
Tử sĩ không sa trường
Mà tử vì cừu thù ai oánkhông tên
Xin tặng anh
Một bông hồng trên nấm mồhoang
Chôn ở đâu rủ mục xươngtàn
Cho chúng tôi tìm ra vếttích
Chút hình hài di cốt
Trả anh về họ hàng thânthích tương lân
Xin tặng anh
Một bông hồng trên nấm mồ hoang
Anh linh thiêng hiển lộcái tên
Quê ở đâu trên mọi miềnđất nước
Chúng tôi tìm phương cách
Trả anh về chốn cũ, bất cứai quan hệ thân thương
Này anh ơi
Cha già có còn sống
Mẹ già biết còn không
Anh có gia đình chưa
Vợ anh ở đâu, con anh ởđâu
Hay anh vĩnh viễn độc thân
Ai là anh, là chị, là em
Quê Miền Trung, Miền Bắc,Miền Nam
Chúng tôi vẫn cố đi tìm
Này anh ơi
Anh nguyên quán ở đâu
Thôn quê hay thị thành
Vùng cao hay vùng thấp
Từ Nam Quan cửa ải
Đến cuối Mũi Cà Mau
Chúng tôi vẫn cố đi tìm
Cho đến khi nào không aibiết
Thì xin đành chôn anh đâuđó
Trả anh về cát bụi mờsương gió
Và anh mãi mãi là ngườichiến sĩ vô danh
Này anh ơi
Đất trời bao la quá
Quê hương chẳng đong đầy
Chiến bào phai thuốc súng
Tan cuộc chẳng toàn thây
Chôn lấp vội xéo dày
Nhũn tàn theo mưa nắng
Ôi là sông là núi
Ôi là nước là non
Chút xương thịt vo tròn
Linh hồn bay vất vưởng
Ôi thân trai nợ nước
Ôi huynh đệ chi binh
Chết chẳng bóng chẳng hình
Không hương thờ khói lạnh
Chúng tôi tìm kiếm anh
Gắn một đóa hoa hồng
Dù trễ tràng quá muộn
Trên nấm mồ lở loang
Dù thời gian buông xuống
Nhưng có còn hơn không
Đọc tên anh muốn khóc
Tê tái tận tâm hồn
Anh đi về sông núi
Tôi đứng giữa mênh mông
Chúng tôi tìm kiếm anh
Gắn một đóa hoa hồng
Kìa ụ đất nho nhỏ
Chính là nấm mồ hoang
Tên ghi vội nhạt nhòa
Biết anh là binh sĩ
Chết không vì chiến trận
Nhưng vẫn gọi tử sĩ
Chết không vì khói lửa
Nhưng cũng bởi quê hương
Xin tặng anh một bông hồng
Gặp anh từ nấm mồ hoang
Xin hốt xương tàn hài cốt
Trả anh về với người thân
Tặng anh một đóa hoa hồng
Khóc anh bên nấm mồ hoang
Cưu mang chút lòng tình tự
Mai sau ai nhớ ai quên !!!
- Viết, sau khi đọc Chương trình tìm kiếm và hốt hàicốt của Tổng Hội H.O.
văn phòng tại Hoa Kỳ.
- Viết, sau khi đọc Chương trình Văn nghệ Bông HồngTrên Nấm Mồ Hoang
được tổ chức tại Úc Châu vào tháng 6 – 2010.
Đêm cuốitháng 4 – 2010
Mặc Giang
Bông Hồng cho ai?
