Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

59. Gratitude to the Spiritual Master (Thich Nu Hanh Tri)

17/06/201408:44(Xem: 18793)
59. Gratitude to the Spiritual Master (Thich Nu Hanh Tri)

blank

A half a century ago a teenager left his life of pleasure.

He entered an empty gate to cultivate monkhood.

Dawn and dust he practiced, through the seasons.

After all his hard striving, victory is his, indeed.

He is a True Spiritual Master.

On the 28th of June 2014, my Teacher will have reached his 50th anniversary of his ordination as a monastic Buddhist monk. The achievement is of immeasurable value and virtue, and shows his diligence and steadfast practice of Buddha Dharma with his notably perfect life as a Buddhist Master the most venerable Thich-Như-Điển of the Vien Giac Pagode in Hannover and Vien Duc Monastery in Ravenburge in Germany.

To my Teacher: “I joined my palms and wish you longevity, health and continued strength and resilience in the constantly changing universe. I beg you to stay in this world of 5 defilements for a long time, so that all of us look at you as an icon and as a stable pillar for a refuge milestone mark. You are a spiritual teacher, an example of an island in the mid-ocean of samsara, of birth and death, of riddles up and down, of storms and winds. You are always stable, strong and solid and give us a refuge with confidence and peace in time of practice, study, work, happiness or difficulty. “

Before I become monastic, I did mundane works, wasted energy and depleted all merits and lead a worldly life with constant cravings, aversions and delusions. I was fortunate to have met my monastic master who tonsured my hair under the Bodhi Tree, the most holy place where the Buddha was enlightened, and he later transmitted the precious Dharma to me. He helped me to change to live a life with deepened understanding and yearning for liberation. After that moment I was awakened from ignorance to reach wisdom. I vividly remember the time I kneeled under the Holy Bodhi Tree in front of me, and a monastic high venerable master who personally performed the tonsure. After my hair was shaved, my joyous tears dropped down to the white marble floor under the Bodhi Tree in front of many venerables who witnessed the holy transmission. I arose just like a person in a coma for a long time and suddenly was awake, full of energy and alertness like a new person. I experienced happiness and was more joyous than ever before. I became a totally new human being after the monastic ordination. My teacher gave me a new Dharma name, a new saffron color robe and new rules of virtue and conduct for living in this very life and at that very, very precious fraction of a moment I entered the holy spiritual dimension.

I wonder how could I ever repay my parents for my birth and upbringing or my master for guiding me on the spiritual path?

My human body was sprung out to life and raised to become a useful human being by my biological parents. And, as for the Spiritual Teacher, whom has compassion to ordained me under the Holy Bodhi Tree in Buddha Gaya, India and so I was reborn to the Holy Buddha’s family and His Teachings lead me in my spiritual life to become an instrument of the Dharma. Whenever I think about these things, I wonder: “How could I repay such debts that are so vast?” My parents and teacher never asked me to repay them, but I always remember them and be silently thankful in my heart.

I think about my teacher every day, when I finish my daily meditation practice at the dawn. After I have completed prostration, meditation and chanting all mantras and sutras, I close the book titled: "Daily Dhyana Door Chanting" which was prepared and printed by my teacher and published by his Vien Giac Pagode in Hannover, Germany. It has Vietnamese and German languages in that thick book which my teacher brought from Germany to America and gave to me for my daily spiritual practice.

It is very meaningful if you do as I do. Every day, after having finished chanting, I close the book and hold it in my hands, place the book on top of my head and think about my teacher silently: "Thank you sư phụ (master) for your compassion and kindness". I have been doing this since I received the book. It was a good way to think and to thank my teacher for his kindness to his disciples. I hope my thankful thought will reach him.

I always carefully return the book to its place and I will do that again after each chanting. Every time I do that, it assures me that I am always keeping in touch with my Master, even though I live a great distance away, in America. But I never feel or worry that I have parted from my teacher. It always gives me a warm feeling that I have been blessed by him.

Far away from him, I cannot do much to serve him, but I can make sure that I listen to him and to do what he taught, and to do within the Buddha Vinaya (rules of conduct). I have been pretty busy, however. I was trying very hard to focus on the Buddha Dharma, so five years ago I became a Dharma teacher at my Peace Temple. We have four meditation classes, two for parents and children, and two for adults. All of the above classes are in English. I also teach Dharma and meditation at the Thai Budhanusom temple nearby since more than a year ago. All of these will surely help me to practice the Dharma consistently. Additionally, for the past 13 years I have been visiting frequently thousands of prison inmates and giving them Dharma and meditation teachings and leading them to take refuge in the Triple Gems as well as ordaining them for Five Precepts. I teach them to develop compassion, patience, tolerance, giving and forgiveness, to help them to be happier and be calmer, not fighting among themselves and to have peace of mind and more positive thoughts in life.

