TAM TẠNG THÁNH KINH PHẬT GIÁO
TẠNG KINH (NIKÀYA)
Thi Hóa
TRUNG BỘ KINH
( Majhima Nikàya )
Tập IV
Hòa Thượng THÍCH MINH CHÂU
Dịch sang tiếng Việt từ Tam Tạng Pàli
Chuyển thể Thơ :
Giới Lạc MAI LẠC HỒNG tự TUỆ NGHIÊM
( Huynh Trưởng Cấp Tấn - GĐPTVN tại Hoa Kỳ )
Email : [email protected]
123. Kinh HY HỮU VỊ TẰNG HỮU PHÁP
( Acchariya -Abbhùtadhamma sutta )
Như vậy, tôi nghe :
Một thời, đức Thế Tôn Thiện Thệ
Sa-Vát-Thí – Xá-Vệ – trú qua (1)
Tinh xá Chê-Tá-Vá-Na (2)
Do Cấp-Cô-Độc tín gia cúng dường.
Với lệ thường vào Thành khất thực
Sau thọ thực, Chư Tăng tựu vào
Trong Thị-giả-đường, cùng nhau
Bàn bạc câu chuyện hướng vào sự duyên.
– “ Này Chư Hiền ! Thật là hy hữu !
Thật là vị tằng hữu (3), lành thay !
Đại thần thông lực sâu dày,
Đại uy lực của bậc Thầy Nhân Thiên.
Đức Thế Tôn mãn viên trí lự
Biết Chư Phật quá khứ nhiều đời,
Đã nhập Niết-bàn thuận thời,
Hý luận, chướng đạo – thảnh thơi dứt rồi,
Đã chấm dứt luân hồi sinh tử,
Thoát ly sự khổ não dẫy đầy.
_____________________________
(1) : Thành Xá-Vệ – Savatthi. (2) : Jetavanavihàra – Kỳ Viên
Tinh Xá do Trưởng giả Cấp-cô-độc – Anathapindika cúng dường.
(3) : Vị tằng hữu pháp : Pháp chưa từng có.
‘Chư Phật sanh thời như vầy,
Danh tánh, tộc tánh như vầy viên dung,
Giới hạnh cùng pháp hạnh như vậy,
Tuệ hạnh vậy, trú hạnh như vầy,
Các Ngài giải thoát như vầy ”.
Khi nghe nói vậy thì ngài A-Nan
Bảo các Tỷ Kheo rằng : “ Đúng thế !
Hy hữu thay Thiện Thệ Như Lai !
Chư Hiền ! Vị-tằng-hữu thay !
Pháp vị tằng hữu Như Lai đủ đầy ”.
Câu chuyện này giữa chừng gián đoạn.
Đức Thế Tôn vào khoảng chiều tà
Từ trong Thiền định sâu xa
Xả định đứng dậy từ hòa an nhiên.
Thị-giả-đường Ngài liền đến đó
Sau khi đến, ngồi chỗ soạn riêng
Thế Tôn khi đã ngồi yên
Nhìn các Phích-Khú, Ngài liền hỏi ngay :
– “ Các Tỷ Kheo ! Ở đây hội tụ
Các Phích-Khú đã nói chuyện gì ?
Chuyện gì bị gián đoạn đi ? ”.
– “ Bạch Thế Tôn ! Sau ngọ thì ăn xong
Chúng con tụ họp trong hòa hiệp
Tại nơi này và tiếp theo sau
Câu chuyện được khởi lên mau :
‘Thật là hy hữu bàn vào sự duyên
Đức Thế Tôn mãn viên uy lực
Biết Chư Phật quá khứ tuổi tên
(Sau đó kể hết như trên)
Câu chuyện Chư Phật khởi lên như vầy ”.
Phật bảo ngài A-Nan Tôn-giả :
– “ A-Nan-Đa ! Diễn tả điều này
Hãy nói lên nhiều nữa thay !
Đặc tánh hy hữu Như Lai như vầy,
Vị tằng hữu Như Lai sở đắc ”.
– “ Bạch Thế Tôn ! Tận mặt con nghe
Tận mặt ghi nhớ mọi bề
Thế Tôn giảng dạy vấn đề xảy ra :
‘A-Nan-Đa ! Chánh niệm tỉnh giác
Đức Bồ-tát đã được sinh ra
Trong Thiên Chúng Tu-Si-Ta
(Tức Cung Trời Đâu-Suất-Đà nơi ni)’.
