Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. quangduc@quangduc.com* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Bài luận văn về Mẹ ”Nhóm lửa hồng”

10/04/201319:26(Xem: 4490)
Bài luận văn về Mẹ ”Nhóm lửa hồng”

Tuyển tập bài viết về Vu Lan - 2010

Bài luận văn về Mẹ ”Nhóm lửa hồng”

Diệu Xuân

Nguồn: Diệu Xuân

Tôi đang ngồi trong lớp học sinh ngữ tiếng Anh dành cho những người lớn tuổi (50+). Thầy tôi còn trẻ lắm, đang yêu và sắp lám đám cưới. Thầy tôi muốn chúng tôi viết một bài luận văn về tình yêu của thời chúng tôi còn trẻ…Tình yêu ấy tôi đã và đang có, đã đơm hoa và kết trái, tôi không còn gì để viết. Hiện tại trong tôi là hình ảnh người Mẹ, lúc nào cũng rực sáng trong tôi. Tôi nhớ lại bếp lửa ngày xưa tôi đã nhóm lên cho Mẹ tôi vào mùa Đông giá lạnh, và bài luận văn bắt đầu:
”Mùa Thu 2009.
Là người ty nạn ở Đan Mạch, tôi rất nhớ quê hương tôi, gia đình tôi và Mẹ tôi rất nhiều. Mẹ tôi là tình yêu lớn nhứt mà tôi đã có. Bây giờ tôi xin viết lại lá thư mà tôi đã viết cho Mẹ tôi vào nhiều năm về trước.
Má kính yêu,
Đã khá lâu con không có thư về thăm Má, vì con bận nhiều việc quá, dù con vẫn nhớ Má rất nhiều.
Bây giờ là mùa Thu ở Đan-Mạch, tiết trời lành lạnh nhưng con nghĩ nó rất là tốt vì mình vừa trải qua một mùa Hè nóng bức, nhưng đến mùa Đông, trời lạnh lắm Má ơi, tuyết phủ ngập đường, con nhớ Má nhiều nhứt trong khoảng thời gian nầy…
Má có nhớ không? Có một lần mùa Đông ở quê hương mình lạnh lắm, lạnh hơn bao giờ hết, những cơn gió lạnh cứ thổi vào nhà qua khe cửa sổ dù bức màn đã được kéo lại. Con thấy Má run nên con đã nhóm một bếp lửa than để vào phòng Má trước khi con đi ngủ… Thế rồi buổi sớm mai thức dậy con thấy bếp lửa than ấy ở phòng con. Con đã ngủ trong tình yêu thương của Má mà con không hề biết…
Cuộc đời đưa đẩy, xuôi con về đây, vùng Bắc Âu giá lạnh, để cho bếp lửa hồng ngày xưa thêm rực rở trong con. Má không phải lo cho con, con rất là hạnh phúc trong tình nhân lọai ở quê hương thứ hai nầy, con không lạnh khi con ở nhà, vì nhà ở đây rất là chắc chắn và mình luôn có máy nóng đễ sưởi ấm khi mùa Đông đến. Con chỉ lo cho Má thôi, liệu Má có đủ sức để chống chọi lại cái giá lạnh từ mọi phía, khi những đứa con của Má lần lượt bỏ Má mà đi, điều mà ngày xưa con không nghỉ là có thể xảy ra. Má ráng giữ gìn sức khỏe nghe Má, thế nào rồi con cũng về với Má, con hy vọng đỉều đó. Dù xa xôi cách trở nhưng hình ảnh Má vẫn luôn sống mãi trong con. Với con, Má là mặt trời, là ánh lửa, để cho con ánh sáng và hơi ấm, trong cái tối tăm và lạnh giá của mùa Đông ở Đan- Mạch.
Má là tất cả Má ơi!
Con của Má.”
Bài luân văn đã chấm dứt nhưng tôi vẫn nghĩ miên man về Mẹ tôi. Vào những năm đầu khi VN vừa mỡ cửa, có người thân về quê, tôi đã nhờ họ đến nhà Mẹ tôi để thâu cho tôi một đoan video-klip…Căn nhà xưa đã hiện ra trước mắt tôi, Mẹ tôi từ trong nhà đi ra, đến ngồi trên chiếc ghế trước hành lang và khẻ nói:” Má khỏe lắm, con không phải lo cho Má.” Như để chứng minh điều đó, Mẹ tôi đứng dậy cầm lấy cây chổi bước ra trước sân quét đi quét lại những chiếc lá vàng của ngày hôm trước, đọan Mẹ tôi tiếp tục: ”Con ráng lo cho mấy đứa nhỏ ăn học, đừng để nó dốt nghe con, ngày xưa Má một mình nuôi tám đứa con mà không có đứa nào dốt hết (Ba tôi mất khi tôi được 45 ngày tuổi). Bây giờ con có đôi có bạn thì phải lo cho chúng nó ăn học nên người là Má vui rồi.”
Trong hoàn cảnh khổ đau, thiếu thốn đủ mọi bề lúc bấy giờ, có con ở nước ngoài là nguồn ”an ủi” lớn, thế mà Mẹ tôi không đòi hỏi ở tôi một khoảng vật chất, hay than van gì cả, mà chỉ lập đi lập lại chuyện ăn học cho các con tôi. Có lẻ Mẹ tôi đã quen rồi sự khổ đau và vất vả của cuộc đời, nhưng mà Mẹ tôi già rồi đâu còn sức để lao động nửa… Bổng dưng tôi ràn rụa nước mắt và hiểu ra rằng : Mẹ tôi đã cam chịu được tất cả sóng gió của cuộc đời, nhưng chỉ có một điều Mẹ tôi không chấp nhận đó là sự dốt nát của mình. Mẹ tôi sanh ra trong thời phong kiến không được cắp sách đến trường để học, nhưng Mẹ tôi đã cải lại số mệnh hẫm hiu đó để tự học và chỉ có thể đọc đươc chử in. Nhiều lần Mẹ tôi thố lộ: ” Má chỉ học lóm thôi con”. Còn viết thì chỉ một chử duy nhất, đó là tên của chính mình (để khỏi lăn tay) tên một lòai chim NHẠN.
Đời Mẹ như đời con Nhạn trắng
Tung đôi cánh bạc khắp trời xanh
Đời con tựa thể con chim nhỏ
Chưa đủ cánh lông phải đậu cành
Nhưng đến khi nào lông cánh đủ
Mẹ dìu con liệng tự trời cao
Hải hồ phỉ chí đời son trẻ
Vủ trụ thâu trong đôi mắt trông

