Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

4. The Marriage Contest

04/02/201109:24(Xem: 1947)
4. The Marriage Contest

THE STORYOF BUDDHA
CUỘCĐỜI CỦA ĐỨC PHẬT
NguyênTác: JOHNATHAN LANDAW - Người Dịch: HT. THÍCH TRÍ CHƠN

4 THE MARRIAGE CONTEST

As the Prince grew older, his kindness made him well-loved by everyonewho knew him. But his father was worried. Siddhartha is too gentle andsensitive," he thought. "I want him to grow up to be a great king and kingsmust, be strong and powerful. But the Prince is more interested in sittingby himself in the garden than he is in learning how to be the ruler ofa kingdom. I am afraid that my son will soon want to leave the palace andfollow the lonely life of holy men like Asita. If he does this he willnever become a great king."

These thoughts bothere the King very much. He sent for his most trustedministers and asked them what he could do. Finally one of them suggested,"O King, your son sits and dreams of other worlds only because he is notyet attached to anything in this world. Find him a wife, let him get marriedand have children, and soon he will stop dreaming and become interestedin learning how to rule the kingdom."

The King thought this was an excellent idea. So he arranged for a largebanquetat the palace. All the young women from noble families were invited. Atthe end of the evening the Prince was asked to give presents to each ofthe guests, while several ministers watched him closely to see which ofthe young women the Prince seemed to like.

Thewomen, who were scarcely more than young girls, were all very embarrassedto appear before the Prince. He looked so handsome but so distant as hestood in front of the table bearing all the expensive gifts. One by onethey shyly went up to him, timidly looking downwards as they approached.They silently accepted the jewel or bracelet or other gift, and quicklyreturned to their places.

Finally, only one young women was left. She was Yasodhara (7), the daughterof a neighbouring king. Unlike the others, she approached the Prince withoutany shyness. For the first time that evening, the young Prince looked directlyat the woman before him. She was very beautiful and
thePrince was immediately attracted to her.

They stood in silence for a while, looking into each other's eyes. ThenYasodhara spoke, "O Prince, where is the gift for me?" The Prince was startled,as if awakening from a dream. He looked down at the table and saw it wasempty. All the gifts had already been given out to the other guests. "Here,take this," said the Prince, taking his own ring from his finger. "Thisis for you." Yasodhara graciously accepted the ring and
walkedslowly back to her place.

The ministers saw all that happened and excitedly ran to the King. "Sire!"they reported happily, "we have found the perfect bride for the Prince.She is Princess Yasodhara, daughter of your neighbour, King Suprabuddha(8). Let us immediately go to this King and arrange for the marriage ofhis daughter and your son."

King Suddhodana agreed and soon afterwards visited Yasodhara's father.The other king greeted him warmly and said, "I am sure that your son isa fine young man, but I cannot give my daughter away to just anyone. Manyother princes want to marry her, and they are all excellent young men.They are skilled in riding, archery and other royal sports. Therefore,if your son wants to marry my daughter, he will have to compete in a contestwith the other suitors, as is our custom."

And so it was arranged for a great contest to be held, with beautiful Yasodharaas the prize. King Shuddhodana was worried. He thought, "My son has nevershowed the slightest interest in warrior games. How can he ever win thiscontest?" But the Prince understood his father's fears and said to him,"Do not be worried. I am prepared to do whatever is necessary to win Yasodharafor my bride."

The first event was archery. The other men placed their targets a longdistance away, yet each was able to hit the bull's-eye. And when it wasDevadatta's turn-for Siddhartha's cousin was also one of the suitors-henot only hit the bull's-eye, but sent his arrow right through th targetuntil it stuck out the other side. The crowd cheered, but Yasodhara coveredher eyes in fright. "How can my beloved Siddhartha ever beat that shot?"she thought. "How dreadful if I had to marry evadatta!"

But the Prince was confident. When it was his turn he had his target placedso far away that most of the people could hardly even see it. Then he tookan arrow from his quiver and pulled back on his bow. The Prince was sostrong, however, that the bow burst in half; he had drawn it back so far!

"Please fetch me another bow," the Prince asked, "but a much stronger onethis time that will not break like the other one." Then a minister calledout, "O Prince, there is a very old bow in the palace. It belonged to oneof the greatest warriors of the past. But since he died many years agono one has been strong enough to string it, much less shoot it."


"I shall use that one," said the Prince, and everyone was amazed. Whenhe was handed the bow he carefully bent it and strung it easily. Then henotched an arrow on the string, drew it back so far that the ends of thebow almost touched, aimed, and let the arrow fly. Twang! The bow made sucha loud sound that people in far away villages heard it. The arrow shot
awayso fast that when it hit the distant target-right in the center of thebull's-eye-it did not even slow down, but continued to fly until it wasout of sight.

