Nhanh, Chậm...(Thơ của TK Thích Đồng Bổn, bút danh Quê Chiều, Chiêu Đề, Thôi Kệ, Tát Bà Ha, Ta Bà Hát)

07/02/202309:33(Xem: 11809)
Nhanh, Chậm...(Thơ của TK Thích Đồng Bổn, bút danh Quê Chiều, Chiêu Đề, Thôi Kệ, Tát Bà Ha, Ta Bà Hát)

canh dep-38



NHANH


Nhanh nhanh một chút bạn tôi ơi !
Làm cho xong việc, nghiệp tới rồi !
Mình ngắn hơn đời nên phải vội
Chần chờ không kịp chuyến đò xuôi.

Nhanh tay bắt lấy những cơ may
Đâu phải khi nào cũng thế này
Duyên đến cửa thiền nên nắm bắt
Duyên qua nẻo đạo kẻo trắng tay.

Nhanh chân tránh va chạm thế trần
Đi trước thời gian để yên thân
Đừng đợi đừng chờ cho sung rụng
Đi trước để thành bậc thánh nhân.

Nhanh mắt để không gần tai nạn
Tinh tế hơn nhau ở giác quan
Gian ngay thể hiện từ tai mắt
Phân biệt rõ ràng khỏi trái ngang.

Nhanh trí lợi căn đối đáp hay
Không ai vấn nạn được mới tài
Phản biện cuộc đời bằng lý lẽ
Nhưng đừng ngụy biện mất tánh ngay.

Nhanh chậm thắng thua mấy cuộc chơi
Đâu bằng sống chậm giữa cuộc đời
Đừng níu thời gian bằng quá khứ
Hãy để ngày qua thong thả trôi.

Ngồi thiền kẻ muốn xả thật nhanh
Người vào được định muốn cầm canh
Thời gian cứ thế vô tư thật
Chậm nhanh từ tâm nghĩ niệm thành.
Quê Chiều 30/01/23

***
CHẬM

Chầm chậm đi quanh dạo hồ sen
Thư thái tâm tình chẳng đua chen
Mặc ai hối hả đời cơm áo
Chờ đợi hoàng hôn phủ bóng đen.

Chậm bước nhường nhau chốn náu nương
Chia sẻ vui buồn lẫn yêu thương
Chậm lại đối lòng mình tự hỏi
Sau mỗi yêu thương có chán chường ?

Chậm chân lui gót khỏi giang hồ
Hơn thua giành giật mãi đuổi xô
Gác kiếm rửa tay vui cửa Phật
Để không nặng nghiệp đọa tam đồ.

Chậm nữa cõi lòng khỏi vọng tâm
Nghĩ suy chín chắn mới nên làm
Một bước sa chân không hối kịp
Lầm lỡ một đời vướng khổ tham.

Chậm nghĩ suy trí óc thành đần
Tìm tòi để hiểu biết vọng chân
Cuộc sống có bao giờ phẳng lặng
Đừng nên chậm nữa họa đến thân.

Chậm lại nguồn cơn lửa nóng sân
Sẽ thiêu đốt hết mọi phúc phần
Bao năm gầy dựng tan phút chốc
Hối tiếc lỡ làng khổ chung thân.

Chậm rãi thở ra định tâm duyên
Khoan thai kẻo phướn động nhà thiền
Điều thân, tâm, cảnh, vô sở trụ
Lắng lòng an trú cõi trời riêng.

Quê Chiều 01/02/23

***

GIỚI HẠN

Giới hạn con người đi đến đâu ?
Thử xem đo đếm được bao sâu
Có gì vượt khỏi ngoài thiện, ác
Tột cùng tánh tội vẫn mưu cầu.

Làm sao hiểu gốc cội khổ đau ?
Bến bờ hạnh phúc lạc nơi đâu
Còn thở còn thì tìm chân lý
Cho dù níu giữ chẳng bao lâu.

Thế nào là thấu tột giác, mê ?
Ranh giới ở đâu giữa khen, chê ?
Do nơi gốc rễ còn điên đảo
Biết đến khi nào tỏ lối về.

Vì đâu ai cũng nặng đúng, sai ?
Có gì đứng vững ở tương lai
Sao chẳng bây giờ trong hiện tại
Bận tâm chi với chuyện trái, ngay.

Nơi nào giới hạn của buồn, vui
Khác chăng nước mắt với nụ cười
Nhưng cũng vẫn trên khuôn mặt ấy
Khác nhau tùy chốn với tùy thời.

Những cặp phạm trù nối tiếp nhau
Loài người trăn trở đến chiêm bao
Tư duy mãi mà đâu vỡ được
Chỉ vào thiền định sẽ sáng sâu.

