Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

211. Bì Chữ Xương giúp nghịch tử hành hung Trần Quảng Thái huyện Đơn Dương gặp nạn

01/11/201820:12(Xem: 6861)
211. Bì Chữ Xương giúp nghịch tử hành hung Trần Quảng Thái huyện Đơn Dương gặp nạn

te dien hoa thuong


Tế Công Hoạt Phật
(Tế Điên Hòa Thượng)
Đồ Khùng dịch
(bút hiệu của HT Thích Minh Cảnh)

***

Chương 211:

Bì Chữ Xương giúp nghịch tử hành hung

Trần Quảng Thái huyện Đơn Dương gặp nạn


Nói những lời trên xong, Trần Quảng Thái hạ một câu thẳng thừng:

- Thôi chú về đi! Bảo với Bì chữ Xương chớ có đèo bòng!

Quản Thế Khoan như húc đầu vào tường, đành lủi thủi trở về. Bì Chữ Xương hỏi:

- Ta chờ chú mày đi cầu thân, việc ấy như thế nào?

- Lão gia đừng nhắc đến vẫn hơn. Tôi đi cầu thân, Trần Quảng Thái chẳng những không chấp nhận mà còn buông nhiều câu cay độc mắng nhiếc viên ngoại. Tôi không dám nhắc lại, sợ e lão nhân gia càng thêm bực bội.

Tên tiểu tử này thêm mắm dặm muối làm cho việc càng thêm tệ hại hơn. Bì Chữ Xương nghe kể đùng đùng nổi giận, nghiến răng nói:

- Hay cho Trần Quảng Thái, mi dám vô lễ với ta! Vô cớ mắng ta thậm tệ, ta đâu để cho mi yên? Ta phải đầy ải con gái mi mới được. Ta phải làm cho mi thân hành đến hạ mình xin lỗi, tự nguyện đem con gái dâng cho ta mới thỏa lòng. Bọn bây có cao kiến gì không?

Quản Thế Khoan nói:

- Lão viên ngoại muốn báo thù ông ta, tôi có chủ ý này. Có phải viên ngoại quen thân với vị đương gia trong chùa ở ngoài thôn không? Vị hòa thượng ở chùa đó có tài ghê gớm lắm đấy. Viên ngoại cứ mời ông ta đến thương lượng tìm cách bắt con gái của Trần Quảng Thái về cho động phòng với công tử nhà tạ Một khi ván đã đóng thuyền thì Trần Quảng Thái có nước bó tay thôi. Ông ta muốn thưa lên quan, mình chịu khó đi hầu là xong chuyện.

Bì Chữ Xương nghe nói, khen:

- Ý kiến đó hay thiệt! Vậy ngươi đi mời Thông thiên hòa thượng Pháp Lôi đi!

Ngôi chùa nhỏ ở ngoài thôn chính là hạ viện của Thông thiên hòa thượng Pháp Lôi. Từ khi trốn khỏi viện Di lặc, Pháp Lôi chạy về ngôi chùa nhỏ này ẩn nấu. Bì Chữ Xương đang định cho người đi mời thì vừa hay có gia nhân vào báo:

- Hiện có Thông thiên hòa thượng đến thăm.

Bì Chữ Xương lật đật bảo gia nhân:

- Ra mời hòa thượng vào!

Pháp Lôi vào phòng khách, hai bên chào hỏi xong, Bì Chữ Xương nói với Pháp Lôi:

- Tôi đang định mời mà hòa thượng lại đến, thật kịp lúc quá! Hiện tôi có việc khó xử đây!

- Bì đại ca, anh có việc gì ghê gớm thế? Anh cứ nói đi, tôi sẽ giúp anh, dù khó cách mấy, tôi cũng không từ!

- Chúng ta là anh em tri kỷ, tôi cũng dám giấu chú việc này. Cũng bởi cháu trai của chú một hôm nhìn thấy con gái của Trần Quảng Thái xinh đẹp quá chừng nên đâm ra ốm tương tự Tôi cho người đến cầu thân. Trần Quảng Thái chẳng những không bằng lòng mà còn buông ra những lời khó nghe. Tôi thiệt có miệng mà không nói ra lời, định cướp con gái hắn ta đem về cho thành thân với cháu nó rồi sau đó chịu ra hầu quan vậy. Nghe nói Trần Quảng Thái có một đứa cháu trai tên là Trần Lượng tài nghệ rất giỏi đang đi bảo tiêu, chắc hiện không có ở nhà. Tôi muốn nhờ hiền đệ cướp con gái của Trần Quảng Thái giùm, một là gỡ sĩ diện cho tôi, hai là cứu tánh mạng của cháu. 

