Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Tập 01

23/11/201120:56(Xem: 7912)
Tập 01

Tập thơ ĐẠO PHÁP

Tác giả: TNT Mặc Giang

CD Ngâm thơ Mặc Giang - Đạo Pháp - Số 01:

01-01. Chùa tôi – thơ MG – Ns Hồng Vân

01-02. Cửa Phật từ bi – thơ MG - Ns Đoàn Yên Linh

01-03. Sắc Không mỉm nụ vô cùng – thơ MG – Ns Thúy Vinh

01-04. Chấm một điểm son, Em tôi bất diệt – thơ MG – Ns HồngVân

01-05. Một nụ cười – thơ MG – Ns Bích Ngọc

01-06. Bốn Mươi Năm, nhớ Ngài Quảng Đức – thơ MG – Ns Hồng Vân

01-07. Ta đi một cõi phù sinh hiện về - thơ MG – Ns Hồng Vân

01-08. Thăm chùa thăm quê – thơ MG – Ns Bích Phượng

01-09. Bài ca sỏi đá – thơ MG – Ns Hồng Vân

01-10. Tôi chỉ là Một Ông Thầy Tu – thơ MG – Ns Phan XuânThi

Nghe ngâm thơ Đạo Pháp - Số 01

CHÙA TÔI

Chùa tôi nho nhỏ bên làng

Bên dòng sông quyện bên hàng thông xanh

Có tre mấy lũy yên lành

Có chim ca hót trên cành líu lo

Có con đường đất quanh co

Có người đưa đẩy con đò lạiqua

Có mưa có nắng chan hòa

Có trăng có gió mặn mà tìnhquê

Có đầm sen nở sum suê

Dân làng xin hái đem về cúngdâng

Tương chao dưa muối thanh bần

Dân làng san sẻ góp phần chianhau

Chùa tôi cửa trước cửa sau

Mỗi lần Hội lớn kéo nhau ravào

Lời kinh tiếng mõ thanh tao

Tiếng chuông ngân vọng rạtrào hồn quê

Có ve réo rắt trưa hè

Có cây phượng vĩ chở che oinồng

Chùa tôi có kiểng có bông

Xanh vàng đỏ trắng điểm hồngtô son

Có hàng ghế đá rêu phong

Có hòn non bộ nằm trong sânchùa

Chùa tôi quanh quẩn bốn mùa

Cùng dân làng sống hơn thuakhông màn

Thương yêu thân thiện hòa vang

Có ân có nghĩa chứa chan tìnhngười

Chia nhau câu hát tiếng cười

Chia nhau sướng khổ đẹp tươidân làng

Chùa tôi còn đó âm vang

Tôi xa lâu lắm còn mang nặngtình

Tôi mang một chút xinh xinh

Tôi thương tôi nhớ một mình tôi thôi

Chùa tôi còn có quê tôi

Quê tôi còn có chùa tôi muôn đời

Đưa hồn về chốn xa xôi

Sờ lên đôi má lệ rơi hai hàng

Cho tôi xin được cưu mang

Dù cho một chút hành trang trong đời

Thuyền ơi ! Sao mãi xa khơi

Xin ngưng mái đẩy cho tôi trở về

Trở về thăm lại chùa quê

Thăm trăng thăm gió thăm quê thăm làng

Hay trăng còn đợi trăng ngàn?

Ước mong còn đợi miên manchưa tròn

Khó hơn xuống biển lên non

Khi xa mới biết mỏi mòn thángnăm

Gió ơi ! còn nhớ ly tăm

Mây ơi ! còn nhớ dặm băngchưa về

Ra đi một mảnh tình quê

Chỉ xin một chuyến trở về màthôi

Không ngờ một chuyến chia phôi

Trở thành một chuyến nửa đờiphân đôi

Rêu mờ mấy lớp lên ngôi

Trăng mờ mấy lớp dặm soi bênđường

Chùa tôi tôi nhớ tôi thương

Quê tôi tôi nhớ vấn vương đêmdài

Một đi cửa đóng then cài

Một đi lối cũ dấu hài dặmbăng

Vi vu thông gọi lời ngàn

Nao nao nước chảy miên manmịt mờ.

Mồng 8 tháng Chạp, Vía Phật Thành Đạo,

Nhớ lại chùa xưa, quê cũ - Ngày 10-01-2003

TNTMặc Giang

Cửa Phật Từ Bi HóaNhiệm Mầu

Từ thuở tới lui dưới mái chùa

Quên đi bóng dáng những hơn thua

Tiếng kinh câu kệ hòa âm điệu

Đức Phật mỉm cười ai thấy chưa ?

