(THELOVE of LIFE)
Tácgiả: G.B. Talovick - Người dịch: HT. Thích Trí Chơn
NhữngCon Ong Trả Thù
LụcHiếu Chánh là một viên quan nhỏ tại một huyện ở vùng tây bắc Trung Quốc vào khoảng tiền bán thế kỷ thứbảy tây lịch, bắt đầu triều đại nhà Ðường (618-905)một trong những thời kỳ sáng chói nhất của lịch sử TrungHoa.
Rấttiếc ông Lục là người keo kiết. Ông không thể kết bạnvới bất cứ ai. Ông ta ít học lại còn hung ác. Nếu ngườigiúp việc làm điều gì ông không thích, ông ta chửi mắngvà đánh đập họ. Nếu ông cư xử với mọi người như vậythì có khác gì ông coi họ như loài thú vật!
Mộthôm, ông Lục nhìn thấy trên cây ở trong vườn nhà, có mộttổ ong mật. Ông ta bần tiện không muốn bầy ong lợi dụnglàm tổ nơi cái cây của mình. Ông bảo người nhà giúp việcphá cái tổ ong đó. Nhưng mấy con ong vẫn bay đến tụ lạilàm tổ trên cây ấy mà không chịu dời đi. Và người ởsợ bầy ong chích đốt.
ÔngHiếu Chánh rất tức giận liền sai gia nhân nấu nước sôimang lại trút ngay lên tổ ong. Ðáng thương thay hàng trăm conong vô tội bị giết hại một cách oan uổng.
Nămsau vào tháng 05, Hiếu Chánh nằm nghỉ trong phòng và đang ngủsay ngon giấc. Thình lình ông kêu la thất thanh nhảy xuốnggiường và đưa tay sờ cảm thấy đau nhức nơi miệng!
Thìra, một chú ong to bự đã bay vào phòng và đốt một phátnơi miệng bên phải của ông. Trong giấy lát, miệng ông HiếuChánh sưng húp lên. Ông cảm thấy vô cùng đau đớn nhứcnhối. Ông kêu rên và la hét thảm thiết.
Nghevậy, các gia nhân liền chạy vào xem thử việc gì đã xảyra. Họ mời thầy thuốc đến thoa thuốc ở vết ong cắn nơimiệng ông, nhưng vẫn không chữa lành được. Miệng củaông ngày càng sưng to lên và cổ không thể nuốt. Ông Lụccũng không cách nào mở miệng để nhai hay ăn uống gì được.
Nhìnbệnh tình của ông như vậy, thầy thuốc lắc đầu nói: “Cóthể nọc độc của ông đã xâm nhập vào đến tim ông rồi”.
Nhữngngày sau, cơn đau nhức nơi ông vẫn không thuyên giảm. Thânthể ông Lục ngày càng tiều tụy và suy yếu. Bấy giờ ôngnghĩ nhớ đến hành động thất đức của mình đã sát hạitổ ong ngày trước. Có thể đây là quả báo do tội ác giếtchết nhiều ong của ông gây ra. Có thể như vậy. Nhưng đếngiờ này ông mới biết hối hận về việc làm vô cùng tổnphước của mình thì đã quá muộn không còn cách gì cứuvãn được nữa.
TheBee’s Kiss
LuHsiaocheng was a minor official in northwestern China during the firsthalf of the seventh century, at the beginning of the Tang dynasty (961-905),one of the great periods of Chinese history.
Unfortunately,Lu was a tightwad. He couldn't get along with others. He was mean and evencruel. If his servants did anything he didn't like, he would bawl themout and beat them. If he was like that to people, just think how he treatedanimals!
Oneday he noticed that the tree growing in his yard had a beehive in it. Hewas so stingy he didn't even want bees taking advantage of his tree. Hetold his servant to get rid of the hive, but the bees were buzzing busilyaround the hive, and the servant was afraid of getting stung.
Thatmade Lu angry. He told his servant to boil up a bucket of water and pourit over the beehive. Hundreds of innocent bees were scalded to death.
ThatMay was hot. Lu was taking a nap in the living room. He was sound asleep.Suddenly he leapt off the couch with a screech and rubbed his mouth. Somethingreally hurt!
Itturned out that a huge bee had gotten into the living room and stung Luright on the mouth! His mouth swelled up. The pain was unbearable. He groanedand bellowed.
Theservants came to see what was the matter. They got a doctor who put ointmenton Lu's mouth, but it didn't work The swelling got worse and worse andwouldn't go down. Lu couldn't even open his mouth to eat, much less tochew!
Whenthe doctor saw that, he shook his head and said, “The poison may havegone into his heart.”
Thepain didn't go away. Lu got hungrier and hungrier, and weaker and weaker.He thought back and remembered the beehive he had wiped out. Maybe thiswas the result of his cruelty. Maybe. But by the time he thought aboutthat, it was too late to do anything for him.