Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. quangduc@quangduc.com* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Phẩm Thứ Tư: Nghiệp Cảm Của Chúng Sanh

06/05/201103:52(Xem: 3737)
Phẩm Thứ Tư: Nghiệp Cảm Của Chúng Sanh

KINHÐỊA TẠNG BỒ TÁT BỔNNGUYỆN
Hán Dịch: Tam Tạng Pháp Sư Pháp Ðăng
Việt Dịch: HT Thích Trí Tịnh

QUYỂN THƯỢNG

Phẩm Thứ Tư:Nghiệp Cảm Của Chúng Sanh

1) Bồ Tát Vâng Chỉ- Lúc đó, Ngài Ðịa-Tạng Bồ Tát bạch cùng đức Phật rằng:'Bạch Thế-Tôn! Con nương sức oai thần của đức Như-Lai, nên chia thần nàyở khắptrăm nghìn muôn ức thế giới, để cứu vớt tất cả chúng sanh bị nghiệp báo.

Nếu không nhờ sức đại từ của đức Như-Lai, thờichẳng có thể biến hóa ra như thế được. Nay con lại được Như-Lai phó chúc: từnay đến khi Ngài A Dật Ða thành Phật, làm cho chúng sanh trong sáu đườngđềuđặng độ thoát. Xin vâng! Bạch đức Thế-Tôn! Xin đức Thế-Tôn chớ lo!'.

Bấy giờ đức Phật bảo Ngài Ðịa-Tạng Bồ Tát rằng:'Những chúng sanh mà chưa được giải thoát, tánh thức của nó không định, hễ quenlàm dữ thời kết thành nghiệp báo dữ, còn quen làm lành thời kết thành quả báolành.

Làm lành cùng làm dữ tùy theo cảnh duyên mà sanhra lăn mãi trong năm đường không lúc nào tạm ngừng ngớt, mê lầm chướng nạn trảiđến kiếp số nhiều như vi trần.

Ví như loài cá bơi lội trong lưới theo dòng nướcchảy, thoạt hoặc tạm được ra, rồi lại mắc vào lưới. Vì thế nên ta phải lo nghĩđến những chúng sanh đó.

Ðời trước ông trót đã lập nguyện trải qua nhiềukiếp phát thệ rộng lớn độ hết cả hàng chúng sanh bị tội khổ, thời Ta cònlogì!'

2) Ðịnh Tự Tại Vương Bạch Hỏi- Khi đức Phật dạy lời như thế xong, trong Pháp hội cóvị đại Bồ Tát hiệu là Ðịnh-Tự-Tại-Vương ra bạch cùng đức Phật rằng:

'Bạch Thế-Tôn! Từ nhiều kiếp đến nay, Ngàèịa-Tạng Bồ Tát đã phát thệ nguyện gì, mà nay được đức Thế-Tôn ân cần ngợi khennhư thế? Cúi mong đức Thế-Tôn lược nói cho'.

Bấy giờ, đức Thế-Tôn bảo Ngài Ðịnh-Tự-Tại-VươngBồ Tát: 'Lóng nghe! lóng nghe! Phải khéo suy xét đó, Ta sẽ vì ông mà giải bàyrõ ràng.'

3) Ông Vua Nước Lân Cận- Vô lượng vô số na-do-tha bất khả thuyết kiếp về thuởtrước. Lúc đó, có đức Phật ra đời hiệu là Nhất-Thiết-Trí-Thành-Tựu Như-Lai, ỨngCúng, Chánh Biến Tri, Minh Hạnh Túc, Thiện Thệ, Thế Gian Giải, Vô ThượngSĩ,Ðiều Ngự Trượng Phu, Thiên Nhơn Sư, Phật, Thế-Tôn.

Ðức Phật đó thọ sáu muôn kiếp. Khi Ngài chưaxuất gia, thời Ngài làm Vua một nước nhỏ kia, kết bạn cùng với Vua nước lâncận; hai Vua đồng thật hành mười hạnh lành làm lợi ích cho nhơn dân.

Nhơn dân trong nước lân cận đó phần nhiều tạonhững việc ác. Hai Vua cùng nhau bàn tính tìm những phương chước để dắt dìu dânchúng ấy.