Bạch Phật ! Con thọ trì sự việc
Đức Bồ-tát siêu việt sinh ra
Trong Thiên chúng Tu-Si-Ta
Chuyện chưa từng có, Phật Đà diệu vi !
Bạch đức Chánh Biến Tri ! Tận mặt
Con đã nghe, tận mặt nhớ ghi :
‘Bồ-tát an trú mọi thì
Chánh niệm tỉnh giác – Tu-Si-Ta này’.
Con thọ trì việc đây hy hữu,
Vị tằng hữu của đức Thế Tôn.
Con tận mặt nghe Thế Tôn
Đã nói, con nhớ mãi không quên, rằng :
‘Đức Bồ-tát trú an Thiên giới
Tu-Si-Ta cho tới trọn thời
Thọ mạng Đâu Suất cõi trời.
Đến lúc Bồ-tát nhập nơi thai bào
Tức nhập vào mẫu thai giáng thế.
Bạch Thiện Thệ ! Con đã thọ trì
Sự việc hy hữu diệu kỳ
Một vị-tằng-hữu của vì Thế Tôn.
Ngài dạy tiếp : ‘Nơi trời Đâu-Suất
Vị Bồ-tát được thuật như vầy :
Đến thời giáng thế nhập thai
Hào quang vô lượng diệu oai nhiệm huyền
Vượt oai lực chư Thiên cùng khắp
Các thế giới khó gặp, siêu nhiên
Thế giới Ma Vương, Phạm Thiên
Cả thế giới thấp, chỉ tuyền chúng dân
Các Sa-môn, thành phần Phạm-chí
Các hoàng tử, các vị đại thần.
Cho đến cảnh giới giữa chừng
Không có nền tảng, các tầng tối tăm
Rất u ám quanh năm suốt tháng
Dù mặt trời ánh sáng chói lòa
Mặt trăng ánh sáng tỏa xa
Cũng không thể chiếu thấu qua cõi này.
Luồng hào quang từ đây : Đâu Suất
Đã chiếu suốt những cõi xa xăm
Chúng sinh cảnh giới tối tăm
Nhờ hào quang đó bỗng tầm thấy nhau
Thốt lên rằng : 'Lần đầu mới biết
Có chúng sinh khác biệt ở đây'.
Mười ngàn thế giới chuyển xoay
Rung động rất mạnh, hiện đầy hào quang
Rất thần diệu, sáng toàn thế giới
Hy hữu với vị tằng hữu đây
Của Thế Tôn. Bồ-tát này
Nhập mẫu thai có bên ngoài không trung
Bốn Thiên Tử canh chừng bốn hướng
Với ý nghĩ : Ngăn chướng ngại nào
Loài người, phi nhơn đâu đâu
Không thể hãm hại nhằm vào vị đây.
Khi Bồ-tát mẫu thai đã nhập
Mẹ Bồ-tát nghiêm mật giữ gìn
Giới hạnh, tăng trưởng đức tin
Sát, đạo, dâm, tửu tự mình tránh xa
Không hai lưỡi, ba hoa, vọng ngữ
Không nói lời ác ngữ đọa trầm.
Bà lại không khởi dục tâm
Đối với bất cứ nam nhân người nào
Dù người này có tâm ái nhiễm
Luôn tìm kiếm phương cách cận thân.
Thân khoan khoái, hoan hỷ tâm
Bà có thể thấy trong tầm thai nhi
Thấy đầy đủ tứ chi, các khiếu
Mọi bộ phận không thiếu thứ chi,
Ví như viên ngọc lưu ly
Rất là quý giá, sánh bì bảo châu
Rất sáng đẹp, không màu, trong suốt
Có tám mặt, đã được khéo mài
Chẳng trầy trụa, rực rỡ thay !
Lấp lánh chói lọi đêm ngày sáng trưng
Các sợi giây xâu từng lần một
Sợi màu vàng, sợi trắng, đỏ, xanh
Một người đôi mắt tinh anh
Nhìn vào hòn ngọc, thấy rành bảo châu
Là báu vật chẳng đâu thấy có
Các sợi giây vàng, đỏ, trắng, xanh
Được xâu lần lượt khéo rành
Thấy được màu sắc long lanh ngọc này.
Cũng như vậy, mẹ ngài thấy rõ
Bồ-tát thai đang có trong mình.