The crowd roared in delight! "The Prince has won! The Prince has won!"But archery was only the first event of the day; the next contest was inswordsmanship.

Each young man selected a tree and showed his strength by slashing throughit with his sword.

Onesuitor cut through a tree six inches thick, another nine inches, and athird cut through a tree a foot thick with a single stroke of his sword!

Then it was the Prince's turn. He selected a tree that had two trunks growingside by side. He swung his sword so quickly that it cut through the treefaster than anyone could see. His sword was so sharp and his cut so eventhat the tree did not even fall over. Instead it remained standing, perfectlybalanced. When they saw the tree still standing upright, the crowd andespecially Yasodhara moaned, "He has failed. The Prince's sword did noteven cut into the first trunk.

But just then a breeze stirred up and blew over the neatly severed treetrunks. The crowd's moans turned into cheers, and again they shouted, "ThePrince has won!"

The final contest was in horsemanship. A wild horse, which had never beenridden before was held down by several strong men while each young suitortried to mount it. But the horse bucked and kicked so furiously that noneof them could stay on its back for more that a few seconds. Finally oneyoung man managed to hold on and the attendants let go of the horse. Butit jumped and lunged about with such fury and anger that the rider wasthrown to the ground. And he would have been trampled if the men had notrushed out and pulled him to safety.

The crowd began screaming loudly, "Stop the contest! Don't let the Princenear that horse! It is too dangerous; the horse will kill him!" But Siddharthahad no fear.
"Gentlenesscan be more powerful than brute strength," he thought, and slowly reachedout and took hold of a small tuft of hair that grew from the horse's forehead.Speaking in a low and pleasant voice, and gently stroking the wild horse'shead and sides, he calmed its anger, rage and fear.

Soon the horse was so gentle that it began licking Siddhartha's hand. Then,still whispering sweetly to the horse, the Prince climbed onto its back.While the crowd roared happily, he paraded the steed in front of the kingsand minsiters, and bowed low to his fair prized, the lovely Yasodhara.The contest was over; young Siddhartha had won! And he had done so notonly by the power of his great strength, but of his gentleness and kindnessas well.

