Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. quangduc@quangduc.com* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Viết cho Ba

16/10/202012:24(Xem: 2004)
Viết cho Ba




cha gia

Viết cho Ba

 

Sáng nay là ngày sinh nhật Ba, con nhớ Ba thật nhiều, giờ này con đang được nghỉ ăn trưa, con đi dọc theo con đường bên hông hãng nơi con thường đứng đó để gọi điện thoại thăm Ba, con mời Ba về xơi bánh mì và uống cà phê cùng con.

Trời bây giờ đã vào thu, gió lành lạnh, con đường thật yên tĩnh  thẳng tắp, màu xanh mùa hè của lá đã chuyển vàng, đỏ.

Tuổi học trò lại quay về trong con, ngày đó con học lớp đệ tam, con giữ sổ đầu bài, ngồi bàn đầu nên các Thầy thường hay lấy vở con để xem giảng tới bài nào, Ba gọi một học trò nam lên trả bài, cậu đó không thuộc Ba cho ngay con 02 /20 to tướng vào vở con với lời phê "không thuộc bài", lúc Ba trả lại tập, con mở ra mới thấy, ngập ngừng con thưa: "thưa Thầy, đây là tập của con", Ba cười khà khà và kêu con lên bảng trả bài, con thuộc, Ba cho con 18 điểm, Ba thương con lắm thường khen con ngoan nhất lớp và có mái tóc đẹp, mỗi lần tới giờ Ba dạy là tim con hồi hộp cộng thêm vui mừng, câu thành ngữ Ba dạy cho đám học trò để dễ nhớ khi xài với động từ être, đã 47 năm rồi tới giờ con vẫn nhớ

"ra vào lên xuống khởi hành đi về đến ở ngã thành tử sinh"

Có lần gặp con đi bộ về trên con hẻm Nguyễn Huệ, Ba dừng xe Honda lại nói "con lên xe thầy chở con về nhà", con riu ríu ngồi sau xe Ba, ai dè Ba rồ xe con trượt xuống, lúc phát hiện ra Ba quay lại thấy con đang lui cui ôm cặp, Ba hỏi "té đau không con? Sao con không kêu Thầy?" Con bẽn lẽn "thưa con không đau", rồi Ba chở con về nhà

Khi con lên đại học thì cộng sản vào, trước những cảnh khổ đau của cả xã hội vì chế độ vô nhân của bọn tà quyền cộng sản Ba thường tới nhà thăm con, con cảm động và nhớ những tháng ngày dưới mái trường Văn Lang vô cùng, mãi sau này con mới hay tin ông hiệu trưởng Ngô Duy Cầu đã quyên sinh sau ngày cộng sản cưỡng chiếm miền Nam, Ông đã đi theo các tướng giữ thành, con ngưỡng mộ kính phục vô cùng giờ đây khi viết những dòng chữ này, con thành kính vái lạy hương linh Ông, người đã lập lên mái trường cho thế hệ trước và cùng thời với con hồi đó. Giờ này chắc cũng có người thành công, nghĩ tới mái trường với Thầy Cô và ông Hiệu trưởng, cũng có những kẻ không thành công, nhưng thành nhân như con, luôn nghĩ về Quê Hương  về mái trường xưa nơi các thầy cô đã bỏ bao tâm huyết đào tạo trao truyền cho thế hệ sau, ân thầy cô con không bao giờ quên được.

Cuối năm 1983 con rời xa Quê Hương để qua bên này, trời mùa đông tuyết phủ tới gần tới đầu gối Má và anh còn ra đón con ở phi trường , Má khoác lên người con cái Mantel dầy nói : "ở ngoài trời lạnh lắm đó con, ba đau nằm nhà thương", lúc đó con xúc động vô cùng, ở xứ người trời lạnh, nhưng trong con ấm áp tình Gia đình thứ hai của con, đã sưởi ấm chút nhiều trong con cho sự nhớ nhà, nhớ Quê Hương, nhớ mái chùa Quan Âm nơi cố HT Quảng Đức trụ trì để nghe thầy Thích Thông Bửu giảng kinh Pháp Hoa vào mỗi chiều chủ nhật, nhớ tu viện Huệ Quang, hình ảnh hiền từ của HT Huệ Hưng, con ngồi tập thở theo lời HT dạy: thở vào, thở ra, như hơi thở đầu đời cho con sự sống thiền vị, tĩnh lặng, hiền hòa làm sao, nhớ Linh Quang Tịnh Xá, nhờ Gìa Lam, nhớ tịnh thất Ngọc Hương mỗi lễ lớn chúng con cúng dường trai tăng, chùa Dược Sư, chùa Pháp Hoa, với tiếng chuông vang vọng.

