Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

54. Kinh Potaliya

19/05/202010:24(Xem: 9296)
54. Kinh Potaliya

TAM TẠNG THÁNH KINH PHẬT GIÁO

TẠNG KINH (NIKÀYA)
Thi Hóa
TRUNG BỘ KINH

( Majhima  Nikàya )


Tập II
Hòa Thượng THÍCH MINH CHÂU
Dịch sang tiếng Việt từ Tam Tạng Pàli

Chuyển thể Thơ :

Giới Lạc  MAI LẠC HỒNG  tự TUỆ NGHIÊM

 ( Huynh Trưởng Cấp Tấn  - GĐPTVN tại Hoa Kỳ )

Email : [email protected]



54. Kinh POTALIYA
( Potaliya sutta )
 
Như vậy, tôi nghe :
 
          Một thời, đức Thế Tôn Giác Giả
          An trú Ăng-Gút-Tá-Ra-Pa
           Tại thị trấn A-Pa-Na.
       Vào mỗi buổi sáng, Phật Đà Toàn Tri
          Theo thường lệ, đắp y mang bát
          Đi khất thực tại các cư gia
              Tại thị trấn A-Pa-Na.
       Sau khi khất thực, an hòa thọ trai.
          Trên đường về thì Ngài trực chỉ
          Đến khu rừng để nghỉ trưa ngay,
              Đến nơi, ngồi dưới gốc cây.
 
       Lúc ấy, Gia-chủ thấy rày từ xa
          Là Pô-Ta-Li-Da Gia-chủ
          Mặc đầy đủ, đi dép, mang dù
              Khắp nơi tản bộ ngao du
       Đang đến chỗ Đấng Đại Từ nghỉ trưa.
          Thấy Thế Tôn, liền thưa thăm hỏi
          Những lời nói thân hữu thốt ra,
      Rồi một bên, ông đứng qua.
       Thế Tôn nói với Pô-Ta-Li-Dà :
 
    – “ Này Gia Chủ ! Đến mà ngồi xuống,
          Nhiều chỗ ngồi, nếu muốn hãy ngồi ”.
 
              Nghe vậy, ông ta tức thời
    _________________________________
 
(1) : Địa phương tên Anguttarapa  .      (2) : Thị trấn tên Apana .
(3) : Vị Gia-chủ tên Potaliya .
Trung Bộ (Tập 2)  Kinh 54 :   POTALIYA            * MLH  – 230
 
       Nổi cơn phẫn nộ, im lời, đứng yên
          Vì nghĩ liền : “ Tại sao Tôn-giả
          Gô-Ta-Ma ngài đã gọi ngay
              Danh tử ‘Gia Chủ’ như vầy ? ”.
       Phẫn nộ, bất mãn đứng ngây nhìn Ngài.
 
          Lần thứ hai, lần ba cũng thế
          Đấng Thiện Thệ nói với ông này :
        – “ Này Gia Chủ ! Hãy ngồi đây,
       Có nhiều chỗ, để ông đây ngồi mà ! ”.
 
          Nghe Phật Đà gọi bằng ‘Gia-chủ’
          Ông phẫn nộ, cay cú nói ra :
 
        – “ Thưa Tôn-giả Gô-Ta-Ma !
       Thật không thích đáng gọi qua như vầy
          Không hợp lẽ khi Ngài chuyên chú
          Dùng danh xưng ‘Gia-chủ’ ở đây ! ”.
 
        – “ Ông Pô-Ta-Li-Da này !
       Căn cứ tướng mạo rõ bày, hình dung…
          Thì nói chung giống người Gia-chủ,
          Nên Ta đã sử dụng tên này ”. 
 
        – “ Nhưng thưa Tôn-giả ! Ở đây 
       Tất cả nghiệp vụ tôi nay chối từ
          Cùng đoạn trừ tất cả tục sự ”.
 
    – “ Này Gia-chủ ! Phải hiểu ra sao ? 
              Tất cả nghiệp vụ thế nào
       Được ông từ bỏ, vất vào khoảng không ?
          Các tục-sự nào ông đoạn tận ? ”.
 
    – “ Thưa Tôn-giả ! Tài sản, bạc vàng
              Gia nhân, ngũ cốc… cơ man
       Tôi đã giao phó hoàn toàn cho con
Trung Bộ (Tập 2)  Kinh 54 :   POTALIYA      * MLH  –  231
 
          Để các con gia tài thừa hưởng,
          Tôi không còn vọng tưởng của riêng,
              Không can gián, không răn khuyên,
       Tôi sống tối thiểu, không phiền nhiễu ai
          Đồ ăn mặc hằng ngày rất ít,
          Các nghiệp vụ tiện ích chối từ,
              Các tục-sự , tôi đoạn trừ ”.
 
 – “ Này Gia-chủ ! Sự đoạn trừ cho xong
          Về tục-sự của ông dị biệt
          Sự đoạn diệt tục-sự tinh cần
              Trong giới luật bậc Thánh nhân ”.
 
 – “ Bạch Thế Tôn ! Bậc Thánh nhân thế nào
     Mà đoạn tận với bao tục sự,
          Khác đoạn tận tục-sự của con ?
              Thật lành thay ! Bạch Thế Tôn !
       Nếu Ngài thuyết giảng diệu ngôn mỹ từ
          Về đoạn trừ các điều tục-sự
          Trong căn cứ giới luật Thánh hiền ? ”.
 
