
Phải chăng hoằng pháp còn có ý nghĩa sâu xa khác ?
Tìm kiếm, khám phá tài năng mới để truyền thừa và hợp tác ?
Trong quá trình tiếp cận những vị đạo sư kính quý, người viết đã bao lần theo dõi từ ngày trên những chuyến hoằng pháp của quý Ngài hoặc trên đất Âu Châu, hay thi thoảng đến đất nước Hoa Kỳ để rồi đã tự hỏi : “Phải chăng việc hoằng pháp đòi hỏi sự chia sẻ và hợp tác giữa người nghe và người giảng?”
Vì sao vậy ?
Theo sự tham cứu người viết được biết : Chia sẻ là một đặc tính có sẵn trong mỗi con người chúng ta. Nó giúp chúng ta kết nối, tạo ra xã hội loài người, học hỏi lẫn nhau, phát triển, tăng cường tri thức thay đổi nhận thức xã hội tốt hơn, và thành công hơn trong cuộc đời ( Share là cách chúng ta dạy những gì chúng ta biết, thu nhận phản hồi củng cố kiến thức ta có và đồng thời giúp đỡ người khác (Information Acquisition).
Điều đặc biệt là chia sẻ kiến thức không phải một chiều mà là hiệu ứng tương tác vì khi chia sẻ kiến thức cho nhau cũng đồng nghĩa là chúng ta TỰ HỆ THỐNG LẠI THỨ TA ĐANG CÓ và quá trình chia sẻ giúp ta tạo cái mới rất nhiều.
Người chia sẻ không phải sợ rằng ai đó có thể lấy mọi thứ ta biết vì bản chất mọi người là khác nhau nên sự thu nạp và ứng dụng kiến thức rất đặc trưng và riêng biệt cho mỗi người
Và quan trọng hơn hết là người biết lắng nghe và đặt nhiều câu hỏi sẽ đem đến cho người thuyết giảng những thứ có thể họ chưa biết( vì kiến thức thì mênh mông vô hạn) và cả những ý tưởng mới và từ đó việc ra học qua học lại từ những trải nghiệm của đôi bên, sẽ là một thông tin đáng để tâm và mang lại chiều hướng nhìn nhận cho cách tư duy của mình về sau.
Hơn thế nữa chương trình hoằng pháp trong thời hiện đại công nghệ ngày nay còn cần phải khám phá ra những tài năng mới có kỹ năng hợp tác với tâm cao thượng để tiếp tục toả rạng ánh sáng đạo Từ Bi Trí Tuệ của đấng Toàn Giác Thích Ca Mâu Ni.
Vì rằng thế gian ngày nay rất cần để có được cái vô ngã, cái từ bi hỷ xả của Đức Phật thì thế gian này mới mong được an lành
Mặc dù trong thực tế trong Đạo và ngoài Đời người tài thuộc nhiều lĩnh vực rất nhiều, nhưng họ không chịu học hỏi nhau từ chính anh em cấp dưới có trình độ kiến thức và uy tín để cùng hợp tác về mọi khía cạnh khác trong lãnh vực họ có, để có thể chia sẻ, truyền trao những tư duy, công sức của mình dưới cái mác "thiên tài"
Còn một vấn đề khác nữa mà người phương Đông và Tây gặp nhau là : Dù ở thời gian nào, họ đều khắt khe với cái mới nhưng lại khá dễ dãi trong việc nhân nhượng với quá khứ, chấp nhận đồ cũ và tôn vinh người chết.
Tạm lấy một thí dụ minh chứng (ngoài lề trong lịch sử nước VN, ) hẳn chúng ta thường thấy những cá nhân xuất sắc có tư duy sáng tạo thường phải chuốc lấy thảm hoạ như Nguyễn Trải ( trí tuệ và tinh thần sáng tạo vô song của ông: Nguyễn Trãi là tác giả Dư địa chí, cuốn sách khoa học đầu tiên, là người làm ra "quốc thiều" và Cáo bình Ngô..., nhưng trên hết, ông là cha đẻ của văn học dân tộc bằng tiếng Việt.)
Thử mời xem câu đối của thi hào Nguyễn Trải khi thăm danh làm thắng cảnh CHÙA HOA YÊN ( ở núi Yên Tử ) rồi hạ bút trong vài phút :
“Vũ Trụ nhãn cùng thương Hải ngoại
Tiếu đàm nhân tại Bích Vân Trung”
Dịch là : Đưa mắt nhìn vũ trụ giống như nhìn suốt ngoài biển khơi, còn khi nói cười thì người giống như đang ở trên mây.
Có ai hiểu ngầm ý rằng Đất nước VN xứng danh là Giang Sơn Cẩm Tú, nhưng rồi thì chuyện đời trải qua cũng chỉ là giấc mơ thôi.
Riêng trở lại những tài năng mới, phải nói rằng trong nhịp sống thời đại công nghệ, áp lực của người trẻ giống như một vận động viên chưa với tay đến điểm vạch chiến thắng được. Họ cứ chạy miệt mài mà không biết bao giờ sẽ tìm thấy vạch cuối cùng.
