- Lời thưa về việc hiệu đính (1)
- Lời thưa (2)
- Tiểu sử tôn giả Tịch Thiên (Sàntideva)
- Chương Một: Lợi Ích Của Tâm Bồ Đề
- Chương Hai: Sám Hối Tội Nghiệp
- Chương Ba: Phát Tâm Bồ Đề
- Chương Bốn: Thực Hành Tâm Bồ Đề
- Chương Năm: Chánh Niệm, Tỉnh Giác
- Chương Sáu: Nhẫn Nhục
- Chương Bảy: Tinh Tấn
- Chương Tám: Thiền Quán
- Chương Chín: Trí Tuệ
- Chương Mười: Hồi Hướng
CHƯƠNG BẢY
TINH TẤN
1.Sau
khi đạt nhẫn nhục
Phải
tu hạnh tinh tấn
Sức
mạnh của chuyên cần
Là
nguồn gốc giác ngộ
Nếu
tinh tấn không có
Công
đức sẽ không sinh
Như
khi gió lặng thinh
Thì
không có chuyển động.
2.Vậy
Tinh tấn là gì ?
-
Là làm lành, tránh dữ.
-
Đối nghịch là lười biếng,
Chán
nản, không tự tin,
Hướng
về nẻo bất chính.
Những lực đối kháng
3.
Nhàn rỗi, ham hưởng lạc
Ưa
ngủ, thích dựa người
Khiến
cho lòng thờ ơ
Trước
luân hồi thống khổ.
4.Bị
tật xấu săn đuổi
Sụp
vào bẩy thọ sinh
Sao
ngươi không biết mình
Rơi
vào miệng thần chết?
5.Ngươi
thấy chăng đồng bạn
Lần
lượt bị giết hại
Sao
ngươi vẫn dửng dưng
Như
trâu trước đồ tể ?
6.Bị
tử thần rình rập
Lối
thoát bị phủ vây
Sao
ngươi vẫn thích thú
Ăn
ngủ và yêu đương ?
7.Thần
Chết chuẩn bị xong
Liền
tìm ngay đến ngươi
Khi
ấy bỏ biếng lười
Cũng
đã là quá muộn!
8-10.
“Việc này tôi chưa đạt
Việc
kia vừa khởi công
Việc
khác còn dang dở“
Tử
thần đột nhiên đến
Khiến
lòng tôi suy nghĩ:
“Ôi!
Mạng ta hết rồi“
Nhìn
người thân tuyệt vọng
Lệ
đẫm má u sầu
Thấy
sứ giả tử thần
Ray
rức nhớ tội ác
Tai
vang tiếng địa ngục
Cuống
quít biết làm gì?
11.
Như cá nằm cát nóng
Thống
khổ biết dường nao
Kinh
thay lửa địa ngục
Dành
riêng cho tội nhân!
12.
Như da non trẻ thơ
Bỏng
nước sôi đau xót
Làm
sao an nhiên được
Trước
quả báo địa ngục?
13.
Lười mà muốn được thưởng
Khác
nào đứa trẻ thơ
Thích
được nước sôi dội.
Thần
chết đến thình lình
Lại
tưởng mình trường sinh!
Ngươi
đương nhiên phải chết!
14.
Hãy sử dụng thân này
Như
một chiếc bè con
Để
mau vượt biển khổ;
Chiếc
bè này mai sai
Thật
vô cùng khó kiếm
Này
hỡi kẻ ngu ơi
Đừng
ngủ trong lúc này!
15.
Hãy theo Pháp cao thượng,
Nguồn
an lạc tuyệt đỉnh
Hãy
bỏ thói hư hèn
Dẫn
đưa đến khổ đau.
Phương
pháp hỗ trợ cho sự
tu
tập Tinh tấn
16.
Hãy tu tập thiền định
Hãy
can đảm tự tin
Và
làm chủ chính mình
Hãy
thực hành bình đẳng (12)
Đổi
vị trí cho nhau
Đặt
người vào chỗ ta
Ta
đổi chỗ với người
Xem
người cũng như ta.
