Cư Sĩ Nguyễn Văn Bốn
Pháp Danh: Tâm Biên.
Pháp Tự: Thiện Hiền (Quảng Thông)
Pháp Hiệu: Hạnh Khế.
Cố chơn linh NGUYỄN VĂN BỐN, sanh ngày: 20. 02. 1929 (11. 01. Kỷ Tỵ) tại thôn Đại Điền Đông, Diên Điền, Diên Khánh - Khánh Hòa. Trong một gia đình chánh tín Tam Bảo, là người con trai duy nhất trong năm chị em. Nội tổ Phụ qua đời khi Cố chơn linh lên 07 tuổi.
Lên năm 10 tuổi xuất gia tu học tại Tổ đình Chùa Thiên Quang, nay thuộc thị trấn Diên Khánh. Khánh Hòa. Qui y thọ phái, được Tổ Nhơn Duệ thuộc dòng Lâm Tế đời thứ 42 cho Pháp danh là Tâm Biên. Năm 14 tuổi Tổ cho đi thọ giới Sa Di tại giới đàn Chùa Kim Long, thôn Phú Hòa, xã Ninh Quang- Khánh Hòa và Tổ cho Pháp Tự là Thiện Hiền.
Năm Giáp Thân 1944 trong khi Tổ Nhơn Duệ nhập tháp, Cố chơn linh khi vừa tròn 16 tuổi, căn cứ vào tinh thần thiết tha cầu đạo và trí thông minh trong giới đàn Kim Long đậu thủ khoa trong hàng Sa Di, nên Tổ đặc cách cho truyền giới Cụ túc theo nghi lễ phương trượng tại Tổ đình Chùa Thiên Quang và Tổ cho Pháp hiệu là Hạnh Khế
Đến tháng 07 năm Giáp Thân Tổ Nhơn Duệ phát nguyện tự thiêu, Cố chơn linh thọ tang Thầy 03 năm tại Chùa Thiên Quang, sau mãn tang Tổ Cố chơn linh bắt đầu con đường vân du học đạo. Đầu tiên tại Chùa Sùng Đức (Sài Gòn) (đường Hùng Vương ngày nay), sau đó đến Chùa Ấn Quang (Sài Gòn)
Vào năm 20 tuổi tức năm 1948 tại Di Linh- Đà Lạt được bà con Phật tử tín nhiệm thỉnh làm Trụ trì tại Chùa Tỉnh Giáo Hội Phật Giáo, thị trấn Di Linh,
Đến năm 1950, Cố chơn linh được bà con Phật tử thỉnh về công tác Phật sự tại tỉnh Hội Phật Giáo Kom Tum được 02 năm, do chiến tranh bùng nổ chùa chiền ở các tỉnh miền núi bị Pháp phá, thả bom dập nát. Cố chơn linh buộc phải trở về Tổ đình Thiên Quang.
Năm 1952 do lịnh tổng động viên nên Cố chơn linh phải hoàn tục đi lính theo luật định hiện thời, sau đó vì lý do sức khỏe Cố chơn linh trở về quê nhà làm thầy thuốc nuôi dưỡng Mẹ già
Năm 1953 Cố chơn linh kết hôn với Bà Nguyễn thị Trọng, quê quán tại thôn Thanh Minh, xã Diên Lạc, Huyện Diên Khánh. Khánh Hòa
Năm 1960 đi lính không quân và làm việc tại trung tâm huấn luyện không quân Nha Trang.
Năm 1964 do chiến tranh khốc liệt, các vùng dân cư ở nông thôn mất an ninh nên Cố chơn linh dời về sinh sống tại thành phố Nha Trang (40A Vân Đồn)để thuận tiện trong công việc. Suốt thời gian tại ngũ ở trung tâm huấn luyện không quân Nha Trang, Cố chơn linh được đề cử giữ chức vụ trưởng ban quân xa và được trong trung tâm giao giữ trụ trì chùa Long Vân tại không quân Nha Trang và làm phụ tá cho các Đại Đức nha tuyên úy Phật giáo đang công tác tại đây.
Sau năm 1975, mặc dù trong cuộc sống luôn luôn gặp nhiều khó khăn trở ngại, Cố chơn linh vẫn giữ lòng chánh tín Tam Bảo, sống cuộc sống đạm bạc thanh cao, song hành cùng các con, Cố chơn linh hết lòng chăm lo việc Phật sự tại địa phương, dồn cả tâm lực và trí lực hướng dẫn bà con Phật tử tu học tại Chùa Giác Hải, thuộc phường Phước Hòa thành phố Nha Trang, do đó được bà con tín nhiệm bầu làm Trưởng ban Nghi lễ và Phó ban đại diện Khuôn Hội Chùa Giác Hải, từ năm1976 đến năm 1988.