        – “ Này Gia-chủ ! Hãy tịnh yên
       Hãy khéo tác ý, nghe chuyên chú vào ”.
 
    – “ Bạch Phật Đà ! Xin mau giảng dạy ”.
 
          Đức Thế Tôn sau đấy giảng ngay :
 
         – “ Này Gia-chủ ! Tám pháp này
       Đưa đến sự đoạn tận ngay mọi bề
  Các tục-sự thuộc về bậc Thánh.
          Thế nào tám chân chánh pháp lành ?
 
          *  Nương tựa sự không sát sanh
       Cần phải từ bỏ sát sanh mọi trò.
      *  Y cứ : của không cho không lấy  
Trung Bộ (Tập 2)  Kinh 54 :   POTALIYA   * MLH  –  232
 
  Từ bỏ lấy những của không cho.      
          *  Nương lời chân thật, đắn đo
Nói láo cần bỏ ngay, do ác hành.
      *  Nương điều lành không nói hai lưỡi
  Nói hai lưỡi cần phải bỏ ngay.  
          *  Nương không tham dục mê say,      
       Tham dục cần phải từ rày dứt phăng.
      *  Y cứ không hận sân hủy báng, 
          Cần từ bỏ hủy báng hận sân.
          *  Nương không phẫn não thói trần,
       Mọi sự phẫn não phải cần dứt mau.
      *  Y cứ vào sự không quá mạn,
  Phải từ bỏ quá mạn, chẳng hay.   
 
              Này Gia-chủ ! Tám pháp này 
       Chỉ nói vắn tắt, chưa đầy đủ đâu !
          Chưa giải thích rộng sâu, chi tiết,
          Đưa đến việc đoạn tận dễ dàng
              Tất cả tục-sự mọi đàng
       Thuộc trong giới luật của hàng Thánh nhân ”.
 
    – “ Bạch Thế Tôn ! Tám phần pháp đó
          Xin Thế Tôn giảng rõ rộng dài,
              Vì Ngài chỉ nói sơ sài
       Không được giải thích, trình bày rõ hơn.
          Bạch Thế Tôn ! Vì lòng thương tưởng
          Xin giảng thêm vô lượng pháp này ”.
 
        – “ Này Gia-chủ ! Hãy nghe đây !
       Hãy khéo tác ý ! Ta nay trình bày ”.
 
    – “ Bạch Thế Tôn ! Xin Ngài hãy giảng ”.
 
          Đức Thế Tôn thuyết giảng như sau :
Trung Bộ (Tập 2)  Kinh 54 :   POTALIYA      * MLH  –  233
 
        – “ Này Gia-chủ ! Hãy hiểu mau :   
       Khi nói : ‘Không giết nương vào điều đây,
          Cần bỏ ngay sát sinh, giết hại’.
          Duyên gì lời như vậy nói lên ?
              Ở đây, Thánh đệ tử trên
       Suy nghĩ : ‘Kiết sử (1) do nên nhân gì
          Ta vì si sát sinh thì diệt,
          Thành tựu việc bỏ kiết sử này.
              Nếu ta sát sinh như vầy
       Không những ta tự xéo dày trách ta,
          Vì duyên ta sát sinh đủ kiểu,
          Bậc có trí tìm hiểu sự tình
              Cũng khiển trách ta sát sinh,
       Sau khi thân hoại, đọa sinh sẵn dành,
          Thật là sự chẳng lành kiết sử,
          Thật là sự triền-cái (2) chẳng lành
              Chính do từ sự sát sanh
       Lậu-hoặc nhiệt não sẵn dành phiền lao.
          Với vị nào từ bỏ giết hại,
    _________________________________
 
(1) : Kiết là trói buộc , Sử là sai khiến , vì chúng có mãnh lực trói buộc chúng sinh không cho ra khỏi 3 cõi (Tam giới ) và sai khiến chúng sinh phải quay lộn trong vòng sinh tử luân hồi .
 
* 10 Kiết Sử :    a) Thân kiến ( Sakkàya-ditthi ),      b) Hoài nghi
   ( Vicikicchà ).              c) Giới cấm thủ ( Sìlabata-pàràmàsa ) ,
   d) Tham đắm vào cõi Dục (Tham Dục – Kàma-ràga  ) .
   e) Sân hận ( Vyàpàda ) .  f) Tham đắm vào cõi Sắc (Rùpa-ràga ).
   g) Tham đắm vào cõi Vô Sắc ( Arùpa-ràga ) .  h) Mạn ( Màna ).
   k) Trạo cử vi tế ( Uddhacca ) .    10) Si vi tế ( Avijjà ) . 
 
(2) : Năm Triền Cái  ( Nivarana ) :  a/ Tham dục ( Kàmacchanda ).   
   b/ Oán hận ( Vyàpàda ).  c/ Hôn trầm, dã dượi  (Thina – middha )
   d/ Phóng dật, lo âu  ( Uddhacca – Kukkucca )         e/ Hoài nghi 
      ( Vicikicchà  ).
Trung Bộ (Tập 2)  Kinh 54 :   POTALIYA    * MLH  –  234
 
          Những lậu-hoặc, nhiệt não, phiền lao
      Sẽ không còn một chút nào.
       Không sát sanh y cứ vào như trên,
          Sự sát sinh phải nên từ bỏ
    Do duyên đó nói lên lời này.
 