Con tới thăm Ba ngày hôm sau tại nhà thương Offenbach, Ba nằm trên giường bệnh, tươi cười nhìn con rồi nói : "con để đầu trên ngực ba" rồi Ba vuốt tóc con " học trò ba giờ con còn là con Ba",  con khóc. Những ngày con học tiếng xứ người Ba kèm con văn phạm, Ba pha cà phê cho con, cười Ba nói : " ba thay bố con đây", lúc đó con xúc động dường nào! tuổi học trò và lớp học bên cạnh thầy cô và bè bạn lại về trong con, nguyên vẹn. Một năm sau con đi làm vì không muốn chồng thêm gánh nặng cho xã hội đã cưu mang cho nhũng người Việt Nam lưu đày, vì nghĩ tới quê nhà, ba mẹ và các anh chị con đang chờ đợi, con đã xin vào hãng làm với tư cách công nhân.

Vất vả nơi xứ người, hai cháu đã sanh ra đời, còn nhớ năm nào đó Giáng Sinh con đến muộn vì phải đi làm, cả nhà đông đủ nhưng thiếu Ba, Ba nằm trong phòng, con vào thăm và đo áp huyết cho Ba, một lần nữa Ba lại nói con áp đầu lên ngực Ba, lại vuốt tóc con Ba ngập ngừng nói " Ba thương con lắm, những tưởng mang con qua đây cho con được sung sướng ai ngờ con vất vả quá!" Con nghe nghèn nghẹn và cảm nhận được tình thầy trò thuở nào đối với đứa học trò nhỏ mà Ba luôn phê trong học bạ con "chăm, ngoan". Nhiều lắm Ba ơi bao kỷ niệm mà con không viết ra đây.

Lần lần Ba già, sức yếu, trước tuần Ba ra đi con tới thăm Ba,  nấu bún măng giò heo Ba ăn hết một tô, lòng con vui mừng vì cả tháng trời qua Ba bỏ ăn gầy xọp, Ba muốn một trái ớt, con lấy ra Ba cười khà khà " mới nhắc nó mà nó hiện ra rồi!" Nụ cười ánh mắt Ba lúc ấy như trẻ thơ trông thật dễ thương. Đó là bữa cơm cuối cùng con được nấu cho Ba ăn như bữa ăn cuối cùng của Đức Phật.

Một tuần sau, ngày thứ bảy con đi làm trời mưa tuyết chạy ra chợ mua để nấu súp măng của cho Ba dùng nhưng không còn kịp nữa, Ba ra đi bình an trên tay người chăm sóc  cho Ba,  Ba còn mỉm cười nói lời cảm ơn. Phút cuối cùng con không được ở cạnh Ba nhưng nghe chị Chi kể lại Ba nói "xa tất cả rồi", nghe thật bi thương.

 

Cảm niệm Ba, nhớ những gì Ba tâm sự, con viết:

 

Xuân này Ba đâu?

Tết này con chẳng thấy xuân đâu

Hoa cúc vàng mai đã héo sầu

Én lượn trên cành tíu tít hỏi

Bóng hình Ba mãi ở phương nao?

Cửa sổ không còn bóng Ba yêu

Dõi mắt nhìn theo ánh nắng chiều

Nhớ về quê mẹ xa xôi lắm

Tóc bạc đầu từng sợi trắng tiêu

Lặng lẽ Ba ngồi buông tiếng thở

Nhớ về quê nội thuở còn thơ

Nghệ An quê nội xa muôn cách

Ngày đi ba hứa sẽ quay về

Thăm ông bà nội làng quê cũ

Thỏa dạ lòng ba Nội nhớ mong

Ai ngờ vận nước mãi long đong

Ngăn đôi bờ bến chẳng tương phùng

Một lần xa cách thôi không gặp

Nội ngồi tựa cửa ngóng chờ trông

"Quán Âm bồ tát cho ba khỏe

Nước nước nhà nhà dạ xót xa"