Một bông hồng, anh tặng cho ai
Tình chi binh, áo trận chưa phai
Ách oan khiên, giã từ vũ khí
Phải tan hàng, trả giá chua cay
Một bông hồng, em tặng choai
Tôi ra đi, không có đêmngày
Người ở lại mõi mòn nămtháng
Gởi nhớ về, theo gió ngànbay
Một bông hồng, anh tặngcho ai
Cho màu cờ, sắc áo chiếnbinh
Nhớ ngày nào Bốn VùngChiến Thuật
Còn bây giờ, tủi nhục điêulinh
Một bông hồng em tặng choai
Hồn tôi đây, vất vưởngmiệt mài
Khắp Tổ quốc, đâu là ĐấtMẹ
Chết không mồ, cỏ dại đanmây
Một bông hồng anh tặng choai
Thân tôi đây, cát bụi dậpvùi
Khi còn sống “ngụy quân”“lao lý”
Chết đi rồi, vũng tối xátxây
Xin cảm ơn anh, còn nhớđến tôi
Xin cảm ơn em, còn nhớ hoacười
Một bông hồng không tênkhông tuổi
Tặng cho người chiến sĩ vôdanh
Xin cảm ơn anh, còn nhớchi binh
Xin cảm ơn em, còn nhớ tựtình
Một bông hồng cài trên ĐấtMẹ
Cho quê hương nắng mớingày xanh
Xin cảm ơn anh, còn nhớđến tôi
Xin cảm ơn em, còn nhớ hoacười
Một bông hồng, gởi sônggởi núi
Cho Việt Nam tươi sángngày mai.
Thương cảm cho Anh linh những người đã chết,
Thương cảm cho Chương trình Bông Hồng Trên Nấm MồHoang
được tổ chức tại Úc Châu.
Tháng 6 – 2010
Vô danh
Thông Điệp Phật Đản
Xin chắp tay hoa trước Phật đài
Cúng dường Mùa Phật Đản năm nay
Tâm hương kết tụ thành Sen Báu
Tri kiến Như Lai ngộ bản hoài
Xin chắp tay hoa dâng cúngPhật
Mười phương thế giới tỏa hàoquang
Chúng sanh muôn loại nhuầnmưa pháp
Cùng sống an vui Ánh Đạo Vàng
Đạo lý nhiệm mầu Đức Thích Ca
Pháp âm vi diệu phổ châu sa
« Tam đồ bát nạn câu ly khổ »
Đã biết đường đi về đến nhà
Người con Đức Phật của muôn phương
Thắp sáng đèn tâm mọi nẻo đường
Tan hết sầu bi và thống khổ
Chỉ còn hòa ái với yêu thương
Người con Đức Phật khắp năm châu
Bốn biển trần lao bắc nhịp cầu
Mở cửa thông thường liền giới tuyến
Từ bi thánh đức khởi đi đầu
Người con Đức Phật mọi nhà nhà
Tất cả là con chung một cha
Dù khác biên cương và chủng tộc
Nhưng cùng một giống Bồ Đề Gia
Bồ Đề kết tụ nở Liên Hoa
Bản giác thường chơn ngự bảo tòa
Mở mắt từ bi nhìn đại hải
Cừu thù oan trái tợ sương pha
Lo gì thế giới không hòa bình
Nhân loại biết tu ngộ tánh linh
Cởi trói trùng vây gieo vạn kỷ
Tự nhiên nhân thế sẽ hòa minh
Thông Điệp nhiệm mầu Phật Đản Sanh
Thanh thiên mây trắng lộng trời xanh
Ngã nhân bỉ thử mờ bào ảnh
Mê ngủ thiên thu bỗng giật mình
Thông Điệp nhiệm mầu Đức Thế Tôn
Xưa nay Bản giác vốn thường chơn
Pháp thân vi diệu dung không sắc
Vũ trụ càn khôn bỗng tỉnh hồn
Thông Điệp nhiệm mầu Đức Thích Ca
Chúng sanh lạc lối bỏ quên nhà
Nay về đã đến mừng khôn xiết
Sụp lạy cúi đầu Đạo Phật gia
Nay, ban Thông Điệp Đức Từ Bi
Thế thế nhân sinh biết lỗinghì
Sám hối tội tiêu tâm tịchtịnh
Cư trần lạc đạo lẽ huyền vi
Nay, ban Thông Điệp Đức NhưLai
Muôn hướng ngàn phương kếtbảo đài
Bốn biển năm châu quy ngưỡngphục
Ta Bà đâu nữa hỏi Thiên Thai
Nay, ban Thông Điệp Đức TừNghiêm
Phân bổ mang đi khắp mọi miền
Sống với Tình Thương và HiểuBiết
Nhân sinh thế thái sẽ bìnhyên
Thông Điệp đã ban từ Pháp Vương
Chúng sanh vạn loại tỏ tinhtường
Muôn đời bảo trọng truyền lưumãi
Đây, chính là lời của ThếTôn.