Xin chắp tay hoa trước Phật đài

Bụi trần buông thả khỏi đôi vai

Nghe sao thanh thản bình yênquá

Hết tiếng sầu thương hết thởdài

Đường đời lắm nhọc chuyệnphong ba

Cõi tạm phù du không phải nhà

Quẳng gánh lo đi lần cất bước

Đường về quê cũ có đâu xa

Nhìn lên Đức Phật ngự tòa sen

Hình bóng Từ Nghiêm lại thấyquen

Vi diệu pháp thân Ngài hiểnhiện

Mừng cho pháp giới đã lên đèn

Phật ân vi diệu bóng hàoquang

Tỏa chiếu muôn phương ánh đạovàng

Tỏa đức từ bi tan khổ lụy

Cho đời thân thiện sống hòavang

Trầm hương lan tỏa nguyệnchân thành

Tiếng mõ câu kinh gõ diệtsinh

Rơi rụng nghiệp duyên và oántrái

Thong dong vui sống thật anlành

Tu tập cho đời bớt khổ đau

Mưa nhuần pháp vũ thấm thậtsâu

Cành dương cam lộ tiêu banghiệp

Cửa Phật từ bi hóa nhiệm mầu.

Xuân GiápThân 2004

TNTMặc Giang

Sắc Không Mỉm Nụ Vô Cùng

Tôi nằm nghe từ nơi chùa nhỏ

Pháp âm vi diệu của Phật Đà

Nghe như Hội Linh Sơn còn đó

Bóng thời gian năm thángkhông xa

Ngày xưa Đức Phật

Dưới cội Bồ Đề

Lục thông chứng đắc

Chân lý trổ hoa

Hoa chân lý hiện sinh trên lộtrình muôn nẻo

Pháp huyền vi có mặt từ nhịpbước vạn đường

Đức Thích Ca

Đã đón nhận từ hai ngàn nămtrăm năm trước

Tôi mỉm cười

dong ruổi mấy chục thế kỷ sau

Giải thoát là gì ?

Sinh tử là gì ?

Nếu không sinh làm sao có tử ?

Không luân hồi nói giải thoát mà chi ?

Có với không, thật ra chỉ một chữ

Không với có, nhận ra chỉ một lời

Chữ với lời tôi nói để mà chơi

Hèn chi Ba trăm hội thuyếtkinh

mà chưa từng lên tiếng

Phật với chúng sinh

Phàm với Thánh

Tôi với người

Thật ra như một nụ cười

Nụ cười vụt tắt trên môi điểmhồng

Điểm hồng hai chữ có không

Có không rũ mặt điểm hồng cònnguyên

Sông xưa bến cũ con thuyền

Trời xanh mây trắng chimchuyền xa đưa

Đã không thì mấy cũng vừa

Có thì một điểm cũng thừa màthôi

Ô kìa mây gió lên ngôi

Cỡi trên sóng bạc rụng rờitrăng sao

Vượt từng không, phớt hồngmao

Xa in dấu ngọc cây đào trướcsân

Hèn chi Đức Thích Ca bảo

Ta chưa từng sinh ra

Ta chưa nhập niết bàn

Tam vô từ đó tôi mang

Tứ đức rũ sạch trên đàng tôi đi

Tôi đi từ chỗ không đi

Luân hồi không đến ngại gì có không

Tôi đi pháp giới rỗng không

Tôi về vạn hữu hằng còn hiện ra

Tôi đi không cửa không nhà

Tôi về lầu các phong ba rêu mờ

Thì ra Đức Phật

Nói chữ Pháp thân

Ngàn sao vụt tắt

Hiện bóng phù vân

Mười phương thế giới ba ngàn

Chân lông nguyên vẹn chưa tràn phải không

Nhẹ hơn một áng mây hồng

Vô chung vô thỉ cũng đồng thế thôi

Biển sông nào khác núi đồi

Tử sinh còn ngắn hơn hồi chuông ngân

Tay cầm hạt chuỗi chưa lần

Long Hoa đã hiện, Linh Sơnchưa tàn

Ngược dòng thời gian

Đứng trên đồi vô thỉ

Vạn hữu mênh mang

Lưu tận đáy vô chung

Sắc, Không mỉm nụ vô cùng !

