Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

45 Năm, Một Chặng Đường

26/07/202406:57(Xem: 653)
45 Năm, Một Chặng Đường
ht thich nhu dien-2ht nhu dien (3)ht nhu dien (2)

45 Năm, Một Chặng Đường
Trần Thị Nhật Hưng



Thiên hạ vẫn nói “Thời gian như bóng câu qua cửa sổ”. Đúng vậy. Mới đó mà đã 45 năm, thoắt một cái trôi nhanh như...bóng câu!

 45 năm, một chặng đường đâu phải ngắn, biết bao vật đổi sao dời, nhất là thế giới chuyển mình càng lúc càng văn minh đưa nhân loại bước vào kỷ nguyên của ngành công nghệ kỹ thuật điện tử, mang lại lợi ích cũng nhiều mà hại cũng không kém, đã làm biết bao người thất nghiệp, phá sản...trong đó có ngành báo chí. Các nhà xuất bản báo giấy đóng cửa hàng loạt, sách in ra chẳng mấy ai thèm mua, vì đã coi...chùa trên Internet!

Giữa lúc xã hội chao đảo ngả nghiêng, biến đổi khôn lường, ai cũng ưu tư về vận mệnh, sự nghiệp công trình của mình, tự tìm một con đường sống để thích nghi với hoàn cảnh, thời cuộc, thì 45 năm qua, báo Viên Giác, tờ báo giấy vẫn tồn tại cho đến hôm nay. Nhờ đâu và tại sao?

Nếu giải thích theo tinh thần Phật Giáo, thì đó là phước báu của người lãnh đạo. Phước báu tích tụ từ bao đời và cả ngay kiếp này, để vị đó, ngoài khả năng còn có tấm lòng, tư cách, tóm gọn lại vừa có tài vừa có đức mới được như thế. Tài để thiên hạ phục, và đức để người ta mến. Đó là hai yếu tố, điều kiện ắt có và đủ để thành công và bền lâu nữa. Thiếu một trong hai sẽ đi khập khiễng, khó đến đích được. Thì vị đó, chính là Hòa Thượng Thích Như Điển, chủ nhiệm báo Viên Giác, Đức quốc (Tôi lại... “nịnh” Hòa Thượng nữa rồi)

Hãy xem tôi... nịnh có đúng không nhé?!

Để có một tờ báo, trước nhất, người đề xướng phải có khả năng, lòng yêu văn chương, sự quyết tâm dấn thân và biết “chiêu hiền đãi sĩ” thu phục “hiền tài” cùng chí hướng  về với mình cùng mình gánh vác mọi chuyện lớn, nhỏ. Với một người hội đủ nhân tố như vậy, với thời gian, không cần chiêu, hiền sĩ khắp nơi cũng tìm về.

Báo Viên Giác khởi đầu năm 1979.

 Khi các bạn cầm tờ báo, hay cuốn sách trên tay, ít ai biết được công việc của người sáng tạo và chuyển đến tay bạn đọc như thế nào.

Nỗi vất vả của thuở ban đầu cho đến bây giờ, trải qua bao khó khăn, “hiền sĩ” của báo Viên Giác, ngoài ban biên tập đến từ nhiều quốc gia, những vị kỳ cựu tại Đức “khai quốc công thần” (tôi chỉ kể sơ những vị tôi biết), nhiều người thủy chung cho đến răng long tóc bạc, như bác Hiền Sanh, cô Nga, bác Ngô Văn Phát, anh Như Thân..v.v.. Tận tụy đến hơi thở cuối cùng như anh Huy Giang, Hạ Long, Vũ Nam, chị Hồng Nhiên..v.v..và đặc biệt là anh Chủ Bút Phù Vân, đã rời bỏ chúng ta lúc anh 85 tuổi, và năm nay 2024 là giỗ đầu của anh. Tất cả đã dốc tâm huyết, công lao, trì chí lo cho tờ báo tồn tại và phát triển.

