Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Rực Rỡ Sắc Màu Thu

22/09/202417:39(Xem: 764)
Rực Rỡ Sắc Màu Thu



Mua Thu 5

RỰC RỠ SẮC MÀU THU

 

Thu sang rồi em ơi! Hôm qua còn nắng nóng lắm vậy mà sáng nay khí trời se se lành lạnh, cái lạnh dìu dịu mơn man trên da thịt, thấm nhẹ vào từng tế bào khiến mình khoan khoái vô cùng. Bước chân ra vườn như thể ướp mình trong không khí địa đàng. Trời đất vừa chớm thu!

Em ơi, anh không biết đề hồ là gì, sự khoan khoái của đề hồ như thế nào nhưng anh nghĩ cái sự khoan khoái của thân tâm trong cái phút giây hiện tại này như chính uống đề hồ vậy.

Thiên hạ bảo Thu sang, Thu về, Thu đến, Thu tới… bao nhiêu hí luận ngôn từ nhưng Thu vẫn cứ là Thu. Thu có đến đi bao giờ! Bọn học giả bảo: “Không có cái gì tự sanh ra hay mất đi, chỉ có sự chuyển đổi từ dạng này sang dạng khác”. Nhà thiền nói: “Tất cả các pháp hữu vi, có hình tướng đều biến hoại, đã vì duyên sanh ra thì cũng sẽ vì duyên mà diệt”. Sanh diệt là nhị nguyên, là tục đế; chơn đế chẳng có sanh diệt; vô thường là lẽ thường tình. Thu cũng thế thôi! Chẳng có sanh diệt bao giờ, Thu cũng không sanh ra hay mất đi, chỉ là sự dịch chuyển, biến đổi từ dạng này sang dạng khác của tự nhiên. Ngay cả cái tên gọi Thu cũng là giả tên, tự nhiên làm gì có cái gọi là Thu hay Hạ, Đông, Xuân. Tên gọi Thu là ngôn ngữ võ đoán của loài người. Tâm người thiên sai vạn biệt nên hình tướng cũng muôn hình vạn trạng là vậy.

Bảo rằng Thu đẹp lắm, ừ thì Thu đẹp em ơi! Đẹp mê lịm tâm hồn, cái đẹp thấy bằng mắt, nhìn bằng tâm ý, đẹp vì có cả kho ký ức lưu trong tạng thức. Đất trời vào Thu, thiên hạ rộn ràng cho mùa lễ hội. Ở vùng Bắc Mỹ này có vô số lễ hội mùa Thu, nào là: Yellow Daisy Festival, Big Red Apple Festival, Pumpkin Festival, Cotton Festival...Lễ hội là dịp để nghệ nhân trình bày sản phẩm của mình, nhà nông giới thiệu thành quả của mình… Con người ta không chỉ ăn uống, làm tình mà còn có nhu cầu tinh thần. Lễ hội để bày ra những sản phẩm nghệ thuật chính là “món ăn” tinh thần vậy!

Đất trời vào Thu, thành Ất Lăng vừa chớm Thu thôi nhưng những chiếc lá vàng sớm là dấu hiệu báo mùa sang. Những loài cây “ngộ” Thu sớm như: Đào, Cherry… chúng cứ như những kẻ nhạy cảm trong loài người. Cả ngàn xanh còn xanh ngát, xanh đắng mắt mà chúng đã vội thay màu lá, thả những chiếc lá sớm vào không gian, vì vậy mà chúng trơ trụi nhanh nhất. Còn những kẻ nhạy cảm trong loài người là những kẻ bị giời đày đấy em ơi! Bọn họ như sợi dây đàn, chỉ cần khẽ chạm là bung bật âm thanh. Bọn ấy như bột Vanilla, chỉ cần hơi gió thoảng qua là mùi thơm lan tỏa quanh vùng. Thường bọn nghệ sĩ là những kẻ nhạy cảm, có nhạy cảm mới nắm bắt được những khoảnh khắc vi diệu để mà sáng tác những tác phẩm hay, đẹp. Nếu bọn nghệ sĩ mà không nhạy cảm thì trơ ra có khác gì những bị thịt biết đi. Mặc khác cũng vì nhạy cảm mà bọn nghệ sĩ thường mong manh và “khổ” hơn đám đông thiên hạ.