              Khi được nghe nói ở đây :
    “ Y cứ không lấy của rày không cho’,
          Hay : ‘Y cứ lời cho chân thật’,
         ‘Y cứ hai lưỡi tất không dùng’,
             ‘Nương không tham dục nói chung’,
      ‘Y cứ không hủy báng cùng hận sân’,       
         ‘Y cứ phần không phẫn, hờn oán’
         ‘Y cứ không quá mạn dẫy đầy’
              Cần từ bỏ những điều này ”.
       Do duyên chi lời như vầy nói lên ?   
 
          Này Gia-chủ ! Dựa trên lý trí
          Thánh đệ tử suy nghĩ như sau :
             ‘Do duyên những kiết sử nào
       Mà ta hành động tào lao như vầy ?
          Phải diệt ngay những điều sai đó
          Thành tựu bỏ các kiết sử này.
              Nếu ta hành động quấy sai
       Trộm cắp, nói láo, nói hai lưỡi lằn,
          Nhiều tham dục, hận sân hủy báng,
          Phẫn não cùng quá mạn… trải qua,
              Không những ta tự trách ta,
       Các bậc có trí hiểu ra vấn đề
          Cũng khiển trách ta về những việc
          Ta đã làm, quả thiệt chẳng cùng,
              Sau khi thân hoại mạng chung
Trung Bộ (Tập 2)  Kinh 54 :   POTALIYA      * MLH  –  235
 
       Cõi ác chờ đợi, hãi hùng lắm thay !
          Thật điều này là một kiết-sử
          Là một thứ triền-cái (1) khổ đau
              Lậu-hoặc, nhiệt não, phiền lao,
       Có thể phát khởi do vào điều trên.
          Đối với vị vững bền từ bỏ
          Những điều đó, thành tựu vuông tròn,
              Phiền lao nhiệt não tiêu mòn
       Các lậu-hoặc cũng không còn, dứt thôi !
          Do duyên vậy, nên lời như vậy,
    Được nói lên như vậy, ở đây.
              Này Gia-chủ ! Tám pháp này
       Nói vắn tắt, nay giải bày rộng sâu
          Đưa đến sự mau mau đoạn tận
          Tục-sự trong luật Thánh tinh hoa,
              Nhưng thật sự chưa phải là
       Đoạn tận toàn diện, tối đa, toàn phần
          Các tục-sự trong phần giới luật
          Tinh nghiêm, thuộc bậc Thánh thanh cao ”.
 
        – “ Bạch Thế Tôn ! Như thế nào
       Là sự đoạn tận nhằm vào thiết thân
          Diệt toàn diện, toàn phần, xuyên suốt
          Tục-sự trong giới luật Thánh này ?
              Bạch Thế Tôn ! Thật lành thay !
       Nếu Ngài thuyết giảng điều này rộng ra ”.
 
    – “ Này Chủ-gia ! Khéo nghe, tác ý
          Như Lai sẽ giảng kỹ điều này ”.
 
        – “ Bạch Thế Tôn ! Xin vâng Ngài ”.
 
       Pô-Ta-Li-Dá đáp ngay như vầy.
          Đức Thế Tôn khoan thai giảng kỹ :
Trung Bộ (Tập 2)  Kinh 54 :   POTALIYA      * MLH  –  236
 
    – “ Này Gia-chủ ! Được ví ở đây :
          *  Con chó đói lả, thật gầy
       Suy nhược, cố lết đến ngay một lò
          Chuyên giết bò – để mong đỡ đói
          Người đồ tể nghề giỏi, hay là
              Người đệ tử của ông ta
       Thấy con chó đói, quăng ra tức thì
          Khúc xương không còn gì gặm mút
 Đã khéo lóc, dính chút máu dây.
              Gia-chủ ! Ông nghĩ sao đây ?    
       Gặm khúc xương đó, chó gầy ngất ngư
          Có đoạn trừ được cơn đói lả
          Khi thân đã suy nhược hay không ? ”.
 
        – “ Không thể được, bạch Thế Tôn !
       Khúc xương khéo lóc, chẳng còn thịt da
          Có chăng là còn chút máu vấy
          Con chó ấy khổ nhọc mà thôi ! ”.
 
        – “ Gia-chủ ! Cũng vậy ở nơi 
       Vị Thánh đệ tử tức thời nghĩ suy :
         ‘Thế Tôn dạy : Dục ni được ví
          Như khúc xương mà chỉ trơ xương
              Nhiều khổ não, lắm tai ương
       Không thể kể xiết bất tường họa thâm’.
 
          Sau khi thấy như chân như thế
          Chính với chánh-trí-tuệ đủ đầy
              Vị ấy đã từ bỏ ngay
       Loại xả thuộc đa chủng này dứt mau.
          Y cứ vào đa chủng này cả,
          Với loại xả nhất chủng thuộc về
              Y cứ nhất chủng mọi bề
Trung Bộ (Tập 2)  Kinh 54 :   POTALIYA     * MLH  –  237
 
       Ở đây, mọi chấp thủ về thế gian
          Với thế vật hoàn toàn diệt gấp,
          Không dư tàn, tu tập xả vầy.
 
