- 01. Tiểu sử Bồ tát Thích Quảng Đức
- 02. Tinh thần Bồ tát Thích Quảng Đức
- 03. Ánh Ðuốc Quảng Ðức
- 04. Bồ tát hóa thân
- 05. Hòa thượng Thích Quảng Đức tự thiêu
- 06. Bồ tát Quảng Đức sống mãi với lịch sử PGVN
- 07. Bồ tát Thích Quảng Đức với quả tim bất diệt
- 08. Bồ tát Quảng Đức vị pháp thiêu thân đối chiếu qua kinh điển
- 09. Bức thư "Lời nguyện tâm huyết" của Bồ Tát Thích Quảng Đức trước khi tự thiêu
- 10. Đơn Xin Tự Thiêu của Hòa Thượng Thích Quảng Đức
- 11. Một Số Tư Liệu Mới Về Bồ Tát Quảng Đức
- 12. Vấn Đề Bồ Tát Quảng Đức Tự Thiêu Và Giới Sát Sanh
- 13. 50 Năm Tưởng Niệm Tri Ân
- 14. Tôn Hiệu Chư Thánh Tử Đạo, Tăng Ni & Phật tử Pháp Nạn Phật Giáo 1963
- 15. Kính Ngưỡng Bồ Tát Thích Quảng Đức
- 16. Một Vinh Dự Trong Đời
- 17. Lần đầu công bố ảnh về cuộc đấu tranh chống đàn áp Phật giáo 1963
- 18. Kỳ bí thiền sư Việt Nam phóng hỏa từ thân mình để tự thiêu vào thế kỷ thứ 11
TINH THẦN BỒ TÁT THÍCH QUẢNG ĐỨC
Khi tôi lớn lên, biết nhận thức đủ đầy giá trị lịch sử của công cuộc đấu tranh Phậtgiáo năm 1963, thì tất cả dường như dầnđi vào thế ổn định và ngọn lửa Bi Hùng Lực của Bồ Tát thích Quảng Đức cũng đang nguội tàn!
Nhiều ýkiến nhận định đó có thể do hoàn cảnhkhách quan, hoặc do có một bàn tay nàođấy thọc sâu vào nội tình Phật giáo, cố tình làm nguội lạnh ngọn lửa Bồ Tát Thích Quảng Đức và và chuyển hướng ýnghĩa cuộc đấu tranh bất bạo động ấysang một lối rẽ đen tối khác. Nếu khôngthì có lẽ do chính kiến thức non kém của mình còn chưa đủ nhận ra được những vấnđề chung quanh đó.
Có lẽ là vậy!
Vẫn biếtrằng, từ sau Pháp nạn năm 1963 đó trở về sau Phật giáo miền Nam còn phải trải qua nhiều giai đoạn lận đận, truân chuyên nữa với nhiều hình thức đấu tranh khác. Đó làxu thế tất yếu một khi PG khi ấy đã trở thành một khối thống nhất, có hiếnchương, có đường lối rõ ràng của một tổchức Phật giáo thời đại.
Nhưng vớithiển ý mình, tôi vẫn xem tất cả mọidiễn biến đều nằm trong một đường dây xuyên suốt, không có đứt quãng. Tấtcả đều từ sức mạnh của ngọn lửa Bồ tát Thích Quảng Đức mà có được.
Đó là việc lớn.
Tôi rấttự hào mình thuộc thời đại Quảng Đức, là một công dân Phật tử thuộc Miền QuảngĐức (khu vực phân lập của Giáo Hội là Sàigòn - Chợ Lớn - Gia Định) và đương nhiênPháp danh đầu tiên của tôi cũng là từ họ Quảng - theo mong mõi của chư tôn lãnhđạo Phật giáo thời bấy giờ là tất cả các cư sĩ Phật tử đều sẽ mang ”họ”Quảng của Bồ Tát Quảng Đức.
Chínhtinh thần ngọn lửa Bồ Tát Thích Quảng Đức đã hun đúc nên sức mạnh của Tăng Tín Đồ Phật giáo trên từng cửa đời tu tập và giữ gìn ngọn cờ ngũ sắc thiêng liêng trong một quảng thời gian khá dài, phầnlớn đềuchạm mặt với nghịch duyên mangnhiều tên gọi.
Với riêngtôi, tinh thần ấy đã giúp vững bước và tin yêu cuộc sống thiết tha trong bất kỳ hoàn cảnh nào. Vì vậy, nhờ cóniềm tin đó mà mỗi năm nhân mùa Phật Đản, tôi và gia đình đều lấy làm tự hào khi treo lên trước nhà lá cờ Phật giáo tươi sắc, điểm xuyết với một góc trời xanh, dù chung quanh đó không có ai treo như mình! Một lá cờ mà vìnó một triều đại phải tan tành; và một lá cờ như vậy mà vẫn có người ngây ngôhỏi rằng “Anh treo cờ nước nào vậy?”.Mấy chục năm trường rồi đến giờ vẫn vậy. Sự ngây ngô vẫn còn.
