Đoàn Trung Còn - Nguyễn Minh Tiến dịch và chú giải; Nguyễn Minh Hiển hiệu đính
QUYỂN HẠ
I. VIỆC LÀM VÀ NHÂN QUẢ
1. KHÔNG AI HƠN PHẬT
Vua hỏi Na-tiên: “Có thật là không ai hơn được đức Phật chăng?”
Na-tiên đáp: “Đúng vậy, không ai hơn được đức Phật.”
Vua lại hỏi: “Làm sao biết là không có ai hơn được đức Phật?”
Na-tiên liền hỏi vua: “Này đại vương, như người chưa từng đi biển, có thể biết là biển rộng lớn. Vì có năm dòng sông lớn, mỗi dòng có 500 sông nhỏ chảy vào. Một là sông Hằng, hai là sông Tín-tha, ba là sông Tể-xoa, bốn là sông Tư-tha, năm là sông Thi-phi-di. Năm dòng sông ấy ngày đêm liên tục chảy vào biển, mà nước biển vẫn không dâng thêm chút nào. Có thể nhờ vậy mà biết là biển rộng lớn lắm chăng?”
Vua đáp: “Quả thật có thể biết được.”
Na-tiên nói: “Cũng giống như vậy. Vì có những bậc đắc đạo cùng nhau luận đàm, mà không ai hơn được Phật. Vì thế bần tăng tin là Phật cao trổi hơn hết.”
Vua hỏi: “Làm sao biết được là không có ai luận đàm hơn được Phật?”
Na-tiên hỏi: “Đại vương có biết ai là người chế ra chữ viết chăng?”
Vua đáp: “Người chế ra chữ viết trước đây tên là Chất.”
Na-tiên hỏi: “Đại vương đã từng gặp người ấy chưa?”
Vua đáp: “Người đã chết từ lâu rồi, trẫm chưa từng được gặp.”
Na-tiên hỏi: “Vua chưa từng được gặp ông ấy, sao biết ông là người chế ra chữ viết?”
Vua đáp: “Từ xưa đến nay truyền nối nhau mà bảo rằng ông Chất tạo ra chữ viết, nên trẫm biết được như vậy.”
Na-tiên nói: “Cũng như vậy đó. Bần tăng đã từng được thấy kinh điển, giới luật của Phật truyền lại, cũng như thấy Phật không khác. Kinh điển do Phật thuyết dạy rất sâu xa, vi diệu, mang lại sự an lạc. Những người đã được học biết kinh điển, giới luật của Phật nối tiếp nhau truyền dạy lại cho đời sau. Do đó mà bần tăng biết là không ai hơn được Phật.”