VÀ QUỶ LÔNG DÍNH
Ở Ba La Nại thuở xưa
Vua và hoàng hậu rất ư vui mừng
Vừa sinh hoàng tử đầu lòng
Đã bao ngày tháng cầu mong chuyện này.
Thế rồi sau một ít ngày
Vua mời thầy tướng đến ngay cung vàng
Năm trăm vị đều giỏi giang
Cùng nhau xem tướng cho hoàng tử con
Xem tương lai khi lớn khôn
Có thường tốt đẹp, có luôn an bình.
Nhà vua đặt tên con mình
Dựa lời thầy tướng tài danh chuyến này,
Vua không quên tặng quà ngay
Lắm tiền, nhiều bạc các thầy đều vui.
Các thầy đều phán đẹp lời
Rất là khôn khéo, êm tai vô cùng,
Nhưng rồi tất cả tập trung
Đoán rằng hoàng tử danh lừng tương lai
Sau này đặc biệt có tài
Dùng năm vũ khí ít ai sánh bằng,
Nối ngôi vua, ngự ngai vàng
Chăm lo dân chúng, mở mang nước nhà.
Vua nghe, suy nghĩ, đặt ra
“Ông Hoàng Năm Vũ Khí” là tên con.
Khi chàng mười sáu tuổi tròn
Vua cha quyết định gửi luôn theo thầy
Vào trường học ở xa đây
Vị thầy tiếng nổi, tài hay hàng đầu
Vua khuyên nhủ: “Hãy đi mau
Tới thầy xin học trước sau mọi điều
Nghe lời ta hỡi con yêu
Học bao nghề tốt, học nhiều chuyện hay
Để rồi giúp nước sau này
Tiền đây con hãy biếu thầy tạ ơn!”
Vua đưa hoàng tử tiền luôn
Tiền vàng đủ một ngàn đồng mang theo.
Giã từ cung điện dấu yêu
Chàng hoàng tử trẻ lòng nhiều tự tin
Lên đường tìm đến thầy hiền
Quyết tâm học hỏi cho nên thân mình.
Một vài năm thoáng trôi nhanh
Giờ đây chàng đã nổi danh nhất rồi
Giỏi giang, xuất sắc, tuyệt vời
Đứng đầu mọi thứ học nơi trường thầy,
Thầy mừng ban thưởng cho ngay
Đủ năm vũ khí trong ngày học xong
Biết vua, hoàng hậu chờ mong
Khuyên chàng trở lại hoàng cung tức thì.
*
Tuân lời hoàng tử bèn đi
Đường về ngang cánh rừng kia hiểm nghèo
Khách qua đây chết rất nhiều
Có con quỷ dữ rượt theo hại người
Dạ xoa ẩn náu lâu đời
Dân làng cảnh cáo thốt lời khuyên can:
“Này anh bạn trẻ to gan
Băng rừng nguy hiểm vô vàn chớ nên
Dạ xoa sẽ giết anh liền
Quỷ tên Lông Dính thường quen hại mình!”
Trẻ trung, anh dũng, nhiệt tình
Tự tin tài nghệ tập tành bấy lâu
Nên chàng nào có sợ đâu
Đi vào rừng thẳm đối đầu quỷ ngay.
Quỷ cao như một thân cây
Đầu to tựa mái nhà, đầy lông đen
Mắt to như đĩa, quắc lên
Răng nanh nhọn hoắt hai bên mép vàng
Bụng to chấm trắng giăng hàng
Tay chân xanh lét nom càng hãi kinh,
Lông dày mọc khắp thân mình
Quỷ lên tiếng hỏi: “Hỡi thanh niên này
Đi đâu dám bước qua đây
Rừng ta ngự trị bao ngày tháng qua
Thịt thơm, nạp mạng cho ta!”
Nghe xong hoàng tử tỏ ra coi thường
Học nghề xong vừa ra trường
Thêm năm vũ khí còn mang bên mình
Chàng lên tiếng: “Quỷ hôi tanh
Ta nhân qua chốn rừng xanh chuyến này
Loại mi ra khỏi đây ngay
Giúp cho dân chúng từ nay khỏi phiền!”
*
Dùng hai vũ khí đầu tiên
Giương cung chàng lắp mũi tên độc vào
Bắn tên ra, quỷ chẳng sao
Bắn năm chục mũi quỷ nào hề chi
Tên đều dính bộ lông kia
Quỷ xoay mình lắc, tên thì rơi ra.
Chàng dùng vũ khí thứ ba
Gươm dài một mũi phóng qua kẻ thù
Gươm liền dính đám lông xù.
Chàng dùng vũ khí thứ tư nhọn đầu
Phóng lao vào quỷ, ngờ đâu
Lao liền bị dính ngay vào lông quăn.
Chàng dùng vũ khí thứ năm
Quả chùy sắt nặng đem quăng đập người
Trúng ai chắc sẽ chết tươi
Nào ngờ chùy cũng dính nơi lông dày.
Quỷ tên Lông Dính đúng thay!
Cả năm vũ khí lông này dính luôn.