Năm 1989 được bầu làm Trưởng ban hộ tự Chùa Giác Hải kiêm Chánh Đại Diện, tại Chùa Giác Hải hầu như Cố chơn linh dành hết thời gian để lo về nghi lễ hướng dẫn giáo lý và xây dựng ngôi Pháp bảo, đưa đạo tràng mỗi ngày mỗi đi lên. Tuy thế cũng không quên hộ trợ các Chùa, khuôn hội, tịnh thất và niệm phật đường, nhất là gia đình Phật tử trong thành phố Nha Trang, để tấn tu trên con đường học đạo, cũng như trợ duyên một phần nào công việc phật sự cho quí Chư Tôn Đức, nên được chư Tôn Đức rất kính trọng, quý mến.
Cố chơn linh kết duyên với Bà Nguyễn Thị Trọng PD Tâm Hảo, hạ sinh 08 người con 07 trai 01 gái, hiện tại có 05 người con trai xuất gia và đều đã thọ cụ túc giới (bao gồm:HT Thích Nguyên Trực, trụ trì Chùa Di Đà tại Sydney, Úc Châu và các vị đang tu học tại VN: Thích Chúc Long, Thích Chúc Đức, Thích Thiện Hạnh, Thích Chúc Xuân), còn 02 trai 01 gái ở ngoài đời, tất cả đều được sống chan hòa trong tình thương bao la vô bờ bến của Cố chơn linh và Mẹ.
Vì trần duyên cõi Ta bà đã mãn, vào lúc 02h15’ ngày 11- 04- Bính Tý (27– 05- 1996) Cố chơn linh xã báo Ta bà, an nhiên tại tư gia, 40A Vân đồn, phường Phước Hòa. Thành phố: Nha Trang- Tỉnh: Khánh hòa, thọ thế 68 tuổi.
Cố chơn linh mất đi là nỗi đớn đau và tổn thất lớn lao đối với gia đình không gì có thể bù đắp lại được.
(Hiếu tử Thích Chúc Xuân, biên soạn trước ngày di quan Cố chơn linh 01 ngày - Bính Tý – 1996)
Trích lời đáp từ của đại lão Hòa Thượng: Thượng Trí Hạ Nghiêm.
(Chứng Minh đạo sư Tỉnh Hội Phật Giáo tỉnh Khánh Hòa)
Một sự việc xảy ra quá đột ngột, một con người dĩ nhiên vô thường sẽ đến nhưng mà nó đến với Chơn linh họ Nguyễn này rất đáng thương đáng kể, thôi thì sự việc ở đời này không phải mình muốn là được mà sự việc diễn ra thì nó cứ diễn. Như cái lời tiểu sử của Chơn linh thì Chơn linh là một người đã thành một phật tử ở đời, ở đạo, học đạo và được một vị Sư là Ngài Hòa Thượng Trừng Thông, chính những việc đó tôi được Chơn linh chỉ vẽ và cặn kẽ. Thì giờ đây giờ phút cuối cùng, riêng về cá nhân tôi thì mới ngày 24 tháng 03 này (Bính Tý – 1996) tại ngôi chùa tổ đình cổ tích Kim Sơn kia thì Chơn linh lên ngày giỗ Tổ ngày 24, tôi gặp Chơn linh đùng một cái thì nghe cách đây 03 hôm Chơnlinh ra đi không hề đau (bệnh) quá ư đột ngột. Nhưng mà ở trên đời không biết được đâu mỗi người có mỗi cái, như vậy là Chơn linh hưởng chỉ 02 cái: Sanh, Lão, Bệnh, Tử Chơn linh hưởng 02 cái Sanh và Tử, chứ không Lão và không Bịnh, giờ đây có nói gì cùng rồi rồi, Gia đình mất một người như thế nào? Khuôn Hội Giác Hải mất một người như thế nào? Bà con mất một người như thế nào? Bài tiểu sử nói cũng đầy đủ rồi.
Bây giờ, nhắc lại sự nghiệp của Chơn linh như vậy chỉ có một câu, câu này là chung cho tất cả những người xuất gia rồi không tu được trở về hoàn tục,“ Trần duyên dị đoạn, lợi cập nhân quần” câu đó là câu của Vua Tự Đức phê cho một ông Sư ở Chùa Linh Mụ mà không tu được đưa đơn lên xin hoàn tục. Nếu như mà Hương linh có 15 người con trai chắc chắn là cho đi tu 14,13 người, thì lợi cập nhơn quần là vậy chứ không còn gì hơn được. Thôi, giờ Gia đình chẳng biết làm sao hơn Vô thường ‘Sanh Tử sự đại Vô thường tấn tốc’ đến biết làm sao hơn, giờ Chư Tăng chúng tôi cũng hết lòng đối với một Chơn linh Phật tử.
Không ai tránh khỏi, chưa chắc già mà đã chết, mà chưa chắc trẻ mà đã sống, chưa chắc người bịnh đau mà đã chết, chưa chắc người khỏe mạnh mà đã sống, sự việc của con người diễn ra không ai biết được, không ai lường được, thôi thì cuối cùng chư Tăng Ni chúng tôi cầu nguyện chư Phật tiếp độ Chơn linh...
Hình ảnh Lễ huý nhật năm thứ 23
Cố Chơn Linh Ưu Bà Tắc NGUYỄN VĂN BỐN (11.4. Kỷ Hợi (2019)