Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Thầy Bị Trộm, Mẹ Làm Thơ

03/06/201812:59(Xem: 6079)
Thầy Bị Trộm, Mẹ Làm Thơ

THẦY BỊ TRỘM, MẸ LÀM THƠ

 me2

Thật thú vị, và cũng thật hạnh phúc, khi được ngồi hầu dưới chân Mẹ, được Mẹ kể cho nghe những câu chuyện ngày xưa đẫm vị Đạo mà Mẹ vẫn còn nhớ như in, kể vanh vách, đọc lưu loát ở độ tuổi sắp thượng thọ bach tuế.
Chuyện hôm nay, mới kể đó, thưa đó, Mẹ sẽ quên ngay và hỏi lại. Nhưng chuyện xưa ở chùa, những kỷ niệm hiếm hoi quý báu với chư tôn hòa thượng, ni trưởng... thì Mẹ không quên từng chi tiết nhỏ.
Năm 1973, Thượng Tọa Tuyên Luật Sư thượng Đỗng hạ Minh có việc Phật sự hệ trọng phải vô Sài Gòn, giao tịnh cốc lại cho chú thị giả Thành Không trông coi. Buổi trưa, chú Thành Không phải đi từ trên chùa Hải Đức xuống nhà bếp chùa Long Sơn để thọ trai, quên đóng cửa tịnh cốc, nên tay đạo chích phước lớn nào đó đã đột nhập vào quơ hết quạt máy, đồng hồ, mùng mền ... của thầy, dông mất tăm.
Chú Thành Không hoảng quá, sợ khiếp, khóc lóc cầu cứu thầy Phước Châu và thầy Trừng San. Thầy Phước Châu cũng thấy tình hình hơi căng, nên mới nói: "Chuyện này chỉ có cách nhờ nhà thơ Tâm Tấn thôi!" 
Thầy qua chùa Long Sơn và tìm gặp nhà thơ, nhờ làm gấp gấp một bài thơ vui, để khi "thầy Đỗng" về đến, đọc được bài thơ trước khi biết tin bị trộm viếng, "thầy Đỗng" sẽ cười mà quên giận quên tức, chú thị giả sẽ được nhẹ tội.
Nhà thơ Tâm Tấn lấy giấy bút ra làm ngay một bài thơ ngay tại chỗ. Thầy Phước Châu đọc trước, cười ha hả thích thú, mang về chùa Hải Đức. Canh đến khi "thầy Đồng" vừa về đến, thầy Phước Châu vội vào tịnh cốc thăm hỏi, rồi đưa bài thơ ra.
"Thầy Đỗng" chưa biết chuyện bị trộm mất đồ, nên ngạc nhiên nhận lấy bài thơ mà ngâm nga:

Không chia buồn, lại chia vui
Có hên trả quả thì xui đâu nào?
Ngày "Tam Nương", phải "Tiểu Hao"
Nay mai "Hoàng Đạo" thu vào gấp đôi
Huống chi đã cuối thu rồi
Gió mưa Đông sắp đổ rơi lạnh lùng
Quạt kia nằm xó không dùng
Thì cho "thiên hạ" no cùng gạo châu
Hẹn rằng trả lại kiếp sau
Chia vui Thượng Tọa chứ nào buồn chi!
Quạt nồng giờ ngọc ra đi
Thơ vàng dấu Hạc còn khi trở về
Đã nhìn thế sự "nồi kê"
Mất, còn vật dụng có hề chi mô?
Đã xem suy thịnh "cuộc cờ"
Há buồn tiếc chuyện Đốm mờ, Sương tan?
Thơ vui xin gửi mấy hàng
Sẵn chờ Thượng Tọa "hồi loan" đưa trình!

Quả như thầy Phước Châu tiên đoán, vừa ngâm xong bài thơ, "thầy Đỗng" bật cười khanh khách, các thầy có mặt lúc đó cũng cùng cười vang hoan hỷ.
Chú thị giả thoát tội, không hề bị la rầy một tiếng nào.

Bây giờ ngồi viết lại, tôi tự thấy mình kể không hay, không sinh động bằng khi được nghe chính giọng của Mẹ lên xuống bổng trầm, và ngâm nga bài thơ thật trôi chảy nhịp nhàng đến tuyệt vời.
Tuyệt vời!