Mười ba tháng chạp Ba ra đi

Đau xót lòng con khóc biệt ly

Hồn Ba thanh thản về quê Nội

Thổn thức lòng con dạ ngấm sầu

Hồn Ba nhẹ bước nương theo kinh

Địa Tạng độ người dương hiển linh

Rước Ba về chốn ngày xưa cũ

Nguyện độ muôn loài thương chúng sinh

Cúi đầu đảnh lễ chư Tăng Ni

Cùng bao đại chúng tiễn Ba đi

Chim hót lá rung cành vẫy gọi

Đón Ba về thế giới an lành

Con thấy Ba cười mắt lung linh

Ba về cõi ấy trồng cây Phật

Nguyện độ muôn loài thương chúng sinh

Cúi đầu con tiễn bước Ba đi

 

Ba ơi, Ba sống mãi trong con với tình sư phụ, có những buổi trưa hè oi bức Ba đến kèm con để con thi vào đại học trong căn nhà ọp ẹp của gia đình con .Vì vậy với con, sinh nhật Ba là mỗi lần con chúc thọ miên trường, Ba không bao giờ xa cách..

Làm sao con quên được những ngày trong tuổi xế chiều, khi vào nhà thương thăm Ba, hay những khi cha con tâm sự, ánh mắt thật xa xôi , Ba kể về kỷ niệm thời thơ ấu của Ba nơi vùng quê Nghệ An, có ông nội, bà nội, có cô hàng xóm thân yêu và bạn bè, khi thành tài Ba chỉ muốn xa quê lập nghiệp rồi sẽ trở về phụng dưỡng ông bà Nội, nhưng vận nước chia ly Ba đi mãi không về để thực hiện lời hứa xưa.

Bốn năm rồi Ba trở về quê Nội Nghệ An, Ba tìm thấy gì nơi chôn nhau cắt rốn? Ba thấy thuở xưa bên ông bà nội với hình ảnh thân thương? Cái thời của gần một thế kỷ đã trôi qua, mảnh đất nghèo nhưng đầy tình người , hỏi ai ra đi mà không một lần nhớ về quê cũ?

Sau 46 năm "giải phóng" người miền Nam bị đọa đày lưu lạc, người miền Bắc sống trong lòng cộng sản cũng bỏ cộng sản ra đi như cây cột đèn của miền Nam. Ba chắc xót xa khi thấy cảnh cả làng Nghệ An Hà Tĩnh cũng bỏ làng ra đi tìm mưu sinh, tìm tự do, trong các thùng phi đông lạnh 25 độ vừa qua, 39 xác người đã tới bến bờ tự do bằng những xác ướp đông lạnh trước sự đón rước của những nhà đấu tranh cho nhân quyền bằng những ngọn nến lung linh, ánh mắt xót thương cho dân tộc Việt Nam với những hàng chữ "REFUGEES WILLCOME!" Khiến mọi người xót thương cho dân tộc VN. Có gì đau xót trong con, có phải chăng con xót cho sự thương hại của các quốc gia khác cho dân tộc mình? Con cần một phép màu cho dân mình vùng dậy thoát khỏi ách cộng sản.

Con không cần bất cứ sự thương hại nào cho dân tộc con.  Dòng máu con Hồng cháu Lạc phải được sống dậy để khôi phục lại cho Quê Hương, chế độ bạo tàn nào rồi cũng sụp đổ, con thắp nén hương lòng cầu nguyện cho 39 linh hồn của những người quá cố đi tìm tự do trong cái chết, con thành kính phân ưu với gia đình họ, cái chết của họ đã như những cú đánh thẳng vào mặt bọn cầm quyền cộng sản Việt Nam, họ sanh và lớn lên trong lòng cộng sản nhưng cũng từ đó bỏ ra đi vì thấy rằng không còn đất sống, còn gì đâu khi thức ăn độc, khí độc , phẩm giá con người cũng mất luôn, không được tôn trọng!

Ba ơi Ba có thương cho Việt Nam? Ba có thấy những xứ sở nhân bản họ đang thắp nến cho những linh hồn quá cố? Ba có thấy những người cảnh sát Anh họ cúi đầu ngả nón chào khi chiếc vận tải chở thùng phi 39 xác đông lạnh ngang qua? Những bó hoa đầy  tình người  cùng những ngọn nến được thắp lên để tưởng niệm làm ấm lòng người quá cố, cho thân nhân  có chút niềm an ủi, dù họ không cùng một chủng tộc, một màu da. Trong khi bọn tà quyền cộng sản Việt Nam ăn trên xác đồng bào không một chút tủi nhục, chúng đập nhà, cướp bóc hiếp đáp người dân, miệng vẫn nhởn nhơ ra rả tự hào rao giảng: „nước ta  hạnh phúc ấm no“.