Many of them have become Buddhist and changed. Dharma heals all.
blank

We also have charity works, such as building classrooms for two schools, which are holding more than 200 students, and we have finished nine concrete bridges in Southwest Vietnam, near the Cambodia border. We grant scholarships to poor and illiterate children. We also help people who have no money in Tibet, Cambodia, India and Nepal. One result of all the hard work of charity is that we are receiving an award from Bengal Buddhist Association and Kolkata Dhammakur of India. The name of this award is “Social Service Excellence” which recognizes organizations or individuals that are of humanitarian benefit. India, which has more than one billion population, has recognized the I’m for World Peace Foundation as being humanitarian benefit and worthy of their award.

I hope to return to Germany, Vie Giac Pagode, in the very near future, to pay homage to my master and all my Dharma siblings and to pay respect to the venerable Sangha of Europe.

I pray for my teacher to live with longevity, good health, and mental wisdom, to benefit many other living beings. I join my palms and bow.

Your disciple, Bhikkhuni Thich Nu Hanh Tri`, 2014.

Peace Temple, Fremont, California, USA

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
15/06/2024(Xem: 1393)
Sau khi bang Niedersachsen của ông Tiến sĩ Albrecht thu nhận hơn 1.000 thuyền nhân từ chiếc tàu Hải Hồng, phân phối đi các vùng trong bang nhưng đông nhất vẫn là thành phố thủ phủ Hannover. Các thuyền nhân tỵ nạn này vừa từ cõi chết đi lên, nên rất cần một chỗ dựa cho tâm linh. Sau chuyến vượt biên thoát nạn, họ đã cầu nguyện Đức Mẹ Maria cứu vớt nếu là người Công giáo. Còn Phật giáo họ sẽ niệm Mẹ hiền Quán Thế Âm, hai hình tượng đã in sâu vào tâm thức, họ tin chắc hai Vị này đã ra tay cứu độ đưa họ đến bến bờ bình yên.
12/06/2024(Xem: 714)
Lời người chuyển ngữ: Thông thường khi nói đến ngồi thiền hay thực hành chánh niệm chúng ta lập tức nghĩ đến việc ngồi yên, ngồi một cách nghiêm trang và chú tâm vào hơi thở hay những cách khác (tùy theo phương pháp chỉ – quán…). Tuy nhiên chúng ta cũng nghe đến tứ oai nghi đi – đứng - nằm – ngồi, nghĩa là ta có thể giữ chánh niệm trong mọi hoàn cảnh và tư thế, điều này phụ thuộc vào năng lực, ý chí của mỗi cá nhân. Trong lá thư gởi độc giả của tạp chí Lion’s Roar (Sư Tử Hống), ngày 51/05/24 có đề cập đến việc ứng dụng và thực hành chánh niệm trong sự di chuyển động, trong lá thư này có dẫn lời của Francis Sanzaro một nhà leo núi chuyên nghiệp và cũng là một Phật tử đã áp dụng chánh niệm trong việc leo núi. Việc ứng dụng chánh niệm trong sự vận động hàng ngày đôi khi tôi cũng có chút xíu kinh nghiệm. Tôi thường chạy bộ, bơi lội… và giữ chánh niệm và cảm thấy thoải mái dễ chịu hơn là khi ngồi nghiêm trang trước bàn thờ Phật. Tôi nhận thấy mọi người ai cũng có thể áp dụng thực hành chán
12/06/2024(Xem: 692)
Sống ở đời, mọi người chúng ta ai ai cũng đã từng ít nhất một lần buộc miệng than: “Sao khổ vậy trời? Sao khổ thế này?”. Khổ là bản chất của đời sống hiện hữu, khổ là tất yếu vì sự thay đổi của vô thường. Đã sanh làm người, đã sống trong đời thì không thể tránh khỏi khổ, cho dù đó là tỷ phú cực giàu, tổng thống cực quyền hay là kẻ ăn mày khố rách áo ôm. Khổ có vô vàn nhưng chung quy lại không ngoài: Sanh, già, bệnh, chết, muốn mà không được, thương phải chia lìa, ghét phải chung đụng, thân và tâm đầy phiền não như lửa cháy. Khổ vì sanh – tử là điều bất khả kháng, khổ vì những ác nghiệp đã chín muồi thì cũng không thể tránh được, duy cái khổ của sự mong cầu, ham muốn, thèm khát là điều mà chúng ta có thể làm giảm thiểu hoặc tránh được.
