
LỜI ĐẦU SÁCH
Kinh Di Giáo là một bộ kinh mà đại đa số người xuất gia đều phải học. Chúng tôi dùng chữ “Phải” trong tiếng Anh gọi là “must be”, chớ không phải “have to”. Động từ must be nó có nghĩa là bắt buộc phải làm. Còn động từ “have to” cũng có nghĩa là phải, nhưng không có bắt buộc, có thể làm mà cũng có thể không làm. Nói thế để thấy rằng, bản kinh này bắt buộc người xuất gia nào cũng phải học. Ngoài bộ kinh này ra, người xuất gia còn phải học Kinh Tứ Thập Nhị Chương và bộ Luận Qui Sơn Cảnh Sách. Vì tánh cách quan trọng của những bộ kinh này nên trong thiền môn thường gọi là Phật Tổ Tam Kinh. Riêng kinh này, ngoài những lời ân cần nhắc nhở dặn dò tha thiết của đức Phật, nó còn mang một ý nghĩa rất sâu sắc và thực tế. Đọc bản kinh này, ta mới thấy được tấm lòng từ bi cao cả vô lượng vô biên của đức Phật.
Bộ Kinh Di Giáo này, có thể coi như là những lời trăn trối phó chúc sau cùng của đức Phật. Ngài khuyến nhắc dặn dò các Thầy Tỳ kheo, sau khi Ngài nhập diệt phải lấy giới luật làm Thầy. Đồng thời, nếu có gì chưa rõ thông suốt những lời Ngài dạy thì nên trình bày những điều nghi vấn để Ngài giải thích.
Kinh này xuất hiện ở Trung Quốc vào thời đại Diêu Tần (384 – 417), và bản kinh do Ngài Cưu ma la thập dịch. Căn cứ vào bản dịch đó mà có nhiều nhà nghiên cứu và chú giải làm cho quyển kinh ngày càng phong phú phổ cập và được mọi người quan tâm chú trọng nhiều hơn.
Riêng bản thân chúng tôi, những năm còn ở Phật học viện, tôi rất may mắn được học qua bộ kinh này. Vì trong chương trình của những năm học cấp Sơ đẳng, đã được quý Thầy trong Ban Giảng Huấn giảng dạy chúng tôi qua các bộ Kinh Luận căn bản: Luận Qui Sơn Cảnh Sách, Kinh Tứ Thập Nhị Chương và Kinh Di Giáo v.v... Nay chúng tôi thể theo sự yêu cầu của học chúng Tổ Đình Phước Huệ mà chúng tôi mạo muội cố gắng biên soạn để đem ra giúp cho quý vị đó.
Vẫn biết, khả năng kiến thức Phật pháp của chúng tôi vẫn còn giới hạn nông cạn, kinh nghiệm tu tập vẫn còn non kém, nhưng vì muốn thể hiện tinh thần “Lục Hòa” Phật dạy, gọi là “Kiến hòa đồng giải”, đem chỗ sở học hiểu biết nông cạn của mình được bao nhiêu thì giúp bấy nhiêu. Đồng thời, khi biên soạn cũng là cơ hội tốt để chúng tôi dồi mài nghiên tầm học hỏi thêm. Như vậy, thiết nghĩ cũng là một việc làm vừa hữu ích cho mình và cũng đem lại sự lợi lạc cho người khác. Do nghĩ thế, nên chúng tôi không ngần ngại cố gắng biên soạn làm tài liệu hướng dẫn cho học chúng.
Trong khi biên soạn, chắc chắn chúng tôi không sao tránh khỏi những điều lỗi lầm sai sót, nếu có, kính mong các bậc Cụ nhãn Cao minh Thiện hữu tri thức xa gần, hoan hỷ niệm tình thứ lỗi và chỉ giáo cho. Soạn giả xin hết lòng tri ân đa tạ.
Nhân đây, chúng tôi cũng xin thành kính tri ân Thượng tọa Thích Minh Từ đã giúp cho phần phát họa hình bìa. Thượng tọa Thích Phước Viên đã giúp cho phần kỹ thuật trình bày và in ấn. Chúng tôi cũng không quên kính cảm ơn Sư Cô Phước An và Thức xoa ma na Vạn Tường đã tận tâm giúp cho phần sửa bản in. Đồng thời, chúng tôi cũng xin chân thành tri ân chư Tôn Đức Tăng, Ni, quý liên hữu trong hai đạo tràng: Phước Huệ và Quang Minh, cũng như quý Phật tử xa gần đã phát tâm hỷ cúng tịnh tài góp phần ấn tống quyển kinh này. Chúng tôi xin hết lòng tùy hỷ tán thán công đức của toàn thể liệt quý vị.
Nguyện đem công đức pháp thí này hồi hướng về cho pháp giới chúng sanh đồng trọn thành Phật đạo.
Kính nguyện cầu hồng ân Tam bảo gia hộ cho chư Tôn liệt vị thân tâm thường lạc, vạn sự hanh thông, tùy tâm mãn nguyện.
Khởi soạn ngày 9/5/2025
Pháp Lạc Thất
Kính ghi
Tỳ kheo Thích Phước Thái

