tại pháp hội Hộ Quốc Tức Tai tại Thượng Hải (1936)
(Nguyên tác: Ấn Quang Đại Sư Hộ Quốc Tức Tai Pháp Ngữ)
(Liên Hương dịch theo bản in của Hoa Tạng Tịnh Tông Học Hội, Đài Bắc)
Triệt Ngộ Đại Sư Khai Thị
Một là tin hễ có sanh ắt có tử, khắp cả thiên hạ từ xưa đến nay chưa hề có ai tránh khỏi.
Hai là tin nhân mạng vô thường, hơi thở ra khó còn, hơi hít vào khó giữ, một hơi thở chẳng vào thì đã thành đời sau.
Ba là tin đường luân hồi hiểm trở, một niệm lầm lạc liền đọa nẻo ác. Được thân người như đất đọng trên móng tay, mất thân người như đất trong đại địa.
Bốn là tin nẻo khổ dài lâu, một phen chịu báo trong tam đồ là cả năm ngàn kiếp, biết khi nào mới ló đầu ra nổi!
Năm là tin lời Phật chẳng luống, vầng mặt trời, mặt trăng đây còn rơi rụng được, núi chúa Diệu Cao còn khuynh động được, chứ lời chư Phật chẳng hề sai khác.
Sáu là tin thật có Tịnh Độ giống hệt như Sa Bà hiện tại, hiện hữu rành rành.
Bảy là tín nguyện liền sanh, nay mình đã nguyện thì nay mình sẽ sanh. Kinh đã giảng rõ, nào dối ta đâu!
Tám là tin sanh rồi chẳng thoái, cảnh thù thắng, duyên mạnh mẽ, tâm thối chuyển chẳng khởi.
Chín là tin một đời thành Phật, thọ mạng vô lượng, việc gì chẳng xong!
Mười là tin pháp vốn duy tâm. Duy tâm có hai nghĩa: cụ (có đủ tất cả) và tạo (tạo ra tất cả). Các pháp [vừa nói] như trên tâm ta sẵn đủ, đều do tâm ta tạo ra.
Tin lời Phật thì tạo thành bốn pháp sau (tức là từ điều 5 đến điều 8); chẳng tin lời Phật sẽ tạo ra pháp bốn trước (điều 1 đến điều 4). Vì thế tin sâu lời Phật là tin tự tâm; tu Tịnh nghiệp, đầy đủ mười thứ tín tâm này thì sanh về Lạc Độ như đưa bằng khoán lấy về vật xưa, nào khó khăn gì!
Tháng 7 năm Giáp Tý, Nột Đường Đạo Nhân viết.