Sau 44 năm dưới chế độ cộng sản  lại diễn ra cảnh vượt biển trên lòng biển cả lại tái diễn, nhưng lần này bằng những thùng phi đông lạnh ướp thịt người cũng không kém phần làm rúng động lương tâm con người cho hai chữ „TỰ DO

Con xin cúi đầu tưởng niệm tới hàng triệu nạn nhân vượt biển cùng những nạn nhân đã bị chết đi thảm thương bởi bàn tay nhuộm đầy máu của bọn cộng sản Việt Nam bán nước, hại dân

Con xin cầu nguyện cho con người Việt Nam sớm cùng nhau đứng lên lật đổ chế độ tham tàn này để không còn thấy cảnh tang thương , đớn đau trên thân xác Mẹ Việt Nam


Con gái của Ba
Diệu Danh
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
23/09/2024(Xem: 1118)
Chuyến đi về Việt Nam lần này có thể nói ngoài sự dự tính của chúng tôi. Mặc dù, tôi cũng có ý muốn đến viếng thăm Hà Nội một lần nữa. Vì năm 2003, tôi có dịp đến trung tâm thành Phố Hà Nội và viếng thăm một vài nơi khác chung quanh Hà thành. Nhưng lần này, là do các Phật tử Bảo Khánh, Hiếu Hoa, Từ Nhẫn và Liên Thu có nhã ý mời chúng tôi về Hà Nội và rồi cùng đoàn đi hành hương Trung Quốc, đặc biệt là chỉ hành hương tham quan trong phạm vi tỉnh Vân Nam thôi. Nói đúng
29/06/2024(Xem: 1918)
Những tháng đầu năm 2021, Út Bình bên Mỹ vẫn thường âm thầm theo dõi Facebook của tôi, thấy biết tôi đang tích cực phụng sự Đạo pháp, theo chư Tăng lên các chùa ở sâu vùng xa để chụp ảnh, viết bài, đưa tin đến các trang Phật giáo trong và ngoài nước, liền nhắn tin tặng tôi chiếc laptop của Út còn cất trong tủ ở nhà từ đường. Ý của em là tiếp sức cho tôi có phương tiện hiện đại hơn để truyền tin tại chỗ, chứ đi dự lễ các chùa trên vùng núi cả buổi, chiều về mới ngồi vào máy tính viết tin bài, chọn ảnh để gửi đi thì chậm quá
22/06/2024(Xem: 1672)
Có nhiều người khi sinh con ra, bên cạnh tên thật hay, thường có một tên khác gọi ở nhà dí dỏm dễ thương, hay tên thật dở để khỏi bị “bà” bắt. Bà ở đây là bà nào không ai biết được, thế nhưng nhiều người vẫn sợ rồi kiêng. Riêng đối với bà Thịnh, bà không tin như thế, ngược lại, bà cần con cháu bà tên thật hay, phải có ý nghĩa nữa để đem may mắn vận vào cuộc đời nó.
12/05/2024(Xem: 7195)
Thời gian gần đây hiện tượng sư Thích Minh Tuệ tu theo hạnh Đầu Đà đi bộ từ Nam chí Bắc đã được quần chúng đủ mọi thành phần ngưỡng mộ. Họ chờ đón sư ở dọc đường, cúi đầu hoặc quỳ xuống lòng đường để đảnh lễ, tặng đồ ăn thức uống, có khi tháp tùng sư một đoạn đường dài. Có khi họ tụ tập quanh sư tại nơi nghỉ chân, có khi là nghĩa địa, một ngôi nhà hoang, hoặc dưới tàng cây, ngồi quanh sư để nghe sư thuyết pháp hoặc vấn hỏi một số vấn đề. Đặc biệt tại Thanh Hóa có cả xe chở mấy chục học sinh Tiểu Học, tung tăng chạy tới để chiêm ngưỡng và vái lạy sư. Và lần đầu tiên một vị sư thuyết pháp tại một nghĩa địa.
02/05/2024(Xem: 2208)
Biến cố 30 tháng 4 năm 75 không những làm đảo lộn cuộc sống của người dân miền Nam, làm xóa tan một chính thể Cộng Hòa nhân bản mà từ Đệ Nhất tới Đệ Nhị Cộng Hòa đều mang đến tự do, hạnh phúc cho người dân. Không như sáo ngữ "Cộng Hòa Xã hội chủ nghĩa - Độc Lập - Tự Do - Hạnh Phúc", nghe như một liều thuốc tê làm mất hết cảm giác và trở thành con người vô cảm lúc nào không hay!