(Thơ của cố Thượng Tọa Thích Giác Huệ)
Ngày nay, các con tôi đã lớn, đã thành người hữu dụng trong xã hội, Mẹ tôi đã qua đời, tôi đang sống những chuổi ngày còn lại để suy gẫm, để yêu thương tình người, và để nói lời cám ơn…
Xin cám ơn Trời Phật. Cám ơn Mẹ. Cám ơn Đan-Mạch đã cưu mang tôi vào trong một quốc gia bé nhỏ, lạnh- lẽo nhưng được tiếng là hạnh-phúc nhứt trên thế giới nầy. Xin cám ơn cuộc đời…

Mùa Vu Lan 2010.
Diệu Xuân.
Thương về hai anh:
Ngô Thiên Tường, Ngô Thanh Hữu ở Los Angeles để cùng em nhớ về Má.
-Cám ơn các con: Đồng, Đương, Đăng đã giúp má phương tiện viết bằng chử việt trên trang web nầy.



Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
08/04/2013(Xem: 8419)
Tổng cộng 4 tuyển tập - Mỗi tuyển tập gồm 10 bài
05/04/2013(Xem: 24965)
Cúng Đại Bàng là một nghi thức quan trọng trong lễ cúng Quá Đường mỗi buổi trưa ở các tự viện theo truyền thống Phật Giáo Đại Thừa, đặc biệt là mùa An Cư Kiết Hạ hằng năm. Theo lời thuật lại trong khế kinh, ngày kia Đức Phật đi du hóa gặp một con chim Đại Bàng bắt các loài chim nhỏ ăn thịt.
01/04/2013(Xem: 3848)
Rằm tháng bảy theo tục lệ nhân gian Việt Nam gọi là ngày xá tội vong nhân. Ngày rằm tháng bảy có nhiều ý nghĩa: Thứ nhất, ngày Phật hoan hỷ. Ngày rằm tháng bảy gọi là ngày đức Phật hoan hỷ, bởi lẽ trong thất chúng đệ tử của Phật, Chúng Tỷ-kheo là
29/03/2013(Xem: 6255)
Gần cả tuần này nhiều bài báo tiếng Thái và tiếng Anh dấy lên tin đồn về Hậu thân của Steve Jobs; nguyên do b ởi ông Tony Tseung, m ột kỹ sư công ty Apple hỏi về việc tái sinh của Steve Jobs v ới Sư Phrathepyanmahamuni, Vi ện trưởng tu viện Wat Phra Dhammakaya, Thái Lan, v ị sư có kinh nghiệ m thâm niên tu thi ền đị nh . Người dịch xin dịch lại toàn bộ nguyên văn bài trình bày c ủa Sư Phrathepyanmahamuni nói v ề vi ệc đ ã th ấ y đượ c đờ i s ố ng m ớ i c ủ a Steve Jobs cho Sinh viên c ũ ng nh ư ông Tseung.
26/03/2013(Xem: 2423)
Vu Lan càng nhớ Mẹ hiền, Giọt mưa tí tách bên thềm tỉ tê. Cội nguồn suối mát đam mê, Hồn con thổn thức bộn bề nhớ thương.
17/01/2013(Xem: 3632)
Cứ mỗi độ Vu lan về lòng tôi lại trào dâng một nỗi buồn vô hạn, không diễn tả được. Mẹ tôi qua đời khi tôi vừa đúng 20 tuổi và cũng là lúc tôi là một Sa di ni. Vừa thọ giới chưa được bao lâu thì thân mẫu của tôi bệnh. Giới pháp chưa vững mà buộc lòng đảnh lễ xin phép Sư phụ và Đại chúng để về săn sóc Mẹ. Về đến quê thì Mẹ đã nằm điều trị tại bệnh viện Huế trước đó cả tuần. Tôi chưa kịp gặp các chị của mình, vội vả lo thu xếp lên bệnh viện để biết bệnh tình của Mẹ ra sao. Vừa vào giường bệnh thì Mẹ mở mắt ra nhìn và hai hàng nước mắt của mẹ tuôn trào làm cho tôi không tài nào ngăn được giòng nước mắt của mình và cứ để nó chảy tự nhiên.