Phật môn không đặt giới hạn nào
Hướng nội bên trong mở lối vào
Tìm kiếm bên ngoài là hữu hạn
Ví như ngồi cửa sổ đếm sao...

Cõi nhân sinh vốn hữu hạn rồi
Nhìn đâu cũng sẽ giới hạn thôi
Bớt nghĩ ngợi chi điều không thể
Nhắm mắt tìm ta trong cái tôi.

Hỡi bạn đường xa, thôi ngại nghi
Chính con người, giới hạn phân ly
Mắt, tai, mũi, lưỡi, thân và ý
Giam hãm trăm năm chẳng hạn kỳ.
Quê Chiều 03/01/23

***



GIÀ ĐAU CHÂN

Già cả chân đau hãy nghỉ ngơi
Để cho lớp trẻ tiếp thay thôi
Cố lắm chẳng xong thêm được mấy
Lão suy là số phận trêu ngươi.

Chân đau nên phải chịu thiệt thòi
Đi đứng đều thua hết mọi người
Đâu thể làm gì nên đại sự
Truyền trao kinh nghiệm lại cho đời.

Già thì mắt kém đứng ngả nghiêng
Đọc chữ không ra thấy quàng xiêng
Tai lãng nên đâu còn nghe rõ
Không hiểu chi nên nhắm mắt thiền.

Già rồi, buông hết nghĩ ngợi chi
Gác bỏ bên ngoài mọi thị phi
Tay lần chuỗi hạt siêng niệm Phật
Chờ ngày thanh thản sớm ra đi.

Già thêm bệnh nữa, khổ xiết bao
Đau xương nhức khớp phải lao đao
Ho hen, cao máu và tim mạch
Đường huyết không ăn cứ lên cao...

Già gọi cháu con chúng bỏ lơ
Bạn bè vắng bóng ngự bàn thờ
Còn mình cô độc thêm nghĩ tủi
Phật chưa đến rước dẫu gọi mời.

Chọn chỗ an bài ảnh tượng hình
Để xem vừa ý khỏi bất bình
Hương hoa trà quả rồi tưởng tượng
Mai kia mốt nọ cúng cơm mình...

Người thì chống gậy, kẻ lưng đau
Nhắc chuyện xưa nói trước quên sau Ai ghé đến thăm liền ca cẩm
Kiến thức giờ bay tận nơi nao.

Vào chùa thích kể chuyện xa xưa
Biết đâu nhờ Phật lắm người ưa
Tâm sự cuộc đời dài năm tháng
Gật gù Sư hỏi: bớt đau chưa !
Quê Chiều 04/02/23
***


TẦM NHÌN

Tầm nhìn là hiểu rộng biết nhiều
Nghĩ cho tường tận hết mọi điều
Nhìn thấy đâu chỉ bằng đôi mắt
Nhận diện xong, chẳng vội bước liều.

Tầm nhìn là cái thấy thật xa
Tận đến ngày mai chuyện sơn hà
Tri thức sao đo bằng nhẫn nại
Kiên trì mới thấu suốt người, ta.

Tầm nhìn để dự hướng tương lai
Đo lường chuyện sắp đến ngày mai
Nói năng, động tỉnh, đều hồi cố
Nguyên nhân, hậu quả, tính nào sai.

Tầm nhìn để tiến bước đường dài
Chớ thấy lợi gần, bỏ mặc ai
Tiểu nhân vì lợi quên chí lớn
Quân tử nặng tình nghĩa trên vai.

Tầm nhìn đọng lại ở nhân tài
Và người đã thấm khổ trần ai
Nên quyết bỏ buông tìm lý tưởng
Cứu thân ra khỏi nghiệp đúng sai.

Chỉ nhìn trước mắt, tự cứu mình
Xa hơn, rộng độ khắp nhân sinh
Hành Bồ tát đạo là đại nguyện
Giác ngộ rồi tuệ giác vô thinh.

Mấy ai có thể được tầm nhìn
Như Bồ tát hiệu Thường Bất Khinh
Thấy rõ chúng sinh đều thành Phật
Lạy người vì thấy trước tánh linh.

Làm sao vói tới được tầm nhìn
Để thoát u đồ, khỏi vô minh
Rời vòng ma chướng đầy phiền não
Không còn lẩn quẩn chốn phù sinh.

