KINH TỲ-KHEO NA-TIÊN
Đoàn Trung Còn - Nguyễn Minh Tiến dịch và chú giải; Nguyễn Minh Hiển hiệu đính
“Các vị sa-môn lại dạy rằng: Người làm việc ác, đọa vào chốn địa ngục, trải qua cả ngàn vạn năm thọ khổ cũng không tiêu mất, cũng không chết đi. Như vậy trẫm càng không thể tin được!”
Na-tiên hỏi vua: “Này đại vương, dưới nước có các loài rắn biển, rồng, rùa, cua..., khi con cái có thai thường ăn cả cát, sỏi vào bụng. Đại vương có từng nghe nói đến việc ấy chăng?”
Vua đáp: “Trẫm có nghe nói, các loài ấy lấy những thứ đó làm thức ăn.”
Na-tiên hỏi: “Vậy những thứ cát, sỏi ấy vào trong bụng chúng có tiêu được không?”
Vua đáp: “Tất nhiên là chúng đều được tiêu hóa hết.”
Na-tiên hỏi: “Còn cái thai trong bụng chúng có tiêu mất chăng?”
Vua đáp: “Không, không thể tiêu được.”
Na-tiên hỏi: “Vì sao không tiêu được?”
Vua đáp: “Vì là tương đồng, cùng loại của chúng nên tất nhiên là không thể tiêu mất được.”
Na-tiên nói: “Người đọa vào địa ngục cũng giống như vậy. Trải qua ngàn vạn năm vẫn không tiêu, không chết. Do những việc tội lỗi mà người ấy đã tạo ra chưa được giải trừ hết, nên không thể tiêu mất, không thể chết đi.
“Này đại vương, như những loài sư tử, cọp, chó, mèo, khi con cái có thai đều ăn xương thịt của các con mồi. Vậy xương thịt ấy vào bụng chúng có tiêu đi không?”
Vua đáp: “Đều tiêu hóa hết.”
Na-tiên hỏi: “Còn cái thai trong bụng chúng có tiêu mất chăng?”
Vua đáp: “Không, không thể tiêu được.”
Na-tiên hỏi: “Vì sao không tiêu được?”
Vua đáp: “Vì là tương đồng, cùng loại của chúng nên tất nhiên là không thể tiêu mất được.”
Na-tiên nói: “Người đọa vào địa ngục cũng giống như vậy. Trải qua ngàn vạn năm vẫn không tiêu, không chết. Do những việc ác mà người ấy đã tạo ra chưa được giải trừ hết, nên không thể tiêu mất, không thể chết đi.
“Này đại vương, như những loài trâu, ngựa, lừa, nai, khi con cái có thai đều ăn các loại cỏ khô. Vậy cỏ khô ấy vào bụng chúng có tiêu đi không?”
Vua đáp: “Đều tiêu hóa hết.”
Na-tiên hỏi: “Còn cái thai trong bụng chúng có tiêu mất chăng?”
Vua đáp: “Không, không thể tiêu được.”
Na-tiên hỏi: “Vì sao không tiêu được?”
Vua đáp: “Vì là tương đồng, cùng loại của chúng nên tất nhiên là không thể tiêu mất được.”
Na-tiên nói: “Người đọa vào địa ngục cũng giống như vậy. Do tội lỗi đã làm chưa được giải trừ hết, nên không thể tiêu mất, không thể chết đi.
“Này đại vương, như những hàng phụ nữ giàu có trong xã hội, mỗi khi có thai thường tùy ý ăn rất nhiều món ngon. Vậy những món ngon ấy vào bụng họ có tiêu đi không?”
Vua đáp: “Đều tiêu hóa hết.”
Na-tiên hỏi: “Còn cái thai trong bụng họ có tiêu mất chăng?”
Vua đáp: “Không, không thể tiêu được.”
Na-tiên hỏi: “Vì sao không tiêu được?”
Vua đáp: “Vì là tương đồng, cùng loại nên tất nhiên là không thể tiêu mất được.”
Na-tiên nói: “Người đọa vào địa ngục cũng giống như vậy. Sở dĩ trải qua ngàn năm vẫn không tiêu, không chết, là do những việc ác đời trước tạo ra chưa được giải trừ hết, nên không thể tiêu mất, không thể chết đi.
“Họ sanh ra trong địa ngục, lớn lên trong địa ngục, cho đến già đi là lúc tội lỗi trừ hết thì sẽ chết.”
Vua tán thán: “Hay thay! Hay thay!”