          *  Gia-chủ ! Ví dụ khác này :
       Như chim ưng nọ hay loài diều hâu
          Hoặc kên kên, giành nhau miếng thịt,
  Bay bổng tít lên mãi trên cao.
              Cả bầy : ưng, kên, diều hâu
       Rượt theo giựt miếng thịt, hầu cướp đi.
          Ông nghĩ sao ? Hiểm nguy chờ chực
          Nếu chim kia không vứt thịt ngay
              Vì có thể, nhân duyên này
       Khiến nó bị chết hoặc đầy vết thương ? ”.
 
    – “ Bạch Thế Tôn ! Có trường hợp ấy ”.
 
    – “ Này Gia-chủ ! Cũng vậy, ở đây
              Vị Thánh đệ tử nghĩ vầy :
      ‘Thế Tôn đã nói Dục này ví như
          Miếng thịt ấy, rất ư khổ, não
          Tai họa xấu xảy đến càng nhiều’.
              Sau khi như chân thấy điều
       Khổ não tai họa như thiêu đốt vầy
          Thì vị này với chánh-trí-tuệ
          Năng dùng để thấy, biết như chân.
 
          *  Hoặc có ví dụ khác rằng :
       Có người cầm bó đuốc bằng cỏ tranh
          Đang cháy rực, chạy nhanh ngược gió,
          Ông nghĩ sao ? Với bó đuốc này
              Nếu y không vứt bỏ ngay
       Có thể bị đốt cháy tay đang cầm
          Hoặc cháy mặt & một phần thân thể,
Trung Bộ (Tập 2)  Kinh 54 :   POTALIYA           * MLH  –  238
 
          Nguyên nhân để đưa đến tử vong
              Hay khổ gần chết, phải không ? ”.
 – “ Kính bạch Thiện Thệ ! Có trong điều này ”.
 
    – “ Thánh đệ tử ở đây cũng thế,
          Suy nghĩ : ‘Đấng Thiện Thệ dạy rằng :
              Dục như bó đuốc cháy phừng
       Khổ não, tai họa chẳng ngừng khổ đau’.
 
      *  Này Gia-chủ ! Ví vào điều khác :
          Như người chỉ muốn lạc an thôi,
              Muốn sống, tránh khổ khôn nguôi.
       Nhưng có lực sĩ hai người ác đây
          Nắm chặt hai cánh tay người ấy
          Lôi đến đẩy y vào hố sâu
              Lửa than hừng hực bốc cao,
       Gia-chủ ! Ông nghĩ thế nào điều đây ?
          Phải người này toàn thân co rúm
          Vật vả khi bị túm hai tay ? ”.
 
        – “ Bạch Thế Tôn ! Quả như vầy !
       Vì người ấy biết : Hố đây than hừng
          Nếu rơi vào, chắc rằng phải chết
          Hay khổ gần như chết, thảm thương ”.
 
        – “ Gia-chủ ! Thánh đệ tử thường
       Suy nghĩ : ‘Phật dạy cũng dường như đây
          Dục ví hố than đầy rực lửa
          Khổ nhiều nữa, tai họa càng nhiều’.
 
          *  Này Gia-chủ ! Ví như điều :
       Có người nằm mộng, thấy nhiều cảnh hay
          Nào vườn tược, đất đai, rừng núi,
  Nào ao hồ, sông suối đẹp xinh.
Trung Bộ (Tập 2)  Kinh 54 :   POTALIYA       * MLH  –  239
 
              Đến khi người ấy giật mình
       Tỉnh dậy, cảnh đẹp thình lình biến ngay.
          Thánh đệ tử vị này suy nghĩ :
         ‘Phật đã ví Dục ấy như là
              Cơn mộng mà mình trải qua
       Rất nhiều khổ não, thật là họa thâm. 
          Sau khi thấy như chân như thế
          Chính với chánh-trí-tuệ đủ đầy
              Vị ấy đã từ bỏ ngay
       Loại xả thuộc đa chủng này dứt mau.
          Y cứ vào đa chủng này cả,
          Với loại xả nhất chủng thuộc về
              Y cứ nhất chủng mọi bề
       Ở đây, mọi chấp thủ về thế gian
          Với thế vật hoàn toàn diệt gấp,
          Không dư tàn, tu tập xả vầy.
 
          *  Gia-chủ ! Ví dụ khác vầy :
       Có người đi mượn đi vay bạn bè
          Các tài vật như xe, trang sức
          Để khoe mình rất mực giàu sang.
               Các đồ châu báu nữ trang
       Kim cương lấp lánh, bạc vàng đẹp thay !
          Với những vật đã vay mượn ấy
          Đến đám đông, ai thấy cũng nhìn
              Trầm trồ khen ngợi nhiệt tình,
       Vây quanh người ấy, phẩm bình râm ran :
         ‘Người này thật giàu sang, phú quí,
          Hưởng tài vật giá trị như vầy’.
              Nhưng những người cho mượn, vay
       Đổi ý, bảo với người này trả ra
Trung Bộ (Tập 2)  Kinh 54 :   POTALIYA   * MLH  –  240
 
          Những thứ gì mình là sở hữu,
          Đòi tất cả những bửu-vật ngay.
              Gia chủ ! Hiểu sao điều này ?
       Có phải giàu có mượn vay trá hình
          Của người ấy thình lình biến mất,
          Phô bày ra sự thật, phải không ? ”.
 
