Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. quangduc@quangduc.com* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Ước Mơ Xa...

22/08/201807:03(Xem: 3229)
Ước Mơ Xa...

ƯỚC MƠ XA…

Hạnh Thủy

 

Giật mình trước vạt nắng vội đến vội đi của những ngày cuối hạ, con mới nhớ da diết những ngày nắng với bao nhọc nhằn trên vầng trán mạ, rứa mà con thương cái nắng đó biết mấy, bởi đó là khoảng thời gian con tung tăng bên mạ. Tuổi thơ con là những tháng ngày cùng cực bên quang gánh của mạ, và những buổi chiều tà đi gom nhặt từng mảnh vỡ tình thương của ba...

Nhà mình nghèo lắm, nghèo đến nỗi có bữa đói bữa no, có những hôm phải đi mượn gạo, trưa mượn Dì Tâm hai lon, tối mượn Dì Bé hai lon... Cho nên con hiển nhiên không có quyền đòi hỏi bất cứ thứ chi cả, không phải riêng con mà cả mấy chị em như nhau thôi, tụi con chỉ có quyền ngồi mơ ước những giấc mơ thật xa, những hoài vọng thật đẹp. Nói thì xa chơ có chi mô xa, chỉ là chờ tết đến để có tiền lì xì rồi mua bịch Oishi ăn ngon thiệt ngon, ước chi đi học có dép mới, có 200đ mua cà rem, hồi nớ nghèo chi mờ nghèo lạ mạ hỉ...

Con nhớ rõ..rõ như cuốn phim được quay lại rứa, năm con lên lớp 4, cũng là năm nhà mình "đói mòn đói mỏi", mạ lại có lúc phải cấp cứu nửa đêm, con chưa đủ nhận thức để hiểu chuyện gì xảy ra trong gia đình, chỉ ngồi thỏm lỏm trong góc dòm mọi người nhốn nháo dưới ánh đèn leo lét không đủ sáng. Rồi những ngày kế tiếp con phải tự đi nhổ rau cải, phải tự ra chợ bán thay mạ. Với con, ước mơ duy nhất khi đó là trông mong mạ về...

Dép con đứt toe rồi mà không có tiền mua, bán cả buổi chợ được 12 000đ, tiền ăn còn không đủ, rồi cũng đợi tết đến, mạ mua cho con đôi dép nhựa màu vàng, đôi dép mà ngày ngày con mong đợi không phải là "hắn", hắn là dép con trai mà, xấu nữa, con không mang. Mạ không nói năng chi cả, tối lại mạ dặn con đủ thứ: "Lỡ sang năm không có mạ, con nhớ kiệm tiền, dép xấu xấu cũng được con, để tiền còn mua gạo, đóng tiền học...". Rồi mạ phải lên bệnh viện, con tiếp tục những tháng ngày lê bước ngoài vườn nhặt bóng hoàng hôn, nhặt những bông cải loe quoe thiếu bàn tay mạ... Tự nhiên con thương đôi dép vàng chi lạ.

doi dep


Con sợ, sợ không thấy mạ trở về, sợ những ngày đi học về không có mạ trong nhà, sợ thằng út cứ mếu máo đòi mạ mỗi lúc ngủ dậy; với con, chừ chỉ cần thấy mạ, tối mô con cũng khóc "mạ ơi, dép chi cũng được, chỉ cần mạ về thôi ...", con sợ những lúc ba lên cơn lại đánh đập mạ...bao nhiêu vết bầm trên cơ thể mạ là bấy nhiêu vết xước trong tim con mà ba vô tình cất lại trong cái hộp tuổi thơ non nớt. Con ước, ước chi gia đình mình có một ngày gọi là hạnh phúc. Một cái ước mơ dường như vô vọng.

Ngày qua ngày cứ rứa mà trôi đi, con lớn lên, rồi xa mạ, quà mạ gửi cho con luôn là đôi dép vàng, mạ nói dép đó chỉ ở Đăk Lăk mới có... Con mang đi khắp nơi, con cảm thấy hắn đẹp, đẹp thiệt... Ngày thi tuyển sinh vào học viện Huế, con tự hào mang hắn vào trường Hai Bà Trưng, ai cũng dòm chân con, vì hắn quá nổi - vàng chóe. Kệ. Con thấy hắn là đẹp nhất. . . Đến trường học, ai cũng dòm...dòm... Người mô mạnh miệng thì chọc "dép WC". Ơ lạ, cái xứ chi lạ, con mang hăn mấy năm trong tê có ai nói chi mô. Kệ. Con mơ ước hăn đưa con đi, đi qua những chặn đường trên đất Huế bình yên...

Con gửi hắn lại nơi đây mạ nờ, nơi quê mạ... Nơi tình thương được vun đắp đong đầy cho bước chân con đi.