Bài nầy tôi viết vào dịp TếtTây 2003,

Trong lúc đang thăm viếngmột ngôi chùa nhỏ,

nghe tiếng tụng kinh của mộtvị Thầy, và quý Phật tử

trong buổi lễ hàng tuần củangôi chùa này.

TNT Mặc Giang

Chấm một điểm son,

Em Tôi Bất Diệt

Tôi nghe rồi em

Từ thuở xa xưa

Em đã trở về bên mái nhà nho nhỏ

Tôi ra đi, nhưng em còn ở đó

Bóng thời gian sẽ chờ đón tôi về

Tôi ra đi trên dòng nước lê thê

Nhìn dòng sông thấy đôi bờ sinh tử

Nước chảy, vương hình lữ thứ

Nước trôi, bóng dáng hợp tan

Nước reo, điệp khúc tao đàn

Mà dòng sông vẫn im lìm không nói

Tôi nghe rồi em

Bên kia bờ, tiếng gọi

Tôi ra đi biết đến bao giờ

Tôi sẽ đi cùng tận bến bờ

Đường vạn lý vẽ dấu chân còn mất

Trôi nổi muôn phương trở về qui nhất

Nhất có nghĩa là chỉ một mà thôi

Viên đá mỉm cười đã nhận ra tôi

Bờ cát trắng giữ gìn hình bóng cũ

Hình bóng năm xưa, vẫn còn nguyên, trụ vũ

Nhận ra rồi, em vẫn tinh anh

Tôi ra đi, đếm nhịp bước tử sinh

Em của tôi vẫn bóng hình nguyên vẹn

Cát bụi nào bay bên dòng sông trẹm

Hình bóng nào, ai vẽ nét phù vân

Dấu vết nào, ai điểm vệt chưa lần

Em vẫn tồn sinh, từng phút giây, đâu mất

Tôi vẫn còn đây

Không cần chi còn mất

Không cần nói em nghe

Dừng sinh động là ta dừng tất cả

Bóng dáng em

Hương hồn tượng đá

Hiện hữu vô cùng

Tôi khép chữ vô chung

Leo lên đồi vô thỉ

Thỉ chung chỉ là tiếng gọi của thời gian

Tôi vỗ bàn tay, một tiếng nổ vang

Vỡ tất cả bụi mờ huyễn tượng

Vô là không tướng

Hữu sao chẳng còn

Chấm một điểm son

Em tôi bất diệt

Em tôi còn đó

Tôi lại ra đi.

Tháng 03 -2004.

TNTMặc Giang

MỘT NỤ CƯỜI

Tao nhân mặc khách trong trờiđất

Thiên hạ xưa nay được mấyngười

Ngao du sơn thủy cho cùngkhắp

Để tặng nhân gian một nụ cười

Nụ cười dù đã mấy mươi

Năm ba đi nữa cũng cười màthôi

Nghe trong gió thoảng lưng đồi

Tâm tư mời gọi mở lời lưulinh

Xưa nay nguyên vẹn bóng hình

Trăng sao hòa nhịp như mìnhvới ta

Thì thầm tiếng nhạc lời ca

Kìa xem trước mặt ly trà cònnguyên

Quên đi cho cạn ưu phiền

Bỏ đi cho sạch đảo điên cuộcđời

Ta vui ta hát ta chơi

Cung đàn từng phím buông lơi cung đàn

Xa xôi còn đó âm vang

Tâm tư mờ lối, tay đàn còn rung

Chơi vơi réo rắt chưa cùng

Giật mình mỉm nụ chia chung nụ cười

Nụ cười dù đã mấy mươi

Năm ba đi nữa cũng cười mà thôi !

Tháng3-2005

TNTMặc Giang

40 Năm, Nhớ Ngài QuảngĐức

Ngược dòng thời gian bốn mươi năm

Một vị Thầy vị pháp thiêu thân

Ngọn lửa thiêng vượt chín tầng

Vũ trụ đất trời rung chuyển

Tâm tư biến thành khói quyện

Hạnh nguyện kết tụ đài sen

Tâm lực chuyển hóa thành đèn

Sáng soi muôn ngàn tăm tối

Bốn biển, Năm châu thức dậy

Hướng nhìn Phật Giáo Việt Nam

Ngợi ca Một Cánh Hoa Đàm

Tựu thành Quả Tim Bồ Tát

Từ đây, Quê hương, Đạo pháp

Từ đây, đất nước, lòng dân

Qui tụ mọi thành phần

Hát bài ca Dân Tộc

Hát bài ca Thống Nhất

Rợp màu cờ ngũ sắc

Phật Giáo Việt Nam

Ngài mang hạnh nguyện, đốtngọn lửa thiêng

Lửa thiêng bừng cháy, sángtỏa đài sen

Ngài vẫn chắp tay, nhắm mắt,ngồi yên

Chúng con sụp lạy, cúi đầu !