Tự tin
17-18. Đừng để nhụt ý chí
Vì
lo lắng băn khoăn
“Mình
giác ngộ được chăng?“
Bởi
vì Phật tuyên bố
Điều
chân thật sau đây:
Nhờ
sức mạnh Tinh tấn
Mà
côn trùng, ruồi muỗi
Có
ngày được giác ngộ.
19.
Tôi được sinh làm người
Biết
phân biệt xấu tốt
Nếu
sống hạnh Bồ Tát
Chẳng
lẽ không giác ngộ ?
20.
Nếu nói : “Tôi lo sợ
Phải
bố thí tay chân”
Đó
là thiếu suy xét
Không
cân phân nặng nhẹ.
21.Trải
qua vô số kiếp
Tôi
đã muôn triệu lần
Bị
đâm, đốt, cưa, xẻ
Song
vẫn chưa giác ngộ.
22.
Ngược lại, khổ hôm nay
Giúp
tôi được giác ngộ;
Khổ
này có giới hạn
Như
thể lấy gai đâm
Phải
chịu đau khi mổ
23.
Y sĩ muốn trị bệnh
Dùng
liệu pháp gây đau
Vậy
cố chịu khổ nhỏ
Để
diệt trừ khổ lớn.
24.
Người y sĩ tài ba
Không
cần liệu pháp ấy;
Bằng
phương pháp dịu êm
Cũng
chữa lành bệnh nặng.
25.
Đấng Y Vương dạy rằng
Đệ
tử lúc ban đầu
Nên
bố thí thực phẩm,
Khi
tu tập nhuần nhuyễn
Mới
bố thí thịt da.
26.
Khi tâm đã thuần thục
Xem
thân như cỏ cây
Thì
khó chi bố thí
Thân
thể và thịt xương!
27.
Lúc ấy bậc Bồ Tát
Thoát
ly mọi khổ đau
Của
cả thân và tâm.
Chính
tà kiến chấp ngã
Làm
thân tâm khổ sầu.
28.
Nhờ tạo được phước đức
Nên
thân hưởng khinh an
Nhờ
tinh tấn tu tập
Nện
tâm hưởng thanh tịnh;
Vì
lợi ích chúng sinh
Bồ
Tát vào sinh tử
Nhưng
chẳng hề khổ đau.
29.
Nhờ năng lực bồ đề
Tẩy
trừ nghiệp ác xưa
Tạo
vô lượng công đức
Nên
hơn hàng Thanh Văn.
30.
Có bậc Hiền giả nào
Lại
sinh lòng chán nản
Khi
cỡi xe Bồ đề
Lướt
qua mọi mỏi mệt
Đi
từ hạnh phúc này
Đến
bao hạnh phúc khác?
Các năng lực
31.
Để cứu độ chúng sinh
Cần
có bốn năng lực:
Là
nguyện vọng, quyết tâm
Hoan
hỷ và điều độ;
Qua
thể nghiệm khổ đau
Và
quán sát lợi ích
Phát
sinh từ việc thiện
Mà
nguyện vọng lớn lên.
32.
Muốn tăng trưởng tinh tấn
Hãy
trừ lực đối nghịch
Bằng
sáu lực sau đây:
Nguyện,
tự tin, hỷ, xả
Hy
sinh và giới hạnh.
Nhu cầu làm điều thiện
33.
Phải diệt trừ vô số
Lỗi
của mình và người;
Trong
việc thanh lọc này
Để
diệt mỗi một lỗi
Phải
cần vô số kiếp.
34.Trong
khi tôi chưa có
Một
mảy may tinh tấn
Để
thực sự diệt lỗi,
Song
không hiểu tại sao
Tim
tôi không vỡ tung
Trước
vô số khổ đau?
35.
Khó thay việc góp nhặt
Hằng
hà sa công đức
Cho
tôi và cho người
Trong
khi chỉ để đạt
Mỗi
một công đức thôi
Phải
tu vô lượng kiếp.
36.
Vậy mà tôi chưa hề
Tu
được công đức nào
Vô
ích thay cái kiếp
Được
mang thân con người!
37.
Tôi chưa được hạnh phúc
Dâng
lễ cúng dường Phật
Vẫn
chưa cung kính Pháp
Chưa
cứu giúp người nghèo.
