Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Cô học trò mới

10/04/201319:34(Xem: 4651)
Cô học trò mới

chickensoup_mothersanddaughters
Tuyển tập bài viết về Vu Lan - 2010

Cô học trò mới

Người dịch: Quảng Tịnh Kim Phương

Nguồn: Nguyên tác tiếng Anh: Julie Firman

Tôi đã được thông báo là hôm nay sẽ nhận thêm một cô học trò mới vào lớp mình và cứ nghĩ đến có thêm học trò mới vào cái lớp đặc biệt này là tôi phát sợ, cái lớp vốn học trò cứ hơn thua, tranh giành lẫn nhau. Từ khi hành nghề gõ đầu trẻ, tôi chưa có dạy cái lớp nào hơn cái lớp này cứ hay ganh tị lẫn nhau và cả thế giới như thế này. Vào giờ ăn trưa tôi cứ nghe đi nghe lại: “Nó có nhiều hơn tao đó”, “Mày cứ để cho nó đứng đầu hai lần đi rồi tới phiên tao dẫn đầu”. Tôi cứ âm thầm cầu trời hãy giúp và chỉ cách cho tôi dạy giỗ làm sao để thay đổi những đứa học trò này, chỉ cho tôi làm sao dạy cho chúng biết yêu thương nhau.
Tôi đến lớp sớm hơn thường lệ và viết sẵn trên bảng là hôm nay sẽ đón một học sinh mới vào lớp chúng ta. Tên của bạn mới là Patty. Tôi đã đọc những dòng chữ trên bảng cho cả lớp cùng nghe và nói thêm: “Chúng ta hãy hân hoan chào đón bạn mới vào lớp nhé”. Kế đến hàng loạt câu hỏi của bọn trẻ giành cho tôi: “Trước đây bạn ấy học trường nào? Bạn ấy đọc được chứ? Bạn ấy có thích thể thao không?” Đó là tất cả những câu hỏi quan trọng mà một đứa trẻ bảy tuổi muốn hỏi.
Một lúc sau Patty bước vào lớp. Cô bé có mái tóc hung đỏ, khuôn mặt tàn nhang và người cô bé toát lên vẻ sung sướng hạnh phúc. Cô bé đứng trước lớp khi tôi giới thiệu từng bạn trong lớp và cô bé đã chào hỏi vài lời với từng bạn một. Cô bé hình như chẳng để tâm là ai sẽ là người cô muốn kết bạn hay lấy làm thích ai. Cô bé đón nhận tất cả mọi người trong lớp. Buổi sáng trôi qua mà không hề có một vấn đề gì xảy ra. Một ngày bình an đầu tiên của cả năm học.
Giờ giải lao đã đến, Patty đứng ở đầu hàng. Thật là quá lắm đối với Petey. Thằng bé la hét đòi đứng đầu hàng và bắt đầu đẩy Patty ra khỏi chỗ. Patty quay lại và nói: “Ồ, bạn muốn đứng đầu hàng phải không? Tôi không ngại. Bạn cứ đứng vào chỗ tôi đi.” Và chuyện như thế cứ lặp đi lặp lại vào giờ ăn trưa… một ngày trôi qua với những cử chỉ rộng lượng của cô bé bảy tuổi này…
Cuối giờ học có tiếng gõ nhẹ vào cửa. Tôi mở cửa và thấy một con chó có đeo dây xích ở cổ dắt theo một người phụ nữ trẻ vào lớp. Patty nhảy cẩng và reo lên: “Ồ, mẹ ơi đây là trường tốt nhất mà con được học từ đó tới giờ”. Kế đến cô bé quay lại lớp và giới thiệu mẹ của mình, không hề đề cập đến chuyện mẹ bị mù. Cả lớp trở nên yên lặng và kế đến những đứa trẻ ngồi ở hàng đầu đứng dậy và đi tới bắt tay mẹ Patty. Cả lớp cứ từ từ lặng lẽ thay phiên nhau làm chuyện đó mà không hề xô đẩy hay phàn nàn chuyện gì.
Mẹ Patty cám ơn cả lớp đã niềm nở chào đón Patty. Kế đến bà ôm con gái vào lòng và nói với cả lớp: “Cô hy vọng các cháu có thể đến thăm nhà chúng tôi. Mẹ con cô sống rất là vui vẻ với nhau. Có một đứa con gái là niềm hạnh phúc nhất trong đời cô.”
Và tôi nghiệm ra rằng lời cầu nguyện của tôi đã có câu trả lời khi cô học trò mới bước vào lớp học.