Quỷ gầm thét tiếng kinh hồn,
Nhưng chàng bình tĩnh, ôn tồn nói ra:
“Cả năm vũ khí của ta
Đều đem xử dụng vậy mà ích đâu,
Ta còn vũ khí hàng đầu
Đó là sức mạnh từ lâu tiềm tàng
Ẩn trong tuổi trẻ vạn năng
Ta đem nghiền nát mi bằng thân trai!”
Hai tay chàng vội vươn dài
Đấm vào người quỷ. Tay thời dính luôn.
Hai chân chàng đá dập dồn
Hai chân cũng dính vào lông bên ngoài.
Chàng dùng đầu với hai vai
Húc vào người quỷ. Nào ai có ngờ
Đầu chàng bị dính cứng đơ
Vào lông của quỷ dày như cỏ vườn
Thân dù kẹt, trí chẳng sờn.
Quỷ nhìn chàng nghĩ: “Ai hơn kẻ này
Lạ lùng thay, hiếm hoi thay
Nhiều người đã chết trong tay của mình
Riêng chàng can đảm thật tình
Không hề sợ hãi hoảng kinh chút nào”.
“Ngươi không sợ chết hay sao?”
Quỷ lên tiếng hỏi xiết bao ngỡ ngàng
Chưa hề dám đụng đến chàng,
Thản nhiên chàng đáp: “Phải chăng con người
Sinh ra chỉ sống một thời
Và rồi lại sẽ qua đời còn chi
Có sinh có tử lạ gì
Nên ta thấy cái chết kia bình thường!”
Chàng thầm nghĩ: “Chưa cùng đường
Dù năm vũ khí đều không ích gì
Sức trai cũng chẳng lợi chi
Bây giờ ta phải quay về nội tâm
Nhờ vào vũ khí tinh thần
Mới mong hữu hiệu trăm phần mà thôi”
Chàng nhìn quỷ, miệng thốt lời:
“Ta còn tàng chứa trong nơi bụng này
Một môn vũ khí lạ thay
Rất là bí mật lại hay vô cùng
Đó là vũ khí kim cương
Mi mà nuốt phải sẽ vương muộn sầu
Nó không tiêu hóa được đâu
Ruột mi sẽ đứt ra mau tức thì,
Nếu mi nuốt sống ta đi
Thời mi cũng chết, thoát chi tử thần
Cả hai đều chết một lần
Tại sao ta lại phải cần sợ mi?”
Theo như truyền thuyết xưa kia
Chàng hoàng tử muốn nói về trí khôn
Đó là trí tuệ tuyệt luân
Coi như vũ khí trong thân con người.
Quỷ kia nghe chẳng sót lời
Khen thầm: “Can đảm tuyệt vời kể chi
Chàng này không sợ hãi gì
Chắc chàng nói thật! Thôi thì thả ra!”
Quỷ kia sợ chết, buông tha
Nói cùng hoàng tử: “Bạn là vĩ nhân
Ta tôn trọng bạn vô ngần
Bạn về soi sáng cõi trần khắp nơi!”
Chàng hoàng tử khẽ mỉm cười
Được thêm bài học tuyệt vời hôm nay:
“Bao nhiêu vũ khí đời này
Không bằng vũ khí ở ngay trong mình
Đó là trí tuệ tinh anh”
Tạ ơn, hoàng tử chân thành thốt ra:
“Này Lông Dính, bạn của ta
Bạn trong tiền kiếp xấu xa vô cùng
Nên sinh thành quỷ dữ hung
Nếu mà bạn chẳng chịu dừng lại ngay
Giết người mãi tại rừng này
Chao ơi bạn sẽ đọa đày khổ đau
Cả kiếp này, lẫn kiếp sau
Tái sinh hỏa ngục vạc dầu bỏng sôi
Hay thành súc vật nữa thôi
Hoặc thành ma đói nổi trôi dưới trời,
Nếu mà may mắn thành người
Sống lâu chẳng được, cuộc đời trầm luân!
Hãy rời mây phủ tối tăm
Ra vùng ánh sáng trăng rằm thênh thang.
Tuân ngũ giới! Theo đạo vàng!
Giúp cho bá tánh, vẻ vang bội phần,
Trở thành ra một vị thần
Tốt lành, nhân hậu xa gần mến thương!”
Khi hoàng tử rời khu rừng
Báo cho dân chúng tin mừng! Vui thay!
Dân làng quanh đó từ đây
Hiến thần thực phẩm. Rừng đầy bình an.
Chàng bèn từ biệt dân làng
Về Ba La Nại, cung vàng chờ mong.
Vua cha tới lúc mệnh chung
Truyền cho hoàng tử của ông ngai vàng.
*
NHẬN DIỆN TIỀN THÂN
Hoàng Tử Năm Vũ Khí là tiền thân Đức Phật
Tâm Minh Ngô Tằng Giao
(thi hóa theo bản văn xuôi
PRINCE FIVE-WEAPONS AND STICKY-HAIR
của Ven. Kurunegoda Piyatissa & Tod Anderson)
________________________________________________________________________