Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. quangduc@quangduc.com* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Quay về, Quay Lại, Trở Về....(Thơ của TK Thích Đồng Bổn, bút danh Quê Chiều, Chiêu Đề, Thôi Kệ, Tát Bà Ha, Ta Bà Hát)

02/03/202308:33(Xem: 1664)
Quay về, Quay Lại, Trở Về....(Thơ của TK Thích Đồng Bổn, bút danh Quê Chiều, Chiêu Đề, Thôi Kệ, Tát Bà Ha, Ta Bà Hát)
phat thuyet phap

TỌA CỐT TRƯỚC ĐỊA
Lạy ngồi là tọa cốt bái Như Lai
Cũng như tư thế hoa nở khai
Nữ nhân lễ bái thêm kín đáo
Đâu nhọc khởi thân, nói đúng sai.

Lạy ngồi một cách giữ giới thân
Riêng cho nữ giới được gia ân
Cách lễ phân rành ra hai phái
Trọng hàng Tăng lữ của nữ nhân.

Lạy sao kín đáo chốn Phật đường
Trong lễ tang, lạy tỏ tiếc thương
Trước bái đường, tổ tiên hiếu thuận
Lễ ngồi gây thiện cảm nhiều phương.

Nữ nhân mang sứ mệnh giống loài
Khó nhọc gia đình nặng trên vai
Mềm mại dáng ngồi đều năm vóc
Tâm thành lễ Phật mỗi hôm mai.

Mỗi xứ nữ nhân lễ khác chăng ?
Phục trang, cách lạy với hoa văn
Hiểu bản sắc thông qua y phục
Với một lòng kính Phật trọng Tăng.

Lạy sao cho đẹp, dáng cho hay
Cách ngồi cách đứng, cách phô bày
Nữ tính hữu tâm khi khấn nguyện
Cảm ứng tương giao thấu Phật đài.

Lạy kính mẹ cha phụ nữ Hàn
Đứng ngồi nhất lễ, gái Phù Tang
Trung Hoa nữ tử, đầy cung cách
Gái Việt ngàn năm nét dịu dàng.

Ấn, Thái, Miến, Lào với Cao Miên
Tín nữ Phật giáo hệ Nam truyền
Chung nhất lễ ngồi trong cách lạy
Thể hiện lòng tin của nữ quyền.

Lễ quỳ, lễ đứng, phải áo tràng
Lễ ngồi đơn giản, chẳng bất an
Áo dài thiếu nữ sao cũng được
Lễ nghi tôn kính mới nghĩ bàn.

Quê Chiều 22/02/23


NÓI XẤU
Con người hay nói xấu lẫn nhau
Nói mãi thành quen, cấm được sao ?
Bớt thì buồn miệng, đành tiếp tục
Mặc kệ ai kia tổn thương sâu.

Ghen ăn tức ở, nói xấu hơn
Khó thân gần, càng khó khuyên lơn
Kẻ khác hơn mình, đâu chịu được
Buông lời cay độc, thỏa nguồn cơn.

Phải trái chưa thông, không nói có
Đúng sai mặc kệ, có bảo không
Vắng mặt chê bai, nói thỏa lòng
Đối diện đãi bôi, thôi lỡ trót....

Nói xấu người, miệng sao vẫn ngọt
Rồi mai kia nịnh hót cấp trên
Lời dối sai nào mãi lâu bền
Ai có thể gửi lòng tin thấu !

Hay nói xấu, vì tâm niệm xấu
Nghĩ sai lầm, trần cấu bám vào
Trong sao ngoài vậy, cậy nói chào
Sống như thế, khổ đau tâm cảnh.

Bỏ nói xấu, nói lời chân chánh
Thật bất hư, có cánh làm gì
Hãy yêu người, siêng hạnh Từ bi
Cùng đồng loại, ghét chi muối mặt.