Tháng Tư năm Canh Dần 2010
TNTMặc Giang
Vô Ưu kết nụ Liên Đài
Nhớ xưa Đức Phật Đản Sanh
Vô Ưu bừng nở trên cành banmai
Ma Gia mẫu hậu đưa tay
Từ trong bụng mẹ, leo đàibước ra
Bước đi bảy bước kết hoa
Sen thơm bát ngát chan hòatrần gian
Trời người rạng rỡ hân hoan
Thiều quang trổi nhạc vangvang đất trời
Chư Thiên hớn hở gọi mời
Hướng về La Vệ muôn lời tándương
Lâm Tỳ Ni hiện phi thường
Báo cho nhân thế Pháp Vươngra đời
Kìa trông Thái tử ngô khôi
Thông minh tuấn tú tuyệt vờitinh anh
Phạn Vương quả thật Vua Lành
Ma Gia quả thật Mẹ Hiền xưanay
Vô Ưu muôn kiếp chờ ngày
Khi Phật giáng thế mới bàyhiện ra
Hoằng khai chuyển pháp ThíchCa
Chúng sanh độ tận, Ta Bà trầmluân
Hơn Ba Trăm Hội thuyết kinh
Ba rừng Giáo lý nguyên trinhđạo mầu
Dù cho bốn biển năm châu
Ngăn sông cách núi bắc cầulại qua
Dù cho phiền não trần sa
Dắt dìu tất cả vào nhà Như Lai
Tám mươi năm, in dấu hài
Đạo vàng khắc ấn phương đàithiên thư
Tám mươi năm, kết ngàn thu
Sa La song thọ, Vô Dư Niết Bàn
Chúng con nguyện Đức Từ Quang
Ban ân tế độ trên đàng con đi
Chúng con nguyện Đức Từ Bi
Gia hộ đạo lý huyền vi trường tồn
Chúng con nguyện Đấng Pháp Vương
Đẩy thuyền Bát Nhã thanh lương cứu đời
Không còn đau khổ chơi vơi
Không còn vọng tiếng nửa lời thở than
Ta Bà đã có Đạo Vàng
Tây Phương đã có Lạc Bang trông chờ
Đâu còn đêm tối mịt mờ
Đâu còn sinh tử hữu vô điệp trùng
Vẳng nghe Pháp Cổ Hồng Chung
Giộng lên một tiếng vô cùngchưa tan
Vẳng nghe kinh kệ nhịp nhàng
Chuông mõ kết thúc, âm vanghằng còn
Một đời Từ Phụ ấn son
Vô chung vô thỉ vết mòn chưapha
Một đời Từ Phụ Thích Ca
Mười phương ba cõi vào nhàNhư Lai
Vô Ưu một cánh hoa cài
Gắn trên tuyệt đỉnh phươngđài diệu liên
Vô Ưu một cánh hoa thiền
Hằng hà sa số trược phiền tiêu tan
Nguyện cầu pháp nhũ từ ân
Thường Chơn diệu hữu Pháp Thân tuyệt kỳ
Nguyện cầu Đạo lý Từ Bi
Ba ngàn thế giới huyền vi Đạo Vàng
Đến vô lượng kiếp chưa tan
Vô chung vô thỉ gởi ngàn thiên thu
Trần gian có nghĩa gì ư
Niết bàn tịch tịnh hữu dư chinào
Hư vô bào ảnh chiêm bao
Niêm hoa vi tiếu cây đào trổbông.