 

Cư sĩ Vĩnh Hữu

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
07/09/2013(Xem: 6816)
Vào những năm 1974-1996, khi ấy tôi còn ở một ngôi chùa tọa lạc ngoại vi Thành phố. Trước đó, ngôi chùa nầy có một lần trùng tu lại, vì nguyên thủy của nó chỉ xây dựng bằng phương tiện vật liệu nhẹ như; mái, vách tôn, cột, kèo bằng gỗ thao lao, nền chùa lót bằng gạch tàu trông vẽ đơn sơ, mặt sân đất thoáng rộng, dân cư chung quanh còn thưa thớt lắm, nên không gian ở đây còn yên tĩnh hơn bây giờ nhiều.
07/09/2013(Xem: 8899)
Như cuộc sống hiện giờ có ba việc ăn, uống, thở, trong đó chúng ta lo việc nào nhiều nhất? Thường người ta lo ăn nhiều nhất. Tối ngày chạy lo ăn, nhưng thật ra nếu nhịn ăn mấy ngày có chết không? Không chết. Kế đó là uống, nhịn uống hai ba ngày mới chết. Ðến thở, nhịn bao lâu chết? Trong tích tắc, thở ra mà không hít vô là chết. Vậy mà người ta lại quan trọng ăn với uống, còn thở ra sao thì không biết. Rõ ràng việc tối quan trọng lại lơ là, còn việc không quan trọng thì dồn hết tâm lực vào đó. Như vậy mới thấy cái lầm lẫn của chúng ta thật đáng thương.
06/09/2013(Xem: 8756)
Lý số, đông y là nghề của bố chồng tôi. Không rõ nhờ cụ thực tài hay tại hành nghề miễn phí, không nhận thù lao của khách nên khách của cụ khá đông. Một ngày, năm đó tôi vừa 23 tuổi, có một vị khách đặc biệt đến nhà giữa lúc bố tôi đi vắng. Vị khách tướng tá khác phàm, râu tóc bạc phơ, cốt cách như một tiên ông. Cụ mặc chiếc áo dài the, đầu đội khăn đóng như bố chồng tôi vậy, tay cụ cầm gậy trúc và tự xưng là bạn của bố tôi mặc dù xưa nay tôi chưa hề gặp cụ bao giờ. Tôi mời cụ vào nhà.
04/09/2013(Xem: 8892)
Con người ta có nhiều cái sợ, như sợ già, sợ bệnh, sợ chết, sợ vợ hay chồng bỏ, sợ thất nghiệp, sợ nghèo, sợ đói, sợ nhiều thứ, v.v… Trong những cái sợ này có cả sợ ma. Không phải chỉ có con nít mới sợ ma mà nhiều người lớn cũng sợ ma. Muốn hết sợ ma thì cần phải suy tư về thực chất của sợ và ma.
04/09/2013(Xem: 15597)
Xuôi dòng Cửu Long đậu bến Elbe. Nếp Chùa Việt trên đất khách. Vom Mekong an die Elbe. Buddhistisches Klosterleben in der vietnamesischen Diaspora.
02/09/2013(Xem: 9512)
Ông hoàng tử Hạnh Phúc
30/08/2013(Xem: 11573)
Tâm Tình Dẩn nhập Cuộc đời ngày càng phức tạp, học Phật cũng như thế. Người học Phật ngày nay, trong thời buổi kinh tế thị trường, trăm hoa đua nở, tài liệu, kinh điển Phật Pháp, phương tiện thông tin đầy đủ và hữu hiệu, nên việc tìm hiểu, thực hành giáo Pháp, nếu muốn
29/08/2013(Xem: 10108)
Năm 1983: chúng tôi cạn kiệt khi mua xong đất làm tự viện mà còn thêm nợ nữa. Mảnh đất thật trơ trọi, không nhà cửa, một túp liều cũng không, Suốt mấy tuần lễ đầu chúng tôi phải ngủ trên cánh cửa cũ mua rẻ trong bãi phế liệu. Chúng tôi kê bốn góc gạch làm giường (dĩ nhiên làm gì có nệm – chúng tôi tu ở rừng mà!).
27/08/2013(Xem: 7636)
Khi Đức Đạt Lai Lạt Ma nhận giải Nobel Hòa Bình 21 năm trước, ngài nói, "Tôi chỉ là một thầy tu giản dị". Nhưng tôi có thể nói với các bạn, khi tôi gặp ngài lần đầu tiên năm năm trước rằng ngài hơn là một thầy tu giản dị rất nhiều. Tôi vẫn nhớ lần viếng thăm ấy bởi vì đấy là những thời khắc đáng ghi nhớ nhất trong đời tôi và khi tôi gặp những sinh viên chưa tốt nghiệp của chúng ta, họ nói, "Ô, ông đã từng gặp những lãnh tụ thế giới, ông đã từng gặp những tổng thống, ông đã từng gặp những Khôi nguyên Nobel Hòa Bình. Nhưng ai là người hấp dẫn nhất và ấn tượng nhất mà ông đã từng gặp?" Và tôi nói, đấy phải là việc gặp gở với Đức Đạt Lai Lạt Ma.
23/08/2013(Xem: 10151)
Sau khì thành Đạo dưới cội Bổ Đề, Đức Phật vân du khắp nơi để diễn bày chân lý nhiệm mầu đến khắp nơi : "Cửa vô sinh bất diệt, đã mở cho tất cả chúng sanh. Hãy để cho ai có tai muốn nghe được hưởng trọn niềm tin tưởng"
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]