Chiều nay, sinh nhật mạ, nắng tháng bảy không gắt cũng chẳng ươm được chút màu mật, cái nắng mà con đã từng bỏ quên trên mảnh đất Cao Nguyên... con ước được ngồi với mạ giờ này, một bữa thôi...chắc cũng khó... Con chúc mừng sinh nhật biết bao nhiêu người, cũng từng thổi bao nhiêu cây nến, để rồi sinh nhật mạ chiều nay, con bâng quơ thổi tắt những sợi nắng cuối ngày...bởi con biết nơi đó, mạ cũng chẳng biết sinh nhật là chi cả. Gửi những yêu thương vào giấc mơ xa ...xa... bay về nơi có mạ...

Tiếng chuông chùa vang vọng chiều nay như nhắc con hoàn thành sứ mệnh khi con đang mang dòng máu của mạ, con sẽ bồi đắp những tinh hoa mà mạ đã từng có, để tình thương được trang trải trong cuộc sống bao la như tình mạ, con sẽ làm được vì trong con có mạ.

Tiếng chuông vẫn đều nhịp ngân vang, vang xa... Con thấy mạ cười...

01.07.2017

Như Yên - Nước

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
22/01/2011(Xem: 9441)
Thắng Hội Vu Lan nhớ Mẹ hiền Noi gương hiếu hạnh Mục Kiền Liên Thanh trai lễ vật lòng tha thiết Nguyện Đức Từ Bi cứu đảo huyền
24/12/2010(Xem: 3163)
Ý Nghĩa Lễ Vu Lan Mùa Vu Lan Báo Hiếu Năm Tân Mão, Phật Lịch 2555 đang trở về trên quê hương Việt Nam thân yêu của chúng ta và trong trái tim của những người con Phật khắp mọi miền trên thế giới. Trong niềm vui giải thoát của ngày Phật hoan hỷ cùng với tín tâm thuần tịnh của ba tháng thanh tu đã viên mãn sau giờ phút Chư Tăng Tự Tứ.
20/11/2010(Xem: 4370)
Trong nhân gian, ai mà lại không có Mẹ. Từ người làm vua cho đến kẻ cùng đinh hạ tiện tất thảy đều do Mẹ sinh ra và nuôi lớn.
30/10/2010(Xem: 4318)
Như tôi cũng đã thưa rồi, hiếm ai dành nhiều thời gian để nhớ về mẹ như tôi. Chuyện gì buồn vui cũng là cái cớ để tôi nhớ về mẹ bằng tất cả tim óc. Tôi đã nhớ mẹ qua bất cứ hình ảnh nào của các bậc cha mẹ trong đời mà tôi quen biết, trong giao thiệp hay chỉ nhìn thấy trên phim ảnh sách báo... Có điều là không ít hình ảnh trong số đó cứ khiến tôi đau đáu một nỗi riêng không chịu thấu: 1. Họ là những bậc cha mẹ với tuổi đời chưa bao nhiêu nhưng đã bắt đầu quên mất tuổi trẻ của mình cho đứa con đầu lòng. Một tuổi trẻ tất bật áo cơm, không có rong chơi, không có ngơi nghỉ, không có thời gian riêng tư, dẹp luôn những không gian độc lập để sống như mình vẫn ao ước thời chớm lớn. Họ Mất hết cho cái mà họ cho là Được – đó chính là đứa con! Nhìn họ tôi nhớ mẹ!
20/10/2010(Xem: 7448)
Hôm nay ngày Rằm tháng 7, ngày lễ Vu Lan, ngày Tự Tứ của chư Tăng Kiết hạ sau 3 tháng an cư tu tập, cũng gọi là ngày Xá Tội Vong Nhân, ngày “Báo Hiếu của mọi người con Phật”. Ngày Vu Lan đến, người ly hương cũng như kẻ còn nơi quê Cha đất Tổ đều có lòng tưởng nhớ đến Tổ Tiên, Cha Mẹ, tháng 7 là tháng nhớ ơn, là mùa Báo Hiếu, là nguồn đạo hạnh…
17/10/2010(Xem: 3511)
Tết Trung Thu ăn vào ngày rằm tháng 8. Nguyên cuối đời nhà Tây Hán (206 trước 23 sau D.L.), Vương Mãng nhân được cầm giữ chính quyền...
15/10/2010(Xem: 4872)
Sau khi ăn xong bữa, Giáo sư cầm chén đưa cho người mẹ già 70 tuổi: “Mẹ, rửa chén đi nhé!”, câu nói tuy ngắn nhưng có phần cảm động…
09/10/2010(Xem: 4213)
Từ cõi mộng Khoác áo nâu sòng Qua dòng sinh tử Có – không!
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Senior Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com ; http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
quangduc@quangduc.com , tvquangduc@bigpond.com
KHÁCH VIẾNG THĂM
110,220,567