Hồn đau lặng câm, nín thở !

Vọng vang kinh kệ nhiệm mầu

Việt Nam lặng khóc,chìm sâu

Muôn phương khắp hướng, Nămchâu nức lòng

Ngài về Thánh Đức thong dong

Cho Việt Nam thoát khỏivòng trầm mê

Lửa thiêng sưởi ấm bốn bề

Từ bi thắm đượm tình quê đậmđà

Đạo mầu rũ sạch phong ba

Phật Giáo hòa nhuận ngôi nhàViệt Nam

Một bức hình, ảnh tượng bốnmươi năm !

Một trái tim, ảnh tượng củaPháp thân !

Bóng tối thâm u, lộ chiếutrăng vàng

Màn đêm khép lại, cho vừngđông ló dạng !

Phật Giáo Việt Nam, hai ngànnăm tỏa rạng

Dân tộc Việt Nam, năm ngànnăm huy hoàng

Đạo mầu tỏa bóng từ quang

Việt Nam - Phật Giáosắt son muôn đời !!!

Tháng10-2003

TNTMặc Giang

Ta Đi, Một Cõi PhùSinh Hiện Về

Người vào Hoa Tạng người chơi

Ta vào sinh tử cho đời bớt đau

Người vào một cõi nhiệm mầu

Ta vào ba cõi bắc cầu lại qua

Người thương cây cỏ lá hoa

Ta thương bốn loại trong nhà thê lương

Người thương diệu hữu chơnthường

Ta thương muôn vật trên đường phù sinh

Người hòa âm điệu kệ kinh

Ta hòa âm điệu tang tình chiều đông

Người hòa tịch tịnh mênhmông

Ta hòa tình tự trên dòng nổi trôi

Người vui thanh vắng núi đồi

Ta chia ai oán lở bồi nhân gian

Người vui huyền diệu mâyngàn

Ta chia trầm thống lang thang không đường

Người chơi trong cõi thanhlương

Ta chơi nhân ảnh nghê thường hợp tan

Người chơi dưới ánh trăngvàng

Ta chơi bóng nguyệt mênh mang ao hồ

Người xa phố thị thành đô

Ta vào đồng nội bên bờ ruộng xanh

Người reo châu ngọc long lanh

Ta reo gió gọi bên cành thùydương

Người reo cam lộ pháp vương

Ta reo tiếng gọi tình thươngcon người

Người reo một đóa hoa cười

Ta reo muôn đóa thắm tươinhân tình

Người vào tự thể quang minh

Ta vào thực chất như mình vớita

Người về thăm lại quê nhà

Ta đi rung cõi ta bà ngấnsương

Người về thăm lại cố hương

Ta đi trên khắp nẻo đường tửsinh

Người đi nguyên vẹn bóng hình

Ta đi, một cõi phù sinh hiệnvề

Hai chiều chạy dọc bờ đê

Dòng sông chuyển hóa chưa hềtồn sinh

Cây đa còn đứng đầu đình

Cành mai trước ngõ nghiêngmình trổ bông.

* Xuân GiápThân 2004 *

TNT Mặc Giang

Thăm Chùa, Thăm Quê

Tôi về thăm lại Chùa Quê

Thăm trăng, thăm gió, thăm quê, thămlàng

Tôi về thăm lại đò ngang

Thăm đê, thăm nước, cát vàngmênh mông

Tôi về thăm lại ruộng đồng

Thăm mạ, thăm lúa đòng đòngtrổ bông

Tôi về thăm lại bờ sông

Bắt ngang qua lại, đò trôngđưa người

Tôi về thăm lại nụ cười

Làng trên, Xóm dưới, những ngườitôi thương

Tôi về thăm lại con đường

Đường quê cát bụi, tôi thườngrong chơi

Tôi về thăm lại từng nơi

Cho tôi khôn lớn đầu đời rồiđi

Tôi thăm giồng sắn, giồng mì

Giồng lang, khoảnh bắp nhữngkhi đói lòng

Tôi về thăm lại nhớ mong

Bao năm xa cách, trong lòngkhông nguôi

Tôi về thăm lại xa xôi

Nhớ Cha, nhớ Mẹ da mồi, tócsương

Tôi về thăm lại Cố Hương

Bao năm xa cách, nhớ thươngsao vừa !

