CHƯƠNG 2
KINH PHỔ MINH BỒ TÁT
TRONG BỘ KINH ĐẠI BẢO TÍCH
2. Kinh Phổ Minh Bồ Tát trong Bộ Kinh Đại Bảo Tích
Kinh Phổ Minh Bồ Tát là tập kinh được coi như bản kinh nguyên thủy của Kinh Bảo Tích (Ratnakuta sutra) còn giữ lại trong Đại Chính Tân Tu Đại Tạng Kinh (Kinh số 43, Đại Chính 310, trang 631-638). Tất cả những yếu chỉ của Đại Thừa Phật giáo đã được thu nhiếp trọn vẹn trong Phổ Minh Bồ Tát Hội.
“Tôi nghe như vậy. Một lần ấy Đức Phật đang ở trên núi Kỳ Xà Quật (Grdhrakuta) gần nơi thành Vương Xá (Rajagraha), cùng tám ngàn đại tỳ kheo câu hội. Cùng tham dự ở đó có mười sáu ngàn vị Bồ Tát Ma Ha Tát đi đến từ những Phật độ, tất cả chư Đại Bồ Tát này đều đạt tới bực bất thối chuyển và đều là những bậc sắp được Giác Ngộ viên mãn vào kiếp sau (tức là bậc nhất sinh thành Phật)”.
Như thị ngã văn: Tôi nghe như vậy, đây là chứng tín tựcủa tất cả kinh Phật. Đức Phật dạy ngài A Nan Đà bắt đầu khai mở kinh Phật bằng câu văn như vậy để khởi phát tín tâm vào đúng lời Phật dạy. Tổ sư Long Thọ đã nói lên sáu duyên để thành tựu sự kết tập một bộ kinh:
· Tín thành tựu (như thị)
· Vănthành tựu (ngã văn)
· Thờithành tựu (nhất thời)
· Chủthành tựu (Phật)
· Xứthành tựu (ở đây là núi Kỳ Xà Quật, nơi thành Vương Xá)
· Chúngthành tựu (tám ngàn đại tỳ kheo và mười sáu ngàn vị Đại Bồ Tát)
Lục thành tựulà sáu điều tựu thành sự chứng tín trọn vẹn của kinh tạng Phật Giáo.
Phần mở đầu Kinh Phổ Minh Bồ Tát Hội đã được dịch ở trên và sau đây xin dịch trọn vẹn những phần kế tiếp với những lời giảng nghĩa cần thiết đúng lúc.