Một ông phát nguyện: 'Tôi nguyện sớm thành Phậtsẽ độ dân chúng ấy làm cho đều được giải thoát không còn thừa'.

Một ông phát nguyện: 'Như tôi chẳng trước độnhững kẻ tội khổ làm cho đều đặng an vui chứng quả Bồ Ðề, thời tôi nguyện chưachịu thành Phật'.

Ðức Phật bảo Ngài Ðịnh-Tự-Tại-Vương rằng: 'ÔngVua phát nguyện sớm thành Phật đó, chính là đức Nhứt-Thiết-Trí-Thành-TựuNhư-Lai.

Còn ông Vua phát nguyện độ chưa hết những chúngsanh tội khổ thời chưa nguyện thành Phật đó, chính là Ngài Ðịa-Tạng Bồ Tát đâyvậy.'

4) Quang Mục Cứu Mẹ- Lại vô lượng vô số kiếp về thuở trước, có đức Phật rađời, hiệu là Liên-Hoa-Mục Như-Lai. Ðức Phật đó thọ bốn mươi kiếp.

Trong thời mạt pháp, có một vị La-Hán phước đứccứu độ chúng sanh. Nhơn vì đi tuần tự giáo hóa mọi người, La-Hán gặp mộtngườinữ tên là Quang Mục, nàng này sắm sửa đồ ăn cúng dường La-Hán.

La-Hán thọ cúng rồi hỏi: 'Nàng muốn những gì?'.

Quang Mục thưa rằng: 'Ngày thân mẫu tôi khuất,tôi làm việc phước thiện để nhờ đó mà cứu vớt thân mẫu tôi, chẳng rõ thân mẫutôi thác sanh vào đường nào?'

La-Hán nghe nói cảm thương bèn nhập định quansát, thời thấy bà mẹ của Quang Mục đọa vào chốn địa ngục rất khổ sở.

La-Hán hỏi Quang Mục rằng: 'Thân Mẫu ngươi lúcsanh tiền đã làm những hạnh nghiệp gì, mà nay phải đọa vào chốn địa ngụcrấtkhổ sở như thế?'

Quang Mục thưa rằng: 'Ngày còn sống, thân mẫutôi chỉ ưa ăn thịt loài cá trạnh, phần nhiều là hay ăn cá con và trạnh con,hoặc chiên, hoặc nấu, tha hồ mà ăn cho thỏa mãn.

Nếu tính đếm số cá trạnh của người đã ăn thờiđến hơn nghìn muôn. Xin Tôn Giả thương xót chỉ dạy phải làm cách nào để cứuthân mẫu tôi?'

La-Hán xót thương bèn dạy phương chước, ngàikhuyên Quang Mục rằng:

'Ngươi phải đem lòng chí thành mà niệm đứcThanh-Tịnh-Liên-Hoa-Mục Như-Lai, và vẽ đắp hình tượng đức Phật, thời kẻ còn cùngngười mất đều được phước lợi!'

Quang Mục nghe xong, liền xuất tiền của, họatượng Phật mà thờ cúng. Nàng lại đem lòng cung kính, khóc than chiêm ngưỡng đảnhlễ tượng Phật.

Ðêm đó, nàng chiêm bao thấy thân của đức Phậtsắc vàng sáng chói như hòn núi Tu-Di. Ðức Phật phóng ánh sáng mà bảo Quang Mụcrằng: 'Chẳng bao lâu đây thân mẫu ngươi sẽ thác sanh vào trong nhà của ngươi,khi vừa biết đói lạnh thời liền biết nói'.

Sau đó, đứa tớ gái trong nhà sanh một đứa contrai, chưa đầy ba ngày đã biết nói. Trẻ đó buồn khóc mà nói với Quang Mục rằng:

'Nghiệp duyên trong vòng sanh tử phải tự lãnhlấy quả báo. Tôi là mẹ của người, lâu nay ở chốn tối tăm. Từ khi vĩnh biệt người,tôi phải đọa vào đại địa ngục.

Nhờ phước lực của người, nên nay được thọ sanhlàm kẻ hạ tiện, lại thêm số mạng ngắn ngủi, năm mười ba tuổi đây sẽ bị đọa vàođịa ngục nữa. Người có phương thế gì làm cho tôi được thoát khỏi nỗi khổsở?'