13/12/2012(Xem: 4251)
Chúng ta có thể hiểu rằng chữ “THỌ” là chỉ cho những người có tuổi tác cao (tức là cao niên, sống lâu) nên con cháu trong gia đình hoặc là thân tộc làm lễ mừng thọ các Cụ. Đó là tấm lòng hiếu thảo của con người đối với Ông Bà Cha Mẹ. Ngày nay, trong nhà Đạo cũng có những đệ tử vì niềm hiếu đạo đối với các bậc Thầy Tổ, quí vị đệ tử thể hiện “Tâm Trung, Nghĩa Đạo” chân thành mà thỉnh thoảng có tổ chức mừng Thọ cho Thầy mình, đây là điều không bắt buộc. Lại cũng có những bậc thầy không muốn cho đệ tử tổ chức lễ mừng thọ, mà cốt mong sao đệ tử giữ đúng giới hạnh tu hành tinh tấn, dõng mãnh và giữ nguyện hy sinh đời mình, đem thân tâm phụng sự chánh Pháp, phụng sự chúng sanh, ấy là báo đáp công sanh thành dưỡng dục của Cha Mẹ, Ông bà và Thầy Tổ rồi vậy.
11/11/2012(Xem: 14270)
Một thuở nọ Thế-tôn an-trụ Xá-vệ thành Kỳ-thụ viên trung, Mục-liên mới đặng lục-thông, Muốn cho cha mẹ khỏi vòng trầm-luân.
26/10/2012(Xem: 8274)
Lễ Vu Lan là một ngày lễ đặc biệt quan trọng để tưởng nhớ tới công lao của đấng sinh thành. Hãy dành những lời chúc ý nghĩa nhất tặng cha mẹ nhé. 1. Con nhớ những ngày bé thơ rong ruổi cùng mẹ trên những chặng đường dài. Nhớ chiếc bánh mẹ nhịn ăn phần con ngày mưa bão. Nhớ những đêm đông mẹ thức trắng đêm đan áo len cho con... Con nhớ tất cả và càng kính trọng, thương mẹ hơn. Mẹ ơi, con kính chúc mẹ không chỉ ngày Lễ Vu Lan mà tất cả 365 ngày đều vui vẻ, hạnh phúc! Để cho con luôn được nhìn thấy nụ cười, ánh mắt, cho con được cảm nhận tình yêu thương của mẹ suốt cuộc đời... Và nhiều hơn thế nữa. 2. Ngày Lễ Vu Lan, ngày của mẹ mà con không thể ở gần để trực tiếp tặng hoa, quà cho mẹ hay đơn giản là dọn dẹp giúp mẹ căn nhà nhỏ thân yêu. Con xin lỗi mẹ! Con rất nhớ mẹ, mẹ là nguồn sống của con. Mẹ luôn theo sát những bước đi của con. Cảm ơn mẹ và chúc mẹ luôn khỏe mạnh.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Senior Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com ; http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
quangduc@quangduc.com , tvquangduc@bigpond.com
KHÁCH VIẾNG THĂM
110,220,567