Pháp Lôi nghe nói xong, đáp:

- Anh muốn cướp người rất dễ, đó là chuyện nhỏ thôi! Hiện trong chùa tôi có hai người bạn gốc Tây Xuyên, một người tên Trại vân long Hoàng Khánh, còn người kia tên Tiểu táng môn Tạ Quảng. Hai người này đều có võ nghệ xuất chúng, bản lãnh cao cường, nên mời hai người này đến giúp đỡ mới được.

- Thế thì còn gì bằng!

Nói rồi Bì Chữ Xương lật đật sai người đến chùa mời, nói là Pháp sư phó mời Tạ gia và Hoàng gia đến nhà tạ Bọn thủ hạ vâng lời ra đi đến ngôi chùa ở ngoài thôn gọi cửa. Tiểu sa di đi ra hỏi:

- Ông tìm ai?

- Tôi là người của Bì viên ngoại. Pháp sư phó bảo tôi đến mời Tạ gia và Hoàng gia đến nhà Bì viên ngoại có việc cần.

Tiểu sa di đi vào báo lại, Trại vân long Hoàng Khánh và Tiểu táng môn Tạ Quảng cùng theo về. Về đến nơi, thủ hạ vào trước bẩm báo. Bì Chữ Xương thấy hai người mới đến, người đi trước cao hơn bảy thước, lưng nhỏ vai ngang, đầu đội khăn phấn lăng bằng đoạn, phía trước trán niềng vàng, mình mặc tiễn tụ bào màu phấn lăng thêu hoa cùng khắp, lưng buộc dây loan đái, dưới chiếc quần ngắn lộ đôi giầy đế mỏng. Mặt hoa phấn dầu, trong trắng lộ xanh, với những chấm tàn nhang lỗ chỗ. Hai đạo chân mày nhỏ trên đôi mắt ba góc. Chiếc mũi chim ưng càng làm nổi bật bờ trán nhăn rúm, bên ngoài khoác áo choàng anh hùng bằng lông trên thêu ba đóa hoa mẫu đơn. Người này chính là Trại vân long Hoàng Khánh.

Còn người đi sau mặc áo chẽn xanh, gương mặt đỏ sậm, hai đạo chân mày đưa đám xụ xuống trên đôi mắt điểu khách, tròng mắt đen ngời sáng lấp lánh, mắt trắng khi nhìn lộ hẳn ra ngoài khuôn thật không khác gì con quỷ điểu tử. Người này chính là Tiểu táng môn Tạ Quảng. Bì Chữ Xương lật đật bước tới trước thi lễ. Pháp Lôi nói:

- Nhị vị hiền đệ, tôi xin giới thiệu với hai vị, đây là Bì viên ngoại.

Nói xong, hai bên chào nhau rồi kéo vào trong phân ngôi chủ khách cùng ngồi xuống. Hoàng Khánh, Tạ Quảng hỏi:

- Pháp huynh cho kêu hai anh em tôi đến có việc chi?

- Hôm nay tôi đặc biệt mời hai vị hiền đệ đến nhờ giúp đỡ.

- Việc gì thế?

Thông thiên hòa thượng bèn đem việc cướp cô dâu nói qua một lượt. Tạ Quảng, Hoàng Khánh nói:

- Ối, chuyện đó nhỏ mà! Hai tôi xin hiệp sức giúp đỡ.

Pháp Lôi nói:

- Bì đại ca, trước hết anh cho người đưa đến nhà Trần Quảng Thái 100 lượng bạc, hai cây đoạn hoa, cố ép ông ta giữ lại và nói tối nay sẽ có kiệu hoa đến rước dâu.

Bì Chữ Xương hỏi gia nhân:

- Tụi bay đứa nào đi lo việc này?

Xa Chu và Quản Thế Khoan nói: 

- Để hai đứa tôi đi cho!

Bì Chữ Xương lấy ngay 100 lượng bạc, hai cây đoạn hoa đưa ra. Quản Thế Khoan, Xa Chu cầm lấy đi đến nhà Trần Quảng Thái, bảo quản gia vào bẩm lại. Trần Quảng Thái nói:

- Hai cái tên này đến đây làm gì kìa? Bảo chúng đến đây ta hỏi!

