Mục Lục
Mục Lục. 2
Lô Sơn 蘆山.... 4
Lô Sơn 蘆山.... 5
Lô Sơn 蘆山.... 6
Vào Xuân. 7
Sáng. 7
Xuân đạo vị 7
Văn Chung Thinh…... 8
Nguyện về Tịnh Độ. 8
Ngày Xuân nghe Pháp. 9
Pháp Hoa Cửu Dụ. 9
Mùa Sen. 14
Bông Sen. 14
Học tu Diệu Pháp Liên Hoa Kinh. 15
Về với Đạo Từ Bi 16
Đời Người 17
Tỉnh Mộng. 18
Xuân với Đạo Pháp. 19
Lời khuyên bạn. 20
Ngày trở lại 20
Bài Kệ. 21
Ta hẹn. 21
Tịnh Tu. 22
Sa Môn. 22
Tịnh Độ trong ta. 22
Là Thi Nhân. 23
Nào có lo chi ... 24
Cuộc xoay vần. 24
Đáng ghét 25
Làm kiếp con người 25
Bốn khổ. 26
Lô Sơn 蘆山
橫 看 成 嶺 側 成 峰
遠 近 高 低 各 不 同
不 識 蘆 山 眞 面 目
只 緣 身 在 此 山 中
Hoành khán thành lĩnh, trắc thành phong
Viễn cận cao đê, các bất đồng
Bất thức Lô Sơn chân diện mục
Chỉ duyên thân tại thử sơn trung
Trông ngang thấy đỉnh, cạnh là phong
Cao thấp xa gần mỗi chẳng đồng
Khó biết Lô Sơn cho tạng mặt
Bởi thân đang giữa núi trùng trùng
Thơ Tô Đông Pha
Viên Huệ dịch
Lô Sơn 蘆山
蘆 山 煙 雨 浙 江 潮
未 到 千 般 恨 未 消
及 至 到 來 無 一 事
蘆 山 煙 雨 浙 江 潮
Lô Sơn yên vũ Triết Giang triều
Vị đáo thiên ban hận vị tiêu
Cập chí đáo lai vô nhứt sự
Lô Sơn yên vũ Triết Giang triều
Núi Lô, sông Triết khói mưa ngàn
Chưa đến muôn vàn hận chửa tan
Kịp đến, quay về thôi vướng bận
Núi Lô, sông Triết khói mưa ngàn.
Thơ Tô Đông Pha
Viên Huệ dịch
Lô Sơn 蘆山
蘆 山 煙 鎖 浙 江 潮
未 到 生 平 恨 不 消
到 得 還 來 無 別 事
蘆 山 煙 鎖 浙 江 潮
Lô Sơn yên tỏa Triết Giang triều
Vị đáo sanh bình hận bất tiêu
Đáo đắc hoàn lai vô biệt sự
Lô Sơn yên tỏa Triết Giang triều
Mù tỏa Lô Sơn sóng Triết Giang
Khi chưa đến đó hận muôn vàn
Đến rồi về lại không gì lạ
Mù tỏa Lô Sơn sóng Triết Giang
Bài dịch thơ bằng tiếng Việt hay nhất
(không nhớ dịch giả)
Vào Xuân
Lắng nghe vang vọng thanh âm
Côn trùng, tiếng gió, sóng gầm biển khơi
Chim ca, hoa nở tươi cười
Hương rừng bát ngát một trời vào Xuân.
Chơn Lạc
Sáng
Sáng nay thật yên tĩnh
Không tiếng động chung quanh
Chim ngàn ngưng tiếng hót
Gió lặng chẳng lay cành
Nắng lên trong im vắng
Ráng hồng dệt mây xanh
Lòng an vui phơi phới
Tâm cảnh thật thanh bình.
Huệ Chơn
Xuân đạo vị
Tâm thường an lạc, cảnh thường Xuân
Chi thiết thời gian Xuân thế nhân
Bởi lẽ vô thường hằng thấm gẫm
Vì câu sanh tử há cân phân
Một lòng quy ngưỡng gìn năm giới
Bốn pháp kiên tu chuyển sáu trần
Thanh tịnh một trời Xuân Đạo Vị
Tâm thường an lạc, cảnh thường Xuân.