Nghe đứa trẻ nói, Quang Mục biết chắc là mẹmình. Nàng nghẹn ngào khóc lóc mà nói với đứa trẻ rằng: 'Ðã là mẹ của tôi, thờiphải biết tội của mình, đã gây tạo hạnh nghiệp chi mà bị đọa vào địa ngục nhưthế?'

Ðứa trẻ đáp rằng: 'Do hai nghiệp: giết hại sinhvật và chê bai mắng nhiếc, mà thọ báo khổ. Nếu không nhờ phước đức của ngườicứu nạn tôi, thời cứ theo tội nghiệp đó vẫn còn chưa được thoát khổ'.

Quang Mục hỏi rằng: 'Những việc tội báo trongđịa ngục ra làm sao?'

Ðứa trẻ đáp rằng: 'Những việc tội khổ nói racàng bất nhẫn, dẫu đến trăm nghìn năm cũng không thuật hết được'.

Quang Mục nghe xong, than khóc rơi lệ mà bạchcùng giữa hư không rằng:

'Nguyện cho thân mẫu tôi khỏi hẳn địa ngục khimãn mười ba tuổi không còn có trọng tội cùng không còn đọa vào ác đạo nữa.

Xin chư Phật trong mười phương thương xót chứngminh cho tôi, vì mẹ mà tôi phát nguyện rộng lớn như vầy:

Như thân mẫu tôi khỏi hẳn chốn tam đồ và hạng hạtiện cùng thân gái, cùng kiếp không còn thọ những quả báo xấu đó nữa, tôi đốitrước tượng của đức Thanh-Tịnh Liên-Hoa-Mục Như-Lai mà phát lời nguyện rằng: Từngày nay nhẫn về sau đến trăm nghìn muôn ức kiếp, trong những thế giới nào màcác hàng chúng sanh bị tội khổ nơi địa ngục cùng ba ác đạo, tôi nguyện cứu vớtchúng đó làm cho tất cả đều thoát khỏi chốn ác đạo: địa ngục, súc sanh và ngạquỉ, v.v...

Những kẻ mắc phải tội báo như thế thành Phật cảrồi, vậy sau tôi mới thành bậc Chánh Giác'.

Quang Mục phát nguyện đó xong, liền nghe tiếngcủa Ðức Phật Thanh-Tịnh Liên-Hoa-Mục Như-Lai dạy rằng: 'Này Quang Mục! Nhàngươi rất có lòng từ mẫn, vì mẹ mà phát ra lời thệ nguyện rộng lớn như thế thậtlà hay lắm!

Ta quan sát thấy mẹ nhà ngươi lúc mãn mười batuổi, khi bỏ báo thân này sẽ thác sanh làm người Phạm Chí sống lâu trăm tuổi.

Sau đó vãng sanh về cõi nước Vô Ưu sống lâu đếnsố không thể tính kể.

Sau rốt sẽ thành Phật độ nhiều hạng người, trời,số đông như số cát sông Hằng'.

Ðức Phật bảo Ngài Ðịnh-Tự-Tại-Vương Bồ Tát rằng:'Vị La-Hán phước lành độ Quang Mục thuở đó, chính là Vô-Tận-Ý Bồ Tát. Thân mẫucủa Quang Mục là Ngài Giải Thoát Bồ Tát.

Còn Quang Mục thời là Ngài Ðịa-Tạng Bồ Tát đâyvậy. Trong nhiều kiếp lâu xa về trước Ngài có lòng từ mẫn, phát ra hằng hà sasố lời thệ nguyện độ khắp chúng sanh như thế.

Trong đời sau, như có chúng sanh không làm lành,mà làm ác, nhẫn đến kẻ chẳng tin luật nhân quả, kẻ tà dâm, vọng ngữ, kẻ lưỡngthiệt, ác khẩu, kẻ hủy báng Ðại Thừa. Những chúng sanh có tội nghiệp nhưthếchắc phải bị đọa vào ác đạo.

Nếu gặp được hàng thiện tri thức khuyên bảo quyy với Ngài Ðịa Tạng Bồ Tát chừng trong khoảng khảy móng tay, những chúngsanhđó liền đặng thoát khỏi báo khổ nơi ba ác đạo.

