Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Kịch hài: Đưa Chồng Tây Về Quê Ăn Tết

16/02/202105:21(Xem: 4731)
Kịch hài: Đưa Chồng Tây Về Quê Ăn Tết

dua chong tay ve que an tet

Kịch hài:
Đưa Chồng Tây Về Quê Ăn Tết.
Trần Thị Nhật Hưng
 
Một màn.
Diễn viên: Cô con gái Việt, cậu rể Tây và mẹ cô gái.
Khung cảnh: Phòng khách nhà người mẹ tại Việt Nam


 

                                       ***

(Vợ chồng cô con gái kéo va ly bước ra sân khấu.Người mẹ cũng vừa bước ra đối diện nhau).

 

Mẹ (tíu tít): Sa luy...sa luy...(Salü...salü: Chào...chào...)

Con rể Tây: Gút tơn tát. Vi kết ét tia. Ít phờ rôi mít tia khên nơn su le rờ nơn (Guten Tag. Wie geht es Dir? Ich freue mich Dir kennenzulernen: Chào mẹ. Mẹ có khỏe không? Rất hân hạnh được quen biết mẹ)

Mẹ (trố mắt ngạc nhiên, nhìn con gái): Nó nói gì dzậy?

Con gái: Sao má gọi ảnh là...nó, không lịch sự tí nào.

Mẹ: Ảnh...nói gì dzậy?

Con gái: Chồng con chứ đâu phải chồng má mà má gọi bằng...ảnh.

Mẹ: Ổng...nói gì dzậy?

Con gái: Đúng rồi. Gọi “ổng„ là đúng rồi. Vì chồng con có học vị tiến sĩ chức vụ cao lắm đó.

Mẹ (tự nói thầm):Tiến sĩ là quái gì mà phải..đội dữ không biết!„(quay sang con gái) nói: Nè,...ổng nói gì dzậy?

Con gái: Tại má lanh chanh chào “sa luy...sa luy..„ ảnh tưởng má biết tiếng Đức nên xổ một tràng, nghĩa là:“Chào má, má khỏe không, và rất hân hạnh được quen má

Mẹ (bẽn lẽn cười): Dzậy ha.

Con gái: Ảnh biết chút chút tiếng Việt. Má nói tiếng Việt với ảnh đi.

Mẹ (nhìn con rể): Hì...hì...Má...chào...con! (quay hỏi con gái): Gọi...nó bằng...con có được không?

Con gái (nhắc mẹ): Lại “„ nữa rồi. Gọi ổng...

Mẹ: Ừ, gọi...ổng bằng con có được không?

Con gái: Được chứ, vì đó là tiếng Việt.

Mẹ: Hãnh diện quá. Có...thằng con rể là tiến sĩ!

Con gái: Má nữa. Sao gọi ảnh bằng...thằng!

Mẹ (cao giọng): Thì phận...ổng là con, má có quyền gọi  thằng này thằng nọ chứ!

Con gái (càu nhàu): Tiếng Việt mình thiệt đó. Cách xưng hô rắc rối phiền phức quá hà!

Mẹ: Rắc rối gì, phân biệt ngôi thứ tầng lớp như vậy mới hay chứ. Có đâu như tiếng nước ngoài, ông tổ ông sơ, nội, ngoại, cha mẹ con cháu gì gì đều gọi chung một chữ “Mày!„

Con rể: Thôi, không bàn vấn đề này nữa, nói chuyện khác đi.

Mẹ: Ừ, nghe tin mấy con về ăn Tết, nhất là có...ông con rể Tây lần đầu tiên về Việt Nam, má mừng quá, mua sẵn cho con năm két bia, hai ký khô cá sặc để ngày Tết con tha hồ...nhậu.

Con rể: Nhậu??? Con không biết nhậu!

Mẹ: Uống bia thì phải có đồ nhắm chứ.

Con rể: Con cũng không uống bia!

Mẹ: Tại sao?

Con rể: Con là Phật tử thuần thành chùa Viên Minh tại Thụy Sĩ. Thầy Như Tú đã qui y Tam Bảo cho con và thọ ngũ giới rồi, trong đó cấm uống bia. Bia rượu chỉ làm con say xỉn rồi…đánh…con gái cưng của má (vừa nói vừa đánh nhẹ lên đầu vợ)

Mẹ (trố mắt): Trời ơi, ngoan chưa kìa. Con gái má có phước quá. Con không uống bia, cũng không thích nhậu, vậy để má nghĩ xem…(suy nghĩ): Thụy Sĩ thì khối đồ ăn ngon, nào bánh, nào kẹo tuyệt vời, sô cô la ngon nhất thế giới. Vậy để má xem chọn món đặc sản dân giả quê hương Việt Nam…rất ngon, đã rẻ và rất bổ cho con dùng Tết này, đó là món ruột của má đó.