Không nói xấu, cũng đừng đơm đặt
Giảm lòng sân, nghiệp chướng nào gây
Dậy tiếng thơm, nam bắc đông tây
Lòng tin tưởng, phúc lây tiên tổ.

Vào cửa Không, miệng là cửa khổ
Tội trong tâm, từ khẩu phát ra
Đã hiểu rồi, Tam độc lánh xa
Dùng từ ái, trẻ già yêu mến.

Nơi cửa Thiền, mặc nhiên đi đến
Luôn phát ngôn bờ bến từ hòa
Giọng nhẹ nhàng, nói khẽ, bỏ qua
Khẩu nghiệp sạch, tâm ma nào khởi.

Quê Chiều 23/02/23

QUAY VỀ

Quay về nơi đã khởi hành
Ta đi tròn hết vòng quanh cõi này
Hiểu rành chỉ một nắm tay
Cái còn chưa biết đến vài trăm năm.

Quay về tìm lại trong tâm
Để xem thế giới hiện ngầm trong ta
Thấy mình hạt cát trần sa
Càng đi càng thấy dần xa lối về.

Quay về phương cũ làng quê
Nơi ta mơ mộng trên đê thuở nào
Còn ai chờ đợi đón chào
Cho tim ấm lại, thương đau lụi dần.

Quay về tự tánh sẵn phần
Hiện thời gặt quả từ nhân xưa thành
Định thần cho tuệ phát sinh
Dưỡng tâm để nhận rõ mình ở đâu.

Quay về đối mặt đêm thâu
Vô minh che khuất cây cầu chân như
Bình minh lộ ánh dương Từ
Trong bầu sương có Thiền sư đang ngồi.

Quay về gặp lại chính tôi
Tánh gieo nhân ái đơm chồi nở hoa
Thân đau nhưng trí không già
Tâm chưa an trú, tách trà khó ngon.

Quay về mây quyện đầu non
Ôi chao ! Thật đẹp những con bướm vàng
Chim bay về tổ từng đàn
Mừng người về lại suối ngàn rừng cây.

Quay về chôn chặc vơi đầy
Nặng lòng chùa cảnh những ngày sống yên
Không tìm lại những ưu phiền
Cũng đừng ràng buộc mặc duyên thiện lành.

Quay về tiếp quãng đường lành
Không quay về để tìm danh vị đời
Bước ra được khỏi trò chơi
Nguyện vào nhà Phật lên đồi hoa tâm.

Quê Chiều 24/02/23


QUAY LẠI

Quay lại để nhìn dấu chân đi
Xa khỏi bụi trần lánh thị phi
Nghĩ suy chân lý đời hư ảo
Trọn đời lý tưởng hạnh xả ly.

Quay lại tìm tâm giữa cảnh không
Hướng vào tự tánh sẵn bên trong
Thở nhẹ hít sâu vào đầu mũi
Buông vạn duyên trách nhiệm đã xong.

Quay lại xem mình đúng hay chưa
Cố nhìn sau trước, để không thừa
Đâu phải việc chi mình cũng sáng
Lắng nghe sửa đổi, khiến người ưa.

Quay lại xem đường đã trải qua
Lòng không nản chí, chẳng kêu ca
Nhẫn nại bền lòng, rồi sẽ đến
Tinh tấn vững tin, chẳng còn xa.

Quay lại cũng vì giúp muôn loài
Cùng dìu kẻ khổ vượt trần ai
Nếu chỉ riêng mình, vô vị lắm
Càng tăng ích kỷ, nghĩ nào hay.

Quay lại lắng nghe tiếng nguyện cầu
Lòng Từ lan tỏa khắp năm châu
Chúng sinh còn khổ, cần cứu giúp
Hành theo Bồ tát rộng nhiếp thâu.

Quay lại Ta bà hạnh độ sinh
Hoằng tuyên giáo pháp giúp hàm linh
Pháp dược sẽ tiêu bao khổ nghiệp
Thoát đời chìm nổi, hết vô minh.