Nếu người nào có thể quy kính và chiêm ngưỡngđảnh lễ ngợi khen, cùng dưng cúng những y phục, đồ ăn vật uống, các thứ trânbảo.... Thời người đó, trong trăm nghìn muôn ức kiếp sau, thường ở cõi trờihưởng thọ sự vui thắng diệu.

Hoặc lúc phước trời hết, sanh xuống chốn nhơngian, vẫn còn thường làm vị Ðế Vương trong trăm nghìn kiếp; lại nhớ đượccội ngànhnhơn quả trong các đời trước của mình.

Này Ðịnh-Tự-Tại-Vương! Ngài Ðịa-Tạng Bồ Tát cósức oai thần rất lớn không thể nghĩ bàn, nhiều sự lợi ích cho chúng sanhnhưthế. Các ông, những bực Bồ Tát, phải ghi nhớ kinh này hầu tuyên truyền lưu bốrộng ra'.

Ngài Ðịnh-Tự-Tại-Vương bạch Ðức Phật rằng: 'Bạchđức Thế-Tôn! xin Phật chớ lo! Nghìn muôn ức đại Bồ Tát chúng con đều có thểnương oai thần của Phật mà tuyên lưu rộng kinh này nơi cõi Diêm-Phù-Ðề để cholợi ích chúng sanh'.

Ngài Ðịnh-Tự-Tại-Vương Bồ Tát bạch với Ðức Phậtxong, bèn cung kính chắp tay lễ Phật mà lui ra.

5) Tứ Thiên Vương Hỏi Phật- Bấy giờ, bốn ông Thiên Vương đồngtừ chỗ ngồi đứng dậycung kính chắp tay mà bạch cùng Ðức Phật rằng: 'Bạch đức Thế-Tôn! Ngài Ðịa-TạngBồ Tát từ kiếp lâu xa nhẫn lại đã phát nguyện rộng lớn như thế, tại sao ngàynay mà vẫn độ chưa hết, Ngài lại còn phải phát lời nguyện rộng lớn nữa? Cúimong đức Thế-Tôn dạy cho chúng con rõ'.

Ðức Phật bảo bốn vị Thiên Vương rằng: 'Hay thay!Hay thay! Nay vì muốn được sự lợi cho chúng sanh. Ta vì các ông cùng chúngthiên nhơn ở hiện tại và vị lai, mà nói những sự phương tiện của Ngài Ðịa-TạngBồ Tát ở trong đường sanh tử nơi Diêm-Phù-Ðề ở Ta-Bà thế giới này, vì lòng từmẫn xót thương mà cứu vớt, độ thoát tất cả chúng sanh mắc phải tội khổ'.

Bốn ông Thiên Vương bạch rằng: 'Vâng! Bạch đứcThế-Tôn! Chúng con xin muốn được nghe'.

6) Phương Tiện Giáo Hóa- Ðức Phật bảo bốn ông Thiên Vương rằng:

'Từ kiếp lâu xa nhẫn đến ngày nay, Ngài Ðịa-TạngBồ Tát độ thoát chúng sanh vẫn còn chưa mãn nguyện, Ngài thương xót chúng sanhmắc tội khổ đời này, lại quan sát vô lượng kiếp về sau, tội khổ cứ lây dây mãikhông dứt.

Vì lẽ đó nên Ngài phát ra lời trọng nguyện.

Ðịa-Tạng Bồ Tát ở trong cõi Diêm-Phù-Ðề nơi thếgiới Ta-Bà, dùng trăm nghìn muôn ức phương chước để giáo hóa chúng sanh.

Nầy bốn ông Thiên Vương! Ngài Ðịa-Tạng Bồ Tátnếu gặp kẻ sát hại loài sanh vật, thời dạy rõ quả báo vì ương lụy đời trước màphải bị chết yểu.- Nếu gặp kẻ trộm cắp, thời Ngài dạy rõ quả báo nghèo- khốnkhổ sở.- Nếu gặp kẻ tà dâm thời Ngài dạy rõ quả báo làm chim se-sẻ, bồ câu,uyên-ương.