Tôi về thăm lại hàng dừa

Cho tôi uống cạn, những trưaoi nồng

Chùa Tôi, tôi nhớ tôi trông

Quê Tôi, tôi nhớ tôi mongtháng ngày

Nhớ từng cơn gió hây hây

Nhớ cây theo gió, đêm ngàyđong đưa

Tôi về thăm lại Làng Xưa

Bao năm xa cách, cho vừa nhớthương

Tôi về thăm lại mảnh vườn

Bí, bầu, rau, cải cùng nươngan lành

Tôi về thăm mái nhà tranh

Khi tôi còn nhỏ, quây quanhđứng ngồi

Ghé qua thăm lại Chùa Tôi

Tiếng kinh, tiếng mõ, đầu đờivọng vang

Thăm bờ tre đứng đầu làng

Bước qua mấy lũy, rẽ ngangtới Chùa

Chùa Tôi, không tiếng hơn thua

Chùa Quê đạm bạc, quê mùa thếthôi !

Dân làng, người cúng chè xôi

Người dâng nải chuối, ngườithời bó rau

Chùa Tôi, nghe nói nhiệm mầu

Chở che Làng Xóm, biển dâuvẫn còn !

Dù bao xa cách mỏi mòn !

Chùa Tôi cũng đón Người Contrở về

Dù bao tuế nguyệt, sơn khê !

Làng Tôi cũng đón, chưa hềkêu ca !

Tôi thăm mồ mả Ông Cha

Thăm dòng, thăm họ, thăm bà,thăm con

Tôi thăm lũ cháu, lũ con

Từ khi tôi vắng, lon ton ra đời

Tôi đi, không đón không mời

Tôi về thăm lại, vì đời của tôi :

Quê Người là kiếp mù khơi

Quê Nhà là chốn cho tôi nên người

Rồi tôi đi nữa, khóc cười

Nhưng tôi mang kiếp con người ra đi !

Thôi chào, giã biệt từ ly

Dù tôi mang nặng những gì tôi mang !!!

Thôi chào, giã biệt lên đàng

Thương trong giã biệt, nhớ ngàn xa xăm

Hết rồi Một Chuyến Về Thăm

Hẹn nhau Chuyến Nữa, tháng năm xa mờ

Về thăm, như mộng như mơ

Không thăm như mộng, thẫn thờ hồn ai !

Thôi xin hẹn lại ngày mai

Một ngày mai nữa, cũng dài đời tôi

Giã Từ nghe, tiếng Quê Tôi !

Giã Từ nghe, tiếng Chùa Tôi, Giã Từ !!!

Cảm tác MộtBuổi Sáng Tinh Mơ 02-10-2003

Nhớ lại Chùa Xưa, Quê Cũ.

