Ôn kính mến, con tự nghĩ khi Ôn vẫn còn hiện hữu nơi đây và Ôn còn có những giây phút để đọc, để cảm nhận những tấm lòng, những chia sẻ của mọi người xung quanh đối với mình thật là vui và hạnh phúc biết bao phải không Ôn? Ôn biết không, khi con đọc những bài viết, bài thơ của Ôn và của quý Thầy, quý Phật tử viết và tán thán, tri ân về Ôn, con đi hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác, con khám phá ra nhiều điều thật tuyệt vời, thật hay về Ôn mà mới lần đầu con mới biết đến. Nếu nói đến phước duyên thì có lẽ con thật có nhiều phước duyên để được tu học với Ôn trực tiếp qua những Khoá Tu Học Phật Pháp Úc Châu, rồi những lần Ôn đến thăm Tu Viện Quảng Đức, cũng như được Ôn tặng những quyển sách mà Ôn viết và dịch riêng cũng như dịch chung cùng Thầy Nguyên Tạng. Nhất là Ôn là người luôn khuyến khích và ủng hộ cho nhóm hài kịch của Tu Viện Quảng Đức của chúng con tại các Khóa Tu Học Phật Pháp Úc Châu, hình ảnh Ôn hoan hỷ ngồi xem chúng con diễn kịch cho đến phút cuối, càng làm cho chúng cảm động và vô vàn biết ơn Ôn. Ngoài ra, với phương tiện internet hiện đại và tiện lợi, con lại được tu học với Ôn online qua những chuyến hoằng pháp, những bài giảng youtube, quay trực tiếp livestream, rồi những bài viết đa dạng Ôn vẫn thường chia sẻ với các trang mạng trong đó có Trang Nhà Quảng Đức. Con cũng có nhiều phước duyên khi đang sinh hoạt tại Tu Viện Quảng Đức, mà Thầy Nguyên Tạng và Ôn lại có nhiều nhân duyên làm việc chung qua những chuyến Hoằng Pháp và công việc Phật sự khắp nơi, nên Thầy thường gởi cho chúng con xem những bài viết và hình ảnh của Ôn, do đó chúng con luôn có cảm giác gần gũi với Ôn và có lẽ Ôn cũng sẽ cảm nhận rằng nơi xa xôi này, quý Phật tử Úc Châu vẫn luôn dành thật nhiều tình cảm và sự kính mến cho Ôn.
Kính bạch Ôn, khi con viết những hàng chữ này kính gởi Ôn nhưng con cứ ngập ngừng mãi, con tự nhận thấy mình còn nhiều thứ yếu kém và kiến thức còn nhiều hạn hẹp cả về trường đời lẫn trường đạo, nhưng con lại nhớ đến những lời khen tặng và khuyến khích của Ôn khi chúng con trình diễn văn nghệ làm con có chút tự tin để mạo muội viết tiếp. Con biết Ôn rất có tinh thần văn nghệ và thuộc rất nhiều thơ nên Ôn hay đọc thơ hay ngâm thơ cho chúng con nghe khi giảng dạy ở các Khoá tu Học, con chợt mỉm cười khi nhớ lại những khoảnh khắc rất dễ thương này. Nói đến văn thơ chữ nghĩa thì con rất giỏi đọc và thưởng thức, chứ viết thì ngồi cắn bút mãi mà cũng không viết ra chữ nào Ôn ơi, nhưng con vẫn thường cố gắng “Sống trên đời sống cần có một tấm lòng…” nên con gởi email này đến Ôn như một chút lòng thành của người đệ tử từ phương xa ở tận Nam Bán Cầu để kính dâng vị Thầy đáng kính.
“Ân giáo dưỡng khai mầm tuệ giác, Nghĩa tôn sư thắp sáng đạo mầu”. Thật vậy, Ôn đã sống, hy sinh và cống hiến cả đời mình cho sự trường tồn của Đạo Pháp, cho dân tộc quê hương và cho cả thế hệ Tăng Ni, Phật tử mai sau, con đây không thể đủ ngôn từ để tán thán công đức của Ôn, nên hôm nay, nhân Kỷ Niệm 40 năm thành lập Chùa Viên Giác và Kính Mừng khánh tuế 70 của Ôn, Con cũng xin kính chúc Ôn pháp thể khinh an, pháp thân thường chứng và pháp sự luôn viên thành.
Con kính,
Nam Mô A Di Đà Phật
Đệ tử Quảng Tịnh
Ban Quảng Đức Đạo Ca, Melbourne, Úc Châu