Tháng Tư năm Canh Dần 2010
TNTMặc Giang
Phật Đản bất diệt
Phật Đản thiêng liêng ý nhiệmmầu
Muôn ngàn ức kiếp dễ hay đâu
Như Lai khai thị nhập trikiến
Nhất nhất chúng sanh xin cúiđầu
Phật Đản thiêng liêng ý diệuhuyền
Chúng sanh trầm khổ lụy vôbiên
Đến nay nghe thấy xin trìtụng
Nguyện một lòng đi vô hậutiền
Phật Đản thiêng liêng khắpnẻo đường
Đạo Vàng gieo rắc vạn tìnhthương
Kệ kinh chuông mõ thềm tôngiáo
Ngát tỏa hương lành Đấng PhápVương
Phật Đản thiêng liêng khắpmọi người
Nụ hoa hàm tiếu nở xinh tươi
Thiện ngôn, ái ngữ, tâm thanhtịnh
Vào chốn khổ đau gắn nụ cười
Phật Đản ngày vui khắp cửathiền
Nhịp cầu thánh thiện kết nhânduyên
Tiến tu đạo nghiệp hoa đơmtrái
Nương Bóng Phật đài sống vĩnhmiên
Phật Đản ngày vui khắp mọinhà
Con chung tất cả một NgườiCha
Người Cha bốn loại trong bacõi
Từ Phụ thâm ân Đức Phật Đà
Phật Đản thiêng liêng vô hậutiền
Cứu người khó độ mới nhânduyên
Còn người dễ độ cần chi cứu
Chỉ nói một câu nhận biếtliền
Màu cờ Phật Giáo đã tung bay
Muôn hướng ngàn phương thỏanguyện này
Vạn hạnh leo đồi trao thế kỷ
Từ Mùa Phật Đản của năm nay
Phật Đản thiêng liêng là thếấy
Người trong nhân thế biết haychưa
Phổ độ quần sanh trong muôncõi
Vận xoay chánh pháp chuyển BaThừa.
Tinh thần Phật Đản bất diệt
Tháng Tư năm Canh Dần 2010
TNTMặc Giang
Đây Mùa Phật Đản
Đây Mùa Phật Đản lại đi qua
Đốt nén tâm hương, nguyệnthiết tha
Chư Phật mười phương, xin chứnggiám
Ban ân thí đức phổ châu sa
Đây Mùa Phật Đản lại băngngang
Triệu triệu người con Phậttiến lên
Thông Điệp Từ Bi lan bốn biển
Đạo mầu trang trải khắp nhângian
Đây Mùa Phật Đản lại đang về
Quẳng gánh tang thương, dứtnão nề
Mạnh bước phiêu du thuyền bátnhã
Núi đèo đâu nữa, hỏi sơn khê
Vô Ưu một đóa nở lên rồi
Sinh tử luân hồi dứt hết thôi
Ngộ nhập Như Lai tri kiếnPhật
Chính là Phật Đản của muônđời
Vô Ưu một đóa gắn trên môi
Hàm tiếu là đâu hỏi nụ cười
Tứ Chúng lục hòa dung tất cả
Ai người chưa hội chỉ đi coi
Ta hát bài ca Phật Đản Sanh
Pháp Vương Điều Ngự Đấng Cha Lành
Tam đồ bát nạn, Ân Từ Phụ
Biển khổ trầm luân vắng lạnh tanh
Bài ca, mừng Đức Phật ra đời
Cao vút trời xanh vượt núi đồi
Băng khắp năm châu cùng bốn biển
Du thuyền Bát Nhã lướt trùng khơi
Bài ca, mừng Đức Phật Như Lai
Thị hiện Đản Sanh chính bản hoài
Ba cõi mười phương Tam Thế Phật
Nhân duyên đại sự kết Liên Đài
Ta Bà thành Cực Lạc Tây Phương
Chánh đạo mang đi khắp nẻo đường
Tan biến sầu đau muôn vạn kiếp
Từ Mùa Phật Đản chuyển thanh lương
Đây Mùa Phật Đản của năm nay
Khắp cả nhân gian xin chắptay
Nguyện Đức Từ Bi hằng cứu độ
Không còn quá khứ với tươnglai.