Quay lại sau lưng được Thiện thần
Già lam thánh chúng ứng hiện thân
Hộ pháp người tu thêm vững chí
Gia trì đại chúng vững tay nâng.

Quay lại ấm lòng pháp giới tâm
Năng lượng vị tha chuyển hóa thầm
Thấy rõ đường đi ngàn cõi nước
Cảm ứng đạo giao, nhận pháp âm.

Quê Chiều 25/02/23


TRỞ VỀ

Trở về ngắm lại mái trường xưa
Ghi dấu thời gian bóng thoi đưa
Kỷ niệm một thời đâu bôi xóa
Bạn cũ còn ai nhớ hay chưa ?

Trở về niên thiếu tuổi học trò
Hăng hái xuống đường thấy hay ho
Nhiệt huyết đấu tranh yêu bình đẳng
Gông cùm bắt bớ, có gì lo !

Trở về tuổi trẻ thuở thanh niên
Đam mê lý tưởng, xếp bút nghiên
Bước đến cửa Không xin tu tập
Lạy Phật nghiên tầm lý nhân duyên.

Trở về chùa cũ chợt đắng lòng
Đâu rồi một thuở cảnh đèn chong
Mò mẫm luật kinh quên đêm tối
Tụng niệm nằm lòng vẫn chưa xong.

Trở về ngày dấn bước du phương
Thầy xưa cõi tạm, đã lên đường
Gia giáo quay quần, tình một thuở
Thời nay học đạo chỉ đến trường.

Trở về duyên cũ ghế học đường
Cùng bạn bè đến lớp lệ thường
Tranh biện nhau qua từng chữ nghĩa
Vang tiếng cười lý lẽ chẳng nhường.

Trở về ký ức của riêng mình
Va vấp ngã nhân những bất bình
Thử thách tiến tu đầy chướng ngại
Để tương lai vững chãi niềm tin.

Trở về diện mạo buổi hôm nay
Không hơn ai, cũng chẳng gì sai
Đời với đạo thăng trầm đã biết
Mà bệnh đau đeo miết lắc lay...

Trở về thôi, cuối đoạn đường rồi
Chớ để vô thường đến kéo lôi
Thấy tâm trước đã, thân mặc kệ
Trước sau gì cũng bỏ lại thôi.

Quê Chiều 26/02/23


TRỞ LẠI

Ánh ban mai trở lại
Lòng tự tại hơn xưa
Dừng than thân trách phận
Trời cũng tạnh cơn mưa.

Nắng vàng lên đê chiều
Hỏi lại lòng ít nhiều
Lắm duyên gây điên đảo
Tỉnh ngộ đã bao nhiêu ?

Trở lại hay ngược về
Sáng mắt hay vẫn mê
Sắc hương ngày xưa cũ
Chuyển đến ngắm chiều quê.

Ngày đi buông tất cả
Trở về chẳng có chi
Chỉ còn dòng suy nghĩ
Được sống hạnh xả ly.

Dẫu muộn hơn là không
Nghĩ sao để dụng công
Mình đâu còn trẻ nữa
Lòng muốn gặp tâm mong.

Tuổi bước quá năm xưa
Lão bệnh cố dây dưa
Nhận thức giờ chín chắn
Tư duy ngược đâu thừa.

Sách kinh học đã qua
Nay hiểu lại khác xa
Tánh tướng vừa nhận diện
Bước tiếp để về nhà.

Ngược giòng sông tư tưởng
Ngồi thơ phú văn chương
Đã quên huy hoàng cũ
Chỉ vọng hướng đồi nương.

Trở lại trong vô trụ
Không lưu trú chốn nào
Chẳng vướng bận nơi đâu
Đến đi tùy duyên vậy.