Hồi chưa có Internet, bài viết tay, copy xong gởi đi, vị Chủ Bút phải bỏ nhiều thời gian đọc hết, cân nhắc lựa chọn, rồi chuyển đến bác Hiền Sanh cặm cụi ngồi còng lưng đánh máy lại và tìm cách bỏ dấu. Chao ôi, chóng mặt lắm! Khâu kỹ thuật xếp chữ, in ra, bỏ phong bì, ghi chép địa chỉ với số lượng lớn những 5,6 ngàn số. Chao ôi, xoay như chong chóng cũng chóng mặt luôn! Nay, trước làn sóng Internet, người làm báo, viết lách cũng đỡ hơn, tự đánh máy, gởi đi, giảm thiểu nhiều khâu, nhất là thời gian, nhưng vấn đề khác, vì đăng online, tất cả bài viết đưa lên Internet, tờ báo giấy không mấy ai quan tâm nhiều nữa. Thế nhưng, báo Viên Giác, sau 45 năm vẫn đứng vững, chính nhờ, ngoài vị Chủ Nhiệm tài đức, những hiền sĩ tận tụy như thế, một lực lượng hùng hậu khác rất quan trọng, cũng là niềm an ủi, khích lệ lớn lao cho Viên Giác, chính là độc giả. Nếu độc giả không ủng hộ, thì người cầm bút phải gác bút, văn phòng làm báo cũng đóng cửa thôi. Những vị độc giả, có thể tự hỏi lòng và tự tìm ra câu trả lời, do đâu mà quí vị luôn hướng về chùa Viên Giác như thế?!

ht nhu dien (5)

Riêng tôi, mãi đến năm 1990, tôi mới có nhân duyên biết đến và cộng tác báo Viên Giác. Kể có hơi trễ, nhưng trễ còn hơn không. Là Phật Tử, đến với tờ báo đạo, tôi cũng như bao người cộng tác khác, dành thời gian tâm trí viết, như sự cúng dường, đâu ai...thuê hay đòi hỏi nhuận bút đâu. Bù lại, chúng tôi có niềm vui tinh thần từ những “đứa con” văn chương của mình và đặc biệt nữa tìm thấy ấm cúng trong gia đình Viên Giác. Chỉ có thế mà với thời gian dài cho đến hôm nay, tôi bị lôi cuốn trong tình đời nghĩa đạo đó.

Rồi sau cuộc thi “Viết Về Âu Châu” năm 2002, Hòa Thượng dành công sức, tiền bạc (những 15 ngàn Euro)  tổ chức những giải thưởng tuyển văn tài, dần dà xuất hiện thêm nhiều cây bút mới, đặc biệt một lực lượng cầm bút khác, đó là Những Cây Bút Nữ Báo Viên Giác. Cũng cần nói thêm, nhóm này được anh Chủ Bút Phù Vân đề xuất thành lập sau khi thỉnh ý cùng Hòa Thượng Chủ Nhiệm Thích Như Điển.

Quí vị cũng thấy đó, tìm một người cầm bút, chịu cầm bút nhất là phái nữ viết về Phật giáo rất khó, đếm trên đầu ngón tay, ở đây có những 9 cô (bây giờ chính thức còn 8, một người vì bịnh tật đã về cõi Phật), chưa kể vài cây bút nữ khác trong và ngoài Âu Châu. Điều đó không ngẫu nhiên mà có, vì nhóm chúng tôi ngoài yêu văn chương, nghĩ đến chùa còn xuất phát từ lòng quí kính khâm phục Hòa Thượng, người không những tận tụy cho Phật giáo đưa Phật giáo Âu Châu có tầm vốc như hiện nay mà còn tận tụy với văn chương, văn hóa Việt Nam tại hải ngoại duy trì và phát triển.