Tháng Tư âm lịch Năm Canh Dần 2010
TNTMặc Giang
Cuộc đời Đức Phật
Đức Phật Thích Ca
Từ Đâu Suất giáng trần
Nước Ca Tỳ La Vệ
Vào Rằm Tháng Tư
Hoa Vô Ưu bừng nở
Tại vườn Lâm Tỳ Ni
Trái đất sáu lần rung động
Nhạc trời trỗi khúc hoan ca
Thần dân vui khắp mọi nhà
Chúc mừng Thái tử Tất Đạt Đa
Tịnh Phạn vua cha
Rời hoàng cung đi đón
Hoàng hậu Ma Gia
Sinh ra Ngài bảy ngày thì đãquy thiên
Kiều Đàm Di mẫu, thay thế mẹhiền
Nuôi Thái tử cho đến ngàykhôn lớn
Tất Đạt Đa thông minh xuấtchúng
Thiên tư cốt cách siêu phàm
Sở học không thể nghĩ bàn
Bao nhiêu thái sư cũng đềubái phục
Xuyên suốt cổ kim, không còngì dạy nữa
Lớn lên, lời A Tư Đà, Vua Chachợt nhớ
Mượn tay nguyệt lão kết tócse tơ
Công chúa Gia Du kiều diễmnhư mơ
Để cột chân trong lâu đàinhân thế
La Hầu La, giọng bí bô con trẻ
Mở mắt chào đời, tập nói tiếng Mẹ Cha
Ngài muốn nhìn nhân tình thế thái gần xa
Nên dạo chơi ngoài bốn cửa thành : Đông Tây Nam Bắc
Thấy cảnh sanh già bịnh chết
Ngài liền quyết chí xuất gia
Vào nửa khuya Mồng Tám Tháng Hai
Sa Nặc ơi, đưa ta vượt khỏi hoàng thành
Xa lìa cung vàng điện ngọc
Xa lìa vợ đẹp con ngoan
Vì chúng sanh, ta ra đi quyết tìm ngôi báu
Tới dòng A Nô Ma
Ngài tự tay xuống tóc
Sa Nặc ơi, thôi, ngươi hãy lui về
Trở về thưa với phụ thân
Và nhắn lời của ta từ biệt
Còn riêng ta
Đến khi nào, tìm ra đạo thì mới trở về
Bằng ngược lại, thì xem như ta đã mất
Từ đó, giữa trùng trùng Lạp Sơn Hy Mã
Đêm ngày gội tuyết nếm sương
Sáu năm khổ hạnh khôn lường
Vẫn chưa tìm ra Ánh Đạo
Bao nhiêu đạo sĩ, quyền cơ tuyệt xảo
Bao nhiêu pháp thuật, huyền vi tuyệt trần
Nhưng còn chỗ kẹt, không phải toàn chân
Ngài lại một mình, đi tìm chân lý
Bên cạnh dòng sông, Ni Liên Thuyền ý vị
Đan cỏ làm tòa, rồi khẳng quyết một câu
Chính nơi đây
Nếu không thành đạo
Thì ta quyết không rời chỗ nầy
Dù cho bụi đá trơ cây
Dù cho xương tan thịt nát
Thất thất tham thiền nghiêmmật
Cuối cùng chứng đắc đạo ca
Vô Thượng Chánh Đẳng Phật Đà
Bồ Đề Đạo Tràng, sen báu nởhoa
Vào ngày trăng tròn, thángmười hai âm lịch
Bốn mươi lăm năm trường vându hóa độ
Hơn ba trăm hội chuyển phápthuyết kinh
Hàng hàng lớp lớp đệ tử đảnhlễ nghiêng mình
Sáu nẻo ba đường rợp bóng ĐạoVàng siêu tuyệt
Thuận thế vô thường
Có sinh phải có diệt
Có diệt phải có sinh
Nhưng đạo lý chơn thường
Băng ngang dòng sinh diệt
