- Tuyển tập 01
- Tuyển tập 02
- Tuyển tập 03
- Tuyển tập 04
- Tuyển tập 05
- Tuyển tập 06
- Tuyển tập 07
- Tuyển tập 08
- Tuyển tập 09
- Tuyển tập 10
- Tuyển tập 11
- Tuyển tập 12
- Tuyển tập 13
- Tuyển tập 14
- Tuyển tập 15
- Tuyển tập 16
- Tuyển tập 17
- Tuyển tập 18
- Tuyển tập 19
- Tuyển tập 20
- Tuyển tập 21
- Tuyển tập 22
- Tuyển tập 23
- Tuyển tập 24
- Tuyển tập 25
- Tuyển tập 26
- Tuyển tập 27
- Tuyển tập 28
- Tuyển tập 29
- Tuyển tập 30
- Tuyển tập 31
- Tuyển tập 32
- Tuyển tập 33
- Tuyển tập 34
- Tuyển tập 35
- Tuyển tập 36
- Tuyển tập 37
- Tuyển tập 38
- Tuyển tập 39
- Tuyển tập 40
- Tuyển tập 41
- Tuyển tập 42
- Tuyển tập 43
- Tuyển tập 44
- Tuyển tập 45
- Tuyển tập 46
- Tuyển tập 47
- Tuyển tập 48
- Tuyển tập 49
- Tuyển tập 50
Tuyển tập 10 bài – Tình TựQuê Hương 24
Thơ Mặc Giang
[email protected]; [email protected]
01. Vợ chồng quê
02. Trái cây bốn mùa
03. Muôn chim ca hát
04. Gia cầm và dã thú
05. Cá nước mặn nước ngọt
06. Mái tranh nghèo xa xưa ấy
07. Chim bay vỗ cánh tầm không
08. Đi đâu cũng nhớ trở về
09. Để còn nhớ Việt Nam
10. Thuyền về bến cũ
Vợ chồngquê
Tháng 07-2005
“Trên đồng cạn, dưới đồng sâu
Chồng cày, vợ cấy, con trâu đibừa”
Vợ làm lao khổ vừa vừa
Để chồng gồng gánh sức thừanam nhi
Vợ còn nhà cửa nữa chi
Còn cơm còn nước mấy khi annhàn
Còn bao thứ nữa gian nan
Hai quê một cảnh còn mang vácnhiều
Cho nên sức lực tiêu điều
Chứ đâu gót ngọc đem thêucành vàng
Chưa chồng một nửa lầm than
Có chồng hai nửa lại càng đắngcay
Chồng nên cơ cảm nỗi này
Dù mòn sức lực dù dày trầnlao
Dù cho khổ ải chẳng sao
Dù cho cực nhọc, nệ nào phảikhông
Lại mang cái tiếng đàn ông
Phải là trụ cột, phải côngchống chèo
Vì nhà vì cửa, phải trèo
Vì con vì vợ, phải đèo giantruân
Công lao gian khó đèo bồng
Chia cay xẻ đắng chung lưnghiệp đầu
“Trên đồng cạn, dưới đồng sâu
Chồng cày, vợ cấy, con trâu đibừa”
Của chồng, công vợ, cũng vừa
Chồng gồng vợ gánh, chớ chừacho ai
Một mai, mai một, một mai
Đắng cay, cay đắng, miệt mài,ấm no.
