Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Nói chuyện với Nguyễn Đức Sơn, Nhà Văn-Thơ nổi loạn của thế kỷ 20

13/08/202009:36(Xem: 11374)
Nói chuyện với Nguyễn Đức Sơn, Nhà Văn-Thơ nổi loạn của thế kỷ 20
nguyen duc son

NÓI CHUYỆN VỚI NGUYỄN ĐỨC SƠN,
NHÀ VĂN – THƠ NỔI LOẠN của thế kỷ 20

 

Ngày anh ra đi, tôi không được biết.  Một tuần sau, Xuân Trang gọi điện thoại từ Mỹ báo tin anh đã mất.  Tôi lên đồi thông Phương Bối, chỉ nhìn thấy anh ngồi trên bàn thờ với nụ cười châm biếm, ngạo nghễ mà tôi thường gặp mỗi lần lên thăm chị Phượng và các cháu.

Tôi được biết gia đình anh Nguyễn đức Sơn qua sư cô Chân Không. Dạo ấy, khoảng năm 1986, sư cô có nhờ tôi cứ 3 tháng mang số tiền 100 usd  lên cho gia đình anh.  Tới Bảo Lộc tôi nhờ 2 người con của Bác Toàn dẫn tôi lên gặp anh. Trước khi đi, bác Toàn có can ngăn tôi:  Cô đừng đi, đường lên Phương Bối khúc khuỷu, cây rừng rậm rạp khó đi, hơn nữa ông Sơn kỳ quái lắm, ông ấy không muốn nhận sự giúp đỡ, mà nếu có nhận, ông ấy không cảm ơn, còn chửi người cho nữa.  Tôi mỉm cười:

 Không sao đâu, tôi chịu được mà!

Đường lên Phương Bối khó đi. Chúng tôi lách qua đám tre rừng, thật vất vả.   Cơn mưa cuối mùa và gió lạnh đang kéo tới, chúng tôi phải đi nhanh để kịp đến nhà ông Sơn, một nhân vật quái đản -theo lời nhận xét của gia đình ông Toàn.

Căn nhà cũ nát hiện ra cùng một người đàn ông gầy còm, khuôn mặt khắc khổ. đôi chân gầy yếu  đang đạp, vò đám lá chè tươi.

"Đây là ông Nguyễn đức Sơn mà ba cháu vừa giới thiệu với cô", con trai ông Toàn nói.

Tôi cúi đầu chào ông, khẽ nói: Tôi là Thuần, người được sư cô Chân Không nhờ tôi lên thăm gia đình ông.  Tôi thật vui khi được đặt chân lên mảnh đất Phương Bối này, được gặp nhà văn Nguyễn đức Sơn, gặp các cháu nhỏ và vợ anh

Ông rất vui vẻ, thân thiện, không khó ưa như người ta đồn đãi.

Thế rồi, ông đi kiếm rau làm bữa cơm chiều.  Bữa cơm được dọn ra trên manh chiếu, bên thềm, chỉ có vài đôi đũa, bát và một đĩa nhỏ bầy mấy miếng chả bắp, chín vàng thơm phức.  Dưới ánh trăng rừng, gió se lạnh tôi cảm thấy ấm áp khi nhìn thấy gia đình anh hạnh phúc. Tôi ngước nhìn ánh trăng, thầm cảm ơn sư cô đã gửi tôi về Phương Bối để được hưởng những giây phút êm đềm.

Tối hôm đó, tôi ngủ lại trên căn gác, giống cái nhà kho, chứa đầy quần áo cũ và những vật phẩm người ta cho.

Tôi không thể nào chợp mắt được, nằm nghĩ đến thân phận con người, đến thời thế đổi thay. Như rừng thông tươi tốt đang vươn sức sống, bỗng nhiên bị đám người vô lương tri đến tàn phá không chút tiếc thương. Tôi nhin xa xa, dưới làn sương mù, lẩn trong rừng thông cháy xém, tôi thấy dáng người đang lom khom hái từng cây nấm.  Bữa ăn sáng, Anh đãi tôi món nấm xào thơm, hương vị núi đồi Phương Bối.

Tôi phải về Saigon, còn đi dạy học.  Anh tiễn tôi ra về, băng qua cánh đồi thông  cháy dang dở, có cây trơ trụi gốc, để lộ những búp thông non vừa hé mọc, có cây bị cháy một nửa, những cành thông non cố vươn lên giữa đám thông còn những vết cháy đen xì.

