- Tưởng Niệm Ni Trưởng Thích Nữ Như Thủy
- Điện Thư Phân Ưu
- Thơ Văn Tưởng Niệm Ni Trưởng Thích Nữ Như Thủy (1950-2018)
- Sóng Lặng Biển Êm (thơ)
- Điếu Văn Tưởng Niệm Ni Trưởng Như Thủy
- Kính lạy giác Linh Ni Trưởng Như Thủy
- Sơn Đồng Nhất Hướng (thơ)
- Những ngày bên Thầy Giáo Thọ
- Tưởng niệm Giác Linh Ni Sư Trưởng Thích Nữ Như Thủy (1950-2018
- Hình ảnh Lễ Tang Ni Trưởng Thích Nữ Như Thủy
- Tâm Như Ngọc Đức Như Thủy
- Tản Mạn Tháng Hai
- Xá Lợi của Ni Trưởng Thích Nữ Như Thủy sau lễ trà tỳ
- Lễ Tưởng Niệm Ni Trưởng Thích Nữ Như Thủy tại Chùa Huê Lâm, Fitchburg, Massachusetts, Hoa Kỳ
Cách xa vạn dặm phương trời
Ngày Mùng Một không trăng u tịch
Nghe tin người nhẹ gót về Tây
Chúng con nghe nơi cõi lòng nặng trĩu
Như ngây như dại, như thể đánh mất một cái gì đó quý giá trong đời khó mà tả được.Thời gian mấy ngày qua hàng triệu người ngay cả trong và ngoài nước đều cảm nhận được nỗi đau thương tang tóc từ một sự ra đi. Sự ra đi của Ni Trưởng đã làm tan nát bao trái tim. Người ra đi để lại không ít nỗi đau buồn, bởi đó là một sự mất mát lớn cho hàng Ni Giới chị em chúng con nói riêng và toàn thể hàng tín đồ Phật tử nói chung. Vẫn hiểu thân này rồi phải trải qua 4 tướng Sanh- Già- Bệnh-Chết, nhưng sao chúng con nghe tim mình trĩu nặng thế này!
Còn đâu nữa khi Hạ về, còn đâu nữa những buổi học mà Người đã hoá thân trong nhiều vai trò để giúp đỡ chị em chúng con, mỗi lần bên cạnh Người chúng con như được tắm gội sạch sẽ cả tâm hồn và thể xác. Khi hay tin Người nhập viện, chị em chúng con không ngừng cầu nguyện cho Người từng ngày với niềm tin và hy vọng là Người sẽ trở về bên chúng con. Chị em chúng con ai cũng có trách nhiệm tại Bổn Tự, nhưng đều đã có dự định là chúng con sẽ bay đến bên Người, và Người cũng đã hứa ngày 18 tháng 03 sẽ họp mặt với chúng con tại San Diego.
Thế mà định luật vô thường quá khắc nghiệt đã không cho phép Thầy trò chúng ta có dịp hội ngộ lần cuối, chúng con không chuẩn bị được gì cả. Người biết không! Sư Chị Tiến Liên và chúng con khi hay tin Người đột ngột ra đi là lúc chúng con đang vào khóa Lễ, chị ấy lúng túng quên trước quên sau rất là tội nghiệp. Giờ thì chúng con đã vĩnh viễn xa Người và xa mãi mãi, nhưng dư âm lời dạy dỗ của Người ngày nào luôn đọng mãi trong tâm hồn chị em chúng con.
Nói đến phong cách và sự nghiệp nổi bật một đời hoằng dương Đạo Pháp của Người, chúng con luôn nhớ tới phong cách chất phát mộc mạc giản dị, và một giai đoạn với hạnh nguyện độc cư của Người và những tác phẩm với chất liệu giáo dục đậm nét văn hoá Phật Giáo. Những công trình giáo dục Người đã một đời đóng góp cống hiến cho ngôi nhà Phật Pháp mãi mãi đọng lại trong tâm hồn mọi người .