Con gái lẫn con rể (Cả hai cùng nhao nhao lên tiếng hỏi): Món gì vậy má?

Mẹ (chậm rãi nói): Thèo lèo cứt chuột!

Con rể (lắc đầu): Không, không. Con không ăn…cứt chuột!

Mẹ: Trời ơi, con nghe…sót chữ để hiểu sai rồi, ai lại ăn…thứ đó. “Thèo lèo cứt chuột” là tên của một loại kẹo đặc sản rất ngon của Việt Nam, tuy cái tên không mấy…thơm tho nhưng ăn vào thật tuyệt vời mà từ bé đến giờ má vẫn rất thích. (chép miệng): Thiệt đó, kẹo ngon vậy mà ai ác ôn đặt cho cái tên mới nghe qua …thúi quá!

Con gái: Thôi, để mình má ăn đi. Ngày Tết tụi con chỉ thích ăn bánh chưng bánh tét thôi.

Mẹ: Bánh chưng bánh tét đương nhiên có rồi, còn…thèo lèo…ăn tráng miệng mà!

Con gái: Thôi, má muốn làm gì thì làm. Chương trình của con đưa ảnh về, trước thăm và ra mắt má cùng làm quen với gia đình ta. Còn thì con sẽ đưa ảnh đi chơi vài nơi. Sẵn dịp Tết, Việt Nam có nhiều chương trình ca nhạc hay, con đưa ảnh đi xem.

Mẹ: Đúng đó. Vậy chúng con nghỉ ngơi cho khỏe, tuần tới có chương trình văn nghệ của danh hài Hoài Linh có nhiều tiết mục hay lắm.

Con gái: Dạ, chúng con đi nghỉ chút đây. Về Việt Nam trái giờ cũng mệt quá.

Mẹ: Ờ, chúng con nghỉ ngơi. Mười ngày nữa là Tết rồi. Má lo công chuyện chút và nấu cơm đây.

 

*(Tất cả bước vào sân khấu. Bên trong nói vọng ra: “Một tuần sau”. Sau đó cô con gái lại bước ra sân khấu theo sau là chồng)

 

Con gái (vùng vằng): Má ơi má, con chịu hết nổi rồi.

Mẹ (bước ra): Cái gì mà ồn ào vậy con? Cái gì mà chịu hết nổi?

Con gái: Ngày mai con đổi vé trở về lại Thụy Sĩ!

Mẹ: Sao lại như vậy? Chuyện gì kể má nghe coi.

Con gái: Má nghĩ coi, đưa ảnh đi chơi, mắt ảnh cử tươm tướp ngó mấy con gái đẹp không hà.

Con rể (từ tốn): Đẹp thì phải ngó chứ. Đàn ông con trai thấy gái đẹp mà không tươm tướp ngó thì mới là…lạ đó! Má à, tại Việt Nam nhiều con gái đẹp quá!

Con gái: Nhưng anh phải biết anh đã có vợ và thọ ngũ giới không được tà dâm.

Con rể: Đã dâm đâu. Thấy đẹp, chỉ ngó thôi mà!

Con gái: Thì ngó! Ban đầu chỉ ngó rồi đến dâm mấy hồi. Mới tới Việt Nam anh đã bị ngũ dục: Sắc, thanh , hương, vị, xúc sai xử, quên hết lời thầy Như Tú dạy. Nhìn “sắc” nó đẹp, nghe “thanh” nó ỏn ẻn, ngửi “hương” phấn son nước hoa nó bôi thơm phức, rồi… “xúc” (rờ mó),  rồi… “nếm” (hun hít) là…say đắm liền hà.

Con rể (chắp tay): Mô Phật. Oan Thị Kính quá!

Con gái: Oan Thị Mầu thì có. Mới tối nay nè, coi văn nghệ thấy mấy con…ma nữ chân dài biểu diễn thời trang là mặt ngẩn ngơ như mất hồn.

Con rể (tưng tửng): Sao gọi họ là…ma nữ, tội nghiệp quá! họ đẹp như…tiên nữ mà! Anh là người chuộng cái đẹp. Thấy đẹp thì ngó, khen, tươm tướp; nhưng tâm anh trong sáng không động. Còn em khổ vì em mang tâm nghi ngờ: Tham, sân, si, mạn nghi, ác kiến!