Chỉ vừa chớm Thu thôi em ơi! Chỉ vài chiếc lá vàng và khí trời se se lạnh nhưng chẳng mấy chốc thì Thu sẽ bừng lên gấm hoa muôn sắc. Những chiếc lá xanh sẽ biến hoại chuyển sang: Vàng, đỏ, cam, nâu, tía, đậm, nhạt...và những sắc màu pha trộn lẫn nhau. Cả đất trời sáng rực rỡ với sắc màu đẹp không sao tả xiết! Nghệ sĩ thiên nhiên trong phút giây hứng khởi cao độ tung cả khay màu xuống ngàn xanh. Những lúc này đi giữa đất trời mà tâm hồn bay bổng, mình không còn là mình nữa, mình không biết là chiếc lá hóa ra hay biến thân ra chiếc lá. Mình không phải là Trang Châu nhưng mình có cái cảm giác tựa Trang Châu. Con bướm của ảo diệu biến hóa khôn lường. Làm sao Trang Châu biết được đâu là bướm đâu là Châu. Nếu bảo Trang Châu là bướm thì cũng đúng mà nói bướm là Trang Châu cũng chẳng sai, đều phải lẽ cả! Còn hỏi tại sao phải lẽ thì cứ hỏi Trang Châu hay hỏi bướm chứ mình đâu đủ tư cách trả lời!

Dưới tán lá rực rỡ sắc màu, mình là một chiếc lá không hơn không kém, một chiếc lá mình cũng đã trải qua giai đoạn chồi non, mần xanh và giờ đã đến lúc chuyển màu, rồi mai đây sẽ rụng về cội để hóa mùn và sẽ tiếp tục chuyển hóa để lại là chiếc lá mùa sau.

Đất trời mùa Thu đẹp lắm em ơi! Đẹp hơn những gì mình biết, chất diệp lục trong lá kết hợp với nắng trời nước đất và gió thiên nhiên mà chuyển thành màu sắc. Cái đẹp thiên nhiên vốn đã vi diệu rồi, con người còn tô điểm thêm bằng những cái đẹp chủ quan theo tập tính của mình. Đấy đó chưng bày la liệt bí ngô, những trái bí từ tí tẹo cho đến khổng lồ như bánh xe bò vừa dễ thương vừa ngộ nghĩnh làm sao! Những chùm bắp khô treo lủng lẳng, những thân ngô bó lại thành cụm chưng bày khắp nơi. Những hình nộm bù nhìn (scarecrow) cười toe toét khắp đồng quê cho đến thành đô. Lá phong đẹp như thế mà con người còn chế ra lá phong nhựa để giăng mắc trang hoàng thêm. Cả hai loại cùng sặc sỡ sắc màu tưởng giống nhau nhưng lại khác nhau. Hình tướng là vậy nhưng thể dụng khác nhau. Nếu lá phong thật sau khi dâng hiến hết sắc màu, hoàn thành trách vụ hô hấp và quang hợp thì hóa mùn để nuôi dưỡng sắc màu cho mùa sau. Còn lá phong nhựa chỉ xem cho đẹp mắt thế thôi nhưng chẳng mấy chốc lại là rác, chẳng những không giúp ích gì cho việc tái tựu mùa sau mà còn gây hại cho mùa sau, gây hại cho môi trường và muôn loài. Bởi vậy có những thứ nhìn thì thấy đẹp, thấy giống nhưng hoàn toàn chẳng giống nhau. Nhà thiền cũng cảnh tỉnh, mắt cá long lanh như hạt châu nhưng nào phải hạt châu. Sống ở đời chớ có lầm lẫn em ơi! Đừng vì cái tướng mà quên cái thể dụng để rồi mê muội nhé em!