Uyển Nhã
Văn Chung Thinh…
“Văn chung thinh phiền não khinh”
Lắng tiếng chuông ngân nhẹ não phiền
Lòng nghe lặng tỉnh giấc triền miên
Sớm xa tục lụy duyên ràng buộc
Mau dứt trần lao mộng đảo điên
Quạt gió trong lành nơi Bảo sở
Đèn trăng thắp sáng chốn am thiền
Tâm kinh đọc tụng giồi chơn trí
Rạng chói Ma Ni ánh ngọc tuyền.
Uyển Nhã
Nguyện về Tịnh Độ
Nguyện về Tịnh Độ cố hương ta
Lưu lạc lâu nay trở lại nhà
Đài báu trang nghiêm sen tỏa cánh
Pháp mầu vi diệu tiếng chim ca
Hào quang xán lạn, mười phương Phật
Tịnh thủy ngời soi chín phẩm hoa
Đến với Cha lành cùng bạn lữ
Cõi Vô Lượng Thọ vốn không xa. *
Song Huệ
Ngày Xuân nghe Pháp
Pháp Hoa Cửu Dụ
Di Lặc ngày Xuân đã tới đây
Pháp Hoa Hải Hội gặp duyên may
Ba châu thuyết giảng nhân tròn đủ
Chín dụ từ chương lý hiển bày
Cứu đám con thơ rời hỏa trạch
Dành cho Cùng Tử trọn gia tài
Ba xe hứa hẹn đồng ban một
Bình đẳng ngưu xa đẹp tuyệt thay !
Tuyệt thay nghĩa lý thật sâu xa
Chỉ một, không hai cũng chẳng ba
Phương tiện hiển bày tuyên Diệu Pháp
Tự tâm tỏ ngộ dụ Liên Hoa
Trước quyền nay thật lòng tin hiểu
Con bỏ cha cầu ý thiết tha
Trân bảo tự nhiên mà được hưởng
Trẻ vui đón nhận phỉ lòng già
Lòng già thâm diệu chỉ thương con
Lạc lõng nào hay biết sống còn
Dẫn dụ trẻ khờ qua hiểm nạn
Ban cho con dại những vàng son
Mây lành giăng bủa trùm cây cỏ
Mưa Pháp gội nhuần khắp nước non
Vạn vật muôn loài đồng thọ bẩm
Tùy theo căn tánh thảy mông ơn.
Mông ơn khai thị đủ duyên lành
Trạm nghỉ yên vui tới Hóa thành
Dừng bước còn xa nơi Bảo sở
Lên đường tiếp nối cuộc đăng trình
Vô minh hoặc chướng đà tiêu tán
Phật Huệ chơn thường được vững tin
Thuần thục cơ duyên nên quả vị
Dứt lòng nghi sợ, dứt nghi tình
Dứt sạch nghi tình, trước chẳng mong
Dụ như thân hữu gã hèn ngông
Việc quan phải gấp đành ly biệt
Vật báu thầm trao để dự phòng
Thương bạn tiệc ban cơn đói dạ
Tặng châu trong áo đã yên lòng
Giấc say tỉnh dậy nào hay biết
Kiếp sống bôn ba mãi túng cùng
Túng cùng kiếp sống mãi lo âu
Thân hữu năm nào bỗng gặp nhau
Rất đỗi ngạc nhiên vì bạn ấy
Lạ thay khốn khó bởi do đâu ?
Của ban sẵn có sao còn khổ ?
Báu tặng trong tay tất phải giàu !
Chỉ rõ minh châu trong vạt áo
Mới hay ý thú thật sâu mầu.