Trái Cây bốn mùa
Tháng 07-2005
Đưa tay nâng trái MÃNG CẦU
DỪA, ĐIỀU, ĐU ĐỦ, dãi dầucũng cam
Dư Xài (XOÀI) thì cố gắng làm
Thơm thơm có MÍT, thanh đàmcó LÊ
KI-MA vàng óe CÔ CHÊ
THANH LONG, VÚ SỮA, ước thềmai sau
Se tơ, phải nải BUỒNG CAU
NA thêm BUỒNG CHUỐI, giỏ trầuxách tay
SẦU RIÊNG, MĂNG CỤT rung cây
Lay lay CHÙM RUỘT, hây hâyTRÁI HỒNG
CHANH, ME, TÁO, KHẾ chua không
CHÔM CHÔM, VẢI, NHÃN, đầynong, đầy quày
TRÂM, SIM, BƠ,MẬN còn đây
Rổ lưng CỐC, LỰU, rổ đầyBOÒNG BOONG
XOÀI CÁT, XÁ LỊ nghe giòn
ĐÀO TIÊN nghe ngọt, BỒ HÒNnghe đau
SIA-RI bên dãy TRÁI DÂU
Hàng hai NHO TÍM, hàng đầuNHO XANH
BƯỞI ngon, từng múi nghe thanh
QUÍT ngon từng tép, tronglành CAM Tươi
Đếm đi, một chục thành mười
Nhanh tay, vui miệng, mỉm cườimười hai
Mời nhau, nếm thử, lai rai
Bê thêm DƯA HẤU, lại nài DƯA GANG
Nào BẦU nào BÍ ngập tràn
KHỔ HOA, CÀ, MƯỚP, dọc ngang mấy hàng
KHÓM-THOM thoang thoảng bay sang
CHUỐI Chiên thơm phứt, BẮP Rang thơm lừng
Dùng dằng thêm nữa, thôi đừng
Mua lương, bán hậu, để chừngmai sau
Cây ngon trái ngọt đủ màu
Quanh năm suốt tháng chớ đâumột ngày
Sống sao cho trọn vui vầy
Người kia cũng nhớ người nầycũng trông
Bốn mùa cây trái đơm bông
Bốn mùa cây trái trỗ bông bốnmùa !
Muôn Chim cahát
Tháng 07-2005
“CON CÒ, CON VẠC, CON NÔNG
Sao mầy giậm lúa nhà ông hỡi cò ?”
Ba con sao hỏi riêng cò
Không đồng đều thế, đau còkhông ông ?
“Con Cò lặn lội bờ sông
Gánh gạo đưa chồng nước mắtnỉ non !”
Đêm khuya CON QUỐC gọi hồn
CHIM HẠC cất cánh, CHIM HỒNGbay bay
“Chiều chiều ÉN liệng truông mây”
CHÈ VÔI, SE SẺ lạc bầy nghe đau
Cầu cho trắng hiện BỒ CÂU
Chiến tranh chấm dứt, bẻ đầuthù căm
LE LE, VỊT NƯỚC, lăng xăng
QUẠ kêu nam đáo, đừng băng bắc bình
Một đôi CÔNG, PHỤNG xinhxinh
YẾN, OANH hai sắc khoe mình cầm ca
HỌA MI bên cạnh SƠN CA
CHIM ƯNG, CHIM Ó hắt ra nặt mùi
CHIM CÚT, ĐÀ ĐIỂU cụt đuôi
Thương không CHIM CHÍCH dám khui CÚ MÈO
Kêu gì CHÈO BẺO, CHÈO BEO
Kêu như SÁO, KÉT, học theo chứ gì
CHIM QUYÊN ai nỡ chia ly
ĐẠI BÀN rũ cánh bỏ đi sao đành
Lại còn CHIM CỎ, CHIM TRANH
Còn CHIM BÓI NƯỚC đậu cànhthùy dương
Đẹp không hai cánh UYÊN ƯƠNG
Đừng đem treo mộng nghê thườnghợp tan
“Chim khôn hót tiếng rảnh rang
Người khôn ăn nói dịu dàng dễnghe”
Nghe vè nghe vẻ nghe ve
Nghe chim ca hót kéo bè cầmca
La là la lả la la
CHIM MUÔNG hòa khúc âm ba vang lừng
Cùng reo khúc nhạc tưng bừng
Cùng reo tiếng hát vang lừngchim ca.