Anh kể tôi nghe, một mình Anh đã cố ngày đêm trồng rừng thông này.  Công việc tuy vất vả, nhưng anh rất vui vì đã tạo ra mội rừng thông xanh tốt. Qua bao năm tháng trông nom, hàng ngày đi dạo trong rừng thông, Anh cảm thấy hài lòng với điều anh đã chọn lựa

 Thế rồi, vào một ngày Anh về Saigon thăm vài người bạn trong nhóm Làng Văn và gửi lá thư đi Pháp, thì trong lúc đó đồi thông yêu quí của Anh đã bị  bọn người dã man đến tẩm xăng  đốt trụi cả khu rừng !.

tue_sy-nguyen_duc_son
Nguyễn Đức Sơn và Thầy Tuệ Sỹ



Từ đó Anh trở thành một con người khác, bất mãn và căm thù.  Anh căm thù chính bản thân mình, căm thù vợ con, và căm thù xã hội.  Anh thấy mình chơi vơi giữa một khối đen ngòm, càng dãy dụa thì thân mình anh càng bị quấn chặt trong khối đen u tối ấy.

  Anh trở thành con người bất cần, chửi bới cả thiên hạ, những người nổi tiếng, có chức có quyền, mà tâm địa thì tanh tưởi. Anh chê luôn cả Chúa cả Phật, cả những vị đạo cao đức trọng, Anh nghĩ họ là những người đạo đức giả.

  Nguyễn đức Sơn đã trở thành một chí phèo bán thế kỷ 20 và đầu thế kỷ 21 như thế.

Nhưng Nguyễn đức Sơn đáng yêu hơn Chi Phèo,  vì Anh đã được thấm nhuần Phật Pháp, Anh và cả gia đình ăn chay trường, Anh chưa hề giết một con sâu, con kiến, chưa hề hại ai, chỉ luôn giúp đỡ những người cô thế, cơ nhỡ

Anh  giữ gìn 25 mẫu đất  Phương Bối cho Thầy Nhất Hạnh, giữa những kẻ tham lam tàn bạo, Anh đã đem bản thân và tính mạng của gia đình đấu tranh với sự sống còn để giữ gìn từng tấc đất, vì Anh có niềm tin vững chắc rằng RỪNG CÂY PHƯƠNG BỐI LÀ THÁNH ĐỊA, là  ngọn đồi kết tụ khí thiêng của Trời Đất, là tinh hoa của  Thiền Sư  NHẤT HẠNH đã làm sáng rỡ bốn biển năm châu bằng dòng Thiền Chánh Niệm của Phật tổ Thích Ca.

Với niềm tin như thế và phong cách sống khắc khổ, bất cần và đôi lúc tâm tư nổi loạn, Nguyễn đức Sơn đã sống rất thật với chính mình, tương tự như thi sĩ Bùi Giáng, cả 2 đã sống điên điên, khùng khùng giữa chợ đời xã hội chủ nghĩa. Thế nhân nhìn những người này thì tưởng họ điên nhưng thật ra họ là những người thức tỉnh.  Chỉ có chúng ta mới là những kẻ điên, kẻ say giữa cuộc sống hỗn loạn.  Chúng ta đang quay cuồng trong danh vọng, vật chất phù du, mang trong mình những căn bệnh thời đại và trái tim đầy thương tích.


nguyen duc son 4
Nhà văn, nhà thơ Nguyễn Đức Sơn




Bước đi chậm rãi bên anh, tôi lắng nghe từng lời tâm sự phát ra từ tấm lòng chân thành pha chút đắng cay:

Tôi được sinh ra và lớn lên trong một gia đình nho giáo.  Ba tôi rất nghiêm khắc, nóng tính. Ông đối xử với tôi cay nghiệt, cọc cằn. Tôi là đứa trẻ ngang bướng, thế nên tôi đã bỏ nhà ra đi tự bươn chải và cố gắng lên đại học.  Tôi được một vị sư giúp đỡ cho ở chùa, tôi nghiên cứu đạo Phật và thấm nhuần giáo lý khá sâu.  Tôi làm văn hóa.  Cuộc sống tôi thăng hoa từ nếp sống thiền môn, tôi làm thơ, viết văn, sống như một lãng tử.  Tôi gặp Phượng ở chùa.  Phượng là cháu vị trụ trì, Phượng đẹp dịu dàng, có nét đẹp tây phương và nụ cười e lệ.  Lúc đó có anh chàng nhạc sĩ họ Trịnh, anh ta cũng yêu Phượng say đắm, nhưng anh ta nhút nhát, nên người thắng cuộc là tôi.