Cái thấy của con mắt mình coi vậy chứ không thật đâu em. Em bé lên năm thấy Thu như thế, anh thanh niên cũng thấy Thu như thế, gã trung niên cũng thấy Thu như thế … thấy sắc màu Thu rực rõ đẹp nhưng cảm giác trong tâm hoàn toàn chẳng giống nhau. Mình nhìn sắc màu Thu không chỉ bằng nhãn căn mà còn nhìn bằng cả ý thức chủ quan, nhìn bằng cả những hình ảnh lưu trong tâm khảm.

Mùa Thu đẹp lắm em ơi, bước trên xác lá xào xạc, trên đầu từng bựng lá đủ sắc màu vàng lên trong không gian. Mình không là chiếc lá thì còn là gì nữa? Trong cái khoảnh khắc này mà nằm trên lá ra đi thì kể cũng như đẹp nhất thiên hạ rồi! Một chiếc lá hòa vào muôn chiếc lá cùng ngân lên khúc Thu ca.

Tháng ngày mùa Thu lòng mình man mác, tâm hồn mình bay bổng, ý nghĩ mình miên man...Em còn nhớ chăng ngày xưa khi còn thơ ấu, thuở ấy đọc chuyện ngụ ngôn ngọt ngào tình bạn. Chuyện kể về hoa lá và bọn bướm trong vườn. Chúng chơi thân với nhau, hỗ tương nhau, cộng sinh với nhau. Ấy vậy  mà chỉ trong phút giây cái ”ngã” lớn lên khiến chúng bất hòa. Bọn bướm bảo hoa chỉ là những chiếc lá biến hình. Bọn hoa thì bảo bướm cũng chỉ là sâu biến hình. Thế rồi chúng lìa nhau. Bọn bướm vất vưởng nơi đồng không mông quạnh. Bọn hoa không còn ai giúp thụ phấn cho, thế là cả khu vườn và mùa màng thất bát. Mãi đến khi cái “ngã” lặng đi, bọn chúng lại tái sum họp và cuối vụ mùa năm ấy mùa màng bội thu. Vào Thu là cuối vụ mùa, là thời gian thu hoạch mùa màng. Bí ngô, bắp, ngô… lại bày ra khắp chốn. Đất trời lại rực rỡ sắc màu mùa lên. Trên cánh bướm có sắc hoa, sắc Thu. Trên cánh hoa có sắc bướm, sắc lá. Sắc màu Thu chẳng khác từ thuở ấu thơ cho đến già, vẫn rực rỡ long lanh từ ban đầu cho đến giờ. Tương lai mai kia sắc màu Thu thế nào thì mình không biết em ơi, vì mình chưa đến. Mình chỉ biết muôn sắc gấm hoa của Thu đang hiện diện tại nơi đây ngay phút giây này.

 