Sâu mầu ý thú Đạo Như Lai
Khai thị Pháp môn sớm hiển bày
Người khát hẳn tìm nơi giếng nước
Gò cao khó gặp chỗ sình lầy
Ra công xới vét lần hồi thấu
Gắng sức xeo đào gặp lúc may
Tìm thấy vẫn bùn là thấy mội
Quyết tâm tự lực ắt không nài
Không nài gian khổ phải ra binh
Quyết thắng quân ma lịnh xuất chinh
Chiến địa kinh hồn hàng phục chúng
Khải hoàn oanh liệt đại quang vinh
Mở kho trân bảo đều ban thưởng
Duy hạt minh châu vẫn giữ gìn
Trong búi tóc Vua là vật báu
Há vì công trận dám xem khinh !
Há dám xem khinh Diệu Pháp Hoa
Kim thân Bồ Tát số hằng sa
Ứng thân phát nguyện kham trì hộ
Từ đất vọt lên sự diễn ra
Giáo hóa khó tin Cha quá trẻ
Trưởng sinh quyết chắc đám con già
Chưa tròn bốn chín năm thành Đạo
Độ chúng khôn lường chẳng dễ a !
Chẳng dễ, a ha thệ quyết nghi
Ngưỡng mong Điều Ngự, đấng Từ Bi
Khắp vì Hội chúng xin minh giải
Cùng để hậu sinh được liễu trì
Thành khẩn ba phen lời thỉnh nguyện
Kim ngôn một dụ thuyết Lương y
Như Lai thọ lượng vô biên kiếp
Chơn thật Pháp thân Chánh Biến Tri.
Bậc Chánh Biến Tri khó nghĩ bàn
Bổn hoài chư Phật luống đa mang
Lương Y vì đám con khờ dại
Diệu dược tìm phương giải bịnh nàn
Điên đảo vị ngon nào có biết
Ngu si thuốc tốt vẫn không màng
Cha lành thương trẻ còn mê muội
Viễn xứ đưa tin khuất suối vàng
Suối vàng cha khuất chốn tha phương
Con trẻ đau lòng quá xót thương
Tỉnh ngộ nhớ lời người giáo huấn
Bịnh trừ đẹp dạ lịnh Nghiêm đường
Trở về đoàn tụ vui khôn tả
Thác lại hồi sinh ý khó lường
Phật diệt chúng sanh bèn khát ngưỡng
Ai hoài đâu nữa chỗ cần nương !
Cần nương thần lực của Như Lai
Đại sự nhân duyên đã hiển bày
Khai thị chúng sanh tri kiến Phật
Liễu Chơn Giác tánh thoát trần ai
Nguyện hằng tinh tấn trì kinh tạng
Cầu được suốt thông đủ biện tài
Giải nói, chép biên thường đọc tụng
Pháp Hoa lưu bố khắp muôn loài
Muôn loài nhuần gội Đạo cao xa
Đức Phật từ bi diễn nói ra
Nhà lửa rong chơi đầy hiểm nạn
Gã cùng làm mướn được ơn cha
Một vầng mây bủa tuôn mưa Pháp
Trăm loại cây rừng khắp trổ Hoa
Châu báu muốn tìm nên phải gắng
Hóa thành trạm nghỉ dặm bôn ba...
Bôn ba kiếp sống quá lo sầu
Thân hữu thương tình tặng báu châu
Đào giếng quyết tâm tìm nước uống
Ra quân chiến thắng thưởng công đầu
Ngọc trong búi tóc riêng gìn giữ
Cha trẻ con già chuyện dễ đâu !
Báo tử, Lương y bày chước khéo
Pháp Hoa Chín dụ thật sâu mầu !
Viên Huệ
Mùa Sen
Mùa sen hoa nở khắp trong ao
Theo gió đưa hương thoảng ngạt ngào
Cánh trắng ngoi cao vươn lất phất
Lá xanh xòe bóng gợn lao xao
Sáng choang nắng hạ mây khoe sắc
Trong trẻo hồ thu nước khỏa màu
Thuyền nhỏ hái nhiều bông thật đẹp
Lòng thành dâng Phật ngự trên cao
21/08/2000 Viên Huệ
Bông Sen
Đầm sâu súng mọc lẫn bên sen
Tiêu biểu loài hoa vốn chẳng hèn
Nước đọng, ngoi cao không bị ố
Sình lầy, cánh mượt chẳng hề hoen
Bướm ong nào dám quây quần nhiễu
Hương sắc đã từng nức tiếng khen
Cao khiết giữa đời đầy uế trược
Trong bùn nào nhiễm chất bùn đen !
