- Lời Người Dịch
- Lời Nói Đầu
- Làm chủ vận mạng
- Bong Bóng Nước
- Nằm Mộng Ban Ngày
- Chó Giữ Tài Sản
- Chỉ Là Cái Túi Da
- Bồ Tát Văn-Thù
- Răng Chó Thành Răng Phật
- Niệm Phật Tiêu Trừ Tai Nạn
- Học Phật Cần Phải Kịp Thời
- Nguồn Gốc Thành Vương Xá
- Đạo Nhân Trường Thọ
- Tài Sản Ba Ngàn Ức
- Đút Lót Tiền Vàng
- Chuyện Mâm Vàng
- Sư Tử Đá
- Gia Đình Hạ Độc
- Nghiệp Lành Nghiệp Dữ
- Nàng Liên Hoa
- Tỳ Kheo Linh Thanh
- Đứa Con Nhà Đồ Tể
- Nàng Ngân Sắc
- Chim Hoàng Yến Báo Ân
- Mua Trái Cây
- Người Bạn Chân Chính
- Chuyện Ái-Địa-Ba
- Bảo Hộ Chính Mình
- Trân Quý Chính Mình
- Thánh Nhân Đạo Chích
Xưa có một vị quốc vương du hành để xem xét cuộc sống của nhân dân. Ông vào thành, nhìn khắp những cung điện lầu các tráng lệ, nguy nga và các khu trung tâm, chợ búa sầm uất, náo nhiệt. Quốc vương thầm nghĩ: “Đất nước của ta thật giàu có, cuộc sống của bá tính nhân dân rất tốt đẹp, vật chất đầy đủ.”
Thế là ông muốn hiểu rõ: Trong nước có bao nhiêu người giàu? Những người giàu có đó có bao nhiêu tài sản?
Một hôm, quốc vương đến nhà vị trưởng giả được cả nước tôn xưng là giàu có nhất và hỏi ông ta:
– Xin hỏi trưởng giả, tất cả tài sản mà ông có đáng giá bao nhiêu?
Trưởng giả đáp:
– Muôn tâu bệ hạ! Tổng cộng tài sản trong ngoài của tôi có tất cả đáng giá là 4.000 ức.
Nhà vua ngạc nhiên nói:
– Lý nào là như vậy? Trẫm đây cai quản cả đất nước, tài sản cũng chỉ đáng giá được 4.000 ức, tại sao chỉ riêng ông cũng có được đến số 4.000 ức? Ông nói tài sản trong ngoài là ý nghĩa gì?
Trưởng giả ôn tồn giải thích:
– Muôn tâu bệ hạ! Tài sản bên ngoài của thần có 1.000 ức. Thần có được số tài sản đó, trước tiên phải cảm ơn bệ hạ, bởi vì sống trên đất nước thanh bình của bệ hạ, thần mới có thể tự do buôn bán; kế đến thần phải cảm ơn nhân dân, bởi họ cung cấp tài sản hữu hình cho thần, giúp thần chế tạo các loại vật phẩm; thần cũng cần phải cảm ơn những người làm công, những quyến thuộc của mình, vì họ luôn ra sức làm việc, giúp đỡ, khuyến khích động viên thần. Cho nên, tài sản hữu hình của thần là có được từ việc buôn bán, nhờ sự giúp sức của nhân dân, của đất nước, hợp lại được khoảng 1.000 ức.
Nhà vua nôn nóng hỏi:
– Thế còn 3.000 ức kia?
Trưởng giả vẫn chậm rãi đáp:
– Muôn tâu thánh thượng! Ba ngàn ức kia thuộc về những tài sản vô hình. Vì “trong tâm của thần có Phật”, sự trang nghiêm, từ bi, trí tuệ của Đức Phật làm giàu có tâm hồn của thần, điều này đáng giá 1.000 ức; ngoài ra, “trong miệng của thần có Pháp”, luôn nói ra những lời hay đẹp, lời có ích lợi, lời thương yêu mọi người, cho nên lại có giá trị 1.000 ức; còn nữa, ngày nào “thần cũng làm việc tốt, việc thiện”, điều này cũng đáng giá 1.000 ức. Cho nên, tổng cộng tài sản vô hình bên trong thần có đáng giá 3.000 ức, cộng thêm 1.000 ức tài vật bên ngoài, cho nên nói rằng tài sản trong ngoài của thần có tất cả là 4.000 ức.
Quốc vương nghe xong không ngớt lời khen ngợi:
– Hay lắm, hay lắm! Trong lòng có Phật, trong miệng có Pháp, thân luôn làm việc lành, 3.000 ức này là tài sản vô hình phong phú mà tất cả chúng ta đều có, dùng mãi không hết!
Gửi ý kiến của bạn