Ngày nay dưới trướng Hòa Thượng vô số người cộng tác, ủng hộ, mặc dù trước sự vô thường của cuộc sống, kẻ đến, người đi, như sự ra đi của anh Chủ Bút Phù Vân, Trời Phật gia bị đã cử người khác, anh Nguyên Đạo Văn Công Tuấn đến thay thế. Ngôi vị Chủ Bút không dễ tìm. Từ mười năm trước, chính anh Phù Vân và Hòa Thượng luôn quan tâm để mắt đến, nhắm hết người này đến kẻ kia, không tìm đâu ra, rồi ưu tư ngậm ngùi tuyên bố, báo Viên Giác sẽ cáo chung theo sự ra đi của anh Phù Vân, bởi vì, ngôi vị Chủ Bút, đòi hỏi người đó phải có khả năng, trình độ và nhất là tấm lòng phục vụ tha nhân vô vụ lợi, nếu không, tờ báo Viên Giác không thể tiếp nối vững vàng đến 45 năm nay. Trong tinh thần xây dựng văn hóa nước nhà, đặc biệt văn hóa Phật giáo tại hải ngoại dưới bóng chùa Viên Giác, mong rằng tất cả chúng ta được Phật, Trời gia hộ dồi dào sức khỏe, kẻ góp công, người góp của qui về một mối với tấm lòng vững chải để tiếp nối con đường chúng ta đang đi và đã chọn.

Thân chào các bạn.

Trần Thị Nhật Hưng



 



 