Du Tâm Lãng Tử

Ất Lăng thành, 0924



Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
04/03/2016(Xem: 13772)
Đọc sách là niềm vui của tôi từ thời còn đi học cho đến nay, chưa bao giờ ngơi nghỉ. Nếu sách hay, tôi chỉ cần đọc trong một hay hai ngày là xong một quyển sách 500 đến 600 trang. Nếu sách khó, cần phải nhiều thời gian hơn thì mỗi lần tôi đọc một ít. Còn thế nào là sách dở? xin trả lời ngắn gọn là: Sách ấy không hợp với năng khiếu của mình. Dĩ nhiên khi một người viết sách, họ phải đem cái hay nhất, cái đặc biệt nhất của mình để giới thiệu đến các độc giả khắp nơi, cho nên không thể nói là dở được. Cuối cùng thì dở hay hay tùy theo đối tượng cho cả người viết lẫn người đọc, là tác giả muốn gì và độc giả muốn học hỏi được gì nơi tác phẩm ấy. Tôi đọc Đại Tạng Kinh có ngày đến 200 trang nhưng vẫn không thấy chán, mặc dầu chỉ có chữ và chữ, chứ không có một hình ảnh nào phụ họa đi kèm theo cả. Nhiều khi nhìn thấy trời tối mà lo cho những trang Kinh còn lỡ dở chưa đọc xong, phải vội gấp Kinh lại, đúng là một điều đáng tiếc. Vì biết đâu ngày mai đọc tiếp sẽ không còn những đoạn văn hay tiếp
01/03/2016(Xem: 14095)
Thầy Tuệ Sỹ là một vị danh Tăng, một thạch trụ già lam, vị tu sĩ uyên bác mà cả hàng triệu người trên thế giới biết đến. Hồn thơ và sắc thái của Tuệ Sỹ vốn thanh tao và giải thoát, vốn lai láng và cao siêu—đã và đang làm nhiều người say mê, học hỏi và thả hồn mình trong nguồn suối từ miên viễn này.
24/02/2016(Xem: 14415)
Bình Định Quê Hương Tôi
01/02/2016(Xem: 22780)
Nguyệt San Chánh Pháp, bộ mới, số 51 , tháng 2 năm 2016, • THƯ TÒA SOẠN, trang 2 • NGÀY XUÂN - LỄ PHẬT ĐẦU NĂM (Nguyên Siêu), trang 3 • HUYỀN NGHI, ÂM HƯỞNG, HOÀI CẢM (thơ Phù Du), trang 4 • Ý NIỆM VỀ MÙA XUÂN DI LẶC (Tuệ Như), trang 5 • TRÀ KHUYA & TRĂNG (thơ Mặc Phương Tử), trang 6 • ĐẦU NĂM NÓI CHUYỆN HÁI LỘC (Pháp Hỷ), trang 7 • ĐẦU XUÂN KÍNH NGUYỆN (thơ ĐNT Tín Nghĩa), trang 8 • MÙA XUÂN HOA NGHIÊM (Nguyễn Thế Đăng), trang 9 • BẢN HOÀI CỦA TU SĨ (Ns. Thích Nữ Trí Hải), trang 11 • BIỂN VÀ THƠ (thơ Minh Lương), trang 12 • SÁU PHÁP MÔN MẦU NHIỆM (Thích Thái Hòa), trang 13
22/01/2016(Xem: 5488)
Trong lịch sử văn hóa TQ (Trung Quốc), phải công nhận là các học giả Hán xưa kia rất chịu khó viết lách và đã để lại nhiều tài liệu phong phú cho hậu thế. Tuy nhiên, các chủ đề được ghi nhận qua chữ Hán không có nghĩ là chúng có xuất xứ từ TQ, mà đa số từ quá trình giao lưu văn hóa ngôn ngữ theo dòng thời gian - càng lâu bao nhiêu thì lại càng khó truy nguyên và xác định nguồn bấy nhiêu.
09/01/2016(Xem: 14997)
Thiên nhân hỏi: - Thanh kiếm nào sắc bén nhất? Chất độc nào tàn hại nhất? Ngọn lửa nào dữ dội nhất? Bóng đêm nào đen tối nhất? - Đức Phật trả lời: Lời nói trong lúc giận dữ là thanh kiếm sắc bén nhất, dục vọng là chất độc tàn hại nhất, đam mê là ngọn lửa dữ dội nhất, vô minh là bóng đêm đen tối nhất.