Quê Chiều 27/02/23


GÀ GÁY SÁNG

Gà gáy động lay khắp xóm thôn
Đánh thức mê nhân bởi tiếng ồn
Sao chúng canh giờ hay thế nhỉ
Sáng nào cũng thế, giỏi hay khôn ?

Tiếng gáy đồng thanh cả một bầy
Gọi người trở dậy mỗi hôm mai
Nông dân ra ruộng vun khoai sắn
Tiểu tăng chuông mõ tụng lai rai...

Tiếng gà đánh thức chức năng gà
Chóng rời chuồng ổ kiếm ăn xa
Ở đời ngủ nghỉ nên vừa phải
Thức sớm tỉnh thần, trí sáng ra.

Gà trống gáy vang giữ lệ làng
Biểu tượng chung lòng chớ rẽ ngang
Nếu mỗi cá nhân đều như thế
Nâng cao ý thức, hợp kết đoàn.

Gà mái kêu, cục tác ổ nằm
Xin giúp gom giùm trứng ắp chăm
Như nữ giới việc nhà đảm trách
Chuyện bên ngoài nào đáng quan tâm.

Gà con chíp chíp, tiếng dễ thương
Vô tư bên mẹ, phận náu nương
Trẻ có gia đình thường hạnh phúc
Bất hạnh đơn côi, lạc lối đường.

Gà trống gà nòi, thích đá nhau
Hơn thua tiếng gáy, chẳng ra sao !
Người cũng cạnh tranh mà gây chiến
Tàn trận thắng thua cũng thương đau.

Gà gáy góp phần thức chúng khuya
Công phu tụng niệm hạnh sẻ chia
Giúp không bê trễ khi ngủ nghỉ
Mãn kiếp gia cầm, hái quả kia !

Gà ở trong chùa nhặt thóc rơi
Cơm thừa, bánh vụn khắp nơi nơi
Người khó bỏ công thu lượm hết
Vẹn của đàn na, rất phải thời.

Quê Chiều 28/02/23


NGÀY KỶ NIỆM

Ngày này, nhớ Thái tử xuất gia
Xa hoàng cung, quyết vượt ái hà
Chí nguyện tìm ra đường giải thoát
Giác ngộ xong, sẽ độ hằng sa.

Ngày này, nhớ bóng ngựa vượt thành
Kiền Trắc thẳng đưa đến sông xanh
Cắt mái tóc trao cho Xa Nặc
Rừng sâu chiết bóng lạnh bao quanh.

Ngày này, bốn mươi bảy năm qua
Mười chín xuân, nối Phật xuất gia
Lễ xuống tóc, thầy khuyên thọ giới
Khăn gói lên đường biệt mẹ cha.

Ngày này, nhớ Phật, lễ hàng năm
May mắn đến trong cửa Pháp âm
Sám hối nghiệp gieo từ quá khứ
Chuyển hóa đời phạm hạnh Bi tâm.

Ngày này pháp hội, Thánh giáng thăm
Đạo tràng xưng tán Hải triều âm
Quốc thái dân an, mưa gió thuận
Nội ma ngoại chướng khó hại xâm.

Ngày này, cầu dịch bệnh chuyển dời
Tiêu trừ hoạn nạn, thọ mạng trời
Thế giới hòa bình, thôi chiến trận
Động đất sóng thần, tránh xa thôi.

Ngày này, xin bớt nghiệp sát sinh
Vì cái ăn, phương hại hàm linh
Ác xấu lỡ gieo, khi nào trả
Loài vật kia cũng hệ thức tình.

Ngày này, hãy khấn nguyện cho nhiều
Để thôi rơi nước mắt sớm chiều
Phật rải lòng Từ cho chuyển nghiệp
Đến mai cười rạng rỡ thương yêu.