Quản gia đưa bọn Quản Thế Khoan vào thư phòng, Trần Quảng Thái hỏi:

- Quản Thế Khoan, chú còn đến đây làm gì nữa?

- Tôi đến đưa sính lễ gồm 100 lượng bạc và hai cây đoạn hoa. Viên ngoại tôi nói Tôi nay sẽ có kiệu hoa đến đón dâu.

Trần Quảng Thái nghe nói, ngạc nhiên hỏi:

- Ai nhận lời các ngươi hồi nào mà hôm nay đưa sính lễ đến? Chú cứ nói bậy nói bạ không thôi, mau đem đồ về đi!

- Không phải là chính miệng lão viên ngoại đã nói hay sao? Số yêu cầu là 100 lượng bạc, hai cây đoạn hoa, bây giờ đã đem đến đủ số rồi đấy. Tại sao viên ngoại lại không nhận? Nếu viên ngoại không đồng ý, tối nay cũng rước dâu thôi. Viên ngoại cứ tin tôi đi!

Nói xong, hai tên bỏ 100 lượng bạc và hai cây đoạn hoa rồi ra ngoài đi một nước. Trần Quảng Thái nghe nói tối nay đến rước dâu, giận đến đỏ mặt tía tai, nói:

- Bì Chữ Xương thiệt là đứa ngang ngược, giữa ban ngày ban mặt, thanh thiên bạch nhật như vầy mà dám vô lễ như thế chứ! Rõ ràng là nó muốn cướp đoạt phụ nữ nhà dân đây mà. Ta phải đi thưa nó mới được.

Nói rồi đi vào bên trong nói với vợ, bảo kẻ tùy tùng thắng ngựa. Lão gia nhân Trần Phước và Trần Quảng Thái cùng ngồi ngựa đi thẳng đến nha môn huyện Đơn Dương, ngờ đâu có người báo cho Bì Chữ Xương biết trước rằng Trần Quảng Thái đã lên ngựa đi đến Đơn Dương tố cáo hắn tạ Bì Chữ Xương nghe báo như vậy bèn bảo Pháp Lôi:

- Pháp sư huynh, anh cùng hai vị hãy ở nhà đợi tôi, tôi phải đến huyện Đơn Dương dàn xếp vụ này mới được.

Dặn dò xong, Bì Chữ Xương bảo gia nhân dọn tiệc rượu đãi bọn Pháp Lôi, còn phần mình mang theo 500 lượng bạc, chuẩn bị hai con khoái mã và cùng một tên ác nô men theo đường tắt đi đến huyện Đơn Dương. Ngựa vừa nhanh lại đi theo đường tắt nên Bì Chữ Xương đến huyện Đơn Dương một hồi lâu mà Trần Quảng Thái chưa đến. Bì Chữ Xương đến nha môn, nhảy xuống ngựa chào hỏi. Các Ban đầu ở nha môn đều là chỗ quen biết, hỏi:

- Bì viên ngoại, hôm nay đến đây có việc gì?

- Tôi đến đây tìm thầy Cầu, phiền quý vị thông báo giùm.

Tại nha môn có một vị chuyên trách về hỉnh sự của dân họ Cầu, gọi là Cầu Tử Hiền, là chỗ quen thân với Bì Chữ Xương. Hôm nay bỗng có trực ban lên báo:

- Hiện có Bì Chữ Xương viên ngoại ở Trần gia bảo đến xin gặp.

Cầu Tử Hiền nghe báo lật đật bảo mời vào. Bì Chữ Xương vào bên trong gặp Cầu tiên sinh, hai bên chào hỏi. Cầu tiên sinh hỏi:

- Bì viên ngoại, hôm nay sao rảnh được mà đến đây thế? 

- Tôi hôm nay đến đây nhờ lão huynh một chút việc. Lát nữa có một người họ Trần, ông là Trần Quảng Thái chủ tiệm vải đến đây cáo báo tôi. Tôi chỉ yêu cầu anh giữ hộ Ông ta lại ba ngày. Sau ba ngày, tôi xin ra hầu quan với ông ấy. Tiện đây tôi gửi anh 500 lượng bạc để xài vặt. Xong việc này rồi tôi không dám quên ơn.

