- 1. Mừng ngày Phật Đản
- 2. Luận về tiền
- 3. Hội họa
- 4. Bồ Tát giới
- 5. Cúng dường
- 6. Thiền định
- 7. Thời trang
- 8. Kinh điển
- 9. Tại sao tu?
- 10. Diệu Pháp Liên Hoa Kinh
- 11. Giải công án
- 12. Trà hoa
- 13. Âm nhạc
- 14. Xuất gia
- 15. Ái dục
- 16. Khổ đế
- 17. Động tịnh
- 18. Khẩu nghiệp
- 19. Nhập thế
- 20. Nghi
- 21. Tuyệt đối
- 22. Nhân đạo
- 23. Dục giới
- 24. Hạnh phúc
- 25. Hoa
- 26. Địa ngục
- 27. Bệnh khổ
Dòng pháp Quán Thế Âm
25. Hoa
Nguồn: Ngọc Nữ (ghi chép)
Hoa! chính là vị Bồ Tát hoá thân làm đẹp mắt mọi người, dẫn những ai chuộng sắc trần vào đạo.
Vẻ đẹp của Hoa không có gì tục tằn của xác thịt, vẻ đẹp của Hoa không có mùi quyến rũ của tội lỗi. Vẻ đẹp của Hoa là hiện thân của vô thực, sự huyền diệu của ánh nắng kết tinh thành màu sắc.
Hoa là Từ bi, một đời tặng hết dịu dàng và an ủi cho chúng sinh.
Hoa là Hỉ xã, sau khi đem giọt nước mát của chân mỹ đến đã đi ngay, không bận tâm đến kiép sống vô thường.
Hoa là Bồ Tát dạy con tâm vô trụ, mỗi giây phút của cuộc đời rất quý, đừng để những giây phút ấy trôi qua đau khổ, địa ngục của giận hờn và lo toan. Mỗi giây phút này là sự bừng nở của ngàn vạn đóa hoa khiêm cung bên lề đường không một người để mất, rực rỡ trong những khu vườn cùng muôn chăm sóc của con người, hay lẻ loi đơn côi nơi đồng hoang vắng.
Hoa vẫn bình đẳng trãi rộng từ bi, không phân biệt đắn đo về lẽ thâm tình của mình sẽ đến với ai và được tiếp nhận hay không?
Con hãy sống trong vô trụ, trãi rộng từ bi đến mọi người, không phân biệt tình cảm của người đối với con ra sao. Không luận thời gian, không gian. Không cần được đền đáp. Không cần được hiểu và thông cảm. Hãy để đóa hoa tâm được nở, đừng để Ngã của con làm khô cằn mãnh đất, vốn đã được gieo giống Phật, thì mọi sự phân định phải trái chính là bản Ngã.
Con có quyền tu, thì kẻ khác cũng có quyền không tu. Con không được tự cho rằng mình Tu nên đúng hoàn toàn. Thêm vào đó, người Tu mà không chuyển đổi Tâm kẻ khác theo đường Ðạo thì phải tự trách mình. Vã lại, nếu con thật sự hết lòng cầu giải thoát hãy tự giải thoát mình khỏi cảnh khổ hiện tại, đừng qui lỗi cho kẻ khác về nỗi khổ của mình.
Tu là tìm giải thoát.
Giải thoát là gì? Là sự bình an của con trước mọi điều thuận nghịch của hoàn cảnh mà con đang sống thay vì đi tìm giải thoát. Bình an nơi sự thay đổi hoàn cảnh.
Hãy nhìn thực tại của Tâm mình và giải quyết.
Hãy nhìn xuống!
Hãy hạ Tâm mình!
Hoàn toàn được mọi người khen tặng là điều không thể có. Nhưng hoàn toàn bị chê bai cũng là điều không thật.
Nghĩ rằng mình bị mọi người chú ý để chê bai cũng chính là Ngã đấy. Muốn thấy ánh sáng chân lý đưa con ra khỏi vô minh, phiền não, con hãy học hạnh Từ - Bi - Hỉ - Xã của Hoa.
Hoa phải là Tâm con. Chư Phật mười phương đều nói đến giải thoát hoá sanh nơi hoa sen trong ao báu, chẳng phải là không nguyên do.
Cho nên, Hoa mang tướng vô thường mà sống đời vĩnh cửu của đại từ, giây phút đi qua trần thế bên giọt nắng cõi Trời soi vào mắt con, khai thị điều thiện mà con chưa tự chứng. Như hoa có thể tàn mà vẻ đẹp và mùi hương không biến mất khỏi tâm con.
Ðiều thiện có thể mang tướng đến và đi mà trong tâm thức của con, con không bao giờ quên điều thiện có thật, hiện hữu rõ ràng khi con đối diện với khổ đau.