Melbourne, Vu Lan 2010
Quảng Tịnh Kim Phương dịch từ tài liệu tiếng Anh dịch từ tài liệu tiếng Anh: "The new girl" , Julie Firman. Chicken Soup for the Soul Celebrating Mothers and Daughters", 2007 John T, Canfield and Hansen and Hansen LLC, Health Communications, Florida, USA



Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
18/07/2013(Xem: 5916)
Mỗi năm, vào độ nắng vàng phai Mây trắng bên trời lờ lững bay Tôi lại thấy lòng nô nức lạ Đã vào hội tiết báo ân dày
05/07/2013(Xem: 7872)
Mỗi mùa Vu Lan về, chúng ta thường nghĩ đến Mục Liên Thanh Đề, người mẹ nghiệp chướng nặng nề của ngài Mục Kiền Liên và thương hại cho bà đã bị đọa vào địa ngục, . . .
28/05/2013(Xem: 6189)
Con thương yêu Khi gần đến lần sinh nhật thứ 18 và con đã sắp tốt nghiệp trung học, mẹ bỗng thấy lòng mình ngập tràn những tình cảm vui buồn lẫn lộn. Mẹ sung sướng vì con đã trưởng thành nhưng mẹ cũng lo âu vì chưa làm được gì nhiều cho con mà thời gian trôi nhanh quá.
09/05/2013(Xem: 3188)
Bà mẹ già ngồi ở băng ghế sau chiếc xe hơi bỏ mui màu đỏ sậm đang rẽ quặt xuống xa lộ. Bà ghì chặt lấy cái giỏ đồ để trên đùi như sợ gió ào ào thổi đến sẽ cuốn giỏ đi mất. Bà không quen với cái tốc độ quá nhanh như bay thế này. Với hai bàn tay run run bà siết lại chiếc dây an toàn quấn ngang người cho chặt hơn, nhưng bà vẫn cẩn thận không để các ngón tay chai sần của bà chạm vào đệm xe bọc da. Đệm quý giá lắm đấy! Con gái bà luôn miệng dặn bà đừng làm bẩn ghế: “Dấu tay sẽ lộ rất rõ ra trên đệm xe màu trắng đấy Mẹ à!”
22/04/2013(Xem: 7598)
Pháp môn niệm Phật, câu niệm “Nam Mô A Di Đà Phật” họăc ngắn gọn hơn “A Di Đà Phật” đã hiện hữu với dân tộc Việt Nam hơn ngàn năm nay. Lúc tôi lên tám tuổi (1950), sống ở Hải Phòng, bà nội thường kể cho nghe Hội Chảy Chùa Hương lúc bà nội còn trẻ (thập niên 1920&1930). Lúc này đường đi còn khó khăn, đường lên Chùa núi dốc quanh co. Thế nhưng các cụ cứ chống gậy trúc mà miệng thì niệm “Nam Mô Quán Thế Âm Bồ Tát”.
11/04/2013(Xem: 9581)
Thuở Đức Phật còn tại thế, Ngài có đặt ra một giới luật cho hàng Tăng ni là mỗi năm phải An cư Kiết hạ vào mùa mưa [1]. Vì mùa mưa ở Ấn Độ, các loại côn trùng sinh sôi nảy nở rất nhiều, mà chúng Tăng đi khất thực sẽ dẫm đạp lên chúng, giết hại nhiều chúng sanh nhỏ nhoi, làm tổn thương đến lòng từ bi tế vật của hàng Phật tử, nên chư Tăng ni không được phép du hành ra ngoài, mà phải ở yên một chỗ trong thời gian ba tháng để nỗ lực tu tập thiền định, trau dồi giới định tuệ, cùng nhau sống trong hoà hợp thanh tịnh.
11/04/2013(Xem: 6696)
Ba ơi, con nhớ Ba, nhớ Ba nhiều lắm, ở xứ lạ quê người này con rất nhớ về Ba. Năm trước khi Ba chưa đi xa, cứ mỗi khi nhớ về Ba con chỉ cần nhất điện thoại là đã nghe được giọng nói của Ba, được ba động viên cổ vũ, kể cả khi Ba nằm viện, lúc mà cái đau thân xác đang không ngừng hành hạ Ba, Ba vẫn cố gắng nén nỗi đau để gượng cười với con và động viên con qua điện thoại, con đã cố rất nhiều ở xứ người để Ba mãn nguyện về con.
11/04/2013(Xem: 6041)
Con vẫn nhớ như in những ngày sau khi tháo bột và con bắt đầu đứng trước những thử thách khi tập vật lý trị liệu. Ba đã lặn lội đi tìm mua những cây tre thật chắc mà lại phải vừa tầm tay nắm của con để con tập đi. Sau những bước đi đầu tiên con đã khóc thét lên: “Đau quá, con không đi nữa!”, và mẹ đã nói những lời như cầu xin: “Mẹ xin con, con thương mẹ thì con phải cố, cố cho mẹ còn có nơi nương tựa nữa chứ con! Đừng phụ lòng mẹ!...”. Và con lại cắn răng tập từng bước đi...
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]