TUYỂN TẬP THƠ MẶC GIANG
Tuyển tập 10 bài Số 122 - thơMặc Giang
(Từ bài số 1211 đến số 1220)
macgiang@y7mail.com; thnhattan@yahoo.com.au
01. Ác mộng đêm mơ !
02. Ai không cóquê hương ?
03. Vịnh núi sông
04. Vịnh quê hương
05. Vịnh nước non
06. Vịnh cơ đồ
07. Bừng tỉnh cơnmơ
08. Chỉ có quêmình
09. Nhớ thuở họcđường
10. Dù có vôthường
Ác mộng đêm mơ !
Quê hương ơi, hỡi sông dài biểnrộng
Ta du thuyền dong ruổi khắp bờ xa
Để nhìn trông thế nước non nhà
Đừng tơi tấp phong ba bão táp
Quê hương ơi, hỡi giang san gấmvóc
Ta băng đèo, vượt vạn lý sơnkhê
Để nhìn trông bèo bọt nhiêukhê
Đừng ập phủ xát xây cát đá
“Lửa thử vàng, gian nan thử sức”
Là thịt da, ai lại chẳng ngheđau
Là thịt xương, ai chẳng cạnkiệt con tàu
Vật đổi sao dời, huống gì thânphù thế
“Đường đi khó, không khó vìngăn sông cách núi”
Dạ sắt, lòng son, ai ngại núie sông
Đường hầm đóng bít, tua tủagai chông
Đóng chốt khóa, còn đắp be cốthủ
Chí nam nhi, vắt lên đèo chítử
Mộng anh thư, vùi xuống hố cựchình
Quê hương ơi, non nước của mình
Hỏi trời đất, lặng thinh khôngnói
Sao đêm dài, sao mờ le lói
Trăng trên ngàn, vàng vọt trăngthâu
Sông sâu, đứt mấy nhịp cầu
Biển sâu, xơ mạn con tàu xakhơi
Núi cao, trơ trọi núi đồi
Vực thẳm, đất đá lở bồi xác xơ
Quê hương ơi, biết bao giờ
Bừng cơn ác mộng đêm mơ còn dài.
Tháng 02 – 2009
Ai không có quê hương !
Quê hương ta đó đẹp vô cùng
Phố thị, làng quê, đến đảo hòn
Mây trắng trời xanh cùng ấm lạnh
“Nhiễu điều phủ lấy giá gương”chung
Quê hương ta đó đẹp như mơ
Từ thuở phôi sinh cho đến giờ
Đất Mẹ ươm tình hoa mỉm nụ
Quê Cha rèn chí đất đơm hoa
Quê hương ta đó đẹp nhà nhà
Lão ấu, nữ nam, đều thiết tha
Nghèo khó, sang hèn, hòa hợpsống
Tự tình dân tộc nở tâm hoa
Mạ xanh lúa chín rợp đồng vàng
Tiếng hát câu hò điệp khúcvang
Tay cấy, tay cày, tay gặt hái
Vai gồng, vai gánh, vai cưu mang
Khúc hát đồng quê tiếng tự tình
Có hàng trúc biếc đứng xinh xinh
Hương cau thoang thoảng baytheo gió
Ngát đượm làng quê của chúngmình
Ta bước chân đi giữa phố phường
Đèn xanh đèn đỏ những con đường
Có ai thơ thẩn bên hè phố
Đưa mắt nhìn xa nghĩ vấn vương
Quê hương diễn tả thật khônglường
Một nhớ hai thương, đếm nhớthương
Ba mến, bốn yêu, yêu mến quá
Hỏi ai không có một quê hương???
Hỡi khách đường xa có nhớ nhà
Hỏi chi, chiếc gối của đêmqua
Vũng sương còn ướt, chưa khôgối
Đâu phải một đêm, đỡ khổ a!!!