TNT Mặc Giang

Bài Ca SỎI ĐÁ

Tôi bước đi bốn biển là nhà

Tôi bước đi là lá là hoa

Chân khua nhẹ bài ca sỏi đá

Tôi bước đi mưa nắng chan hòa

Tôi bước đi ngọc nhểu châu sa

Chân lay động sương pha tuyết giá

Lúa chín trĩu trên đầu lá mạ

Bóng chiều ngưng trên nắng mai vàng

Thuyền muộn màng dừng chuyến đò ngang

Đưa khách cuối bên bờ sông vắng

Đêm về, nhẹ rơi giọt nắng

Ngày lên, nhẹ bóng hoàng hôn

Bước về bên nẻo cô thôn

Ửng hồng nhà tranh bếp lửa

Tôi bước đi trời cao điểm tựa

Tôi bước đi đất rộng tương lân

Trời xanh không vướng đầu trần

Đất màu chẳng vướng bước chân dặm dài

Tôi bước đi nhạc trổi thiên thai

Sờ ảnh tượng thần tiên mở cửa

Tôi bước đi lối cũ chưa cài

Đường vô tận thập thò không đóng

Cành lá nhỏ giọt sương còn đọng

Biển trùng khơi đã cạn lâu rồi

Trùng trùng vạn hữu lên ngôi

Chập chùng lân thể leo đồi phiêu du

Tôi bước đi mây mù vén lối

Nhạc đêm khuya bừng trổi vang vang

Muỗi mòng chào đón hai hàng

Đưa tay vốc bóng trăng vànglung linh

Tôi đi ngóng gió đầu ghềnh

Tôi đi cát bụi mông mênh

Chận sóng từ xa biển động

Tôi đi trời đất chênh vênh

Tôi đi đánh thức bình minh

Sức sống hồi sinh hoa mộng

Cụ già hằn sâu nghe ngóng

Em thơ đưa vói tầm tay

Mẹ quê cằn khô mơ vọng

Hoa cau thức trắng đêm ngày

Tôi bước đi trời đất ngủ say

Tôi bước đi sóng nước chưalay

Chim ngủ trên cây

Mây ngủ trên ngàn

Tôi bước đi xuân đến đông tàn

Tôi bước đi hạ cuối thu sang

Bốn mùa tương sinh là hoa là lá

Tôi bước đi bài ca sỏi đá

Khua âm vang khúc nhạc lên đường

Ngân tình dài muôn vạn yêu thương

Nắng sớm mai chiều

Ngọn cỏ vương vương.

Tháng12-2003

TNTMặc Giang

Tôi Chỉ Là

MỘT ÔNG THẦY TU

Tôi chỉ là một ông Thầy tu

Với tiếng chuông tiếng mõ thâm u

Tránh khỏi những mây mù thấp cao danh lợi

Chức vụ, địa vị, quyền uy không màng tới

Bát phong phe phẩy tựa gió thoảng mây bay

Tương chao dưa muối cỡi theo tháng với ngày

Vẫn tự tại đơn sơ như từ ngày tôi có mặt

Tôi chỉ là một ông Thầy tu, quê mùa cạn cợt

Phủ lớp nâu sồng áo vải xa xưa

Tránh những tranh chấp, xảo thuật hơn thua

Thong dong rảo bước giữa bốn mùa

Chân đạp đất, đầu nhìn cao giữa trời xanh mây trắng

Lột xác trinh nguyên, gội mình mưa nắng

Góp nhặt ba rừng giáo lý, trắng tay

Đức Phật ngồi yên, bất động, không lay !

Thánh Tổ bặt hình, không vang, không tiếng !

Vũ trụ càn khôn, không cùng không nguyện

Nghe, biết, thấy, làm, vô tác vô tâm

Bước chân đi giữa gió mát trăng rằm

Đếm lại được mấy đồi xanh ngọn cỏ ?

Tôi chỉ là một ông Thầy tu, nhỏ nhoi kham khổ

Góp nhặt lá vàng trên những con đường sỏi đá quanh co

Đói ăn, khát uống, mệt nghỉ, ngáy kho kho

Kinh luân trống rỗng, lúa thóc thủng bồ

Đưa không nhận, đẩy không cho

Đường không đến, nẻo không đi, không thêm không bớt

Chim hót, bướm bay, ếch nhái ọt ẹt, chật ních đồng gò

Chưa làm loang lổ trên hành tinh xanh rách nát

Tôi chỉ là một ông Thầy tu, lạnh co nóng quạt

Dọ giẫm, lần mò lối cũ tích xưa

Nhìn những thềm hoang rêu phủ dư thừa

Nhòa bóng thời gian trải dài thế kỷ

Đâu là những vàng son ! uy nghi tuyệt mỹ !!!

Đâu là những cơ ngơi ! đồ sộ huy hoàng !!!

Còn không loang lổ còn không ?

Còn không loang lổ chất chồng phong sương ?

Ô kìa ? Phật Giáo - Quê Hương

Biển dâu mấy độ, tang thương mấy lần ?

Đưa tay vá lại phù vân

Đan tâm vá lại phong trần biển dâu

Tôi chỉ là một ông Thầy tu, tóc bạc mái đầu

Những sợi đen nhiều xen kẽ điểm sương, nên trắng

Tôi đi trên những con đường quê trống vắng

Nghe tâm tư trĩu nặng

Giang sơn gấm vóc năm ngàn năm

Gia tài Phật Giáo hai ngàn năm

Bóng tối thủng dần, đôi mắt chăm chăm

Màn đêm chợt tắt, hừng đông ló dạng

Tôi chỉ là một ông Thầy tu, đôi tay chống nạn

Đỡ vòm trời oan nghiệt phủ quê hương

Đẩy vô minh dày xéo làng quê, thành thị, phố phường

Cho Phật Giáo với Quê Hương

Đầy sức sống trong tình thương dịu ngọt

Tôi chỉ là một ông Thầy tu, cà thò cà thọt

Trông thật khù khờ, hiền giả quá ngu

Lặng tìm từ cõi thâm u

Lòa lên ánh chớp mây mù trần gian

Lặng tìm từ cõi mơ màng

Vẽ lên dấu ngọc leo thang trở về

Lặng tìm từ cõi u mê

Rung chuông đánh thức, đã về hay chưa ?