38.
Tôi chưa đem an toàn
Đến
những người lo sợ
Và
chưa đem hạnh phúc
Đến
người bị đọa đày.
Tôi
trở thành bào thai
Cũng
chỉ để đau khổ.
39.“Vì
trong kiếp quá khứ
Không
hướng về Phật Pháp
Nên
nay chịu thiệt thòi!“
Ai
nhận thức như vậy
Sẽ
không ngơ Chánh Pháp.
40.
Đức Phật chỉ dạy rằng
Thệ
nguyện làm điều lành
Là
nguồn gốc phước đức
Nguyện
này được khởi sinh
Từ
quán chiếu thường xuyên
Về
nhân quả hành động.
41.
Hành động của kẻ ác
Luôn
đem lại hậu quả
Là
hy vọng tiêu tan
Là
khổ đau, ngao ngán.
42.
Do tâm nguyện hướng thiện
Mà
làm nhiều việc lành
Đến
đâu cũng gặp được
Những
phước báo hiện tiền.
43.
Những kẻ làm điều ác
Dù
cầu mong hạnh phúc
Đến
đâu cũng khổ đau
Do
gặp quả báo ác.
44.
Nhờ luôn làm việc lành
Nên
Bồ tát hóa sinh
Trong
lòng sen thơm ngát (13)
Với
thân thể đẹp tươi
Trong
hào quang chư Phật
Được
nuôi nấng vinh quang
Bằng
pháp âm vi diệu
Và
sống như con Phật
Trước
mặt đấng Như Lai.
45.
Nhưng khi gieo nghiệp ác
Hậu
quả sẽ bi đát
Bị
ngục tốt Diêm Vương
Lột
da, lóc thịt xương
Uống
nước đồng sôi sục
Quỵ
ngã trên sàn nóng
Bị
gươm dao nung đỏ
Chém
băm thịt nát nhừ.
Quyết tâm
46.
Qua quán sát nhân quả
Ta
cần phải phát nguyện
Quyết
chí tu hạnh lành
Theo
Kinh Kim Cương Tràng.
47.
Trước khi làm việc gì
Hãy
xét mọi khả năng;
Tốt
hơn thà không làm
Hơn
bỏ dở công việc.
48.
Nếu cứ bỏ dở việc
Sẽ
trở thành thói quen
Suốt
đời đời kiếp kiếp;
Từ
nghiệp ác như vậy
Đau
khổ mãi gia tăng
Việc
nào cũng dở dang
Thì
giờ đành lãng phí!
49.
Cần giữ ba quyết tâm :
Vì
công việc của mình
Vì
phiền não của mình
Vì
năng lực của mình
“Tôi
phải làm một mình“.
Đó
chính là ý chí
Thúc
đẩy tôi hành động.
50.
Đời không thể tự giúp
Bởi
bị phiền não buộc
Vậy
tôi phải giúp đời
Vì
có khả năng hơn
So
với kẻ lang thang.
51.Thấy
người làm việc hèn
Sao
tôi nỡ ngồi yên
Phải
chăng tôi ngã mạn
Nghĩ
mình hơn kẻ khác
Tốt
nhất đừng kiêu căng.
52.
Đối với cắc kè chết
Con
quạ lầm tưởng mình
Là
đại bàng dũng mãnh
Khi
tâm ta yếu hèn
Thì
một buông lung nhỏ
Cũng
đủ làm hại ta.
53.
Tại sao lại buông lung
Không
tinh tấn hành thiện?
Tôi
cần phải tự tin
Và
hăng hái tu hành
Dù
gặp trở ngại lớn
Đều
có thể vượt qua.
54.
Với tín tâm kiên cố
Tôi
khắc phục buông lung
Nếu
không thể thắng nó
Không
thể vượt Tam giới.
55.
“Tôi phải thắng tất cả
Tôi
không để bị thua“
Chính
kiến tôi như thế.
Tôi
là sư tử con
Con
của đấng Chiến thắng.
56.
Bất cứ chúng sinh nào
Bị
kiêu căng chế ngự
Đều
thật sự yếu hèn.
