- Chương 1: Liên Trì Cảnh Sách
- Chương 2: Liên Trì Cảnh Sách
- Chương 3: Liên Trì Cảnh Sách
- Chương 4: Liên Trì Cảnh Sách
- Chương 5: Liên Trì Cảnh Sách
- Chương 6: Liên Trì Cảnh Sách
- Chương 7: Liên Trì Cảnh Sách
- Chương 8: Liên Trì Cảnh Sách
- Chương 9: Liên Trì Cảnh Sách
- Chương 10: Liên Trì Cảnh Sách
- Chương 11: Liên Trì Cảnh Sách
- Chương 12: Liên Trì Cảnh Sách
- Chương 13: Liên Trì Cảnh Sách
- Chương 14: Liên Trì Cảnh Sách
- Chương 15: Liên Trì Cảnh Sách
- Chương 16: Liên Trì Cảnh Sách
- Chương 17: Liên Trì Cảnh Sách
- Chương 18: Liên Trì Cảnh Sách
- Chương 19: Liên Trì Cảnh Sách
- Chương 20: Liên Trì Cảnh Sách
- Chương 21: Liên Trì Cảnh Sách
- Chương 22: Liên Trì Cảnh Sách
Thích Quảng Ánh Việt dịch
Nhà xuất bản Văn Hóa Saigon 2007
Chương III
1. Không nên có ý bày tỏ giữ bản quyền
Phàm là việc hoằng dương Phật pháp thì tất cả sách vở, băng ghi âm đều không nên có ý bày tỏ giữ bản quyền. Nếu có ý giữ bản quyển chỉnh là lộ rõ tâm địa hẹp hòi, tầm nhìn hạn hẹp, cản trở cho sự lưu thông của Phật pháp. Người có tâm này thì tội rất lớn.
2. Thuyết pháp cần đơn giản rõ ràng
Nói Phật pháp cho mọi người cần phải đơn giản, sáng tỏ để đối phương nghe hiểu được. Đối với người mới học đạo không nên nói cao xa khó hiểu. Nếu nói cao xa khó hiểu làm người nghe hoang mang thì sẽ xuống địa ngục.
3. Sửa đổi thói quen xấu
Học Phật chính là sửa đổi thói quen xấu. Sửa đổi thói quen không tốt của chính mình từ trước đến nay. Phần lớn thói quen của con người đều không lìa khỏi ba độc tham, sân, si.
4. Phản tỉnh
Người tu học Phật muốn biết mình tu có tinh tấn hay không, hãy xem lại sự hành trì của chính mình. Phản tỉnh lại chốc lát trong sinh hoạt ngày thường, coi tham , sân, si của chúng ta có giảm bớt hay không, liền có thể tự biết.
5. Cẩn thận lựa chọn đạo tràng
Phật dạy: ”Vào thời mạt pháp, tà sư thuyết pháp tà nhiều như cát sông Hằng”. Người học Phật nên cẩn thận lựa chọn đạo tràng, chuyên tâm một chỗ, đúng như pháp mà tu hành. Người hay chạy loạn đạo tràng này tới đạo tràng khác, tu hành sáng thế này chiều thế khác, đối với sự tu hành của chính mình thêm một chút lợi ích cũng không có.
6.Linh Sơn chỉ tại trong tâm
Cổ đức nói rằng:
“Phật ở Linh Sơn chớ cầu xa
Linh Sơn vốn tại ở tâm ta
Người người có toà Linh Sơn báu
Hướng vào Tâm tu sẽ tiến xa”.
Học Phật chính là giác ngộ. Nên khéo léo ở trên thân thể của mình mà lỗ lực công phu. Từ trong tâm quán chiếu sửa đổi mỗi lời nói, hành động của chính mình. Không nên hướng ngoại phan duyên, bôn ba vất vả, rơi vào tri kiến mà ta chẳng tự biết.
7. Làm tốt bổn phận
Nếu bôn ba hết đạo tràng này tới đạo tràng khác, tin và tôn thờ tà sư tà thuyết, chẳng bằng ở trong nhà mình, khéo léo với bổn phận của chính mình làm cho thật tốt, là hãy hết lòng chân thành niệm Phật.
8. Thành khẩn và nề nếp làm tròn bổn phận.
Nói rằng: buông xuống không phải là buông xuống tất cả việc, bỏ đi mà không làm tròn bổn phận và nghĩa vụ của chính mình. Cứ một chiều hướng ngoại phan duyên tìm cầu, miệng nói là buông xuống, trong tâm vẫn tham lam chấp trước như cũ. Đại sư Ấn Quang dạy: “Chúng ta cần thành khẩn trong nề nếp và làm tròn bổn phận, không có sự gian tà mà luôn gìn giữ sự thành thật”. Mỗi vị đệ tử học Phật, khéo léo ở nhiệm vụ được giao, làm tốt bổn phận của chính mình.
9.Nhìn rõ, buông xuống
Chỉ nhìn rõ chính xác mới có thể thực sự buông xuống. Nhìn rõ chính xác chính là cần học cách quán chiếu của Bồ-tát Quán Tự Tại. Từ trong tâm quán chiếu sâu xa vật sở hữu của thế giới này, tất cả đều là hư huyễn không thật. Tất cả vật tượng trước mặt đều là nhân duyên hoà hợp, đều là vô thường chẳng được dài lâu.
Kim Kim Cang nói:
“Tất cả pháp hữu vi
Như mộng huyễn bọt bóng.
Như sương cũng như điện
Nên quán đúng như thế”.
Lại nữa, học pháp quán “không” của Bồ-tát Quán Tự tại, chỉ có chân không mới có thể diện hữu. Chỉ có buông xuống mới có thể thu được. Giống như trong bàn tay bạn nắm chắc các thứ đồ vật, thì làm sao còn lấy được bảo vật quý báu? Trong sự tu tập quán chiếu vào nơi thân tâm, nhân đó tìm được thâu suốt. Tiến tới nữa là thực sự buông xuống, không chấp trước tất cả, tuỳ duyên bất biến, rồng rang tự tại.
10. Quán
Phương pháp đối trị bực bội, tức là tuỳ chỗ tuỳ nơi quán chiếu chỗ khởi tâm động niệm của chính mình. Đối với mọi người nên xem họ như con cái, cha mẹ của chính mình để đối xử; luôn nhớ cẩn thận lời nói, dè dặt việc làm, xét lại chính mình. Lâu lại càng lâu, tự có thể có chỗ tiến bộ.
11. Như pháp sám hối
Ý nghĩa sám hối chính là bày tỏ lỗi của chính mình, nguyện không bao giờ tái phạm lại. Nếu chỉ có một lỗi đó mà phạm đi phạm lại mà sám hối hoài, thì nơi sự tu tập của chính mình một điểm sửa đổi cũng không có. Đây không chấp nhận được là chân chánh như pháp sám hối.