Viên Huệ
Học tu Diệu Pháp Liên Hoa Kinh
Học tu nhiều kiếp đã vun bồi
Gương huệ hằng luôn tự chiếu soi
Diệu Pháp vô ngôn hàm bí yếu
Liên Hoa thiệt tướng đẹp tinh khôi
Ma Ni bửu ngọc đâu cần chuốt
Anh Lạc chân châu chẳng phải giồi
Phật tánh người người đều sẵn có
Vì chưa tỉnh ngộ mới luân hồi.
Luân hồi sáu nẻo thảm thương thay
Thấy tánh quày đầu tỏ bản lai
Một niệm tiến tu cầu giải thoát
Bốn tâm trải rộng độ trần ai
Sông trong biển lặng đồng an lạc
Bão táp mưa sa khắp cảm hoài
Mở gút, căn trần thôi chẳng nhiễm
Bồ đề gốc Đạo nguyện vun bồi.
Vun bồi cội phước nghiệp trần vơi
Ánh Đạo từ đây được sáng soi
Một phút vô thường buông xả hết
Trăm năm mộng ảo phủi tay rồi !
Đầu xuân hoa nở là như vậy
Cuối hạ sen tàn phải thế thôi
Vạn vật biến suy chung định luật
Ấy là Chơn Lý tự muôn đời !
Viên Huệ
Về với Đạo Từ Bi
Gẫm thân ngũ ấm có ra gì
Sắc có rồi không, không có chi ?
Bịnh chẳng buông tha trang nữ tú
Già đâu vị nể đấng tu mi
Còn hơi thở đó là sanh mạng
Dứt nhịp tim rồi ấy tử thi
Định luật vô thường chung tất cả
Hãy mau về với Đạo Từ Bi.
Hãy mau về với Đạo Từ Bi
Kiếp nạn xin người hãy xét suy
Tu dưỡng giữ gìn thân, khẩu, ý
Hành trì dứt đoạn tham, sân, si
Đường vui tự tại hằng tinh tấn
Biển khổ trầm luân sớm thoát ly
Vượt bến sông mê về bến Giác
Đôi bờ sanh tử há lo chi !
Lo chi sanh tử lắm nhiêu khê
Chốn cũ Chơn nguyên sớm trở về
Tự tại mười phương trong Pháp giới
Tịch nhiên một cội gốc Bồ Đề
Hồi chuông Tịnh cảnh tâm khai ngộ
Tiếng sáo Thiền ca thức tỉnh mê
Buông bỏ nhẹ nhàng thân ngũ ấm
Thường Quang an ổn bước đường quê.
Viên Huệ
Đời Người
Lá vàng theo gió thu bay
Tuổi xanh theo với tháng ngày ra đi...
Mỗi ngày hăm bốn tiếng
Kim đồng hồ di chuyển
Tíc tắc nhịp thời gian
Tuổi xuân dần tan biến
Đố ai ngăn được thời gian lại
Cho buổi ban mai khỏi xế chiều
Tuổi thơ còn mãi ngày tươi sáng
Mái tóc đừng phai bạc muối tiêu,
Thương tiếc làm sao thuở tuổi xanh
Ngày vui trong sáng quá mong manh
Như giọt sương mai trong nắng sớm
Đẹp lắm mà tan cũng quá nhanh !
Ngày tháng thoi đưa ngắt tuổi đời
Đông tàn, xuân thắm, hạ thu phai
Nắng lên đứng bóng, chiều tà đấy
Hoa nở ban mai, xế úa rồi
Bài học vô thường luôn phải học
Trò chơi huyễn hóa cứ mà chơi
Thiên nhiên như thị, như như thị
Thấu rõ lý mầu dạ thảnh thơi.