Tại rừng Sa La
Đấng Cha Lành đã tám mươi nămtuổi già
Bảy chúng đệ tử cùng quâyquần câu hội
Ngài bảo các con có còn gìmuốn hỏi
Những gì ta dạy xưa nay
Đại chúng im lặng tỏ bày
Nếu chúng con đã thông suốt
Thì ta có mấy lời Di Giáo
Giới luật làm Thầy, đó là bậcnhất
Giáo pháp Ba Thừa, đó là vôsong
Khai thông vô thỉ vô chung
Mở đường vô sinh vô tử
Các con chớ có quên mình, gìngiữ
Đó là lời cuối cùng của ĐứcNhư Lai
Tu chỉ một đường, không mộtkhông hai
Phật tánh muôn đời, khôngthêm không bớt
Mỗi mỗi chúng con, hãy chuyêntâm tu tập
Cuộc đời, không có gì bằngđạo lý từ bi
Hãy tự mình thắp đuốc lên màđi
Ta từ giã các con, nơi Sa La Song Thọ
Rừng núi hoang vu, im bặt tiếng gió
Ngân hà nín thở, rơi rụng trăng sao
Rằm Tháng Hai âm lịch, trăng thắm lệ đào
Đức Từ Phụ Bổn Sư an nhiên Niết Bàn nhập diệt
Đại chúng cất lên Thích Ca Mâu Ni tha thiết
Núi rừng hòa vọng âm vang
Lan xa thế giới ba ngàn
Vượt qua mười phương tam thế
Vũ trụ càn khôn nhỏ lệ
Hướng về thế giới Ta Bà
Hộ trì đạo lý Thích Ca
Ngưỡng nguyện phổ chiếu PhậtĐà
Hằng hà pháp giới châu sa
Nhất nhất chấp tay đồng Niệm Phật:
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
…………………………………………
…………………………………………
…………………………………………
Rằm Tháng Tư – năm Canh Dần 2010
TNTMặc Giang
Kính lạy Đức Phật ThíchCa
Kính lạy Đức Phật Thích Ca
Chúng sanh trong cõi Ta Bà
Vẫn còn buông lung dong ruổi
Nên nhiều thống khổ xót xa
Kính lạy Đức Phật Bổn Sư
Chúng sanh mê muội dễ hư
Gần mực thì đen nhào tới
Gần đèn thì lại hổ ngươi
Kính lạy Đức Phật Từ Tôn
Hào quang phổ chiếu trường tồn
Sáng soi muôn ngàn tăm tối
Đạo mầu huyền nhiệm sắt son
Chúng con nguyện Đấng ChaLành
Cuộc đời sinh tử trôi nhanh
Gia hộ chúng con tinh tấn
Vượt qua biển khổ loanh quanh
Chúng con nguyện Đức Từ Bi
Cuộc đời ngu muội mê si
Gia hộ chúng con vững bước
Lên đường Tứ Thánh mà đi
Kính lạy Đức Phật Thích Ca
Trần gian đâu phải là nhà
Dắt con vượt qua nhà lửa
Về vui dưới bóng Phật Đà
Kính lạy Đức Phật Thế Tôn
Từ bi cứu độ chúng con
Chuông ngân ngàn năm tỉnh thức
Chơn kinh chớm nở tâm hồn
Chúng con cảm Đức quang minh
Cho con nương tựa bóng hình
Trên thời đền Bốn Ơn Nặng
Dưới thời cứu khổ hàm linh
Nam Mô Đức Phật Từ Bi
Đạo mầu diệu lý huyền vi
Sáng soi ngàn phương muônhướng
Đưa đường dẫn lối con đi.
Rằm Tháng Tư - năm Canh Dần 2010
TNTMặc Giang