Trộm nghĩ nhiệm vụ Hoằng pháp là luôn theo đúng tôn chỉ mục đích của chính pháp, đồng thời vận dụng một cách “khế lý, khế cơ” về hiện thực cuộc sống trên hai phương diện lý thuyết và thực hành, giúp cho người Phật tử có đời sống tâm linh ngày một thăng hoa, lấy lý tưởng giác ngộ soi sáng cho tư duy và hành động.
Thì với vai trò người con Phật đang tu tập để tự tạo cho mình một lối sống tốt đẹp và lành mạnh. Mỗi một cá nhân chúng ta cần chú trọng trang bị và cải thiện kỹ năng hợp tác trong cuộc sống hàng ngày.
Không phải kỹ năng này chỉ quan trọng trong các môi trường làm việc hiện đại ( nơi mà các dự án thường đòi hỏi sự phối hợp giữa nhiều người) nhưng trong môi trường học tập Đạo Pháp, kỹ năng hợp tác giữa người nghe và người thuyết giảng lại cũng rất quan trọng vì khả năng làm việc sẽ hiệu quả hơn để đạt được mục tiêu chung.
Một số đặc điểm của kỹ năng hợp tác tốt bao gồm:
- Giao tiếp rõ ràng và hiệu quả - Chia sẻ thông tin, lắng nghe và trao đổi ý tưởng một cách rõ ràng.
- Tôn trọng các quan điểm khác nhau - Tôn trọng và xem xét quan điểm của mọi thành viên trong nhóm.
- Chia sẻ mục tiêu chung - Tập trung vào mục tiêu chung của nhóm hơn là mục tiêu cá nhân.
- Tinh thần đồng đội - Hỗ trợ và giúp đỡ các thành viên khác trong nhóm.
- Giải quyết xung đột - Xử lý bất đồng và xung đột một cách lành mạnh và tích cực.
- Chia sẻ trách nhiệm - Chấp nhận trách nhiệm chung về kết quả của nhóm.
- Tinh thần thích nghi linh hoạt - Sẵn sàng điều chỉnh phương pháp tiếp cận khi cần thiết
Lời kết :
Như vậy với sứ mệnh hoằng truyền giáo pháp, lợi lạc quần sinh; mục đích đem chân lý của đạo Phật đến với mọi người, góp phần phát huy mọi giá trị văn hóa đạo đức tốt đẹp của đạo Phật vào đời sống xã hội, xây dựng cuộc sống an lành và hạnh phúc,
Phải chăng ban hoằng pháp Hải ngoại ngày nay cũng đang tìm kiếm và khám phá những tài năng mới luôn có chí nguyện Hộ trì chánh pháp, lợi lạc hữu tình, phát huy tư tưởng trong sáng, tích cực và đa dạng của giáo lý Phật giáo.
Dù rằng ai cũng hiểu được có khi một thiên tài không đảm bảo cho một tương lai thành công. Mà thật ra : “Thành công thực sự đến từ những nỗ lực, sự chăm chỉ làm việc.”
Khi chúng ta lần đầu gặp gỡ hoặc nghe về một người thành công, thật dễ dàng để tin rằng họ phải được sinh ra trong những điều kiện tuyệt vời nhất, nhưng có ai biết rằng không như truyền thông thường tán dương, sự thật đã minh chứng rằng, không có những người thành công nào tìm thấy thành công và được công nhận ngay lập tức.
Mà thành quả đó là kết quả của bao năm nghiên cứu học hỏi bằng sự kiên trì và làm việc chăm chỉ.( điển hình gương của HT Thích Như Điển Phương Trượng chùa Viên Giác, và nhiều thành viên khác trong đoàn …)
Kính xin mượn lời văn hào Victor Hugo để kết thúc bài viết về kỹ năng hợp tác và chia sẻ kiến thức khi được hữu duyên học tập về đạo Phật và có cơ hội tiếp cận với những cao tăng hiền nhân giảng dạy : “ Mỗi một đặc trưng của con người là một đặc trưng của văn minh, một mẫu mực của tiến bộ, tình cảm bình đẳng và tâm hồn bác ái ( trích tác phẩm 93 của Victor Hugo)
Và cũng kính xin mượn lời Đức Khổng Tử để khuyến khích những tài năng mới có chí nguyện tìm Phật :
“Chẳng lo buồn khi người khác không hiểu mình, Nên lo làm sao có năng lực để người khác biết mình —- Chẳng lo buồn vì không địa vị, chỉ nên lo không đủ tài để xứng với địa vị ấy”—Khổng Tử
Kính chúc những nhà hoằng pháp hiện đại luôn tiếp tục tỏa sáng lòng nhiệt huyết vĩ đại trong việc truyền thừa kinh điển Phật pháp tới quảng đại quần chúng giúp mọi người thấm nhuần giáo pháp Phật Đà và kính chúc quý Ngài Phước Trí nhị nghiêm, thân tâm thường lạc.
Kính đảnh lễ tri ân,
Sydney 5/4/2025 ngày mùng tám tháng ba âm lịch Ất Tỵ
Phật tử Huệ Hương
Gửi ý kiến của bạn