-Nếu gặp kẻ nói lời thô ác, thời Ngài dạy rõ quảbáo quyến thuộc kình chống nhau.- Nếu gặp kẻ hay khinh chê, thời Ngài dạy rõquả báo không lưỡi, miệng lở.- Nếu gặp kẻ nóng giận, thời Ngài dạy rõ quả báothân hình xấu xí tàn tật.

Nếu gặp kẻ bỏn xẻn, thời Ngài dạy rõ quả báo cầumuốn không được toại nguyện.- Nếu gặp kẻ buông lung săn bắn, thời Ngài dạy rõquả báo kinh hãi điên cuồng mất mạng.

-Nếu gặp kẻ trái nghịch cha mẹ, thời Ngài dạy rõquả báo trời đất tru lục.- Nếu gặp kẻ đốt núi rừng cây cỏ, thời Ngài dạyrõ quảbáo cuồng mê đến chết.- Nếu gặp cha ghẻ, mẹ ghẻ ăn ở độc ác, thời Ngài dạy rõquả báo thác sanh trở lại hiện đời bị roi vọt.

Nếu gặp kẻ dùng lưới bắt chim non, thời Ngài dạyrõ quả báo cốt nhục chia lìa.- Nếu gặp kẻ hủy báng Tam-Bảo, thời Ngài dạy rõquả báo đui, điếc, câm, ngọng.

Nếu gặp kẻ khinh chê giáo pháp thời Ngài dạy rõquả báo ở mãi trong ác đạo.- Nếu gặp kẻ lạm phá của thường trụ, thời Ngài dạyrõ quả báo ức kiếp luân hồi nơi địa ngục.- Nếu gặp kẻ ô nhục người hạnh thanhtịnh và vu báng Tăng già, thời Ngài dạy rõ quả báo ở mãi trong loài súc sanh.

- Nếu gặp kẻ dùng nước sôi hay lửa, chém chặt,giết hại sinh vật, thời Ngài dạy rõ quả báo phải luân hồi thường mạng lẫn nhau.- Nếu gặp kẻ phá giới phạm trai, thời Ngài dạy rõ quả báo cầm thú đói khát.

- Nếu gặp kẻ phung phí phá tổn của cải một cáchphi lý, thời Ngài dạy rõ quả báo tiêu dùng thiếu hụt.- Nếu gặp kẻ tao takiêumạn cống cao, thời Ngài dạy rõ quả báo hèn hạ bị người sai khiến.

Nếu gặp kẻ đâm chọc gây gỗ, thời Ngài dạy rõ quảbáo không lưỡi hay trăm lưỡi.- Nếu gặp kẻ tà kiến mê tín, thời Ngài dạy rõ quảbáo thọ sanh vào chốn hẻo lánh.

Những chúng sanh trong cõi Diêm-Phù-Ðề, từ nơithân khẩu ý tạo ác, kết quả trăm nghìn muôn sự báo ứng như thế, nay chỉ nói sơlược đó thôi.

Những nghiệp cảm sai khác của chúng sanh trongchốn Diêm-Phù-Ðề như thế, Ðịa-Tạng Bồ Tát dùng trăm nghìn phương chước để giáohóa đó.

Những chúng sanh ấy trước phải chịu phải chịulấy các quả báo như thế, sau lại đọa vào địa ngục trải qua nhiều kiếp không lúcnào thoát khỏi.

Vì thế nên các ông là bậc hộ vệ người cùng bảotrợ cõi nước, chớ để những nghiệp chướng đó nó làm mê hoặc chúng sanh.

Bốn ông Thiên Vương nghe xong, rơi lệ than thởchấp tay lễ Phật mà lui ra.

****************

Kinh ÐịaTạng Bồ Tát Bổn Nguyện Quyển Thượng Hết

Bổn nguyện Ðịa-Tạng .
Ðao Lợi Thiên Cung,
Thần Thông hiển hóa độ quần mông,
Ðời ngũ trược khó thông,
Chúng sanh cang cường,
Ham vui khổ vô cùng.
Nam
mô Thường Trụ Thập Phương Phật. (3 lần)
Nam
mô Ðại Nguyện Ðịa Tạng Bồ Tát. (3 lần)

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
quangduc@quangduc.com