Ngài nói tiếp : ‘Rồi sự tình
Khi vị Phật mẫu hạ sinh bảy ngày
Thì mệnh chung, sinh ngay Đâu Suất
Cõi thiên cung giới luật giữ hoài,
Bởi bà không thể mang thai
Một chúng sinh khác sau Ngài giáng sinh.
Bạch Thế Tôn ! Thật tình hy hữu !
Vị tằng hữu của Thế Tôn Ngài.
Mang thai mười tháng kéo dài,
Khi sinh Bồ-tát ban mai ánh hồng,
Không nằm như phần đông thai phụ
Bà đứng dựa đại thụ hạ sanh
Giây phút chào đời qua nhanh
Chư Thiên đỡ lấy an lành hài nhi
Trước khi các thị tỳ đón nhận.
Bốn Thiên Tử kính cẩn bồng ngài
Đặt trước bà mẹ, thưa ngay :
"Hoàng hậu hoan hỷ, sinh rày vĩ nhân".
Ngài nói tiếp : ‘Pháp thân thanh tịnh
Vị Bồ-tát không dính chất dơ
Khi từ bụng mẹ chào đời
Không bị uế nhiễm, sáng ngời tinh nguyên
Giống như viên ma-ni bảo ngọc
Ba-la-nại vải tốt đặt lên
Cả hai đều sạch tinh nguyên
Cả ngọc và vải tương liên đôi bề,
Ngọc không hề làm dơ tấm vải
Tấm vải quý chẳng hại ngọc dơ.
Có hai giòng nước bấy giờ
Từ hư không đổ tắm cho sạch ngài’.
.
Ngài nói tiếp : ‘Thiện tai pháp nhĩ !
Sau khi sinh thì vị hài nhi
Đứng vững, hai chân bước đi
Bảy bước theo hướng thuận tùy Bắc phương
Ngài nhìn khắp mười phương vô ngại
Thốt ra tiếng vọng muôn nơi
Như ngưu vương rống, với lời tuyên ngôn :
"Ta là bậc tối tôn cõi thế
Khắp ba cõi không thể hơn Ta
Đời sống cuối cùng trải qua
Không tái sanh nữa, Phật-Đà chứng tri".
Một hào quang diệu kỳ sáng chói
Chiếu khắp mọi thế giới xa xăm
Chúng sinh cảnh giới tối tăm
Nhờ hào quang đó bỗng tầm thấy nhau
Thốt lên rằng : 'Lần đầu mới biết
Có chúng sinh khác biệt ở đây'.
Mười ngàn thế giới chuyển xoay
Rung động rất mạnh, hiện đầy hào quang
Rất thần diệu, sáng toàn thế giới
Hy hữu với vị tằng hữu ni
Của Thế Tôn, Chánh Biến Tri
Con luôn cung kính thọ trì việc đây ”.
– “ Do vậy, này A-Nan ! Nên biết
Hãy thọ trì sự việc nêu đây
Một sự hy hữu nghiêm oai
Sự vị tằng hữu Như Lai có vầy.
A-Nan này ! Nội dung điều đó
Được biết đến cảm thọ khởi lên
Nơi Thế Tôn, được biết liền
Rồi chúng an trú, hiện tiền biết ngay.
Khi điều này đã được biết đến
Chúng đi đến biến hoại, mất ngay
Các tưởng được biết đến vầy,
Các tầm tiếp tục khởi ngay lên rồi,
Được biết đến, chúng thời an trú
Rồi chúng tự biến hoại, mất đi.
A-Nan-Đa ! Hãy thọ trì
Là việc hy hữu của vì Đạo Sư,
Vị tằng hữu của Như Lai có ”.
– “ Các cảm thọ, bạch đức Thế Tôn !
Đã khởi lên nơi Thế Tôn
Được biết đến, và do trong biết vầy
Chúng an trú, ở đây biết vậy
Chúng đi đến biến hoại, mất đi.
Bạch Thế Tôn ! Con thọ trì
Sự việc hy hữu của vì Như Lai,
Vị tằng hữu của Ngài như thế ”.
Đấng Thiện Thệ chấp nhận lời này.
Các Tỷ Kheo đang ở đây
Hoan hỷ tín thọ lời ngài A-Nan ./-
( Chấm dứt Kinh số 123 : HY HỮU VỊ TẰNG HỮU PHÁP –
ACCHARIYA-ABBHÙTA Sutta )