Người tu trí tuệ phải cao siêu
Tầm nhìn thoáng rộng đủ ba chiều
Mới chẳng mê lầm rơi vọng hoặc
Tự tại nào tính đếm bao nhiêu.
Quê Chiều 05/02/23
***


KỶ NIỆM

Ngày này, sáu mươi bảy năm xưa
Một sinh linh chủng tử Phật thừa
Chào đón thế gian nhiều bất hạnh
Góp thêm tiếng khóc cũng đâu thừa.

Ngày này, năm mười chín tuổi xuân
Xa nhà dõng mãnh cất bước chân
Vào thiền môn bỏ quên tuổi trẻ
Tĩnh lặng mình, mong ngộ bản thân.

Ngày này, nhìn lại quãng đường qua
Xiết bao cảm xúc ngập trong ta
Mau quá thời gian trôi nhanh chóng
Đã bạc đầu chưa nhận lối ra.

Ngày này, mấy năm trước buồn hiu
Dịch bệnh gây thương tổn quá nhiều
Người đi kẻ ở sầu hoảng hốt
Kỷ niệm nhói tim đậm sớm chiều.

Ngày này, nhung nhớ của thuở nào
Người thăm, mắt nói với môi chào
Sinh nhật biết sống thêm một tuổi
Mừng trao lời chúc tợ mai đào.

Ngày này, thiên hạ đón Nguyên tiêu
Rằm tháng giêng xong sẽ hạ Nêu
Rồi phải lao theo bao bận rộn
Quên dần mùa tết, tiếc bao nhiêu.

Thiên quan giáng phúc ở ngày này
Cầu cho may mắn suốt năm dài
Miếu, phủ, đền, chùa, đông nghịch khách
Nhưng sao ai cũng khấn lộc tài ?

Ngày này, chùa cảnh mịt khói hương
Hành khất, bán buôn, khắp ngõ đường
Thuận lợi thì mỗi xuân đều thế
Đời hanh thông, đạo mới xiển dương

Ngày này, chuông trống mõ liên hồi
Tụng kinh, dâng sớ, đứng với ngồi
Phật thánh hạ phàm nghe suốt thấu
Độ hữu duyên, Bi nguyện giúp đời.

Quê Chiều 06/02/23
***


NGHĨA

Nghĩa, là cảm nhận những điều hay
Nghĩa, ví cuộc đời có trả vay
Đáp lễ lẫn nhau cho phải phép
Thể hiện tấm lòng quảng đại thay !

Nghĩa nhân, cần thiết giữa cuộc đời
Không nhân không nghĩa, chớ thèm chơi
Tài thiếu nghĩa nhân, thêm nguy hiểm
Hữu tâm bất nghĩa, chẳng đón mời.

Nghĩa tình, ấm áp ngập muôn nơi
Xan xẻ chở che những phận đời
Ai cũng rất cần tình nghĩa ấy
Chủng loại nào cũng có tình người.

Nghĩa trọng, thâm ân của tổ thày
Nghĩa nặng mẹ cha quá cao dày
Thường giữ nơi lòng luôn ghi nhớ
Nghĩa cử này, đáp mãi không đầy.

Đừng nên bội nghĩa khiến chê cười
Cũng không bạc nghĩa trắng như vôi
Sống đời trả nghĩa là quan trọng
Chớ cho vô nghĩa uổng kiếp người.

Đại nghĩa, xả thân hiến non sông
Vì nghĩa, quên mình với cộng đồng
Hiệp nghĩa, dang tay ra giúp đỡ
Trượng nghĩa, cứu người đâu kể công.

Nghĩa ân Tam bảo chở che mình
Chính nghĩa, nơi tâm phải phân minh
Phi nghĩa, thì đừng nên theo đuổi
Có nghĩa có tình, rất hoan nghênh.

Nghĩa lý văn chương giỏi thế trần
Thao thao như pháo nổ kêu lân
Việc nghĩa không làm, đừng nói lý
Chớ nên mê muội quá thân gần.

Huyền nghĩa kinh văn chẳng nghĩ bàn
Ngữ nghĩa vượt ngoài cõi thế gian
Có tu, mới hiểu đường giác ngộ
Không tu, hiểu chỉ một tấc gang !