27/12/2015(Xem: 11975)
Có chàng lãng tử lưu lạc giang hồ từ thuở thiếu thời, bỗng một hôm nghe hung tin người cha già rời bỏ trần gian, lòng bồi hồi nhớ đến lời dặn dò năm xưa của cha, lời rằng, “Dù vui, buồn giữ mãi cái tâm trong.” Chàng lãng tử đó là nhà thơ Nguyễn Hoàng Lãng Du, một trong mười nhà thơ -- gồm Bạch Xuân Phẻ, Hàn Long Ẩn, Huyền, Nguyên Lương, Nguyễn Hoàng Lãng Du, Nguyễn Phúc Sông Hương, Nguyễn Thanh Huy, Phan Thanh Cương, Trần Kiêm Đoàn, và Tuệ Lạc -- có mặt trong tuyển tập thơ Tâm Trong vừa mới được nhà sách lớn nhất thế giới Amazon phát hành vào trung tuần tháng 12 năm 2015.
22/12/2015(Xem: 3832)
Năm cũ của nhân loại được khép lại với nhiều xáo trộn, bất ổn trong đời sống chính trị, kinh tế, xã hội… của mỗi quốc gia, và cộng đồng quốc tế, của mỗi dân tộc và từng cá thể. Nơi nầy nơi kia, chiến tranh, khủng bố, độc tài, kỳ thị, áp bức, bất công… vẫn tiếp tục gieo rắc sự chết chóc, tù đày, bất an và sợ hãi. Khổ đau của con người có khi dâng cao cùng tận, đến độ có thể đẩy xô hàng trăm nghìn, cho đến hàng triệu người phải gạt lệ rời bỏ quê hương, hoặc chối bỏ quyền làm công dân bình thường trên chính đất nước của mình.
18/12/2015(Xem: 7284)
Mỗi chuyến đi đều có mỗi nhân duyên khác biệt. Chuyến đi Ai Lao lần nầy của ba huynh đệ: tôi, thầy Hạnh Giới và chú Hạnh Tuệ cũng có nhân duyên thật là đặc biệt. Thông thường chương trình của Thượng Tọa Phương Trượng được sắp đặt trước một năm, năm nay chúng tôi sang Úc với Thượng Toạ thời gian ba tháng, từ đầu tháng 10 đến đầu tháng 1 năm 2004. Chuyến đi nầy sẽ ghé Bồ đề Đạo tràng, vì thương quý thầy cô học tăng Việt nam, sinh viên trường Đại học Delhi, Thượng Toạ sang thăm Ấn độ mỗi năm một lần, để quý vị có cơ duyên được gần gũi, được nghe những lời huấn từ của Thượng Toạ và được tu tập bù lại phần lớn thời gian sống đời lưu học sinh, không chùa, phải ở ký túc xá sinh viên hoặc ở nhà trọ.
17/12/2015(Xem: 13556)
Trong mùa tu gieo duyên năm nay tại chùa Viên Giác Hannover bắt đầu từ ngày 1 đến ngày 10 tháng 7 năm 2015, có chừng 50 đến 70 Phật Tử tại gia khắp nơi về tham dự. Có người tu liên tục trong 10 ngày, nhưng cũng có người chỉ tham gia trong 5 ngày miên mật cuối cùng, dưới sự hướng dẫn của Thầy Hạnh Giới, Trụ Trì chùa Viên Giác. Đạo Hữu Thông Giác là một Phật Tử tại gia đến từ Neuss, có mang theo một quyển sách thật dày của Thiền Sư Nhất Hạnh do Nắng Mới tại Đức xuất bản tặng cho tôi. Tôi thấy sách dày thì không ngán, nhưng chỉ ngán là không có thời gian. Vì lẽ, tôi hay đọc Đại Tạng Kinh, có quyển dày đến hơn 1.000 trang cũng chẳng có sao cả. Rồi tôi cứ để mặc đó, nhưng kỳ nầy trước khi đi Chicago Hoa Kỳ tham dự lễ tang của Thầy Hạnh Tuấn và đi Ấn Độ, mỗi nơi chỉ có 3 ngày và tôi lợi dụng thời gian ngồi trên máy bay hay thời gian chờ đợi ở phi trường để đọc cho xong tác phẩm nầy.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]