Sau biến cố 1975, hai chúng tôi không có mái nhà để dung thân.  Mọi người ngơ ngác trước cảnh đổi thay, người thì tìm đường thoát thân, người thì về quê để nương tựa.  May quá, Trời Phật vẫn còn thương xót nên xui khiến chúng tôi gặp Thầy Châu Toàn, Thầy giao cho chúng tôi bản hồ sơ 25 mẫu đất của Thầy Nhất Hạnh ở Phương Bối, xã Đại Lào, Bảo Lộc, bảo chúng tôi về đó ở và trông coi đất cho Thầy Nhất Hạnh, mai mốt Thầy Nhất Hạnh về sẽ xây dựng Rừng Thiền.

Tôi và Phượng dắt díu nhau lên rừng Đại Lào, tôi rất thích núi rừng, mặc dù lúc đó cánh rừng còn hoang vu. Tôi bắt đầu cuộc sống cơ cực.  Phượng thì hái lá  chè tươi  còn tôi thì chặt Măng mang xuống chợ đổi lấy chút gạo, muối..  Lúc đó sức khỏe tôi còn tốt, tôi bắt đầu làm rẫy để Phượng trồng khoai, rồi tôi xin bên nông nghiệp những cây thông con về trồng.

Cuộc sống tuy cực khổ nhưng chúng tôi rất hạnh phúc, rồi những đứa con lần lượt ra đời như bầy heo rừng. Cùng quẫn, nghèo khổ, tôi trở nên cộc cằn, thô lỗ, coi con cái là lũ nợ luân hồi.  Mặc dù tôi rất thương chúng, nhưng không thể hiện được tình cảm.

Hàng xóm, họ coi tôi như gã vũ phu, quái vật, họ bịa đủ điều nói xấu tôi.

Tôi ngắt lời anh:

Anh tự kỷ vậy, chứ chiều hôm qua tôi thấy Phượng khen anh đủ điều, nào anh chăm sóc rất chu đáo những lúc cô ấy ốm đau, nào anh thương con cái, chăm lo khi các cháu bị bệnh, nấu cơm, giặt quần áo cho chúng….

"Tôi cảm ơn Thuần vì chị đã thanh minh cho tôi, chứ tiếng xấu đó nhiều lúc khiến tôi ấm ức, đôi lúc cùng quẫn "  Sơn lên tiếng

Anh đi cùng tôi quay lại nhà bác Toàn, tuy khoảng cách từ đồi Phương Bối thật xa, nhưng sao tôi thấy chân không mỏi.  Vừa vào đến nhà bác Toàn, anh bỗng dưng nổi cơn thịnh nộ. Khuôn mặt vui vẻ biến mất, anh trở nên một con người khác hẳn, anh mỉa mai, nhiếc móc tôi không tiếc lời.  Tôi thật bất ngờ nhìn anh, chỉ thấy tràn dâng một niềm xót thương. 

Anh tiễn tôi lên xe về Thành Phố. Anh nắm chặt tay tôi như không muốn buông ra.

Tôi ngồi trên xe, nhìn thấy anh liên tục vẫy tay, rồi anh chạy theo xe, chạy mãi cho đến khi chiếc xe mất hút trong đám sương mai.

Xe đi ngang đèo Bảo Lộc, nhìn từng khối sương mù phủ kin lưng đèo, nhớ lại khuôn mặt nhợt nhạt của Phượng, vợ anh, nhớ  lại khuôn mặt bầy trẻ nhỏ, chúng ngơ ngác, ngây thơ, vô tội,  tôi cảm thấy niềm xót thương với gia đình Phượng hay với chính bản thân tôi ?.