Quê Chiều 07/02/23
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
12/11/2025(Xem: 210)
Đời người là một cuộc hành trình dài, nhưng lại ngắn ngủi đến không ngờ. Ta khởi đi từ đâu và đích đến là đâu? Câu hỏi ấy không cần ở đâu xa, mà cần sự hồi quang (quay lại nhìn) vào chính tâm mình. Giữa biển đời mênh mông vô tận, con người mãi ngược xuôi tìm cầu tham ái. Có kẻ rong ruổi ngoài trần thế, tìm kiếm một miền an lạc ở tận đâu xa; có người hướng vào tâm linh, mong thấy Phật trong lời kinh, trong tiếng mõ. Lục Tổ Huệ Năng từng dạy: “Tâm mê tức chúng sinh, tâm ngộ tức Phật.” (心迷即眾生,心悟即佛。)(1) “Người mê đi tìm Phật ở phương xa, người ngộ nhận ra Phật nơi tự tâm.”
08/11/2025(Xem: 320)
Thuở đức Phật ngồi dưới cội bồ đề Đêm gần tàn sáng sao mai xanh biếc Khai mở con đường minh triết phương Đông Sư tử hống chấn động mười ngàn thế giới Giặc ngu tối rùng mình rũ rượi Người vượt thoát tử sinh đến bến bờ tịch tinh Trí tuệ quang minh bừng lên rạng rỡ
06/11/2025(Xem: 878)
Bạn thương mến, hy vọng lá thư này đến từ những người đang tiếp xúc trực tiếp với các bạn ( những người chịu nhiều thiệt hại và mất mát sau thiên tai ) như một làn gió nhẹ thổi thật dịu dàng đến những trái tim từng mất tất cả, bằng một lòng thương cảm sâu xa giúp các bạn nhìn lại sự sống bằng ánh sáng hiền hòa của từ tâm và chánh niệm.
31/10/2025(Xem: 429)
Dao Ca Trăng Nhạc & Lời: Khánh Hoàng Ca sĩ: Hạnh Nguyên Hòa âm: Thái Bảo Lộc pps: Thường Minh
25/10/2025(Xem: 504)
Ngón Tay Chỉ Trăng (tập 01) Trực Chỉ Đề Cương
24/10/2025(Xem: 1030)
a bậc tài danh – Leonardo da Vinci, Baruch Spinoza và Vincent van Gogh – mỗi người là một khía cạnh của hành trình nhân loại tìm đến chân lý. Cả ba đều chứng minh rằng: trí mà không phước thì sáng mà mong manh, phước mà thiếu duyên thì nở muộn như hoa trong đêm, còn duyên mà không trí thì chỉ là hư sắc thoảng qua.
24/10/2025(Xem: 931)
Thuần nhiên, nhẹ nhàng như hơi thở là tiếng thơ của Chân Tạng Nghiêm. Một tiếng thơ lấp lánh, long lanh ngời ánh thanh cao, là nguồn thơ trong trẻo, reo ca giọng hát thiên lương trong tận đáy xanh lòng... Lòng yên, tâm lặng như vầng trăng sáng chiếu diệu kỳ. Thi ca đi về trên đôi chân trần, chất phác, nhè nhẹ khẽ chạm vào núi sông, rừng biển, suối thác, mưa nắng, trăng sương, gió mây, cây lá, chim bướm, cỏ hoa trên mặt đất thân yêu. Nhật nguyệt cũng huyền hòa chan chứa giữa ánh sáng ban sơ, diễm tuyệt, bừng lên rực rỡ trong tâm hồn vô ngại của trái Tim Thơ.
22/10/2025(Xem: 1610)
Về thôi, về mặc Cà Sa Về thôi cởi áo Ta Bà phong sương Về thăm lại tiếng chơn thường Thăm vườn lam nhả khói thiêng Cõi Thiền Ô hay, một góc trời yên Một vườn hoa toả hương miền ngàn bay Thoảng trong gió, thoảng chân đài… Gót sen thoát những cơn say bụi trần
21/10/2025(Xem: 650)
Quảng Đức từ quang chiếu cõi thiền, Tăng Ni đạo hạnh sáng tâm nguyên. Phật tử tinh chuyên bền chí nguyện, Nương theo ân đức bậc cao hiền. Ngưỡng mộ đức - tài Thầy Nguyên Tạng Chí nguyện độ sinh khắp mọi miền Lời kinh nhẹ rót như mưa pháp, Từng bước khoan thai ấm cửa thiền
19/10/2025(Xem: 996)
Kể từ ngàn xưa muôn thuở nọ, tuy xa xăm, hun hút tuyệt mù nhưng vẫn còn dư vang, thấp thoáng trong sương mờ vạn cổ, những bóng người đi giữa thiên thu vời vợi. Đó là những Thiền sư, những Thi sỹ, những đạo nhân, mặc khách, hành giả đã xuất hiện trên mặt đất, trần gian này. Họ đến rồi đi, chỉ để lại vài tiếng thơ, tiếng sáo hòa lẫn trong tiếng hét, tiếng gầm rền vang với giọng cười tiêu dao, hào sảng còn dội âm trầm hùng suốt vạn đại rung ngân...