04/06/2024(Xem: 877)
Ta lên núi, học làm Tiên nhẫn nhục, Mặc thói đời nhân ngã với thị, phi! Mây có hẹn, mà quên về cũng được, Gió có lay, trăng nghiêng ngã hề chi!
02/06/2024(Xem: 1202)
Một trong những lời dạy của Tuệ Trung Thượng Sĩ thường được đời sau nhắc tới là hãy phản quan tự kỷ. Đó là pháp yếu Thiền Tông. Nghĩa là, nhìn lại chính mình. Câu hỏi chúng ta nêu ra nơi đây là, phản quan tự kỷ thế nào?
30/05/2024(Xem: 890)
Đại Trí Độ Luận nói: “Biển cả Phật pháp, tin thì vào được”. Kinh Hoa Nghiêm nói: “Tín làm tay. Như người có tay, đến nơi trân bảo, tùy ý nhặt lấy. Nếu người không tay, chẳng được thứ gì”. Cũng có câu: “Vừa vào cửa tín, liền lên Tổ vị”. “Mũi Tên Xuyên Vách” ra đời góp một niềm tin nhỏ cho người sơ cơ, chắc không tránh khỏi lỗi lầm. Rất mong bạn đọc bốn phương bổ chính để được tốt hơn trong những lần tái bản tới. Xin thành thật tri ân.
24/05/2024(Xem: 8914)
Hình ảnh Thầy Minh Tuệ xuất hiện trên các mạng xã hội y hệt như một trận bão truyền thông, làm dâng tràn những cảm xúc và suy tưởng. Những bước chân đơn độc của Thầy đã đi bốn vòng đất nước trong nhiều năm qua, để tu hạnh đầu đà là điều khó làm, không phải ai làm cũng được. Một hình ảnh chưa từng nhìn thấy, dù là trong tiểu thuyết hay phim ảnh: hàng trăm người dân, có khi hàng ngàn người dân, cùng ra phố bước theo Thầy, lòng vui như mở hội, niềm tin vào Chánh pháp kiên cố thêm.
17/05/2024(Xem: 674)
Bảo rằng mới, ừ thì là mới nhưng thật sự thì tháng năm đã từ vô thủy đến giờ. Tháng năm là tháng năm nào? Năm nào cũng có tháng năm, nếu bảo mọi tháng đều là tháng năm thì cũng chẳng sai. Năm, tháng, ngày, giờ… là cái khái niệm con người chế ra, tạm gọi là thế, tạm dùng để đo, đếm cái gọi là thời gian. Bản thân thời gian cũng là một khái niệm như những khái niệm dùng để đo lường nó. Bản chất thời gian là gì thì ai mà biết, nó vốn vô hình, vô tướng, vô trọng lượng, vô sắc, vô thanh… Nó không đầu không cuối và dĩ nhiên cũng không thể nào biết đâu là chặng giữa. Con người, vạn vật muôn loài và thế giới này có hình thành hay hoại diệt thì nó vẫn cứ là nó. Nó chẳng sanh ra và cũng chẳng mất đi.
17/05/2024(Xem: 1536)
Phần này ghi lại vài nhận xét về bản chữ quốc ngữ Sấm Truyền Ca và Lập Quốc Kinh, qua lăng kính của chữ quốc ngữ từ thời LM de Rhodes và các giáo sĩ Tây phương sang Á Đông truyền đạo. Đây là lần đầu tiên cách dùng này hiện diện trong tiếng Việt qua dạng con chữ La Tinh/Bồ (chữ quốc ngữ), điều này cho ta dữ kiện để xem lại một số cách đọc chính xác hơn cùng với các dạng chữ Nôm đồng thời. Rất tiếc là chưa tìm ra bản Nôm Sấm Truyền Ca hay Lập Quốc Kinh, do đó bài này phải dựa vào các dạng chữ quốc ngữ viết tay còn để lại. Tài liệu tham khảo chính của bài viết này là các tài liệu chép tay của LM Philiphê Bỉnh (sđd) và bốn tác phẩm của LM de Rhodes soạn: (a) cuốn Phép Giảng Tám Ngày (viết tắt là PGTN), (b) Bản Báo Cáo vắn tắt về tiếng An Nam hay Đông Kinh (viết tắt là BBC)
12/05/2024(Xem: 1916)
Thế là ngày lễ mẹ lại về, thế nhân rộn ràng với bao lời chúc, với hoa tươi và những món quà… Những người con lại có phút giây xao lòng hay chạnh lòng nghĩ về mẹ, tưởng nhớ mẹ. Những nghệ sĩ lại viết thêm bài nhạc, bài văn hay bài thơ mới về chủ đề mẹ. Đời sống hiện đại hôm nay vô cùng hối hả và bận rộn, nhiều khi con người ta vô tình lơ đễnh quên đi ơn nghĩa mẹ cha. Ngày lễ mẹ là một ngày lễ đầy tính nhân văn cao cả, giúp đánh động tâm mọi người, nhắc nhở mọi người nhớ về mẹ ( về đấng sinh thành nói chung).
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]