Ngày này, ký ức cũ hiện về
Nương gót Tăng đoàn vượt sông mê
Năm dài tháng rộng lòng bền bĩ
Ước một ngày đảnh lễ Bồ đề.
Quê Chiều 01/03/23


CÂY CHUỐI

Không biết vì sao gọi tên cây chuối
Suy nghĩ hoài đầu mối vẫn chưa ra
Trái cây nào cũng đậu quả từ hoa
Với cây chuối trổ buồng ra bung quả.

Tên hoa chuối, tiếng gọi người phương Bắc
Bắp chuối hay kêu, chính thật miền Nam
Hoa trái đồng thời, mang tính nội hàm
Đậu trái rồi gọi quày, buồng cũng được.

Thân cây chuối vốn là không có ruột
Bóc hết ra cũng rỗng tuột bên trong
Nghĩ phận người, vốn dĩ huyễn thân không
Ruột chẳng thấy, trái sao mong thật có !

Chuối là cây chẳng có gì thừa bỏ
Thân, lá, hoa, đâu khó để dụng xài
Khi đói lòng, ăn củ chuối thay khoai
Mỗi cây chuối một quày xong bổn phận.

Trái với cây, tương phản nhau đâu lẫn
Chuối cau, chuối sáp, trái nhỏ thân to
Chuối già, tá quạ, thân bé quả no
Người dẫu khỏe, dạ tối mò ai biết.

Trái không hạt, vốn lộc trời ban thiệt
Dẫu không chăm, cây mãi miết mọc lên
Đâu cũng trồng, lan tỏa cả mọi miền
Giầu năng lượng, trái gắn liền sức khỏe.

Nhìn cây chuối, nghĩ người ta khi trẻ
Lý tưởng đời, chịu đơn lẻ chân tình
Mỗi khi trổ quả không tiếc thân mình
Nên đừng sống vì cái nhìn nông cạn.

Phật ví tâm rỗng rang như cây chuối
Dụ cho người lúc đến tuổi sắc không
Lợi lạc nhân sinh, hãy giữ nằm lòng
Quán nhân duyên thảy đồng không thật có.

Tàu lá chuối, chuyện đồ chơi trẻ nhỏ
Đời gian truân, kết lá cỏ lót nằm
Lễ tổ tiên, lá gói bánh cúng rằm
Khổ hạnh tu, dụng lá khô thiền tọa.

