KINH TỲ-KHEO NA-TIÊN
Đoàn Trung Còn - Nguyễn Minh Tiến dịch và chú giải; Nguyễn Minh Hiển hiệu đính
Na-tiên đáp: “Không, sa-môn không tự yêu mến thân mình.”
Vua hỏi: “Như nói rằng sa-môn không tự yêu mến thân mình, vì sao chỗ nằm phải lo cho êm ấm, miếng ăn phải chọn những thứ ngon bổ. Như vậy là nghĩa thế nào?”
Na-tiên hỏi vua: “Đại vương đã từng ra trận chiến đấu chưa?”
Vua đáp: “Có, trẫm đã từng ra trận chiến đấu.”
Na-tiên hỏi: “Khi ra trận, đại vương có từng bị gươm đao hoặc tên địch bắn trúng chăng?”
Vua đáp: “Có. Trẫm đã từng bị đao chém trúng.”
Na-tiên hỏi: “Khi bị thương, đại vương làm thế nào?”
Vua đáp: “Dùng thuốc đắp lên, lấy vải băng kỹ lại.”
Na-tiên hỏi: “Đại vương vì yêu mến vết thương ấy mà săn sóc kỹ như vậy chăng?”
Vua đáp: “Không phải. Trẫm không có yêu mến vết thương ấy.”
Na-tiên hỏi: “Đã không yêu mến, tại sao lại dùng thuốc đắp lên, dùng vải băng kỹ lại?”
Vua đáp: “Trẫm chỉ muốn cho mau bình phục, thật không phải yêu mến gì vết thương ấy.”
Na-tiên nói: “Các vị sa-môn cũng như vậy. Không yêu mến gì bản thân mình. Tuy thọ dụng việc ăn uống, nhưng tâm không tham đắm vui theo vị ngon, không muốn ăn những món ngon lạ, nhưng cũng không để cho thân đói khát, vì chỉ muốn giữ lấy thân thể này để làm theo kinh điển, giới pháp của Phật mà thôi.
“Kinh Phật có dạy rằng: Thân thể người ta có chín lỗ thông ra bên ngoài, như chín cái ung nhọt, thảy đều là những chỗ bất tịnh.”
Vua tán thán rằng: “Hay thay! Hay thay!”
Đoàn Trung Còn - Nguyễn Minh Tiến dịch và chú giải; Nguyễn Minh Hiển hiệu đính
QUYỂN HẠ
II. PHẬT VÀ ĐỆ TỬ
2. TỰ YÊU MẾN THÂN THỂ
Vua lại hỏi: “Các vị sa-môn có tự yêu mến thân mình hay không?”Na-tiên đáp: “Không, sa-môn không tự yêu mến thân mình.”
Vua hỏi: “Như nói rằng sa-môn không tự yêu mến thân mình, vì sao chỗ nằm phải lo cho êm ấm, miếng ăn phải chọn những thứ ngon bổ. Như vậy là nghĩa thế nào?”
Na-tiên hỏi vua: “Đại vương đã từng ra trận chiến đấu chưa?”
Vua đáp: “Có, trẫm đã từng ra trận chiến đấu.”
Na-tiên hỏi: “Khi ra trận, đại vương có từng bị gươm đao hoặc tên địch bắn trúng chăng?”
Vua đáp: “Có. Trẫm đã từng bị đao chém trúng.”
Na-tiên hỏi: “Khi bị thương, đại vương làm thế nào?”
Vua đáp: “Dùng thuốc đắp lên, lấy vải băng kỹ lại.”
Na-tiên hỏi: “Đại vương vì yêu mến vết thương ấy mà săn sóc kỹ như vậy chăng?”
Vua đáp: “Không phải. Trẫm không có yêu mến vết thương ấy.”
Na-tiên hỏi: “Đã không yêu mến, tại sao lại dùng thuốc đắp lên, dùng vải băng kỹ lại?”
Vua đáp: “Trẫm chỉ muốn cho mau bình phục, thật không phải yêu mến gì vết thương ấy.”
Na-tiên nói: “Các vị sa-môn cũng như vậy. Không yêu mến gì bản thân mình. Tuy thọ dụng việc ăn uống, nhưng tâm không tham đắm vui theo vị ngon, không muốn ăn những món ngon lạ, nhưng cũng không để cho thân đói khát, vì chỉ muốn giữ lấy thân thể này để làm theo kinh điển, giới pháp của Phật mà thôi.
“Kinh Phật có dạy rằng: Thân thể người ta có chín lỗ thông ra bên ngoài, như chín cái ung nhọt, thảy đều là những chỗ bất tịnh.”
Vua tán thán rằng: “Hay thay! Hay thay!”
Gửi ý kiến của bạn