**********
Gia cầm vàdã thú
Tháng 07-2005
“CON GÀ, CON VỊT chắc chiu
Mấy đời 'CON CHÓ' nâng niu 'CON MÈO'”
Vài ba CON ỤT ỊT đeo
Chỉ chừng ngần ấy leo nheo,lào xào
CON BÒ cày ruộng đồng cao
CON TRÂU đồng thấp ào ào bươngđi
Đường trường đã có NGỰA phi
VOI mang vác nặng có gì cần mang
LẠC ĐÀ sa mạc mênh mang
DÊ, TRỪU đầy dẫy lang thang giữa trời
Đu cây, bầy KHỈ vui chơi
Rừng khuya VƯỢN hú, những lời ghê gai
Núi kia SƯ TỬ thượng đài
Núi nầy MÃNH HỔ anh tài sơn lâm
CÁO, CHỒN lủi thủi âm thầm
Còn kia GẤU, SÓI lầm bầm kêu vang
HƯƠU, NAI ngơ ngác thu vàng
Rừng khua lá thấp giậm tàn lá bay
CON MANG, CON NGỖNG loay hoay
NGỰA RẰNG, TRÂU NƯỚC cũng dàytrần lao
HƯƠU CAO CỔ quá là cao
Chia cho RÙA, BỌ, NHIẾM cào xùlông
Còn con TÊ GIÁC tồng ngồng
Còn TRĂN, còn RẮN uốn vòng xoáy ngang
HEO RỪNG một lũ một đàn
Coi chừng HEO MỘT bẽ bàng lắm nghe
CHUỘTĐỒNG, CHUỘT NHẮC ai dè
CHUỘT NHÀ, CHUỘTCỐNG kéo bè quá tay
CÀO CÀO, CHÂU CHẤU đêm ngày
VE SẦU, DẾ NHUỖI lạc bầy kêu la
KỲ NHÔNG cản mũi KỲ ĐÀ
CÙ LẦN lủi thủi, SÓC ta lẹ làng
Gia cầm, thú vật hai đàng
Một đàng hiền thục, một đàng đi hoang
Có loài tuyệt chủng khôngcòn
Có loài khan hiếm bảo tồn mai sau
Vì mang thú tính hại nhau
Còn người nhân tính biết đau đỡ đần
Khác nhau ở chỗ tánh nhân
Trần gian một cõi cũng lần lựa ai !
Cá nước mặn - nước ngọt
Tháng 07-2005
Thương không con CÁ LÒNG TONG
Thương không Con Tép trôidòng lan man
Lửng lơ, lơ lửng CÁ VÀNG
Từ sông ra biển dọc nganggiữa trời
CÁ HEO, CÁ MẬP, CÁ VOI
Sóng cao biển thấp trùng khơisá gì
CÁ NGỪ, CÁ NỤC, CÁ PHI
CÁ HỒNG ửng chói, đen kì CÁTHU
CÁ ĐUỐI, CÁ NƯỢT, lu bù
CÁ MÒI, CÁ MÚ, lù đù sao khôn
Vượt qua biển mặn lên cồn
Thăm vùng nước ngọt ra hồn gìkhông
CÁ ĐỒNG, CÁ RUỘNG, CÁ SÔNG
CÁ AO, CÁ LẠCH, long rong venbờ
CÁ TRÊ, CÁ LÓC, CÁ RÔ
CÁ SẶC, CÁ BỐNG, CÁ DỒ, ố ô
CÁTRẮNG, CÁ LUỐI, ra vô
CÁ CHẠCH, CÁ DIẾT bên bờruộng nương
CÁ NGỰA phi bổng đường đường
CÁ CHÉP ghi lại, CÁ RỒNG lềnkhên
Nước lớn theo nước đi lên
Nước ròng đi xuống, bỏ quêntrên đồng
Nước ngọt là cá ruộng, sông
Nước mặn là cá giữa dòng biểnkhơi
Mặn-ngọt cho thắm cuộc đời
Đến khi hết thắm cuộc chơi lỡlàng
Đem con bỏ chợ phũ phàng
Nước còn cá sống nước tan cátàn
Một thời ngang dọc dọc ngang
Đến khi nước hết, đơ man, hámồm
Chết không có một nắp hòm
Nằm queo gắp, giẽ, xác hồntiêu diêu
Còn đâu bơi lội yêu kiều
Nhởn nhơ đã mất, lạc phiêu cávàng.