Thắm thoát nhìn ra đã bạc đầu
Xuân xanh chẳng thể kéo dài lâu
Hỡi ai say giấc hoàng lương mộng
Hãy dậy xem kìa cuộc bể dâu !
Chiêu Anh
Tỉnh Mộng
Mùi tục lụy trải bao cay đắng
Chợt tỉnh rồi, lẵng lặng suy tư
Kiếp người mấy chục năm dư
Trăm năm mộng ảo, vinh hư còn gì ?
Còn chăng nhỉ? Xanh rì nấm mộ
Giữa đồng không nắng đổ mưa chan
Vùi chôn một tấm thân tàn
Nào ai tri kỷ, đá vàng là ai ?
Bến mê tân, lạc loài xa tít
Tham sân si mờ mịt ngã nhân
Thiệt hơn bỉ thử lần khân
Thất tình, lục dục riêng thân đọa đày !
Thương tiếc nhỉ? Một bầy con cháu
Chít khăn tang nhốn nháo dăm ngày
Âm dương đôi ngã an bày
Đường trần tiếp diễn phôi phai tình đời !
Trò lẩn quẩn ai ơi ! Tỉnh mộng
Dứt lòng trần, mở rộng tình thương
Nhạt mùi tục lụy vấn vương
Say mùi đạo lý, Tây phương tìm về.
Về cõi đạo tư bề vắng lặng
Sắc sắc không tâm đặng an nhàn
Vô vi là cõi Niết Bàn
Chuyển thân ngoại tục, phản hoàn chơn thân.
Chiêu Anh
Xuân với Đạo Pháp
Xuân đã đến hoa mừng đua sắc thắm
Tiếng chim ca hoà gió thoảng hương ngàn
Men vị nồng ấm áp cả không gian
Lòng phơi phới niềm vui xuân diễm tuyệt.
Xuân Đạo Pháp, nhiệm mầu Xuân Bất Diệt
Ở trong ta cả thế giới ba ngàn
Chẳng thời gian cũng chẳng luận không gian
Vốn tồn tại hằng tùy duyên bất biến.
Bởi phân biệt thấy tiết trời xoay chuyển
Nhẫm bốn mùa rồi xao xuyến bâng khuâng
Rồi phát sanh sầu khổ, tiếc, thương, mừng
Rồi lo sợ cảnh xuân tàn hoa rụng... !
“Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận
Đình tiền tạc dạ nhất chi mai”
Mầm sanh diệt sẵn từ trong tạng thức
Chịu khổ đau chìm nổi kiếp trầm luân
Mãi đắm say chạy đuổi với khách trần
Luống quên mất “Bản lai chơn diện mục”
Thể trong sáng không nhiễm ô thế tục
Là Chơn tâm hằng có ở trong ta
Diệt Vô minh hiển lộ tánh Di Đà
Là Giác ngộ Vô Sanh, là Giải thoát !
Xuân đến với muôn loài, Xuân An Lạc
Hằng thong dong tự tại giữa trần gian
Không khổ sầu lo sợ cảnh xuân tàn
Nguyện tự giác, giác tha tròn Đạo Pháp !
Uyển Nhã
Lời khuyên bạn
Tỉnh giấc mơ tiên tỉnh mộng vàng
Gẫm thân huyễn hóa có chi màng
Tu cần giải thoát xin khuyên bạn
Hãy quyết một đường tới Lạc Bang
Chốn Lạc Bang cát vàng trải rộng
Đất lưu ly rợp bóng ngàn xanh
Sen hồng, đáy nước long lanh
Pháp mầu chim hót, tiếng oanh dịu dàng...
Ngày trở lại
Ngày trở lại đường vui hớn hở
Hướng về Tây rực rỡ hào quang
Ba ngàn thế giới thênh thang
Quê hương là chốn Lạc Bang ta về.
Gặp đông đủ đề huề bạn lữ
Hàng Chư Thiên, Tiên nữ cõi trời
Mừng câu tương hội đón mời
Nhạc vui trổi khúc, khắp trời nở hoa...
Hương trầm tỏa Liên tòa bát ngát
Ao Liên trì dịu mát màu sen
Nhạc hòa lộng gió tiếng chim
Chư Tôn Bồ tát ngợi khen tấc thành.