       – “ Thưa vâng , bạch Đức Thế Tôn !  
       Vì chủ thực sự họ đồng lấy lui
          Vật sở hữu khi vui cho mượn
          Hoặc cho vay, nay muốn thu hồi ”.
 
        – “ Gia-chủ ! Cũng như vậy thôi !     
       Vị Thánh đệ tử không ngơi nghĩ vầy :
         ‘Thế Tôn dạy : Dục này được ví
          Như tài vật, của chỉ mượn, vay
              Khổ não, tai họa đến ngay   
       Không thể kể xiết dẫy đầy họa thâm’.
          Sau khi thấy như chân như thế
          Chính với chánh-trí-tuệ đủ đầy
              Vị ấy đã từ bỏ ngay
       Loại xả thuộc đa chủng này dứt mau.
          Y cứ vào đa chủng này cả,
          Với loại xả nhất chủng thuộc về
              Y cứ nhất chủng mọi bề
       Ở đây, mọi chấp thủ về thế gian
          Với thế vật hoàn toàn diệt gấp,
          Không dư tàn, tu tập xả vầy.
 
          *  Gia-chủ ! Ví dụ khác này :
       Gần thị tứ hay gần ngay xóm làng
          Có khu rừng bình an yên tỉnh
          Có cây đầy trái chín trên cao
Trung Bộ (Tập 2)  Kinh 54 :   POTALIYA    * MLH  –  241
 
              Nhưng không có một trái nào
       Rơi rụng xuống đất, làm sao bây giờ ?
          Lúc bấy giờ có người hăng hái
          Khắp đó đây tìm trái cây này,
              Đi sâu vào khu rừng đây
       Thấy cây đầy trái chin cây thơm lừng.
          Người ấy dừng dưới cây có trái
          Suy nghĩ nhanh : ‘Nhiều trái biết bao !
              Sao chẳng rơi xuống trái nào,
       Nhưng ta cũng biết leo cao thăm dò.
          Hãy leo lên, ăn cho thỏa thích
          Rồi hái thêm một bịch đem về’.  
              Leo lên, người ấy mãi mê  
       Mặc sức ăn trái, chẳng hề lo chi.
 
          Một người khác đang đi tới đó
          Vốn cũng có ý tìm trái cây
              Thuộc loại thơm ngọt như vầy
       Y mang búa sắc bén ngay bên mình.
          Bỗng thình lình thấy cây trái đó
          Trái chin đỏ đầy cả cây này
              Người ấy có thể nghĩ vầy :
      ‘Trái chín ngon quá, nhưng nay khó lòng !
          Tuyệt nhiên không trái nào rơi xuống,
          Ta rất muốn nhưng không thể nào
              Vì ta không biết leo cao,
       Vậy thì ta hãy chặt mau cây này,
          Cây ngã xuống, trái cây đầy dẫy
          Ăn thỏa thích, bọc lấy đem về’.
Rồi chặt tận gốc chẳng nề.
 
       Gia-chủ ! Ông nghĩ vấn đề này sao ?
Trung Bộ (Tập 2)  Kinh 54 :   POTALIYA      * MLH  – 242
 
          Người trước đó phải mau leo xuống
          Nếu không muốn rơi gãy tay, chân
              Hoặc bị thương tích toàn thân,
       Có phải đó chính là phần nguyên nhân
          Đưa đến chết hoặc gần như chết ? ”.
 
    – “ Bạch Thế Tôn ! Đúng hệt như vầy ”.
 
        – “ Cũng vậy, Thánh đệ tử đây
       Suy nghĩ : ‘Phật dạy Dục này ví như
          Cây trái quí và từ điều đó
          Khổ não nhiều, vô số họa tai
              Bất tường, thảm khốc đến ngay
       Không thể kể xiết dẫy đầy họa thâm’.
          Sau khi thấy như chân như thế
          Chính với chánh-trí-tuệ đủ đầy
              Vị ấy đã từ bỏ ngay
       Loại xả thuộc đa chủng này dứt mau.
          Y cứ vào đa chủng này cả,
          Với loại xả nhất chủng thuộc về
              Y cứ nhất chủng mọi bề
       Ở đây, mọi chấp thủ về thế gian
          Với thế vật hoàn toàn diệt gấp,
          Không dư tàn, tu tập xả vầy.
 
              Gia-chủ ! Thánh đệ tử này
       Xả niệm thanh tịnh ở đây tựu thành
          Thật vô thượng – nhớ rành tiền kiếp
          Túc mạng minh, rõ biết nhiều đời
Quá khứ với một, hai đời
Năm chục, ba bốn trăm đời đã qua
          Một ngàn đời hay là hơn nữa
          Một trăm ngàn đời thuở lâu xa
Trung Bộ (Tập 2)  Kinh 54 :   POTALIYA    * MLH  –  243
 
             Hoại kiếp, thành kiếp trải qua
Vị ấy nhớ lại như là mới đây.
Tại nơi ấy, tên này ta có
          Thuộc giai cấp, giòng họ thế này
Uống, ăn, thọ khổ, lạc  rày
Tuổi thọ như thế, chết ngày ra sao
Ta tái sinh, nhằm vào làng đó
          Có tên tuổi, giòng họ thế nào…
Cứ thế, nhớ lại biết bao
Tiền kiếp, tái kiếp không sao đếm tường.
          Đời quá khứ đại cương, chi tiết,
Thánh đệ tử đều biết đủ đầy.
 