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
31/05/2017(Xem: 14789)
Niềm Tin Bất Hoại Đối Với Chánh Pháp – HT Thích Thái Hòa
31/05/2017(Xem: 12625)
Niềm Tin Bất Hoại Đối Với Đức Phật – HT Thích Thái Hòa
28/05/2017(Xem: 11222)
Giáo lý đạo Phật là gì? Giáo lý đạo Phật là phương tiện để điều trị thân bệnh và tâm bệnh, là dược liệu của sự chân thật giúp cho người bệnh hiểu rõ bản chất của sự thật, của chân tâm để đạt đến sự giác ngộ rốt ráo. Chúng sinh do tâm bệnh nên có thân bệnh phát tác và mãi trong chuỗi dài sinh tử luân hồi, con người phải trải qua bốn giai đoạn là sinh, già, bệnh, chết; là quy luật tất yếu của thế giới sinh – diệt, chúng sinh nào muốn liễu sinh thoát tử, phải điều trị bệnh bằng các bài thuốc mà đức Phật đã chỉ dạy.
22/05/2017(Xem: 53934)
Trong bước đầu học Phật, chúng tôi thường gặp nhiều trở ngại lớn về vấn đề danh từ. Vì trong kinh sách tiếng Việt thường dùng lẫn lộn các chữ Việt, chữ Hán Việt, chữ Pali, chữ Sanscrit, khi thì phiên âm, khi thì dịch nghĩa. Các nhân danh và địa danh không được đồng nhứt. Về thời gian, nơi chốn và nhiều câu chuyện trong sự tích đức Phật cũng có nhiều thuyết khác nhau làm cho người học Phật khó ghi nhận được diễn tiến cuộc đời đức Phật. Do đó chúng tôi có phát nguyện sẽ cố gắng đóng góp phần nào để giúp người học Phật có được một tài liệu đầy đủ, chính xác, đáng tin cậy, dễ đọc, dễ hiểu, dễ nhớ và dễ tra cứu khi cần.
25/04/2017(Xem: 6957)
UNIVERSAL LOVE OF THE BUDDHA Written by Andrew. J. Williams Produced and performed by Andrew. J. Williams and Roger. J. McLachlan Recorded by Roger. J. McLachlan SONGLIST 1. UNIVERSAL LOVE reprise (Williams) 2. DEAL OF GOLD (Williams) 3. GOLDEN GENEROSITY (Williams/McLachlan) 4. PROMISE (Williams) 5. UNIVERSAL LOVE reprise (Williams) 6. ONE PEOPLE (Williams) 7. PERFECT PLACE (Williams) 8. REVERENCE (Williams) 9. CELESTIAL BALLET (Williams) 10. OBSTACLES & FEARS (Williams/McLachlan) 11. THE SOLUTION (Williams) 12. LIBERATION (Williams) 13. UNIVERSAL LOVE (Williams) 14. MERIT DEDICATION (Williams)
14/04/2017(Xem: 3712)
Cách đây hơn 2600 năm, Đức Phật Thích Ca Mâu Ni ra đời tại xứ Ấn Độ cổ xưa, cội nguồn của nền văn minh sông Hằng và thế giới. Một sự kiện trọng đại thật là hy hữu và hiếm có, Đức Thế Tôn thị hiện vào cõi đời này để làm lợi ích cho tất cả chúng sinh. Ngài đản sanh tại vườn Lâm Tỳ Ni vào ngày rằm tháng tư năm 624 trước công nguyên, ngoại thành Ca Tỳ La Vệ, ngày nay là xứ Nepal. Khi Đức Thế Tôn thị hiện đản sanh, tiên nhân A Tư Đà đoán rằng sau này Ngài sẽ trở thành vị Vua Chuyển Luân Thánh Vương và nếu xuất gia học đạo sẽ thành Phật. Lịch sử của Đức Thế Tôn có tính siêu việt giống như đoá hoa Vô Ưu mấy ngàn năm mới nở một lần.
13/02/2017(Xem: 5650)
Này Ananda, nếu có Tỷ-kheo, Tỷ-kheo ni, cư sĩ nam hay cư sĩ nữ nào thành tựu Chánh pháp và Tùy pháp, sống chơn chánh trong Chánh pháp, hành trì đúng Chánh pháp, thời người ấy kính trọng, tôn sùng, đảnh lễ, cúng dường Như Lai với sự cúng dường tối thượng. (Đại Bát Niết Bàn – Trường Bộ Kinh)
28/05/2016(Xem: 12911)
Phật Tánh đó là Tánh Giác Ngộ, Tánh Phật, Bổn Tánh Lành, Mầm Lương Thiện trong mọi loài chúng sinh. Cũng gọi là Như Lai Tánh, đối nghĩa với chúng sanh tánh. Kinh Phạm võng: Tất cả chúnh sanh đều có sẵn Tánh Giác Ngộ nơi mình (Nhứt thiết chúng sanh giai hữu Phật Tánh). Nhờ có Tánh Giác Ngộ ấy, bổn tánh lành ấy chúng sanh công nhận và thấu đạt lý nhân quả, hiểu cái thể tự nhiên của mình đồng với Phật. Phật Tánh nơi ta luôn tiến chớ không phải thối, tích lũy chớ không phải tiêu vong, nó tiến tới mãi, nó khiến cho cảnh trần càng tươi đẹp, càng thuần tịnh, nó đưa lần mọi vật đến gần cái tuyệt đẹp, tuyệt cao, tuyệt diệu, tuyệt trong sáng thánh thiện. Mỗi loài đều có nơi mình Phật Tánh, dầu cho loài nào có thấp hèn tới đâu cũng có khả năng thành Phật. Không trừ loài nào, không một ai mà không có khả năng thành Phật.
24/05/2016(Xem: 10361)
Sáng Rằm Tháng Tư Đại Lễ Phật Đản 2640- PL: 2560- DL: 2016 Ghi nhận bằng hình ảnh qua các tự viện ở thành phố Nha Trang - Chùa Long Sơn (đường 23 tháng 10) - Chùa Nghĩa Hòa (đường 23 tháng 10) - Chùa Thiên Hòa (đường Yersin) - Chùa Vương Xá (đường Phương Sài) - Tổ Đình Nghĩa Phương (đường Lý Thánh Tôn) - Chùa Kỳ Viên Trung Nghĩa (đường Sinh Trung) Tâm Không Vĩnh Hữu
09/04/2016(Xem: 16527)
Đôi lời về Xá Lợi Phật_Lạt Ma Zopa Rinpoche_Hồng Như dịch, Bảo Tháp thờ Xá Phật còn sót lại ở Thành Tỳ Xá Ly, Ấn Độ (hình phái đoàn hành hương Phật tích Ấn Độ của Tu Viện Quảng Đức tháng 11-2006)
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]