- 1. Làm quan thương dân, công đức rất lớn
- 2. Ngược đãi công dịch, ác báo nhãn tiền
- 3. Thông cảm, tha thứ ắt được phước báo
- 4. Trả lại trâm vàng, cứu được hai người
- 5. Hại người hóa ra hại mình
- 6. Làm thiện thì con cháu được hưởng
- 7. Chiếm gia sản của người, chết không được yên
- 8. Người nhẫn nhục sẽ được trường thọ
- 9. Bán ruộng cứu người được làm quan thượng thư
- 10. Làm thiện tham danh, diêm vương không tha
- 11. Mặt thiện tâm ác chết không được yên
- 12. Tâm nhiều vọng tưởng thì sẽ phát bệnh
- 13. Hãm hại người tốt quỷ thần không tha
- 14. Làm nhiều việc thiện con cháu được giàu có
- 15. Có lòng cứu vật sẽ được phước báo
- 16. Giết vật tàn nhẫn hại đến con cháu
- 17. Tuyệt đường con cháu do chiếm mộ người
- 18. Bố thí tích đức con cháu được giàu sang
- 19. Tâm địa hẹp hòi không được phước báo
- 20. Giúp người nghèo khó sẽ có điềm lành
- 21. Cứu một con chim hưởng phước ba đời
- 22. Vị quan thường làm mười điều thiện
- 23. Chế giễu người hiền phải chịu quả báo
- 24. Huynh đệ tình thâm xả mạng cứu giúp
- 25. Bất kính với anh bị trừng phạt
- 26. Oán thù nên giải không nên kết
- 27. Phá kinh hoại tượng ắt bị quả báo
- 28. Thấy chết không cứu, diêm vương chẳng tha
- 29. Làm ác gặp ác
- 30. Cứu người nguy cấp công đức rất lớn
- 31. Hiếu dưỡng mẹ bạn là một nghĩa cử cao thượng
NHÂN QUẢ BÁO ỨNG
Tác giả:Văn Xương Đế Quân -Quảng Tráng lược dịch
Nhưng đã nhiều năm hai người không liên lạc được với nhau. Vào một buổi chiều thu. Đỗ Hoàn đang ngồi đọc sách trong khi bên ngoài mưa gió không ngớt, bỗng nghe có tiếng gõ cửa. Anh ta ra mở cửa thì thấy một bà lão toàn thân ướt sũng, khi nhìn kỹ lại anh ta mới nhận ra liền hỏi: “Bà chẳng phải là mẹ của Thường Doãn Cung đây sao?”
Bà lão trả lời: “Thằng Doãn Cung con của lão đã chết rồi nên bây giờ lão không còn nơi để nương tựa, chỉ còn biết đến đây mong nhờ vào cậu.”
Đỗ Hoàn thấy vậy ân cần mời bà ở lại, đối đãi chăm sóc như người mẹ ruột. Vì sống một mình lại không còn cha mẹ nên Đỗ Hoàn xin được nhận bà cụ làm mẹ nuôi. Khi bà cụ bị bệnh, anh ta phụng dưỡng cơm cháo thuốc thang rất chu đáo. Đến khi bà cụ qua đời, anh ta cũng chịu tang như mẹ ruột của mình vậy. Bởi thế mọi người đều khen ngợi anh ta là người trọng nghĩa.
Vậy kính khuyên mọi người nên noi gương theo lòng tốt của Đỗ Hoàn để sống cho phải đạo làm người và nên biết rằng: Hoạ phước đều do lòng người sanh ra, nên cũng do lòng người mà diệt đi. Bởi thế, chúng ta không nên làm các việc ác mà nên làm những việc thiện thì cuộc sống của mình sẽ tránh được những hoạ hoạn.
Tác giả:Văn Xương Đế Quân -Quảng Tráng lược dịch
31. HIẾU DƯỠNG MẸ BẠN LÀ MỘT NGHĨA CỬ CAO THƯỢNG
Sử Đỗ Hoàn là một thư sinh ở huyện Trường Sa thuộc tỉnh Hồ Nam. Anh ta có một người bạn đang làm quan huyện ở Giang Tây, Cửu Giang tên là Thường Doãn Cung.Nhưng đã nhiều năm hai người không liên lạc được với nhau. Vào một buổi chiều thu. Đỗ Hoàn đang ngồi đọc sách trong khi bên ngoài mưa gió không ngớt, bỗng nghe có tiếng gõ cửa. Anh ta ra mở cửa thì thấy một bà lão toàn thân ướt sũng, khi nhìn kỹ lại anh ta mới nhận ra liền hỏi: “Bà chẳng phải là mẹ của Thường Doãn Cung đây sao?”
Bà lão trả lời: “Thằng Doãn Cung con của lão đã chết rồi nên bây giờ lão không còn nơi để nương tựa, chỉ còn biết đến đây mong nhờ vào cậu.”
Đỗ Hoàn thấy vậy ân cần mời bà ở lại, đối đãi chăm sóc như người mẹ ruột. Vì sống một mình lại không còn cha mẹ nên Đỗ Hoàn xin được nhận bà cụ làm mẹ nuôi. Khi bà cụ bị bệnh, anh ta phụng dưỡng cơm cháo thuốc thang rất chu đáo. Đến khi bà cụ qua đời, anh ta cũng chịu tang như mẹ ruột của mình vậy. Bởi thế mọi người đều khen ngợi anh ta là người trọng nghĩa.
Vậy kính khuyên mọi người nên noi gương theo lòng tốt của Đỗ Hoàn để sống cho phải đạo làm người và nên biết rằng: Hoạ phước đều do lòng người sanh ra, nên cũng do lòng người mà diệt đi. Bởi thế, chúng ta không nên làm các việc ác mà nên làm những việc thiện thì cuộc sống của mình sẽ tránh được những hoạ hoạn.
Gửi ý kiến của bạn