              Này Gia-chủ ! Rồi vị này
       Xả niệm thanh tịnh ở đây tựu thành
          Thật vô thượng, an lành hướng tới
          Với thiên nhãn dẫn tới tuệ minh
             Xét về sinh tử chúng sinh
       Thiên nhãn thuần tịnh siêu nhân, thấy liền
          Vị ấy biết mối giềng Nghiệp quả
Người hạ liệt, kẻ cả giàu sang
Người đẹp đẽ, kẻ thô hèn
       Đều do hạnh nghiệp trắng đen họ làm.
 
          Gieo ác hạnh về thân, khẩu, ý
          Hoặc phỉ báng các vị Thánh Hiền
             Người này thân hoại, tận duyên     
Do nghiệp tà kiến, đọa liền súc sinh,
Các cõi dữ, như sinh địa ngục
Hoặc đọa xứ, thằng thúc nạn tai.
 
* Còn bậc hiền giả, những ai
Làm những thiện hạnh  ý và lời, thân
Trung Bộ (Tập 2)  Kinh 54 :   POTALIYA             * MLH  –  244
 
          Không phỉ báng Hiền nhân, Thánh hiển
          Tạo nghiệp lành, chánh kiến vô cùng
             Sau khi thân hoại mạng chung 
       Được sinh thiện thú, nhân trung, cõi trời
Do thiên nhãn, biết đời sống chết
Người hạ liệt hay kẻ giàu sang
Người đẹp đẽ, kẻ thô hèn
       Người này bất hạnh, kẻ bèn gặp may
          Do hạnh nghiệp kẻ này hành động
Có kết quả chẳng giống nhau này.
             Luân hồi tùy nghiệp chuyển xoay
       Không ai tránh khỏi trả vay nghiệp dày.
 
          Gia-chủ này ! Vị Thánh đệ tử
          Sau khi tự thành tựu an lành
              Xả niệm vô thượng tịnh thanh
       Lậu-hoặc đoạn diệt ngọn ngành, tâm minh
          Với thượng trí tự mình chứng ngộ
          Chứng đạt và an trú hiện thời
              Vô-lậu-tâm giải-thoát rồi
       Cùng tuệ-giải-thoát tuyệt vời tâm trung.  
 
          Này Gia-chủ ! Cuối cùng diễn tiến
          Chính là sự toàn diện đoạn trừ
              Toàn bộ, mọi mặt đều như
       Tất cả tục-sự do từ phát sanh
          Trong giới luật tịnh thanh bậc Thánh
          Ông suy nghĩ chân chánh thế nào ?
              Có thấy nơi ông hướng mau
       Vào sự đoạn tận nhằm vào giống như
          Sự đoạn trừ toàn phần, toàn diện
          Trong phương diện giới luật Thánh này ? ”.
 
Trung Bộ (Tập 2)  Kinh 54 :   POTALIYA             * MLH  –  245
 
        – “ Bạch Thế Tôn ! Con là ai
       Mà con có thể đạt ngay đoạn trừ
          Thật toàn diện giống như tục-sự
          Trong giới luật gìn giữ Thánh nhân ?
              Bạch Thế Tôn ! Xét tự thân
       Con còn xa lắm với phần nói trên.
 
          Lúc trước đây, dựa trên suy nghĩ
          Với các vị Du-sĩ gần xa
              Không phải thù thắng chăng là,
       Con xem họ thù thắng và tán dương,
          Rồi cúng dường món ăn thù thắng
          Dù họ chẳng thù thắng gì đâu !
              Mời họ trú ngụ dài lâu
       Trú xứ thù thắng biết bao huy hoàng !
 
          Còn với hàng Tỷ Kheo thù thắng
          Con xem không thù thắng chút nào
              Dù họ thù thắng, thanh cao
       Món không thù thắng, cơm rau cúng dường
          Trú xứ thường và không thù thắng
          Mời Tỷ Kheo trú nắng trú mưa.
              Nhưng nay, con có thể thưa :
       Đối với Du-sĩ nào chưa hết lòng
          Không thù thắng, xem không thù thắng,
          Món ăn không thù thắng cúng dường,
Mời họ ở trú xứ thường.
       Còn các Phích-Khú an tường, uy nghi
          Con tức thì biết ngay thù thắng
          Các món ăn thù thắng cúng dàng
Nơi thù thắng mời trú an.
 
       Bạch Thế Tôn ! Ngài chỉ đàng cho con
Trung Bộ (Tập 2)  Kinh 54 :   POTALIYA             * MLH  –  246
 
          Thật sự gợi nơi con ái kính
          Với các vị chân chính Sa-môn,
              Lòng tịnh tín các Sa-môn,
       Cùng lòng tôn kính Sa-môn các ngài.
 
