- Lời Người Dịch
- Lời Nói Đầu
- Làm chủ vận mạng
- Bong Bóng Nước
- Nằm Mộng Ban Ngày
- Chó Giữ Tài Sản
- Chỉ Là Cái Túi Da
- Bồ Tát Văn-Thù
- Răng Chó Thành Răng Phật
- Niệm Phật Tiêu Trừ Tai Nạn
- Học Phật Cần Phải Kịp Thời
- Nguồn Gốc Thành Vương Xá
- Đạo Nhân Trường Thọ
- Tài Sản Ba Ngàn Ức
- Đút Lót Tiền Vàng
- Chuyện Mâm Vàng
- Sư Tử Đá
- Gia Đình Hạ Độc
- Nghiệp Lành Nghiệp Dữ
- Nàng Liên Hoa
- Tỳ Kheo Linh Thanh
- Đứa Con Nhà Đồ Tể
- Nàng Ngân Sắc
- Chim Hoàng Yến Báo Ân
- Mua Trái Cây
- Người Bạn Chân Chính
- Chuyện Ái-Địa-Ba
- Bảo Hộ Chính Mình
- Trân Quý Chính Mình
- Thánh Nhân Đạo Chích
Xưa có người hà tiện, vô cùng keo kiệt, trước nay chưa từng bố thí cho ai một xu nào. Đối với chính mình ông ta cũng hết sức keo kiệt, không dám ăn tiêu, hưởng thụ, chỉ thích cất chứa tiền vàng. Ông chôn cất tiền vàng tích trữ được trong một căn phòng bí mật. Mỗi khi mặt trời sắp lặn, ông ta luôn ngồi đếm lại số tiền vàng mình chôn cất. Khi nào đếm xong mới yên tâm đi ngủ.
Ngày nào cũng như vậy, trong suốt 50 năm ròng rã, tổng cộng ông tích cóp được ba vạn đồng tiền vàng.
Một đêm nọ, người hà tiện ấy vừa đếm lại tiền vàng, vừa nghĩ: “Cả đời mình đều dành hết cho việc tích chứa tiền của, sau đó đổi thành vàng đem chôn cất, trước nay chưa có ngày nào vui cả. Hiện tại đã có đến ba vạn đồng tiền vàng, bắt đầu từ ngày mai mình sẽ không tích chứa tiền vàng nữa, nên hưởng thụ cuộc sống sung sướng.”
Trong lúc ông đang miên man suy nghĩ như thế, đột nhiên thấy trong phòng xuất hiện một người già mặc đồ đen, sắc thái nghiêm túc, vẻ mặt khó ưa.
Người hà tiện kinh hãi vô cùng, cho rằng có người đến cướp tài sản của mình, hỏi lớn:
– Ngươi là ai? Muốn làm gì?
Người kia đáp:
– Ta là tử thần coi về mạng sống, vâng lệnh đến bắt ngươi đi. Ngươi không cần đếm tiền vàng nữa, hãy đi theo ta!
Người hà tiện hốt hoảng, bởi vì trước nay ông chưa từng nghĩ có một ngày mình sẽ chết! Do đó, ông cố van xin tử thần:
– Tử thần à! Đời tôi chưa hề được sống thực sự, làm sao có thể chết! Nhưng ông đã đến đây rồi, tôi sẽ không để ông về tay không đâu. Như thế này nhé, tôi sẽ cho ông một vạn đồng tiền vàng, xin ông hãy cho tôi sống thêm ba ngày, để tôi tận hưởng thế giới tốt đẹp này!
Tử thần lắc đầu.
Người keo kiệt lại nói:
– Ông chê ít à? Thôi thế này vậy, tôi cho ông hai vạn đồng tiền vàng, xin ông cho tôi sống thêm hai ngày!
Tử thần lại lắc đầu.
Người keo kiệt vẫn không bỏ cuộc:
– Làm ơn đi mà! Tôi sẽ cho ông hết cả ba vạn đồng tiền vàng, tôi không còn giữ lại gì cả, xin ông hãy cho tôi sống thêm chỉ một ngày thôi!
Tử thần lắc đầu và nói một cách hết sức nghiêm túc:
– Mọi người khi chết đều không sở hữu một thứ gì cả. Bớt lải nhải đi, hãy mau theo ta!
Người keo kiệt liền quỳ xuống khóc than thảm thiết, van cầu thần chết:
– Đã không thể nào thoát chết, vậy tôi xin ông, tôi cho ông hết cả ba vạn đồng tiền vàng, ông hãy để tôi sống thêm chỉ ba phút nữa thôi. Tôi muốn viết vài câu để lại cho người đời sau!
Tử thần mỉm cười đáp:
– Đây là lần đầu tiên trong đời ngươi biết nghĩ cho người khác. Được, ta sẽ cho ngươi sống thêm ba phút nữa.
Người keo kiệt vừa khóc vừa viết:
“Nhân gian ơi! Không nên nghĩ tưởng cất chứa tiền tài, nên trân quý sinh mạng, sống thật với lòng mình, bởi vì sẽ có một ngày ba vạn tiền vàng cũng không mua được mạng sống chỉ trong một ngày!”
Gửi ý kiến của bạn