Cái tinhthần ấy đã hòa quyện vào từng máu thịt, hơi thở. Nó len lỏi theo từng ngày thàng bôn ba lận đận, thậm chí khi thi vẽ tôi cũng chọnhình ảnh Bồ Tát Thích Quảng Đức thể hiện. Nhất là ảnh Bồ Tát ngồi viết Lời Nguyện Tâm Huyết(ảnhđính kèm) với câu nói dõng mãnh của Ngài Tôi thiết tha kêu gọi Đại đức, Tăng Ni và Phật Tử, nên đoàn kết nhấttrí, hy sinh để bảo tồn Phật pháp”. May mắn làm sao cho đếnhôm nay được sự giúp đỡ của đạo hữu Đức Quảng, tôi mới biết tác giả chụp bứcảnh đó năm 1963 là huynh trưởngGĐPT Hồ Quang Thanh (làm kỹ thuật trongphòng tối thời bấy giờ). Năm 1965 bức ảnh được VHĐ chọn in thành lịch và phổbiến rộng rãi. Đạo hữu Đức Quảng đã chụp lại từ những tờ lịch đó và trau chuốt cho sắc nét hơn như chúng ta đã thấy.
Cuộc sốngtrong tôi, dù ngoài xã hội hay trong môi trường đạo, cuộc trải nghiệm sâu sắcnhất chính là tinh thần Bồ Tát ThíchQuảng Đức. Vì thế cả một quãng đời thanhxuân của mình, tôi luôn sống bằng tâmnguyện dấn thân, không ngại khó, không ngại khổ (vì đã từng là con nhà nghèo rồi có chi mà phải sợ khổ).
Trong môitrường hoạt động thanh niên Phật giáo, những kết hợp đó còn giúp cho tôi một ý chí quyết đoán, chấp nhận phần khó về mình với một tâm hồn hoan hỷ để hoàn thành trách nhiệm hướng dẫn đàn em. Có lẽ vì thế màtrong Tổng Vụ Thanh Niên có sáu Vụ, tôi đã có thời gian lăn lộn sinh hoạt hếtba Vụ (Gia Đình Phật Tử - Sinh Viên Phật Tử và Học Sinh Phật tử).
Ảnh đínhkèm theo đây năm tôi 18 tuổi trong màuáo Học Sinh Phật Tử khi được biệt phái sang hỗ trợ xây dựng.
Về trườnghợp này có không ít lời ra tán vào khôngđồng tình cái sự “năng nổ” ấy của tôi, thậm chí có cả những lời miệt thị. Nhưngcho đến tận bây giờ tất cả đều cho thấy câu trả lời vô ngôn bằng những diễn bàythế sự trước mắt, không theo mong muốnbất kỳ ai.
Tinh thầndấn thân của mình vẫn còn nguyên giá trị.
Những ngàyPhật đản này, nhiều lớp anh chị huynh trưởng cùng thời, dù đã bước vào cái độ tuổi “hồi đó”nhưng cũng thườnghay gặp nhau để nhắc chuyện…hồi đó! Nhiềuanh chị tỏ ra tiếc nuối, thầm tự trách mình rằng sao hồi đókhông hoạt động,không làm nhiều như Nó(tôi DKT) đểbây giờ có muốn làm cũng không còn sức lực mô mà làm. Cũng có nhiều anh chị khácthì khẩn khoản, rụt rè, ngại ngùng vìkhi xưa đã xài hết vốn liếng chợ đời để “tặng“tôi.
Nói chung thìthương lắm. Bây giờ mà còn trách ai được nữa và có ích lợi chi. Thôi thì hảy kểlại với thế hệ đàn em rằng hãy sống vàcống hiến hết mình khi sức lực và nhân duyên còn mở lối. Hãy mang trong mình con timvà tinh thần của Bồ Tát Thích Quảng Đức để phụng sự đạo pháp – dân tộc.
Câu trả lời làcách sống tự tại của mình trong hiện tại, nhỏ nhất là qua hình ảnh tại sao vẫnhiên ngang treo cờ Phật giáo mừng Phật đản giữa trùng vây bị gán cho là xa lạ!Việc treo cờ ấy tôi quan niệm rằngnếu mình chưa hay không làm được việc gì lớn cho đạo pháp thì ít ra một lá cờ treo lên nhân ngày Phật đản cũng không phải khó khăn gì và không tốn mộtgiọt mồ hôi nào. Chính tinh thần Bồ Tát Thích Quảng Đức đã khơi dậy trong tim mình dòng nhiệt huyết BI TRÍ DŨNG, cái vốn sống vô giá trong mọi thời đại. Nếu tôi thiếu vắngđi điều ấy thì có lẽ hôm nay không có những dòng này, không có những mùa Phật đản lá cờ Phật giáo âm thầm tung bay nơi góccao mái nhà mình hằng năm.
Và đó cũng làcâu trả lời cho câu hỏi Tại sao mỗi năm vào dịp Phật đản và kỷ niệm ngày Bồ Tát thích QuảngĐức thiêu thân tôi thường có bài viết màchủ đề không hề thay đổi(các bài “… NĂM XIN ĐỪNG QUÊN).
TưởngNiệm 49 năm ngày Bồ Tát Quảng Đức tự thiêu
DƯƠNGKINH THÀNH