          Hy hữu thay ! Thật là vi diệu !
Khiến cho con được hiểu đủ đầy.
              Bạch Thế Tôn ! Vi diệu thay !
       Như người dựng vật lăn quay ngã nằm
          Chỉ hướng kẻ sai lầm lạc lối
          Đem đèn sáng vào tối như bưng
              Để ai có mắt mở bừng
       Có thể thấy được sáng trưng sắc màu
Cũng như thế, nhiệm mầu Chánh Pháp
          Được Thế Tôn giải đáp, trình bày
              Con xin quy ngưỡng từ nay
Quy y Đại Giác, nương ngay Pháp mầu,
Quy y Tăng, thanh cao đức cả
          Nối tiếp nhau hoằng hóa Pháp môn
              Mong Thế Tôn nhận cho con
Được làm đệ tử, vun tròn thiện duyên
          Xin phát nguyện vẹn tuyền ngưỡng phục
          Kể từ nay đến lúc mạng chung
              Tín thành nương đấng Đại Hùng
       Thực hành Giáo Pháp muôn trùng cao thâm./-
 
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật  ( 3 L )
 
 
*  *  *
 
(  Chấm dứt  Kinh số 54  : POTALIYA  –  POTALIYA  Sutta  )
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
06/08/2018(Xem: 7524)
Miền đất võ Bình Định cũng là miền đất Phật, miến “Đất LànhChim Đậu”, được nhiềuchư thiền Tổ ghé bước hoằng hóa và chư tôn thiền đức bản địa xây dựng mạnh mạch Phật đạo từ trong sâu thẳm, qua nhiểu giai đọan, thời gian, đã xây dựng nên hình ảnh Phật giáo Bình Định rạng rở như ngày hôm nay. Đặc biệt trước tiên có thể kề đến Tổ Nguyên Thiều ( 1648 – 1728 ), Hòa thượng Thích Phước Huệ ( 1875 – 1963 ), Hòa Thượng Bích Liên-Trí Hải ( 1876 – 1950 ), v…v…Nêu chúng ta tính từ thời chúa Nguyễn Phúc Tần ( 1619 – 1682 ), khi Tổ Nguyên Thiều từ Quảng Đông (Trung Quốc) sang An Nam và an trú ở Quy Ninh (tức Bình Định ngày nay) vào năm Ất Tỵ (1665 ) và kiến tạo chùa Thập Tháp Di Đà , thí Phật giáo Bình Định đã thực sự bước vào trang sử chung trong công cuộc hoằng hóa của Phật giáo Việt Nam. Hơn thế nữa, Tổ Nguyên Thiều còn là cầu nối giữa Phật giáo hai nước An Nam và Trung Hoa, trao đổi nhiều kinh điền có giá trị để cùng nhau tu học. Điều này cho thấy, lý tưởng Từ Bi và con đường hoằng
05/08/2018(Xem: 3514)
Thời gian như bóng câu qua cửa sổ, mới đó mà đã mấy chục năm theo bốn mùa thay lá thay hoa và đời riêng của mỗi người có quá nhiều đổi thay. Ngồi nhớ lại những kỷ niệm thời còn đi dạy trường Sương Nguyệt Anh, biết bao nhiêu vui buồn lẫn lộn ngập tràn làm xao xuyến cả tâm tư! Hình ảnh buổi lễ bế giảng năm học 1978 bỗng rõ lên trong ký ức tôi như một đóm lửa nhóm trong vườn khuya. Năm đó tôi dạy tới ba bốn lớp 12, lớp thi nên cả Thầy trò mệt nhoài. Không đủ giờ ở lớp nên nhiều khi tôi phải vừa dạy thêm vào sáng Chủ Nhật, vậy mà các em vẫn đi học đầy đủ. Tới ngày bế giảng Cô trò mới tạm hoàn tất chương trình, như trút được gánh nặng ngàn cân ! Hôm đó, tôi lại được Ban Giám Hiệu phân công trông coi trật tự lớp 12C1, có nghĩa là phải quan sát bắt các em ngồi ở sân trường phải yên lặng chăm chú theo dõi chương trình buổi lễ, nghe huấn từ của ban Giám Hiệu.
03/08/2018(Xem: 3467)
ĐA TẠ VÀ TRI ÂN Những nhà dịch thuật kinh sách Nam Tông, Bắc Tông và Mật Tông Không hiểu từ bao giờ khi đã bước vào thế giới triết học, khoa học và tôn giáo của Đạo Phật, mặc dù nghe rất nhiều pháp thoại đủ mọi trình độ tôi vẫn không tin có THỜI MẠT PHÁP. Vì sao vậy? Có lẽ lý do tôi biện minh sẽ không được nhiều người chấp nhận, nhưng theo thiển ý của tôi, từ khi nền công nghệ văn minh vi tính hiện đại phát triển, ta không cần chờ đợi một quyển sách được in ra và chờ đợi có phương tiện thích nghi để giữ nó trong tủ sách gia đình, ta vẫn có thể theo dõi qua mạng những bài kinh luật luận được dịch từ tiếng Pali hay Sankrit hoặc những bản Anh Ngữ, Pháp ngữ mà người đọc dù có trình độ học vấn vào mức trung trung vẫn không tài nào hiểu rõ từng lời của bản gốc.
03/08/2018(Xem: 11182)