Gật gù tôi dạ tôi thưa

Đời tôi ư hữ !!! Thầy Chùa thế thôi !!!

Trọng Đông2003

TNT Mặc Giang

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
27/04/2020(Xem: 3078)
Tôi đã tiếp xúc rất nhiều với các cháu những thế hệ thứ hai sanh sau 30/4/1975 và đã sang đây từ khi còn bé , và nếu được sống trong hoàn cảnh cha mẹ cho học lại Việt Ngữ và đôi lần tìm về Việt Nam thăm quê nội , quê ngoại thì trong các cháu vẫn có chút gì ... khi nhắc đến Việt Nam , còn ngoài ra rất nhiều cháu sống trong những gia đình mà cha mẹ từng bị đánh tư sản và ra đi trong nỗi kinh hoàng và chưa bao giờ đặt chân về quê hương xứ sở sau 45 năm , thì các cháu đều nói với tôi rằng “Quê hương cháu là nước Úc , Mỹ v.v...và theo cháu nghĩ nơi nào mình sống hơn 1/2 đời người ( 30-40) năm thì nơi đó chính là quê hương mình Cô ạ “.
20/04/2020(Xem: 12176)
Không chỉ là một trong những cuốn sách xuất sắc về nội dung, "Hành trình về Phương Đông" còn có một số phận kỳ lạ. Và không chỉ bây giờ mà suốt vài chục năm qua rất nhiều diễn đàn trong và ngoài nước đã tranh luận rất nhiều về nguồn gốc, xuất xứ cuốn sách này. Mà người đã tạo ra nó lại yên lặng như không hề có liên quan.
19/04/2020(Xem: 37326)
Có một vị tiến sĩ viết nhiều bài rất xuất sắc đăng trên báo và thường gởi thư cho tôi. Vị tiến sĩ ấy viết “quí vị.” Tôi muốn học hỏi thêm nên tôi hỏi vị tiến sĩ nầy rằng tại sao dùng “i” ngắn cho chữ “quí vị”. Vị tiến sĩ kia trả lời rằng “i” ngắn hoặc “y” dài đểu được cả. Ai muốn viết sao tùy ý. Bắt đầu từ đó, tôi “tùy ý” dùng “i” ngắn cho tên của vị tiến sĩ nầy. Mở đầu bức thư tôi thường viết, “Kính thưa Tiến Sĩ Thụi.” Sau một thời gian độ 5 tháng, vị tiến sĩ ấy gọi tôi là người bất lịch sự khi tôi đổi chữ “y” dài thành “i” ngắn cho tên ông ấy. Tôi trả lời rằng chính ông đã bảo tôi tùy tiện dùng “i” ngắn hay “y” dài cũng được cả mà! Sau đó, ông không nói gì thêm, nhưng tôi để ý thấy ông dùng “quý vị” thay cho “quí vị” như trước kia.
16/04/2020(Xem: 4381)
Con à, thời gian qua mau, ngày tháng thoi đưa. Mới ngày nào con còn bập bẹ, chập chững tập đi trong sân nhà, chớp mắt nay con đã vào đại học. Theo lý thuyết, 18 tuổi đã trở thành người lớn, ba không cần phải lo lắng nữa. Chỉ là con từ khi sinh ra cho đến nay, chưa từng rời khỏi nhà, nên ba lo lắng rằng con không tự chăm sóc tốt bản thân khi ở một mình bên ngoài. Con nói con không muốn học đại học ở quê, ba hiểu và ủng hộ con. Ở ngoài kia trời cao biển rộng, con có thể tự do thoải mái lượn bay. Con vốn không thích thuyết giáo, nhưng trước khi con đi học, ba vẫn phải nói vài lời. Nó đối với con không hẳn sẽ hữu dụng, nhưng đối với ba cũng an ủi phần nào.
16/04/2020(Xem: 3644)
Chỉ trong giai đoạn này ...những ai có nhiệt tâm và lạc quan cho một tiền đồ sáng lạn mới có thể ngồi yên đọc những quyển sách tâm linh một thời rất nổi tiếng , còn thì tựu trung thường giải trí bằng nhiều phương tiện khác nhau như âm nhạc, phim hài và tôi cũng không ngoại lệ . Dù hơn tháng nay ngoài các công việc thường ngày của một phàm phu tập tễnh học Đạo , đôi lúc tụng kinh cầu an , khi thì tụng sám hối sáng sớm trì chú và tụng Lăng Nghiêm nhưng sao thì giờ còn lại đã làm tôi thấy chút trống vắng hơn bao giờ... Có lẽ từ lâu thật sự trong tôi chưa từ bỏ được những điều mong ước rất tầm thường ? Và phải chăng tôi chưa có được một sự hiểu biết sâu sắc về những dính mắc đó nên chưa sẵn sàng cắt đứt nó .