Mái tranh nghèo xa xưa ấy !
Tháng 07-2005
Mẹ sinh ra một đàn con mấy đứa
Trên quê nghèo ấp ủ tuổi cònthơ
Miếng cơm rau, dưa muối dẫuxác xơ
Vẫn đùm bọc cho đến ngày khônlớn
Mái tranh nghèo vẫn ngày ngàykhói gợn
Ruộng nương nghèo vẫn mấykhoảnh khô cằn
Vá làm sao cho hết những khókhăn
Nên đã bỏ đi, nơi nầy nơi nọ
Theo thời gian, đứa có chồngcó vợ
Nợ phu thê, rồi cháu cháu concon
Mẹ già dần trên mảnh cũ héohon
Ngày qua ngày, ngóng nhìn ra đầungõ
Nhìn thì nhìn, để rồi thươngrồi nhớ
Biết lâu lâu mới có đứa về thăm
Đứa ở xa, giỏi lắm một đôi năm
Đứa ở gần mới lân la lui tới
Đã biết vậy nhưng nhiều khi cũng nói
Nhớ lâu lâu về thăm mẹ nghe con
Nếu một mai sức của mẹ không còn
Lỡ có gì thì làm sao nhắm mắt
Của gian khó trên đường dài nghèo ngặt
Mấy mụn con đành cũng phải chia ly
Cả một đời, đâu còn lại được gì
Chỉ một mái tranh nghèo xa xưa ấy.
Chim bay vỗ cánh tầm không
Tháng 07-2005
Con chim nho nhỏ bay qua
Bay đi qua rồi biến mất
Đảo quanh ngóng nhìn quayquất
Trống không một khoảng lưngtrời
Này con chim nhỏ kia ơi
Bay đi làm sao tìm lại
Hình còn xa rời mãi mãi
Bóng sao biết ngõ mà tìm
Nhưng mà thật có con chim
Mới vừa bay qua đó chứ
Ngập ngừng phút giây do dự
Nên bèn vói hỏi không gian
Đường đi có nhớ bên đàng
Con chim vừa bay qua đó
Không chút thì thầm nho nhỏ
Lại bèn hỏi bóng thời gian
Chỉ nghe một nỗi mênh mang
Giữa trời trống không lộnggió
Dẫu rằng đời như quán trọ
Vẫn còn thương tiếc bóng chim
Vỗ bay một cách im lìm
Không đâu còn lưu dấu tích
Bơ vơ tìm về cô tịch
Mênh mông tổ ấm chim đâu
Xanh xanh bát ngát một màu
Cuối chiều hoàng hôn tim tím
Lan man bụi mờ khói quyện
Chim bay vỗ cánh tầm không.
Đi đâu cũng nhớ trở về !
Tháng 07-2005
Thong dong trời xanh mâytrắng
Trời xanh mây trắng thongdong
Óng vàng rải nhẹ nắng hong
Bướm bay vườn rau đón gió
Một đàn trẻ thơ nho nhỏ
Kéo nhau chạy giỡn bông đùa
Tù tì khi được khi thua
Dỗi hờn nhìn nhau phúng phính
Nắng chiều đi về cuối đỉnh
Ráng chiều đổ bóng hoàng hôn
Khép dần một nẻo cô thôn
Đi vào hương thơm đồng nội
Ánh trăng nhô dần le lói
Kéo về nhè nhẹ thôn trang
Câu hò tiếng hát vang vang
Từng mái tranh nghèo khói quyện
Hương quê ươm tình lưu luyến
Thơm mùi đồng lúa trỗ bông
Thơ ngây như bé mục đồng
Tương lân như sông với bến
Kéo nhau kẻ đi người đến
Như từng mùa lúa đơm bông
Ngày kia cắt lúa bỏ đồng
Đất còn ươm ươm gốc rạ
Vậy mà còn đây tất cả
Bàn bạc như những đêm đông
Xa rồi vẫn nhớ vẫn trông
Quê nghèo thơm thơm đất mẹ
Bảo nhau thì thầm khe khẽ
Đi đâu cũng nhớ trở về.