Hôm nay  dịp 49 ngày từ lúc anh ra đi, tôi đang có mặt ở đây cùng với Sư cô Chân Không, với vợ con anh và những người quý mến anh, chia sẻ với anh những lời chân tình nhất

Kỷ niệm của tôi với gia đình anh, nói bao giờ mới hết.  Tôi mới chỉ ôn lại một chút để anh nghe, để anh thấy rằng trên thế gian này còn rất nhiều người thương anh.  Cô Phượng, vợ anh, một hiền thê luôn nhẫn nhục, cam chịu trước mọi nỗi khổ đau, hy sinh cho chồng, cho con. Các con anh bây giờ đã trưởng thành, các cháu rất thương bố và hãnh diện có người cha là Nguyễn đức Sơn. Các cháu sẽ nối tiếp con đường của Anh, lương thiện, thẳng thắn, chính trực, sẽ thực hiện theo nguyện vọng, di chúc của anh, sẽ làm vẻ vang cho dòng họ NGUYỄN ĐỨC SƠN, sẽ cùng sư ông Nhất Hạnh và Tăng Thân Làng Mai làm đẹp và rạng rỡ NÚI RỪNG PHƯƠNG

 

Đồi Phương Bối, 29-7-2020

Chân Y Nghiêm

(Phan Thị Thuần)