Hàn Mặc Tử hay Hàn Mạc Tử, tên thật là Nguyễn Trọng Trí, sinh ngày 22 tháng 9 năm 1912 – từ trần ngày 11 tháng 11 năm 1940 là nhà thơ nổi tiếng, khởi đầu cho dòng thơ lãng mạn hiện đại Việt Nam, là người khởi xướng ra Trường thơ Loạn. Hàn Mặc Tử cùng với Quách Tấn, Yến Lan, Chế Lan Viên được người đương thời ở Bình Định gọi là Bàn thành tứ hữu, Bốn người bạn ở thành Đồ Bàn. Hàn Mặc Tử tên thật là Nguyễn Trọng Trí, sinh ở làng Lệ Mỹ, Đồng Hới, tỉnh Quảng Bình; lớn lên ở Quy Nhơn, tỉnh Bình Định. Tổ tiên Hàn Mặc Tử gốc họ Phạm ở Thanh Hóa. Ông cố là Phạm Chương vì liên quan đến quốc sự, gia đình bị truy nã, nên người con trai là Phạm Bồi phải di chuyển vào Thừa Thiên – Huế đổi họ Nguyễn theo mẫu tánh. Sinh ra ông Nguyễn Văn Toản lấy vợ là Nguyễn Thị Duy (con cụ Nguyễn Long, ngự y có danh thời vua Tự Đức), Hàn Mạc Tử, Lệ Thanh, Phong Trần là các bút danh khác của ông. Ông có tài năng làm thơ từ rất sớm khi mới 16 tuổi. Ông đã từng gặp gỡ Phan Bội Châu và chịu ảnh hưởng khá lớn của
29/07/2018(Xem: 3946)
Nhà văn Hoàng Mai Đạt --cũng là Chủ Bút Nhật Báo Viễn Đông -- cho biết số báo ra mắt đã mất nhiều tháng mới làm xong, nhưng hy vọng tương lai sẽ được chư tôn đức Tăng Ni và quý cư sĩ hỗ trợ để thuận lợi cho việc hoằng pháp. Số ra mắt Tinh Tấn Magazine in trên giấy láng, nhiều màu, dày 90 trang, khổ báo tạp chí. Trong số ra mắt Tinh Tấn Magazine, có nhiều bài tập trung chủ đề Quan Thế Âm Bổ Tát hoặc chủ đề từ bi, trong đó có bài: Hạnh Nguyện Cứu Độ Chúng Sanh của Đức Quán Thế Âm (tác giả HT Thích Tịnh Từ);
21/06/2018(Xem: 3428)
Phần này bàn về các cách gọi thời gian như giờ, ngày, tháng trong tiếng Việt vào thời LM de Rhodes sang An Nam truyền đạo. Tài liệu tham khảo chính của bài viết là các tác phẩm Nôm của LM Maiorica và Bản Báo Cáo vắn tắt về tiếng An Nam hay Đông Kinh (viết tắt là BBC), Phép Giảng Tám Ngày (PGTN) và từ điển Annam-Lusitan-Latinh (thường gọi là từ điển Việt-Bồ-La, viết tắt là VBL) có thể tra từ điển này trên mạng, như trang này chẳng hạn http://books.google.fr/books?id=uGhkAAAAMAAJ&printsec=frontcover#v=onepage&q&f=false.
14/06/2018(Xem: 10712)
Khoảng tháng 3 vừa rồi, Hòa Thượng Thích Như Điển, Phương Trượng Chùa Viên Giác (Đức Quốc) gởi cho chúng tôi bản final cuốn Mối Tơ Vương Của Huyền Trân Công Chúa với lời dặn dò: viết Lời cuối sách. Đọc thư Thầy, chúng tôi vô cùng băn khoăn, lo lắng và hơi bị “ngộp” dưới cái bóng quá lớn và ảnh hưởng rộng khắp của Thầy. Chúng tôi “ngại” vì biết Thầy có nhiều mối quan hệ thân thiết với các bậc tài danh khắp nơi. Ngược lại, chúng tôi chỉ là kẻ sơ học nhiều mặt mà lại dám chắp bút viết Lời cuối sách này? Chúng tôi rất đắn đo trước cái vinh dự to lớn ấy, trước cái trách nhiệm nặng nề này. Nhưng rồi anh Văn Công Tuấn nhiều lần “trấn an”, khích lệ. Và rồi, lại nghĩ rằng, Thầy Như Điển có lòng ưu ái, thương tưởng và muốn tạo điều kiện cho chúng tôi trong bước đầu tập tễnh học Phật. Xin cung kính niệm ân Thầy; và cũng qua đây kính mong quý vị độc giả thông cảm và lượng thứ cho những thiếu sót và non nớt không sao tránh khỏi, dù đã có nhiều
09/06/2018(Xem: 6767)
Tóm lược Khác với hầu hết những cộng đồng sắc tộc tại Úc Châu, người Việt đã đến đây thật đông đảo trong một thời gian tương đối ngắn, khi xã hội văn hóa đa nguyên của đất nước định cư nầy hãy còn trong tình trạng non trẻ. Sự hiện diện của một cộng đồng thiểu số Châu Á mà hình dáng bên ngoài dễ nhìn thấy, dễ nhận dạng, đã là một thách đố lớn lao cho giới lãnh đạo chính trị tại Úc, và sự bao dung của công chúng Úc nóí chung.
21/05/2018(Xem: 12339)
Một Cõi Đi Về Thơ & Tạp Bút Tập 3_Thích Phước Thái
10/05/2018(Xem: 4233)
Đó là tên được đặt cho tác phẩm nhiếp ảnh đầu tiên của tôi. Ảnh chụp năm 1993, bằng Máy ảnh Pentax cũ, mua được từ Tòa soạn Báo Khánh Hòa đợt thanh lý, với giá thời điểm đó là 100.000 đồng. Người mẫu: "Con gái rượu" Tịnh Thủy lúc được 2 tuổi.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]