02/04/2020(Xem: 12512)
“Cư Trần Lạc Đạo” của Trần Nhân Tông nhiều vị đã luận bàn, nhân có một chút duyên ý, chúng tôi xin ”lạm bàn” thêm một vài ý-… Nội dung Cư Trần Lạc Đạo “Cư trần lạc đạo thả tùy duyên. Cơ tắc xan hề, khốn tắc miên. Gia trung hữu bảo hưu tầm mịch; Đối cảnh vô tâm mạc vấn Thiền.” TRẦN NHÂN TÔNG
27/03/2020(Xem: 15384)
Thơ Bùi Giáng - Hồng Vân diễn ngâm
25/03/2020(Xem: 3813)
Người ta nói, đại dịch đã đến rồi. Các công sở sẽ đóng cửa. Các con đường sẽ đóng bớt lại. Nhà hàng, rạp hát, những nơi vui chơi giải trí... tất cả đều phải đóng. Mỗi người hãy tự cách ly, đừng lang thang bên ngoài nữa. Một sẽ hại tất cả, và tất cả chung quanh cũng sẽ hại cho một. Mỗi cá nhân đều có liên hệ hỗ tương với gia đình và xã hội; tuy ly cách nhưng thực ra không ai tách rời khỏi thế giới. Mỗi người hãy tự ý thức vai trò và trách nhiệm của mình trong cuộc đời. Đừng ích kỷ, tham lam, chỉ biết có mình và người thân của mình. Tánh xấu của cá nhân luôn ảnh hưởng đến người khác, vật khác; trong trường hợp của đại dịch là vô tình/gián tiếp giết hại đồng loại, phá hoại môi trường. Hãy ngừng lại cái tâm bé xíu nhỏ mọn; và hãy mở lòng ra, biết yêu thương mình, yêu thương người, yêu thương vật. Tự phòng vệ cũng chính là bảo vệ cho người khác. Ý tưởng này hẳn đã nghe quen trong Phật giáo: một là tất cả, tất cả là một (1). Vậy thì, hãy dừng lại, dừng lại. Trở về với gia đình, trở về với tự
13/03/2020(Xem: 21203)
Nạn dịch Covid-19 là một cuộc khủng hoảng sức khỏe trong cuộc sống của chúng ta và cộng đồng thế giới hiện nay, vì sức khỏe quý báu của số đông và của tập thể, ban tổ chức quyết định hủy bỏ buổi sinh hoạt Có Mặt Cho Nhau 7 tại Orlando, FL và dời ngày sinh hoạt Có Mặt Cho Nhau 8 tại Nam California. Có Mặt Cho Nhau 8 được dời đến ngày thứ Bảy, 6 tháng 6, 2020 tại phòng hội Viện Việt Học như Thư Mời dưới đây. Chương trình giống nhau, chỉ có khác ngày mà thôi.
15/02/2020(Xem: 8598)
Sau 4 ngày tham dự đại lễ tại chùa Viên Giác tại Hannover, Đức Quốc, chúng tôi được Thầy Thông Triển đưa ra nhà ga bằng xe ca của chùa để trở về lại trú xứ của mình. Trên xe có một nữ Phật tử chùa Trúc Lâm ở Paris, Pháp Quốc tâm sự. „Bác ơi, đây là lần đầu tiên cháu đến thăm chùa Viên Giác. Cháu đọc báo thấy có tin về 4 ngày lễ hội 40 năm từ 27 đến 30 tháng 6.2019 về thành lập chùa Viên Giác, thành lập Hội Phật Tử Việt Nam TNCS, thành lập Chi Bộ Chi Bộ Phật Giáo VNTN tại Đức và 40 năm kỷ niệm báo Viên Giác. Ngoài ra còn 3 lễ khác là Khánh thọ 70 tuổi của Hòa Thượng Phương Trượng chùa Viên Giác, Đại Giới Đàn Pháp Chuyên và lễ tấn phong lên các hàng giáo phẩm Hòa Thượng, Thượng Tọa, Ni Sư.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]