03/04/2024(Xem: 2818)
Có thể do một sự thần khải, thiên khải, mặc khải hoặc một phép mầu nhiệm, phép linh thiêng, phép huyền bí nào đó, hoặc do đại giác ngộ, đại ân sủng mà toàn thể loài người bỗng dưng trở thành tu sĩ! Thật đại phúc! Vui mừng khôn xiết! Mấy ngàn năm qua với bao lời rao giảng, truyền đạo, răn dạy mà con người vẫn cứ mê luyến vào cuộc sống phàm tục, sinh con đẻ cái, làm giàu, hưởng lạc thú trong cái cõi đời ô trọc này. Nay thì - đúng là ước mơ đã thành hiện thực của các giáo hội. Trong nỗi vui mừng khôn tả đó, việc đầu tiên là phải giải tán ngay phái bộ truyền giáo bởi vì mọi người đã trở thành tu sĩ rồi thì cần gì phải truyền đạo nữa? Tuyên truyền cho ai bây giờ? Còn đất đâu? Còn dân ngoại đạo nữa đâu mà tuyên truyền? Thôi thì cả triệu tấn giấy, hình ảnh, tài liệu, phim ảnh, CD, DVD, Video được đem ra đốt, bao nhiêu đài phát thanh, chương trình truyền hình, website truyền đạo cũng đều dẹp bỏ. Tuy nhiên trong nỗi hân hoan ấy việc chuyển hóa cả một cấu trúc xã hội thế tục vô cùng phức tạp qua
01/04/2024(Xem: 1778)
Sáng thứ Bảy cuối tuần rảnh rang, tôi rong xe về phố, qua bên kia đầu cầu Hà Ra ghé thăm đạo huynh Duy Pháp-Đinh Hoà ở dốc Đoàn Kết. Ngồi ngoài ban-công sân thượng, huynh đệ vừa uống trà, nhâm nhi tách cà phê nóng bên mấy chậu kiểng hoa hồng, vừa trò chuyện đổi trao chuyện Đạo trong Đời, Đời có Đạo, thật thân tình và đầy hứng khởi... Đây là lần thứ ba tôi có mặt trên "tịnh thất sân thượng" của huynh Duy Pháp. Lần trước là vào dịp Tết mới rồi, khi tôi đứng phóng mắt ngắm cảnh xa gần chung quanh, thấy được bóng dáng của chùa Kỳ Viên Trung Nghĩa trên núi Sinh Trung hiện ra xa xa ở góc nhìn lạ, nên lần này tôi không quên mang theo máy ảnh gắn ống kính tele để "săn cảnh già lam"...
30/10/2023(Xem: 3088)
🐄Bò làm mệt, than với chó: " Tao mệt quá ". 🐶 Chó gặp mèo tâm sự: " Bò nó kêu mệt, chắc làm quá sức, chắc nó đòi nghỉ một chút". 🐱 Mèo gặp dê tám chuyện: " Bò nó muốn nghỉ một ngày vì công việc làm nó mệt quá, có lẽ ông chủ bắt nó làm quá sức". 🐐 Dê gặp gà: " Bò nó đòi nghỉ làm, ông chủ bắt nó làm đến kiệt sức thì phải". 🐔 Gà gặp heo nói: " Biết chuyện gì chưa, bò nó định đổi chủ và bỏ việc đấy".
21/10/2023(Xem: 3079)
Từ đầu đến giữa năm 2020, con virus do Tập Cận Bình (TCB) cho tạo ra tại Viện Nghiên Cứu ở Vũ Hán, chẳng những để giết người dân Tàu ở Vũ Hán chống đối đường lối cai trị tàn ác dã man của Tập, mà còn cho con virus ác ôn này xuất ngoại với âm mưu thâm độc là gây truyền nhiễm, lây lan cho người dân lành khắp mọi nơi trên thế giới. Rồi đây đảng cộng sản Tàu do TCB dẫn dắt đã gieo cái nhân ác, sẽ nhận lãnh cái quả không thể nào lường trước được. Xin quý độc giả hãy chờ xem chuyện gì sẽ xảy ra.
01/09/2023(Xem: 27610)
Bát quan trai giới Cửa Vào Tuyệt Đối Chiến tranh, tình yêu, hoài niệm và truyện ngắn Võ Hồng Dẫn vào Tâm Kinh Bát Nhã Dẫn vào thế giới văn học Phật giáo Du-già Bồ-tát giới Duy-ma-cật Với Các Đại Thanh Văn Duy tuệ thị nghiệp Đạo Phật và thanh niên
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
quangduc@quangduc.com