Để còn nhớ Việt Nam
Thơ nhạc * Tháng 8—2005
Thịt xương nào đổ xuốngnon sông
Thịt xương nào đổ xuốngruộng đồng
Người đã chết cho người
Người đã chết cho ai
Thịt xương nào đổ xuốngven bưng
Thịt xương nào đổ xuốngven rừng
Người đã chết vô tình
Người đã chết tan hoang
Thịt xương nào đổ tậnngoài biên
Thịt xương nào đổ khắp BaMiền
Người đã chết cho người
Ai còn nhớ ai quên
Bao nhiêu năm quê hươngmờ lửa khói
Bao nhiêu năm người ngườichết chất chồng
Nợ làm trai lên đường vìtiếng gọi
Người nối người đã trả nợnúi sông
Người đã chết để chongười ở lại
Người đã chết để chongười bước đi
Đếm nhung nhớ bên rừnghoang cỏ dại
Đếm thương yêu từ tạnhững biệt ly
Ai có nhớ quảng đường dàilịch sử
Ai có quên tàn khói lửalạnh lùng
Đêm đêm xuống canh thâucòn tư lự
Trả thân người nhưng nợtrả chưa xong
Tiếc thương nào ngàonghẹn thâu đêm
Tiếc thương nào khép lạibên thềm
Ai còn nhớ thương người
Ai còn nhớ ai quên
Hãy nhìn qua bên đống trotàn
Hãy nhìn qua dòng máuđang mang
Để còn nhớ thương người
Để còn nhớ Việt Nam.
*****
Thuyền về bến cũ
Thơ nhạc * Tháng 8—2005
Sao người cố tìm quên
Sao người lại vô tình
Đang còn sống mà sao chốibỏ
Chuyện quê hương chuyệnnước non mình
Sao người nỡ buông trôi
Sao người nỡ dập vùi
Trách hờn chi hương quêcòn đó
Cho non sông thẹn mặt núiđồi
Thời gian nào đã qua
Thời gian nào chưa qua
Tiếp nối nhau qua từngthế hệ
Truyền trao nhau chuyệnnước non nhà
Người còn nhớ bên sông
Cùng chia lúa ngô đồng
Nung cháy đen từ trongkhói lửa
Taytrong tay nồng ấm bếphồng
Hãy thức dậy đi anh
Hãy thức dậy đi em
Đã khổ đau đêm dài quá đủ
Nắng lên rồi ngày mớitươi xanh
Cùng xua những đêm đông
Cùng kết lại tấm lòng
Cho ân tình ngàn năm cònđó
Cho con tim chan chứakhơi dòng
Bắc nhịp cầu cảm thông
Ta nghe ấm cõi lòng
Mắt Mẹ già Biển Đôngngóng đợi
Mắt Cha già Núi Thái chờtrông
Anh không cố tìm quên
Tôi không cố vô tình
Anh và tôi cùng nhau tiếnbước
Cùng đắp xây trên nướcnon mình
Tôi không cố quên người
Người đừng cố quên tôi
Nước sông Hồng rì ràosóng vỗ
Nước Cửu Long nhô nhấpvơi đầy
Nhớ Sài Gòn Hà Nội
Nhớ Miền Bắc Miền Nam
Cùng đưa nhau thuyền vềbến cũ
Non sông nào cũng củaViệt Nam.
*****