- Cái đó dễ thôi. Việc này ở trong tầm tay tôi mà! Ông ta đến, tôi cứ giữ lại ba ngày không cho gặp quan là được. Viên ngoại cứ về đi, việc này để tôi tính.

Bì Chữ Xương lập tức cáo từ. Cầu Tử Hiền bước ra chỗ thụ án gặp người trực nhật, dặn:

- Hồi nãy có một người bạn gặp tôi nói có một người họ Trần sẽ đến kêu oan, nhờ tôi giữ ông ta lại ba ngày và đưa cho tôi 100 lượng bạc, tôi không muốn ăn một mình. Nghĩ ra chúng ta đều cơm sai sự Ở nha môn nên tôi chia cho các anh 50 lượng. Lát nữa đây họ Trần có đến kêu oan, ngàn muôn lần đừng để cho ông ấy đánh trống kêu oan, viện cớ ông ta đến náo loạn nơi trọng địa cửa quan, vọng nói điều quấy quá rồi bắt giữ ông ta lại.

Người thụ án nói:

- Đã là việc tiên sinh nhận lời giúp đỡ bạn bè, dù không cho chúng tôi tiền mà có lời tiên sinh dặn thì chúng tôi cứ làm theo thôi.

- Vâng, thế thì tốt quá!

- Đang nói tới đó thì từ bên ngoài Trần Quảng Thái cũng vừa tới cổng. Lão ta vừa xuống ngựa miệng đã lầm rầm kêu khổ:

- Oan uổng ơi là oan uổng! Thanh thiên đại lão gia ơi, cho tiểu nhân minh oan!

Trần Quảng Thái vừa bước lại định đánh trống minh oan thì vị Ban đầu trị nhật bước tới níu lại, nói:

- Cái ông già này, vô cớ đến đây quấy nhiễu công đường, lính đâu, bắt giữ ông này lại cho ta!

Lập tức họ lôi Trần Quảng Thái vào ban phòng. Trần Quảng Thái nói:

- Tôi tới đây cáo báo Bì Chữ Xương, ông ta muốn cưỡng đoạt con gái tôi. Ông ta nhờ người đến cầu thân, tôi không bằng lòng, ông bỏ đại lụa và bạc lại, nói tối nay cho kiệu đến cướp dâu. Vì vậy tôi tới đây tố cáo hắn. Tại sao các vị lại ngăn cản không cho tôi thân oan?

Các quan nhân nói:

- Tôi không biết ông là ai, cũng không thể thả ông được. Đợi chừng lão gia chúng tôi thăng đường mới thả cho ông ra.

Trần Quảng Thái nhảy dựng gấp như bị phỏng lửa, cố phân trần mọi cách cũng không được thả ra. Lão gia nhân sợ quá, chạy lộn trở về nhà, báo lại với Trần thái thái:

- Không xong rồi, không xong rồi! Lão viên ngoại đến công đường kêu oan, không ngờ các quan ở nha môn bắt giữ viên ngoại lại. Sợ quá tôi không dám vào. Đại khái là các quan nhân ở đó bị Bì Chữ Xương mua chuộc rồi, họ tính giữ viên ngoại lại để tối nay đến cướp cô nương. Lão thái thái mau tìm cách đối phó đi.

Lão thái thái và cô nương nghe báo khóc rống lên. Ngọc Mai nói:

- Mẹ chẳng cần phải lo nghĩ làm chị Con cũng không thể để rơi vào tay bọn ác bá đó. Chi bằng con chết đi thì mọi việc kể như giải quyết xong.