Đoàn Trung Còn - Nguyễn Minh Tiến dịch và chú giải; Nguyễn Minh Hiển hiệu đính
QUYỂN TRUNG
II. SINH TỬ VÀ NIẾT BÀN
3. ĐỊA NGỤC
Vua hỏi Na-tiên: “Trẫm nghe các vị sa-môn dạy rằng: Lửa ở chốn địa ngục không giống như lửa ở thế gian này. Như lấy một viên đá nhỏ mà đốt trong lửa từ sáng đến tối ở thế gian này, cũng chẳng hề tiêu mất. Nhưng lấy một hòn đá lớn mà thả vào lửa địa ngục liền tức thì tiêu mất. Nói như vậy, trẫm không tin được.“Các vị sa-môn lại dạy rằng: Người làm việc ác, đọa vào chốn địa ngục, trải qua cả ngàn vạn năm thọ khổ cũng không tiêu mất, cũng không chết đi. Như vậy trẫm càng không thể tin được!”
Na-tiên hỏi vua: “Này đại vương, dưới nước có các loài rắn biển, rồng, rùa, cua..., khi con cái có thai thường ăn cả cát, sỏi vào bụng. Đại vương có từng nghe nói đến việc ấy chăng?”
Vua đáp: “Trẫm có nghe nói, các loài ấy lấy những thứ đó làm thức ăn.”
Na-tiên hỏi: “Vậy những thứ cát, sỏi ấy vào trong bụng chúng có tiêu được không?”
Vua đáp: “Tất nhiên là chúng đều được tiêu hóa hết.”
Na-tiên hỏi: “Còn cái thai trong bụng chúng có tiêu mất chăng?”
Vua đáp: “Không, không thể tiêu được.”
Na-tiên hỏi: “Vì sao không tiêu được?”
Vua đáp: “Vì là tương đồng, cùng loại của chúng nên tất nhiên là không thể tiêu mất được.”
Na-tiên nói: “Người đọa vào địa ngục cũng giống như vậy. Trải qua ngàn vạn năm vẫn không tiêu, không chết. Do những việc tội lỗi mà người ấy đã tạo ra chưa được giải trừ hết, nên không thể tiêu mất, không thể chết đi.
“Này đại vương, như những loài sư tử, cọp, chó, mèo, khi con cái có thai đều ăn xương thịt của các con mồi. Vậy xương thịt ấy vào bụng chúng có tiêu đi không?”
Vua đáp: “Đều tiêu hóa hết.”
Na-tiên hỏi: “Còn cái thai trong bụng chúng có tiêu mất chăng?”
Vua đáp: “Không, không thể tiêu được.”
Na-tiên hỏi: “Vì sao không tiêu được?”
Vua đáp: “Vì là tương đồng, cùng loại của chúng nên tất nhiên là không thể tiêu mất được.”
Na-tiên nói: “Người đọa vào địa ngục cũng giống như vậy. Trải qua ngàn vạn năm vẫn không tiêu, không chết. Do những việc ác mà người ấy đã tạo ra chưa được giải trừ hết, nên không thể tiêu mất, không thể chết đi.
“Này đại vương, như những loài trâu, ngựa, lừa, nai, khi con cái có thai đều ăn các loại cỏ khô. Vậy cỏ khô ấy vào bụng chúng có tiêu đi không?”
Vua đáp: “Đều tiêu hóa hết.”
Na-tiên hỏi: “Còn cái thai trong bụng chúng có tiêu mất chăng?”
Vua đáp: “Không, không thể tiêu được.”
Na-tiên hỏi: “Vì sao không tiêu được?”
Vua đáp: “Vì là tương đồng, cùng loại của chúng nên tất nhiên là không thể tiêu mất được.”
Na-tiên nói: “Người đọa vào địa ngục cũng giống như vậy. Do tội lỗi đã làm chưa được giải trừ hết, nên không thể tiêu mất, không thể chết đi.
“Này đại vương, như những hàng phụ nữ giàu có trong xã hội, mỗi khi có thai thường tùy ý ăn rất nhiều món ngon. Vậy những món ngon ấy vào bụng họ có tiêu đi không?”
Vua đáp: “Đều tiêu hóa hết.”
Na-tiên hỏi: “Còn cái thai trong bụng họ có tiêu mất chăng?”
Vua đáp: “Không, không thể tiêu được.”
Na-tiên hỏi: “Vì sao không tiêu được?”
Vua đáp: “Vì là tương đồng, cùng loại nên tất nhiên là không thể tiêu mất được.”
Na-tiên nói: “Người đọa vào địa ngục cũng giống như vậy. Sở dĩ trải qua ngàn năm vẫn không tiêu, không chết, là do những việc ác đời trước tạo ra chưa được giải trừ hết, nên không thể tiêu mất, không thể chết đi.
“Họ sanh ra trong địa ngục, lớn lên trong địa ngục, cho đến già đi là lúc tội lỗi trừ hết thì sẽ chết.”
Vua tán thán: “Hay thay! Hay thay!”
Gửi ý kiến của bạn