Con gái: Đó, má thấy không, còn cãi chày cãi cối nữa.

Con rể (thật thà): Anh không cãi. Thấy sao nói vậy người ơi. Chân dài đẹp quá mà! Không biết họ ăn gì mà chân dài thế?!

Con gái (nổi sùng): Ăn thèo lèo cứt chuột!

Con rể: Vậy à, nếu vậy anh cần mua 10 ký đem về Thụy Sĩ làm quà cho các cô gái Việt Nam bên đó, chứ chân các cô…ngắn quá!

Con gái (dỗi hờn): Anh muốn làm gì thì làm, còn tôi vô soạn hành lý, đổi chuyến bay, ngày mai bay về Thụy Sĩ.

Con rể (lẻo đẻo theo sau lưng vợ): Vậy anh cũng về theo em. Tâm anh luôn trong sáng mà! (bước vài bước, quay lại nói với mẹ vợ): Má nhớ mua giúp con 10 ký…cứt chuột, à không (nói chậm rãi)…thèo lèo cứt chuột  làm quà nhé!

Mẹ (lắc đầu): Thiệt hết nói nổi. Thôi, đành vậy. Con gái mình nó phòng bịnh hơn chữa bịnh như thế cũng tốt. Còn mình, Tết này rán uống cho hết 5 két bia giải sầu!

 

(nói xong cũng lặng lẽ đi vô)

 

Hết

 

Lời thưa thêm.

 

Kính thưa Quí vị.

 

   Vừa rồi Quí vị thưởng thức vở hài kịch “Đưa Chồng Tây Về Quê Ăn Tết”. Trong kịch có đề cập đến một món ăn “Thèo lèo cứt chuột”, cái tên nghe không thơm tho tí nào nhưng lại rất thơm ngon, đó là món kẹo mè đen. Vì những hạt mè đen giống phân chuột nên dân gian mới đặt cho cái tên như vậy không rõ từ bao giờ.

   Món kẹo này đặc sản của dân miền Tây, Nam phần, không thể thiếu trong lễ cúng ông Táo về chầu Trời ngày 23 tháng chạp Tết với mong mỏi ông đi suôn sẻ và sau đó về lại với gia chủ.

 

Trần Thị Nhật Hưng

2021

 