Đang nói tới đó thì bên ngoài có tiếng gõ cửa, lão quản gia chạy ra mở cửa "a" lên một tiếng mừng rỡ!
 Chương Trước DS Chương Báo LỗiChương Sau 
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
19/03/2011(Xem: 8848)
Theo đạo Phật, luật nhân quả không chỉ giới hạn trong một đời sống hiện tại này, mà là một quy luật chi phối trong suốt dòng thời gian...
13/03/2011(Xem: 10777)
Các chân sư thực hiện những kỳ công của các ngài mà không chút tự hào, với một thái độ giản dị hồn nhiên hoàn toàn như trẻ con. Các ngài biết rằng, năng lực của tình thương luôn che chở các ngài.
13/03/2011(Xem: 6698)
Ngài Nam Tuyền nói: “Tâm bình thường là đạo.” Chư vị Tổ sư dùng đến vô số phương tiện cũng không ngoài việc dẫn dắt người học đạt đến tâm bình thường này.
10/03/2011(Xem: 11985)
Trong lúc thiền quán, tôi tập trung suy nghĩ rất nhiều những lời thầy dạy. Tôi bừng tỉnh nhận ra quả thật điều mà tôi khổ công tìm kiếm không phải là việc say mê dành trọn thời gian cho việc tu tập thiền định.
09/03/2011(Xem: 11254)
Trong đạo Phật, hiếu hạnh được xem là đứng đầu trong tất cả các đức hạnh. Điều này đã được đức Phật chỉ dạy trong rất nhiều kinh điển.
04/03/2011(Xem: 5567)
Đã biết nhân quả theo nhau như bóng với hình, nên kể từ đây chúng ta hãy phát tâm dũng mãnh làm mới lại mình, sám hối, ăn năn những sai lầm đã phạm trước kia.
04/03/2011(Xem: 10857)
Đây là một bản kinh Phật đặc sắc, nêu bật lên ý nghĩa nhân quả bằng những truyện tích nhân duyên rất sống động, được thuật lại với nhiều chi tiết thú vị.
04/03/2011(Xem: 8478)
Một hôm, Hàn Sơn hỏi Thập Đắc: Ở đời, có người đánh tôi, mắng tôi, làm nhục tôi, khi dễ tôi, dọa tôi, gạt tôi, chê tôi, khinh tôi, ăn hiếp tôi, cười ngạo tôi cho đến đối xử khắc nghiệt với tôi, thì phải xử trí như thế nào? Thập Đắc đáp: Chỉ cần nhịn nhục họ, kính họ, sợ họ, tránh họ, nhường họ, khiêm tốn với họ, không chống cự họ, không cần để ý đến họ, rồi chờ ít năm ông hãy nhìn họ xem.
04/03/2011(Xem: 7381)
Ngài Hàn-Sơn : Trong thế gian mà bị người phỉ báng, khi dễ , nhục mạ, cười chê, khinh khi , chà đạp, ghen ghét , đè bẹp, đố kị ta. Như thế, ta phải xử trị cách nào ? Ngài Thập-Đắc trả lời : Thản nhiên vì họ mà nhẫn, mà nhường,  mà cung kính, là trọng tự do của họ, mà tránh đi, cuối cùng đừng để ý tới họ nữa. Chờ vài năm sau sẽ gặp họ. Hàn-Sơn lại hỏi : Họ vẫn giữ quyết liệt như vậy ! Có thể trốn núp được chăng ? Ngài Thập-Đắc nói : " Tôi đã từng thuộc Bài Kệ của Bồ-Tát Di-Lặc. Bạn lắng nghe ! Tôi vì Bạn mà niệm bài kệ :
24/02/2011(Xem: 2952)
Cách đây 28 năm (1973), hồi đó tôi 16 tuổi (1945), nghe kinh Bát Nhã và pháp Bảo Đàn, bỗng nhiên lòng tôi không còn luyến tiếc gì bản thân và muốn xa lìa tất cả để lên non cao tu luyện. Tôi đem ý nguyện ấy thưa với Bổn sư là Hòa thượng Diệu Quang, Tổ thứ sáu của Tổ đình Thiên Ấn và là vị khai sơn chùa Viên Giác núi Thanh Thanh - nơi tôi đang tu học. Hòa thượng nhìn tôi và nghiêm trọng bảo - ông nên dẹp bớt lòng bồng bột ấy đi! Vì khi đang học đạo thì ai cũng tưởng mình có thể thực hành sáu pháp lục độ chẳng mấy khó. Nhưng khi va chạm vào thực cảnh, chịu đói lạnh vài ba tháng, những cơn sốt rét ở rừng sâu và biết bao cảnh trạng kỳ quái cứ đêm đêm lại hiện về như trêu cợt, như dọa nạt thì thối chí ngay. Nếu chí thoát trần mạnh mẽ có thể vượt qua được, thì bấy giờ cái "Động" ở nội tâm lại hiện ra. Tổ xưa đã dạy: "Cực tịnh sanh động". Ông nên tham cứu nghĩa lý ấy và nán lại năm sau, hay đợi khi thọ đại giới rồi sẽ cho ông đi cũng không muộn. Rồi Hòa thượng đưa tay chỉ về trảng núi phía tâ
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]