Kẻ
nào vững tự tin
Sẽ
không để gục thua
Trước
kẻ thù kiêu ngạo.
57.-58.
Kiêu ngạo dẫn ta đến
Số
phận rất tồi tệ
Dù
rằng được làm người
Cũng
chẳng được vui tươi
Ăn
cơm thừa canh cặn
Xấu
xí và suy nhược
Bị
khinh chê khắp nơi
Đó
chính là số phận
Của
những kẻ kiêu căng.
(Hỏi)
“Còn những kẻ khiêm tốn
Thuộc
hạng người tự tin
Thì
họ như thế nào?“
59.(
Đáp) Họ là những anh hùng
Đầy
chiến công oanh liệt
Thắng
kẻ thù kiêu ngạo
Phá
hủy sự lớn lên
Của
ngã mạn đáng sợ
Rồi
họ sẽ tuyên bố
Chiến
công họ trọn thành
Cho
thế gian đều biết (14).
60.
Dù phiền não phủ vây
Họ
không hề chiến bại
Hùng
dũng như sư tử
Đứng
giữa một bầy chồn.
61.
Họ không để phiền não
Chiến
thắng chế ngự mình
Như
giữ gìn đôi mắt
Lúc
cấp bách gặp nguy.
Hoan hỷ
62.
Khi quyết làm việc gì
Bồ
Tát say mê làm
Tâm
để trọn vào đó
Giống
như người đánh bạc
Mê
say quyết ăn thua.
63.
Vì mưu cầu hạnh phúc
Không
ngại làm công đức
Hạnh
phúc đến hay không
Lòng
tự tại thong dong;
Duy
chỉ có việc làm
Mới
chính là hạnh phúc;
Vậy
nếu không làm gì
Làm
sao đạt hạnh phúc?
64.
Lạc thú của trần gian
Như
mật trên dao bén
Người
đời nếm không chán;
Nhưng
đối với công đức
Dẫn
dắt đến an vui
Bồ
Tát chán sao được?
65.
Vì vậy xong việc này
Bồ
Tát làm việc khác
Như
voi bị nắng thiêu
Bắt
gặp được ao mát
Liền
ào ngay xuống tắm.
Quên mình
66.
Say sưa làm kiệt sức
Bồ
Tát nghỉ xả hơi
Để
rồi lại tiếp tục;
Công
đức nào hoàn thành
Bồ
Tát để sang bên
Sẵn
sàng nhận việc khác.
Hoàn toàn quên mình
67.
Bồ Tát luôn đề phòng
Cú
đòn của lạc thú
Và
phản công hữu hiệu
Như
kiếm sĩ tài ba
Trước
kẻ địch lão luyện.
68.
Trong trận, kiếm lỡ rơi
Kiếm
sĩ vội nhặt lại
Bồ
Tát cũng như vậy
Khi
kiếm chánh niệm rơi
Liền
nhặt lại tức khắc
Vì
sợ sa địa ngục.
69.
Như thuốc độc vào máu
Sẽ
lan khắp toàn thân
Phiền
não gặp tà kiến
Sẽ
ngập tràn trong tâm.
70.
Kẻ tu hạnh Bồ Tát
Phải
hết sức chú ý
Như
người mang bát dầu
Bị
dọa chém rơi đầu
Nếu
làm rơi một giọt.
71.
Như rắn bò lên bụng
Tức
tốc hất nó đi
Cũng
vậy, phải xua ngay
Cơn
lười biếng, uể oải.
72.
Mỗi khi lỡ buông lung
Nên
tự trách bản thân
Và
suy nghĩ chín chắn
Về
lỗi lầm đã làm
Để
không còn tái phạm.
73.
Vì vậy nên thân cận
Các
bậc thiện tri thức
Để
học cách tu tập
Giữ
gìn được chánh niệm.
74.
Trước khi làm công đức
Phải
chú tâm nhớ lại
Lời
dạy về chánh niệm
Và
sẵn sàng tinh tấn.
Bay thuận theo làn gió
Mọi việc của Bồ Tát
Tất cả đều thuận theo
Sức mạnh của Tinh Tấn
Nhờ vậy lực nhiệm mầu
Cũng được tự phát huy.