Tháng 02 – 2009
Vịnh núi sông
Kính cẩn oai nghiêm thật tỏtường
Đền thờ Quốc Tổ, đấng HùngVương
Linh thiêng điều ngự và giahộ
Đất nước muôn đời của Tổ Tông
Tuyệt thế hùng ca vịnh núisông
Hùng Vương khai Tổ quốc giangsơn
Cháu con gìn giữ luôn bồi đắp
Đất nước Việt Nam thật vữngbền
Tuyệt thế hùng ca vịnh núisông
Trường Sơn hùng vĩ vững như đồng
Biển Đông sóng cả yên bờ cõi
Dân tộc trung trinh giống LạcHồng
Sông núi hồn thiêng quyện khóihương
Bao nhiêu tấc đất, bấy nhiêuxương
Bao nhiêu sông biển, bấy nhiêumáu
Mỗi đoạn đường đi mỗi nhớ thương
An bang thiên địa giống TiênRồng
Văn Hiến năm ngàn rạng Tổ Tông
Tiếp nối truyền lưu trao thếhệ
Vô cùng vô tận đến vô chung
Cất cao tiếng hát vịnh nonsông
Đất nước Rồng Tiên giống LạcHồng
Tiết liệt đường đường trangdũng khí
Đan thanh sử ngọc lộng huyhoàng
Ta hát ca vang vịnh núi sông
Việt Nam muôn thuởrạng trời đông
Năm châu bốn biển hòa âm vọng
Dân tộc anh hùng tuyệt sắtson
Vịnh quê hương
Bài ca ta hát vịnh quê hương
Trỗi khúc ngân vang khắp nẻo đường
Cao ngất Trường Sơn reo đỉnhnúi
Biển Đông cỡi sóng vỗ trùng dương
Bài ca ta hát vịnh quê hương
Cẩm tú giang san không thể lường
Dấu ngọc tranh thêu đan nét sử
Tấm gương rạng rỡ tỏa muôn phương
Nam Quan cửa ải của biên thùy
Đến Mũi Ca Mau nhịp bước đi
Thành bức dư đồ son thếp ngọc
Trời long đất lở chẳng suy vi
Sá gì thời thế phải can qua
Xâm thực xâm lăng xâm lấn à
Phương Bắc, phương Tây đều gụcngã
Nhớ nghe, đừng động Việt Nam ta
Bài ca ta hát vịnh quê hương
Trổi khúc ngân vang vạn nẻo đường
Kiêu hãnh tự hào cùng tiến bước
Rồng Tiên dòng giống thật phithường
Bài ca ta hát vịnh quê hương
Vang khắp làng quê đến phố phường
Dân tộc Việt Nam yêu dấu quá
Một thương nhớ mãi đến ngànthương.
Tháng 02 – 2009
Vịnh nước non
Ta hát bài ca vịnh nước non
Danh lam thắng cảnh đẹp nhưson
Giang sơn cẩm tú thanh nhưngọc
Trải bóng thời gian dẫu cómòn
Hình bóng Văn Lang thuở dựngcờ
Đến nay ẩn dấu bức tranh thơ
Phong sương tuế nguyệt cònlưu ảnh
Quốc Tổ hùng thiêng ngự ánthờ
Loa Thành hòa quyện biếnThăng Long
Trang sử lung linh mãi chảydòng
Nối tiếp cho sông dài biển rộng
Hình cong chữ S trải mênh mông
Tự thuở sơ khai giống Lạc Hồng
Đến nay, chín chục triệu lòngson
Da vàng máu đỏ reo tình tự
Đồng bọc đồng bào đồng cháucon
Nước non ta vịnh một bài ca
Nam Bắc Trung con cháu một nhà
Nước chảy đá mòn không biến đổi
Sao dời vật đổi chẳng phôipha
Nước non ta vịnh một bài ca
Tuyệt tác hùng anh non nước nhà
Khí tiết đường đường hồn Tổ Quốc
Khắp lòng sông núi vọng ngân xa.
Tháng 02 –2009
Vịnh cơ đồ
Quê hương ta đó vịnh cơ đồ
Quốc Tổ Hùng Vương thuở dựng cờ
Lập nước Văn Lang kỳ vĩ ấy
Ngàn năm Văn Hiến đẹp như mơ
Quê hương ta đó vịnh non sông
Cẩm tú giang sơn giống Lạc Hồng
Thời đại chuyển lưu trao thế hệ
Trời xoay đất chuyển vững như đồng
Trời Nam định thịnước Namta
Đừng có đụng vào, chết tiệtđa
Nước Việt phương Nam, dân Việt ở
Xâm lăng xâm thực quyết khôngtha
Non sông gấm góc vịnh Ba Miền
Nam Bắc Trung kết nhịp nốiduyên
Tình tự chan hòa cao tiếnghát
Thiên thai vang khúc nhạcthần tiên
Ta cao tiếng hát vịnh quêhương
Thế hệ Ông Cha đã mở đường
Thế hệ cháu con nguyền mở lối
Non sông một dải đẹp nhưgương
Ta cao tiếng hát vịnh cơ đồ
Hòn ngọc viễn đông mãi điểmtô
Sánh với năm châu cùng bốnbiển
Việt Nam muôn thuởđẹp như mơ.
Tháng 02 - 2009
Bừng tỉnh cơn mơ
Từ ngày cất bước ra đi
Dòng đời dập dũa tư nghì tóctơ
Trần gian là một trận đồ
Xát xây nhân thế dại khờ chưathôi
Đất, còn núi lở đá bồi
Trời, còn lồng lộng cõm còihư vô
Kia thời sa mạc tàn khô
Đây thời bãi sậy xác xơ đầmlầy
Rừng già gốc cội trơ cây
Núi non chằng chịt truông mâylạnh mình
Nhân gian chìm nổi ba sinh
Đọa đày cuộc lữ phiêu trìnhnổi trôi
Bọt tan cát đá sóng mòi
Bèo giạt bến lở sông ngòivũng nông
Nhân tình thế thái long đong
Lợi danh phù phiếm tréo tròngtrần lao
Khổ đau phất gió lên cao
An lành trốt xoáy lộn nhào hốsâu
Nửa đời, đã sớm bạc đầu
Hỏi chi trắng dã da mồi tócsương
Cuộc đời giấc mộng nghêthường
Trăm năm rồi cũng khói sương phaimờ
Mau mau bừng tỉnh cơn mơ
Ba đường sáu nẻo vật vờ xưanay.