Cõi trần thế tu hành viên mãn
Ngày trở về trực vãng Tây Phương
Mạn Đà La nở trải đường
Cha lành Vô Lượng vui mừng đón con !
Bài Kệ
“Nhạn quá trường không
Ảnh trầm hàn thủy
Nhạn vô lưu tích chi ý
Thủy vô lưu ảnh chi tâm”
Cánh nhạn tung bay liệng giữa trời
Nước trong lạnh lẽo bóng chìm trôi
Nhạn không có ý cần lưu dấu
Nước chẳng lòng nào giữ bóng rơi...
Nhạn bay liệng giữa hư không
Lạnh lùng đáy nước xanh trong bóng chìm
Nhạn không có ý lưu hình
Nước không giữ bóng, im lìm chảy xuôi...
Thơ Viên Huệ dịch
Ta hẹn
Ta hẹn sẽ cùng đặng gặp nhau
Dẫu trong tam giới ở nơi nào
Thể đồng thanh khí còn tao ngộ
Hằng một tánh linh ắt cảm giao
Giả tạm cõi đời nơi uế trược
Chơn thường mối Đạo chốn thanh cao
Chuyên tâm nhứt niệm về quê cũ
Ta hẹn sẽ cùng đặng gặp nhau !
Uyển Nhã Phương Am, 16/07/2000
Trọng Hạ Canh Thìn
Viên Huệ
Tịnh Tu
Tịnh tu thân được thảnh thơi
Xả ly tất cả duyên đời rối ren !
An vui ở chốn am thiền
Khêu đèn Bát Nhã, kết duyên Bồ Đề !
Viên Huệ
Sa Môn
Gươm trí huệ đoạn lìa nhơn ngã
Xả chấp nê thong thả đường tu
Sa Môn đúng bậc Trượng Phu
Bốn phương tự tại ngao du độ đời.
Hoằng Đạo cả nơi nơi tỉnh giấc
Đức Từ Bi giải thoát muôn loài
Chúng sanh chấm dứt duyên đời
Ta Bà sen nở thảnh thơi cõi Thiền...
Song Huệ
Tịnh Độ trong ta
Tịnh Độ trong ta chẳng phải ngoài
Cảnh trần cõi Phật vốn không hai
Sống vui phơi phới cùng trăng nước
Biết đủ thung dung với tháng ngày
Xuân dạo non Tiên miền Nhược Thủy
Hạ về an ẩn chốn Như Lai
Đói ăn, khát uống đâu phiền toái
Tự tại trên đời hạnh phúc thay !
Uyển Nhã
Là Thi Nhân
Kiếp xưa ở chốn Thiên Đình
Lỡ tay đánh vỡ chén quỳnh mới hay
Ngọc Hoàng bắt phải lưu đày
Cho làm thi sĩ học đòi văn chương !
Kiếp tầm trả nợ vấn vương
Nhả tơ dệt khúc “đoạn trường hồi văn”
Xuống cõi trần, chơi văn giỡn chữ
Làm thi nhân chí giữ thanh cao
Tư phong tự thuở làu làu
Há say mùi tục, lụy vào thế nhân ?
Yêu nếp sống thanh bần tự tại
Chẳng vướng chân vào bẫy vinh hoa
Lời thơ trong sáng ngọc ngà
Tình cao ý đẹp vị tha yêu đời.
Một bài văn sáng ngời ý thức
Một bài ca thúc giục muôn lòng
Trổi lên khúc nhạc hòa đồng
Hồi sinh nhân loại cõi Hồng thắm tươi !
Thơ hòa nhạc khúc vui muôn điệu
Làm ấm nồng triệu triệu con tim
Xóa tan bao mối tỵ hiềm
Nối vòng tay lại vững niềm tin yêu.
Sống đoàn kết hoa thêu gấm dệt
Đẹp tình người, xóa hết bất công
Cõi trần an lạc thong dong
Vườn hoa Nhân Ái rực hồng ánh xuân !