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
10/06/2014(Xem: 8151)
Hai dì vãi chùa tôi tuổi đời đều đã trên 70. Về sự kính Ôn, trọng thầy, thương chú và đùm bọc điệu hai dì như nhau. Về sự siêng năng, chịu khó, tiết kiệm, giữ của cho chùa hai dì bằng nhau. Về vóc hình nhỏ nhắn hai dì giống nhau. Về chiều cao khiêm tốn hai dì ngang nhau. Thời Ôn (cố) còn sống, có mụ nhà quê lâu lâu mới lên thành phố tìm đến viếng chùa rồi gặp Ôn trú trì, sau khi đảnh lễ, mụ nói một câu tỉnh rụi về hai dì vãi chùa tôi: Ôn có “cặp sanh đôi” trông vui mắt, hí.
06/06/2014(Xem: 26220)
Thơ và Tạp Bút là tập sách mà chúng tôi kết hợp chia làm hai phần: Phần đầu là những bài thơ mà chúng tôi đã sáng tác sau khi tập thơ Hướng Dương ra đời. Phần hai là những bài viết rời rạc qua những chủ đề khác nhau. Chúng tôi kết hợp lại tất cả những bài viết đó để in chung trong tập sách. Chúng tôi đặt danh đề chung cho quyển sách là “Một Cõi Đi Về”. Vì chúng tôi thiết nghĩ, cõi đời có muôn vạn nẻo nhưng lối về nguồn chơn thì chỉ có một. Giống như trăm sông, ngàn suối tuôn chảy mỗi hướng có khác nhau, nhưng tất cả cũng đều chảy chung về biển cả. Nói cách khác, đứng về mặt hiện tượng sự tướng thì vạn pháp có ra muôn ngàn sai khác, nhưng bản thể thì chỉ có một. Đó là ý nghĩa của câu nói: “Vạn vật đồng nhứt thể hay vạn pháp quy nhứt”.
29/05/2014(Xem: 4415)
Suốt gần hai tuần đầu tháng Năm, những luồng gió quỷ (1) từ các hốc núi xa, liên tục quét qua rừng, thốc vào đồng bằng và đô thị, rồi tuồn ra đại dương. Những ngọn gió khô khốc, làm biến đổi khí hậu cả một địa vực rộng lớn. Một vài nạn cháy rừng xảy ra, lan vào một số gia cư trên các đồi cao.
15/05/2014(Xem: 7083)
Hôm nay ngày giỗ của Ba tôi, tự dưng lòng tôi thèm viết một chuyện gì đó về Ba tôi…như nhà văn Võ Hồng thường khuyên mọi người nên viết lại những kỷ niệm sinh hoạt của cha, của mẹ mình, những kỷ niệm mà mình nhớ hơn hết, đáng nhớ hơn hết…để nhân ngày k?giỗ của cha mẹ, tập trung về, cùng đọc, cùng nghe, cùng xúc động, hồi tưởng công ơn. Con cháu sẽ có dịp sống lại không khí đại gia đình, con nhớ thương cha mẹ, cháu gần gủi, quý trọng ông bà!
24/04/2014(Xem: 4203)
Tôi chợt ngộ ra. Cái ông mà chuyện gì cũng biết, rành rẻ mọi sự đời, mà ông bạn mới quen tôi nói có tên là ông Google. Tôi biết ông, biết rành nữa là khác. Ông từng là ân nhân của tôi trong nhiều trường hợp, nhưng mà tôi cũng ớn ông ấy lắm.
24/04/2014(Xem: 3725)
Tập truyện của 8 tác giả: Cộng tác viên của Báo Viên Giác. Đều là những Phật tử có Pháp danh và nhiều chị xuất thân từ nhà giáo. Sách trình bày đẹp trên giấy hoàng kim. Kỷ thuật bởi Hoa lan-Thiện giới. Tranh bìa và phụ bản: Trần Thị Hương Cau. Trình bày bìa: Gia Khánh. Viết Lời Giới Thiệu Thầy Thích Như Điển, Phương Trượng chùa Viên Giác. Viết “Thay Lời Tựa” bởi Đạo hữu Phù Vân Chủ Bút Báo Viên Giác.
02/04/2014(Xem: 16658)
Kim Dung đã tìm đến Kinh Phật để mong lý giải nguyên nhân cậu con trai Tra Truyền Hiệp tự tìm đến cái chết khi chưa tròn 20 tuổi. Kim Dung, tên thật Tra Lương Dung, là nhà văn đương đại nổi tiếng Trung Quốc. Ông được đông đảo độc giả hâm mộ bởi hàng loạt tiểu thuyết võ hiệp đặc sắc như Thiên long bát bộ, Anh hùng xạ điêu, Thần điêu hiệp lữ, Lộc Đỉnh ký, Tiếu ngạo giang hồ… Kim Dung được mệnh danh là “Thái Sơn, Bắc Đẩu” trong giới tác giả viết tiểu thuyết võ hiệp.
29/03/2014(Xem: 15855)
Trời đất mênh mang sương khói, một thời thơ trẻ dại, bàng bạc nắng quái u buồn nơi quê nhà giữa hai đầu biển núi lung linh. Sinh năm 1952 ở Quán Rường, Tam Kỳ, thuộc tỉnh Quảng Nam, một chốn miền “Đất Quảng Nam chưa mưa đà thấm. Rượu hồng đào chưa nhấm đà say” ấy, Nguyễn Lương Vỵ lớn lên trong một gia đình có truyền thống Nho học. Từ thuở nhỏ vốn bẩm sinh có năng khiếu làm thơ, đặc biệt được ông nội ( nguyên là một nhà Nho, có thời kỳ làm chánh tổng ) trực tiếp truyền dạy các loại thơ tứ tuyệt, Đường luật, nên biết mần thơ ngay từ lúc 12, 13 tuổi, thuở còn chạy rông chơi bên mấy cổ tháp rêu phong Chiên Đàn, cạnh dòng sông Tam Kỳ và bãi biển Tam Thanh xanh biếc mộng.
24/03/2014(Xem: 27679)
Nói đến chùa Thiên Ấn không ai còn lạ về ngôi chùa này, một thắng tích được xem là “đệ nhất thắng cảnh„ cách trung tâm 3,5km (độ 10 phút xe hơi) nằm ở tả ngạn sông Trà Khúc của thành phố Quảng Ngãi.
18/03/2014(Xem: 15884)
Trong văn học Trung Hoa, từ thời đại xa xưa, Chu Hy cho rằng “nhân chi sơ tính bản tĩnh”. Từ “bản tĩnh”, do cảm xúc của dục tính mà “tĩnh” chuyển sang “động”. Và một khi tâm đã động thì trí sẽ vận dụng đến suy tư, khi đã suy tư thì phải thốt lên bằng tiếng nói.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]