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
10/05/2018(Xem: 4052)
Những biến động đàn áp Phật Giáo khởi đầu vào năm 63. Lúc ấy tôi cũng vừa tròn 13 tuổi. Cái tuổi của thắt nơ tóc bím đầy thơ mộng. Thì cũng chính vào những năm tháng thơ mộng nhất của đời tôi, tôi lại trực nhận rõ rằng cuộc đời quả là khổ, quả là vô thường !
10/05/2018(Xem: 4001)
Như vậy là Thầy đã thực sự xa lìa cõi trần ai tục lụy nầy hơn một năm rồi mà hình như trong lòng con vẫn không thấy có sự gì thay đổi hay khác biệt giữa mất và còn cũng như xa với gần, lạ và quen…Bởi thế mà hôm nay con mới có bức thư này xin gởi đến Thầy. Con vẫn thấy như còn mãi đó, trước mắt con, dáng dấp của Thầy với chiếc cà sa màu vàng rực, bờ vai trần và nụ cười thật hiền hòa luôn nở trên môi, làm cho khuôn mặt của Thầy càng thêm rạng rỡ. Con xin nói rõ hơn, dù Thầy không còn nhưng những gì con đã học được từ Thầy, đã được đọc, được nghe, qua những bài giảng dạy, thuyết pháp, những bài báo, bài viết, bài dịch thuật, qua các công trình đóng góp đồ sộ của Thầy mà Thầy đã được trân trọng vinh danh như là ngài Huyền Trang của nước Việt mình, thì trong lòng con, hình ảnh Thầy vẫn mãi sống động, hiển hiện và không bao giờ mất cả.
28/04/2018(Xem: 14769)
Có thể nói: Cuộc đời của Bùi Giáng không thuộc về khái niệm trong ý nghĩa của sự sống chưa thoát khỏi những ranh giới định kiến phân biệt trần gian. Ở ông, hình như cái ranh giới mà tạm gọi là khùng điên và thiên tài không thể nào hiểu hết được. Nếu mượn những khái niệm thường tình: hèn- sang, nghèo- giàu, điên- tỉnh, ghét- yêu, buồn- vui…để Bùi Giáng, hện tượng của ý nghĩa sự sống vô tận, Thích Tâm Tôn, nói cái bất tận của cuộc đời Bùi Giáng thì chỉ là ý nghĩ ngây thơ cạn cợt. Thơ ông không phải để bàn, nhưng lạ thay, lâu nay người ta vẫn thích bàn và bàn chưa thể hết những gì thuộc về thơ của ông. Có lần ông bộc bạch, ông làm thơ đơn giản chỉ vì: “Thơ tôi làm ra là để tặng chuồn chuồn, châu chấu, xin các ngài học giả hãy xa lánh thơ tôi”. Xin mượn tạm chút ngôn ngữ của những khái niệm thường tình mà nói đôi dòng về ông trong ý nghĩa sự sống mà ông đã đi qua và đã lưu dấu lại trong cuộc đời này.
28/04/2018(Xem: 5764)
“Tấc Hơi Phụng Sự Còn Khiêm Tốn “Lòng Vẫn Cưu Mang Trải Kiếp nầy “Non Thẳm Ngàn Trùng Dâng Bất Tận “Nước Nguồn Đại Việt Ngọt Ngào Thay… Tôi hân hạnh được tiếp xúc với nhà văn Chu Tấn trong rất nhiều trường hợp, qua sự sinh hoạt với nhiều Hội đoàn, Đoàn thể trong cộng đồng người Việt tại miền Bắc California, kể cả các tổ chức Văn hoá, Chính trị, Xã hội v.v… nhất là trong Quân lực Việt Nam Cộng Hoà thuộc binh chủng Không Quân. Là một cựu Sĩ quan với cấp bậc Trung tá, bằng “Trách nhiệm, Danh dự, Tổ quốc”, mà Quê hương và Dân tộc Việt Nam, đang bịđoạđày dưới chếđộ bạo tàn Cộng sản Việt Nam .
26/04/2018(Xem: 3879)
Ngược dòng Mekong về hướng Thượng Lào. Nơi ngã ba sông Nam Khan chảy nhập vào dòng Mekong tạo nên một cảnh quang rất đặc trưng của cố đôLuangprabang cổ kính. Dòng sông với nhiều khúc quanh tạo nên những dãi uốn lượn có phần chảy xiết xuôi về hướng hạ Làokhiến con sông trông càng thêm đẹp. Nép dọc hai bờ, những rạng rừng núi nguyên sơ với những tàn cổ thụ rợp mát. Nhịp sống vẫn êm ả,sự thư thảcủa dân Lào có phần chậm lại vốn dĩ tạo nên nét rất đặc biệt nơi đây so với tất cả những danh thắng du lịch ở nơi khác. Và giữa rộn ràng của thói quen với những gì của thế giới hiện đại mà con người tiếp cận thường ngày, một quán Cà Phê trong không gian chỉ dành cho sự yên tĩnh của một người Pháp rất khéo ẩn dưới những bóng cây bên ghềnh đá của ngã ba con sông. Không có sự hiện diện của bất cứ một phương tiện nhộn nhịp nào của thế giới hiện đại được chào đón trong không gian mang tính thư giản này. Nơi ấy, không Wifi, không tiếng nhạc,hoạtđộng nhẹ nhàng của nhân viên phục vụ, chỉ có tiếng trải lòng
21/04/2018(Xem: 5021)
Nhớ Mãi Trong Đầu Một Chữ...Duyên (đôi dòng tướng nhớ Ninh)
21/04/2018(Xem: 6721)
Nhớ Thầy Là Nhớ Pháp, Kính dâng Hòa Thượng Thích Phước Đường, ( Bài của Nhật Duyệt Lê Khắc Thanh Hoài, do PT Diệu Danh diễn đọc)
21/04/2018(Xem: 13087)
Hoa Đàm Ngát Hương_HT Thích Bảo Lạc_2007
17/04/2018(Xem: 3614)
Qui thương mến, Dù biết cuộc đời là vô thường, nhưng chị vẫn bàng hoàng xúc động khi hay tin Qui đang bệnh nặng. Mấy hôm nay email của bạn bè và các em Sương Nguyệt Anh tới tấp gởi về, nhìn tấm hình Qui đang nằm mê man trên giường bịnh với ống dây chằng chịt mà xót xa cả lòng! Chị đã cầu an cho Qui mỗi ngày qua những thời kinh tụng niệm, mong Qui qua khỏi căn bệnh ngặt nghèo. Dậy đi qui ơi! Con người năng nổ hay làm việc thiện như em thế nào cũng qua khỏi cơn hoạn nạn. Chị tin như vậy!
17/04/2018(Xem: 3007)
Lá và cành khô đã gẫy đổ, giạt theo mặt hồ từ những ngày tàn xuân. Một số cành khác đã mục rữa từ dưới nước, nhưng vẫn gắng bám rễ nơi sình lầy, đong đưa những chiếc lá khô teo rúm cho đến khi thực sự bật gốc. Rồi một ngày, hai ngày, rồi nhiều ngày qua đi... khi nắng hạ oi ả nóng bức bắt đầu thiêu đốt những lá khô sót lại cuối mùa, những chồi xanh mơn mởn của lá sen vươn lên; từng lá, từng lá, mở ra tròn đầy, mạnh mẽ như thể đang chuẩn bị bảo vệ, chào đón sự xuất hiện phát tiết của những cành hoa. Và khi lá đủ lớn, màu trở nên xanh thẫm hơn, thì những nụ sen cũng vừa trồi khỏi mặt nước, đong đưa theo làn gió nhẹ trưa hè.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]