Tháng 02 – 2009
Chỉ có quê mình
Quê tôi, vốn thật nhà quê
Quanh năm suốt tháng sốngnghề ruộng nương
Bốn mùa dãi nắng dầm sương
Mồ hôi muối áo nhuộm luôn bốnmùa
Quê tôi, vốn thật quê mùa
Miễn sao no ấm, hơn thuakhông màng
Mấy con đường đất cái quan
Làng trên xóm dưới băng ngangđi về
Quê tôi, quê thật là quê
Từ khi tấm bé mải mê đến già
Ruộng đồng vá đắp trầm kha
Mái tranh vách lá cửa nhà có chi
Tay cày, tay cấy, đen sì
Ngô khoai lúa gạo sắn mì oằnlưng
Nhiều năm thời tiết vô chừng
Bụng teo thóp lại, xương sườnnổi lên
Nhìn như lượn sóng lênh đênh
Hay mo như những tấm tôn chợtrời
Vậy mà gắn chặt cả đời
Khác nào câu chuyện “Nắm xôiBờm cười”
Đi đâu, cũng chỉ quê người
Một mươi chưa hẳn, biết mườira sao
Nhiều người nghĩ thấp nghĩcao
Cuối cùng rồi cũng bôn đào vềdinh
Không đâu bằng được quê mình
Đói no ấm lạnh ân tình cónhau
Không đâu bằng thuở ban đầu
Nấm rốn không nỡ, nắm nhaukhông lìa
Dù ai đội mão mang hia
Trong lòng cũng ước ao DÌAlàng quê
Bởi vì quê có tình quê
Gừng cay muối mặn vỗ về yêuthương.
Tháng 02 – 2009
Nhớ thuở học đường
Ngày hai buổi mài trang giấytrắng
Rồi mai kia quảy gánh vào đời
Sântrường còn đó lá rơi
Nào ai quên được mộtthời đã qua
Nhớ lại thuở la đà bụi phấn
Tà áo ai phớt nắng gió bay
Sáng đi, hoa cỏ đan mây
Chiều về, chiếc lá ru cây bênđường
Thời bạch diện, dễ thương lắmchớ
Thuở thư sinh, tiên ở nonbồng
Vẽ bao diễm mộng đem hong
Kết trang giấy trắng ước mongcao vời
Ngày nào đó xa rời đèn sách
Mái học đường chia cách saulưng
Trường đời, quả thật khônlường
Đâu như giấy trắng tinhtường, phải không
Nếu ước gì, ước còn tuổi trẻ
Được vui chơi nhẵn ghế sântrường
Với tà áo trắng thương thương
Với trang bạch diện chưavương thế trần
Đời đâu mãi dự phần diễm phúc
Tuổi thần tiên có lúc thôi mà
Một khi cất bước đi qua
Nhìn sân trường cũ, ta bà bụibay.
Tự nói sẽ viết, saukhi nhìn thấy bài Bến Tre Quê Tôi, do ai đó đưa lên
trang mạng Bến Tre BạnBè của giới Giáo viên, Học sinh thuộc tỉnh này.
Và mới viết xong.
Tháng 02 – 2009
Dù có vô thường
Một mai dù có vô thường
Chuyển thân cát bụi trênđường ta đi
Kìa trông, vô thỉ là gì
Vô chung cũng thế, có chingại ngùng
Từ trong diệu hữu vô cùng
Chữ hoành vừa biến, chữ tunghiện hình
Xưa nay ta vẫn nguyên trinh
Minh châu ánh ngọc, tánh linh rạng ngời
Vô thường cất bước rong chơi
Chứ đừng cố thủ, chết đời đó nghe
Lá me đưa đẩy lá me
Ngàn năm phớt gió, lá me la đà
Lở bồi mới nhuận phù sa
Nếu không, một bãi tha ma hoang tàn
Thiên hà vạn thể mênh mang
Không, thành, hoại, trụ biến tàng nên thơ
Vô thường hằng diễm như mơ
Mê si chấp thủ, dại khờ mới đau
Đêm dài mê ngủ đã lâu
Tóe lên ánh ngọc, canh thâu lụn tàn
Một mai cũng có trăng vàng
Mai một cũng có trăng ngàn rong chơi
Nhất chân tánh thể tinh khôi
Vô thường hằng hữu tuyệt vời ai hay.
Tháng 02 –2009