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
01/10/2012(Xem: 4392)
Trong thơ văn Phật giáo có hai câu thơ quen thuộc : Thấy nguyệt tròn thì kể tháng Nhìn hoa nở mới hay xuân. Các bạn trẻ hôm nay có thể nghĩ rằng đó chỉ là văn chương, là nói quá, thậm chí là nói không thật. Không phải vậy đâu. Thời nay của các bạn, gần như nhà nào cũng có tờ lịch treo tường, có xấp lịch gỡ từng ngày một. Hồi xưa thì không. Năm mươi năm trước, ở mỗi làng chỉ có chừng hai nhà mua được cuốn lịch Tàu, ghi ngày tháng âm lịch.
11/09/2012(Xem: 3439)
Mỗi khi đọc Lại-Tra-Hòa-La trong kinh Trung A Hàm 1 thì lúc nào tôi cũng liên tưởng đến nhân vật Siddharta trong tác phẩm Câu Chuyện Dòng Sông (do Phùng Khánh và Phùng Thăng dịch) của Hermann Hesse. Và tôi vẫn nghĩ rằng thế nào thì Hermann Hesse cũng có đọc Trung A Hàm, vì đọc tiểu sử của văn hào Đức từng đoạt giải Nobel Văn chương vào năm 1946
13/08/2012(Xem: 4155)
Năm nay, thời tiết tháng ba bỗng lạnh hơn những năm trước rất nhiều (hay tại mình già hơn năm trước mà cảm thấy thế?) Gió tháng ba này cũng lạ! chúng mang cái buốt giá căm căm của tháng ba miền Bắc Việt Nam, chứ không phải là gió xuân của Cali ấm áp Hoa Kỳ như thuở nào. Ai bảo đất trời tuần hoàn Xuân Hạ Thu Đông không có chợt nắng chợt mưa, như chúng sanh chợt cười, chợt khóc!
09/08/2012(Xem: 10993)
Âm vang của tiếng vọng “Hòa Bình” là niềm khao khát của nhân loại nói chung và của từng dân tộc nói riêng. Thế kỷ 20 với hai cuộc thế chiến hãi hùng đã đẩy đưa nhân loại xuống vực thẳm của điêu linh và chết chóc. Chiến tranh đồng nghĩa với tàn phá và hủy diệt, và cũng chính trong đêm đen tột cùng của chiến tranh, tiếng vọng “Hoà Bình” đã vang lên để thức tỉnh lòng người. Hòa bình đồng nghĩa với cọng tồn và an lạc, là niềm ước ao của mọi tâm hồn hướng thiện. Chiến tranh xuất phát từ tham, sân, si, thì hòa bình phải khởi đi từ lòng nhân ái và lửa Từ Bi. Đó là ý niệm bàng bạc trong toàn bản trường ca thi phẩm của Tuệ Đàm Tử, tức Hòa Thượng Thích Giác Lượng
24/06/2012(Xem: 10961)
Bạch Xuân Phẻ là nhà thơ không xa lạ gì với nhiều người. Anh còn có biệt-hiệu là Tâm Thường Định. Thơ anh đã xuất-hiện trên nhiều trang mạng, trên báo-chí trong và ngoài nước. Anh đã cho ấn-hành bốn tập thơ “Hương Lòng”, “Mẹ, Cảm-Xúc Và Em”, “AWAKEN: Buddhism, Nature, and Life”, và “Tưởng Niệm và Tri Ân”.
23/05/2012(Xem: 3200)
Một vầng sáng giữa trời. Hoa đốm trên không chăng? Hay biểu tượng trầm mặc của người thơ? Là trăng. Trăng ư? Thiên cổ lại có trăng là Mẹ Mẹ của nhân gian trong cơn đại mộng li bì. Của muôn vạn con trăng nhảy múa giữa mắt người hôn trầm vạn tưởng. Mặt gương tròn lớn.
23/05/2012(Xem: 5175)
Bà già nhìn xuống dòng sông nước đục lờ, dõi theo một khúc gỗ đang trôi lững lờ theo con nước dập dềnh lên xuống đến khúc quanh ở cuối làng, nơi hai ống khói cao nghệu của nhà máy thả lên trời những cụm khói đen bay tản lạc trong gió chiều hoàng hôn. “Mới đó mà đã 20 năm, ông nhỉ?” bà nói mà không nhìn vào ông già ngồi cách mình một sải tay, trên phiến đá bám đầy rêu xung quanh hông.
22/05/2012(Xem: 3505)
Bây giờ, trong không gian yên tĩnh và nhỏ nhắn của ngôi nhà nơi ông và bà đã sống với nhau suốt 50 năm qua, chỉ còn lại hai người với nhau. Các con ông đã quay về với cuộc sống mưu sinh tất bật của chúng, để lại ông nằm trên giường với cơn bệnh hiểm nghèo đang chờ đến giai đoạn bộc phát cuối cùng, và bà, thanh nhã, khiêm nhường, ngồi lặng lẽ một bên, lắng nghe những hơi thở mỏi mòn đang đứt nhịp của ông. Bà chăm chú nhìn xuống khuôn mặt thân yêu quen thuộc đã ở bên cạnh bà suốt cả quãng thời gian dài dằng dặc của một kiếp người. Bầu không khí tĩnh lặng của mùa đông như chững lại với tiếng reo lanh canh của chiếc khánh treo ngoài lan can.
03/05/2012(Xem: 3587)
Bính âm (pinyin) hay Hán Ngữ Bính âm 漢語拼音/汉语拼音 (theo thứ tự phồn thể/giản thể) là một cụm danh từ mới xuất hiện từ thập niên 1950 - chính phủ TQ (Trung Quốc, Trung Hoa Lục Địa) cải tiến nhiều lần và gần đây cũng được Đài Loan chấp nhận (2009) tuy đã có hệ thống pinyin riêng (Thông Dụng Bính âm - xem thêm phần Phụ chú).
08/04/2012(Xem: 3362)
Kính thưa Thầy, Thầy về cõi Phật lòng thanh thoát. Con ở dương trần dạ tiếc thương. Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 năm đầu tiên vắng Thầy, đọc lại « Nữa chữ cũng là Thầy » để các thế hệ học trò cũ của Thầy mãi mãi nhớ ơn Thầy, người giáo viên nhân dân, kỹ sư tâm hồn, người ươm mầm non tương lai cho quê hương, đất nước…
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]