Quê Chiều 02/03/23



Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
06/09/2010(Xem: 9604)
Được sinh ra, lớn lên, đi vào trường học, đi vào trường đời, rồi dong ruổi muôn phương, và dù có ra sao, Quê Hương vẫn Còn Đó ! Từ thuở phôi sinh xuất hiện Lạc Hồng, Hùng Vương - Văn Lang, xuyên qua chiều dài lịch sử, cấu thành mảnh dư đồ Chữ S, với Bắc Nam Trung gấm vóc, với núi non hùng vĩ, biển rộng sông dài, với những tên gọi thân yêu Huế - Sài Gòn - Hà Nội, với từng thời kỳ dù có qua đi, không gian dù có biến đổi, và dù cho vật đổi sao dời, Quê Hương vẫn Còn Đó !
06/09/2010(Xem: 7748)
Người phương tây thường nói “trẻ ước mơ, già hoài niệm”, nhưng sau khi đọc xong tập thơ Hành Trình Quê Mẹ, tôi thấy tác giả, một nhà thơ ở tuổi tri thiên mạng, nhưng lại luôn ghi lòng tạc dạ, nâng niu trân trọng các giá trị được tài bồi bởi tiền nhân; tác giả còn hoài bảo, mơ vọng một hướng sống thiết thực cho người Việt Nam nói chung. Với Mặc Giang, hoài niệm và ước mơ nào có hạn cuộc bởi tuổi tác. Hoài niệm và ước mơ ấy đã trở thành chất liệu tài bồi cho dòng thơ với chủ đề Hành Trình Quê Mẹ tuôn chảy không mỏi mệt, để nguồn thơ của thi nhân vốn nhào nặn từ cuộc sống, trở lại phụng sự cuộc sống ấy, trở thành niềm tự hào kiêu hãnh của trào lưu thi ca hiện đại.
06/09/2010(Xem: 10083)
Qua năm mươi năm, tiếp bước tiền nhân tôi trót vào con đường khảo cứu lịch sử văn học dân tộc. Tôi đã đọc rất nhiều thơ và cũng làm được một số việc cho các thế hệ thơ ca. Nhưng khi may mắn được đọc tập thơ Quê Hương Nguồn Cội (và khoảng 650 bài khác nữa) của nhà thơ Mặc Giang, một tập thơ chan chứa tình quê hương dân tộc, với tâm hồn bao la, sâu rộng bằng trái tim và dòng máu của người Việt Nam, tập thơ đã làm cho tôi hòa đồng trong tác phẩm không còn phân biệt được tâm tư và cảm giác của mình và chỉ còn là một con tim, một dòng máu chung của dân tộc trộn lẫn vào sự cấu tạo chung trải qua mấy ngàn năm lịch sử của núi sông.
06/09/2010(Xem: 8083)
Nhịp Bước Đăng Trình, TNT Mặc Giang
01/09/2010(Xem: 9947)
Theo dòng diễn tiến của những cuộc du hóa qua những quốc gia trên thế giới, giàu và nghèo, Đông và Tây, chúng tôi đã từng thấy con người say sưa với niềm vuisướng, và những con người khổ đau. Sự phát triển của khoa học kỷ thuật dường như có đạt được thêm một ít đường nét, một số cải tiến; phát triển thườngcó nghĩa thêm ít nhiều những tòa nhà ở thành thị.
31/08/2010(Xem: 10210)
Em có về cồn phượng là tuyển tập truyện ngắn của nhà văn Hoàng Ngọc Hiển.(Tên thật Trần Ngọc Hiển) Sinh năm 1942 tại Phú Lý, Hà Nam. Di cư vào Sài Gòn năm 1954. Cựu học sinh Chu Văn An. Sinh viên Luật khoa (dở dang). Sinh viên ban Triết Tây, Đại học Văn Khoa (cũng dở dang). Tốt nghiệp khả năng Sư Phạm Trung Cấp, ban Văn Chương. Giáo sư văn chương các trường trung học Côn Sơn, Ngô Quyền, Minh Đức, Trí Đức Sài Gòn và Kỷ Thuật Biên Hòa.
30/08/2010(Xem: 7139)
Nửa đời người tôi hiểu được Vô thường - ấy lẽ thường nhiên Và ta chỉ là chiếc lá Trong rừng nhân loại vô biên..
28/08/2010(Xem: 9534)
Chén cơm trong chốn lao tù, Con xin cúng Phật con tu quá đường ! Thế gian huyết hận đau thương ! Nghẹn nào lệ nhỏ vô phương kêu gào !.
12/08/2010(Xem: 8394)
Nằm ngủ ôm vầng trăng Đồi Cù nghiêng nghiêng mộng Đà Lạt chảy trong thân Tôi như rừng thông im bóng. Em như sương trăng áo mộng Đêm thu xưa quyến hớp hồn tôi.
04/08/2010(Xem: 6501)
Để hướng về Mùa Hiếu Hạnh Thiêng Liêng Để tưởng nhớ công ơn Công Đức Sinh Thành Để cùng nhau nhắc nhở Con Hiền Cháu Thảo Để đền đáp trong muôn một công đức Cha Mẹ Và lễ tạ Thù Ân Bốn Ơn Trọng cưu mang. Chúng tôi xin viết, cảm ơn quý vị đón nhận và phổ biến. Trân trọng, TNT Mặc Giang macgiang@y7mail.com
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Senior Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com ; http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
quangduc@quangduc.com , tvquangduc@bigpond.com
KHÁCH VIẾNG THĂM
110,220,567