Một mai mãn kiếp thi nhân
Sẽ không trở lại Thiên Cung não phiền
Nguyện tu Lục Độ làm duyên
Xe trâu dong ruổi khắp miền độ sanh....
Chiêu Anh
1996
Nào có lo chi ...
Nào có lo chi cái tuổi già
Sớm chăm niệm Phật, niệm Di Đà
Vốn không lưu luyến tình con cháu
Cũng chẳng đa mang chuyện cửa nhà
Lướt sóng giong thuyền qua biển khổ
Vung gươm vào trận thắng quần ma *
Cánh buồm giải thoát xuôi theo gió
Thẳng hướng về Tây vượt ái hà !
Uyển Nhã Phương Am
30/08/2002
Viên Huệ
Cuộc xoay vần
Ai hay dâu biển cuộc xoay vần
Sanh tử luân hồi chớ dửng dưng
Hoạn lộ cầu danh người dấn bước
Tình trường si ái kẻ sa chân
Thăng trầm thương khách cô đơn mộng
Huyễn hóa lo chung cộng nghiệp trần
Nhơn quả kìa như hình với bóng
Vô thường kiếp sống tựa phù vân !
Uyển Nhã Phương Am
Tháng 10/2002
Viên Huệ
Đáng ghét
Cơ thể này, thật đáng ghét thay !
Đúng là “vô chủ” yếu đau hoài
Hôm nao vừa thấy tươi cười đó
Bữa nọ kêu rên nhức nhối đây.
Bởi chỉ gá nương mau hoại diệt
Vì không đúng thật, chóng tàn phai
Sanh, già, bịnh, chết người đều biết
Giả hợp, ta đâu có thích mầy !
Viên Huệ
Làm kiếp con người
Sanh ra phải sống dưới gầm trời
Làm kiếp con người để phải coi
Tứ khổ vô thường không thể tránh
Tam tai bất trắc khó yên đời
Lánh nơi hội náo lo tu tỉnh
Tìm chốn am thiền được thảnh thơi
Chi thiết công danh trò giả dối
Ngoài vòng thế tục chẳng lôi thôi !
Bakewell, 05/03/2005
Viên Huệ
Bốn khổ
I - Sanh
Từ thuở lọt lòng cất tiếng oa
Chiếc thân trần trụi với xương da
Nâng niu bú mớm sâu tình mẹ
Bồng bế dỗ dành nặng nghĩa cha
Cơm áo trưởng thành mang nợ nước
Ngành nghề đỗ đạt cảm ơn nhà
Biết bao công khó ta khôn lớn
Ta có chi là thật của ta !
Viên Huệ
- II. Già
Nào có tha ai cái tuổi già
Răng long, tóc bạc, lợt màu da
Rã rời gối mỏi, đôi chân yếu
Điếc lẫn, thân suy, cặp mắt lòa
Tuổi thọ trăm năm chừng ngắn ngủi
Hơi tàn đôi phút chạnh lìa xa
Vô thường định luật là như vậy,
Xin chớ đau lòng, chớ thiết tha !
Viên Huệ
- III. Bịnh
Trái gió, trở trời phải ốm đau
Người thì vàng võ, kẻ xanh xao
Nhức đầu, sưng khớp, thần kinh tọa
Hen suyễn, viêm xoang, huyết áp cao
Tạng phủ, tứ chi đều rệu rã
Cơ cân, bát mạch thảy mòn hao
Ung thư, thủy thủng nhiều căn chứng...
Tứ khổ, đây là ! Biết nói sao ? !
Viên Huệ
- IV. Chết
Một phút xuôi tay, nhắm mắt rồi !
Như sương, như gió thoảng làn hơi...
Dở hay tội phước, NHƠN gây tạo
Lành dữ oan gia, QUẢ đáp bồi.
Trắng nợ thế gian, thân giả hợp
Sạch duyên trần lụy, phận đơn côi
Ra đi chiếc bóng tùy theo nghiệp
Sanh tử luân hồi mãi chẳng thôi ! ...
Uyển Nhã Phương Am
01/09/2002
Viên Huệ