Kính lạy Giác Linh Ni Trưởng, chúng con quá đau lòng khi được Sư Như Bảo đưa tin từng giờ cho chị em chúng con, Sư Bảo nói: “Sư đau lắm nhưng Sư vẫn nói pháp nhắc nhở chị em chúng ta”. Sư ơi chúng con nghe cõi lòng tan nát từng khoảnh khắc trong tuyệt vọng, mặc dù chúng con đã cố gắng để ngồi yên trong tĩnh lặng như lời người dạy, nhưng khi đứng trước tình cảnh đau đớn này chúng con vẫn tả tơi như những chiếc lá mong manh lìa cành trong phong ba bão táp.
Chúng con hiểu rằng tất cả đều là những du khách đi qua trần gian này ..một chuyến đi mất hết mấy mươi năm. Mỗi người đều có cảm nhận riêng cho chuyến đi của mình. Rồi chúng con bắt đầu cho những chuyến đi mới, hành trình mới ….. và mong đợi những gì, để chúng con làm cho đời mình một chuyến vân du mới trở nên đầy ý nghĩa.
Vẫn biết là ai cũng phải từ giã chốn này, hiểu rằng sự ra đi là một khởi đầu mới là một cơ hội mới để hưởng được những thành quả trong bánh xe nghiệp vẫn không ngừng quay. Chúng con vẫn biết bây giờ không phải lúc chúng con sợ hãi và lo lắng, sầu bi khổ não, mà chúng con phải nhận chân được rằng mình có cơ hội quí giá để chuẩn bị cho ngày trọng đại này và chuyển hóa tâm thức mình đúng hướng cho bây giờ và mãi mãi về sau, cho chính chúng con và cho tất cả mọi người.
Kính lạy Giác Linh Ni Trưởng, Cali quá u buồn! Chờ đợi đón Người về, nhưng sẽ là một cổ quan tài lạnh giá, chứkhông phải là một vòng tay ấm áp, một nụ cười hiền bao dung và độ lượng hôm nào. Nhớ từng giọng nói từ ái của Người, từng cử chỉ của Người nhắc nhở hay hỏi thăm Phật sự của chị em chúng con.
Riêng con còn nhớ năm ấy với trái tim còn nhiều non nớt, ba huynh đệ: Sư chị Tịnh Huy ,Tịnh Hân và Tâm Vân chúng con khăn gói lên đường tiến thẳng về Thiền Viện Viên Chiếu, thập niên 80, Người là Giáo thọ cũng là Tổng Giám Viện. Chúng con ở lại Thiền Viện Viên Chiếu một tháng và quyết định trở thành thiền sinh, nhưng riêng con đã bị Sư Ông Thanh Từ và Người từ chối, còn nhớ sáng hôm ấy mặc dù không được trở thành thiền sinh, nhưng con đã nhậnđược một món quà tinh thần khá đặc biệt, đó là một pháp thoại ngắn từ Sư Ông và Người đã dành cho con, cũng đủ cho con trở về Sài Gòn với tâm trạng hân hoan để làm hành trang cho đến ngày nay. Thế rồi đến năm 2015 con có duyên gặp lại Người và còn ở chung một tòa nhà với người tại Tịnh Uyển Đức Viên. Con thỏ thẻ hỏi người tại sao năm ấy từ chối con. Người cười và nói: “Không phải bây giờ Tâm Vân đã có tất cả câu trả lời rồi đó sao” cả hai Thầy trò mỉm cười trong im lặng, khung cảnh cô tịch êm ả của núi rừng lúc ấy cũng chìm sâu, hòa quyện với tâm trạng của chúng tôi ….Dường như năm ấy Người đã thấy rõ vận mệnh của đời con. Và Người cũng luôn nắm rõ vận mệnh của chính bản thân mình trong lòng bàn tay, thế là Người đã âm thầm từng bước đi qua trần thế này một cách tự tại và hiên ngang,mặc cho thế sự vui buồn…
Chúng con xin chắp tay cầu nguyện cho Người vẫn thong dong tự tại yên nghỉ trong cảnh giới của chư Phật.
Kính bái lạy Giác Linh Ni Trưởng .
Học Ni Tâm Vân.