Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Người bạn thời Cô Vi

14/05/202010:00(Xem: 5476)
Người bạn thời Cô Vi

Người bạn thời Cô Vi

 hoa_sen (9)

Tôi và Chị là bạn từ thời hai đứa vừa bước chân vào ngưỡng cửa đại học, nhưng ở tận hai đầu xa thẳm. Chị học ngành Y tại một thành phố thời trang nổi tiếng của Ý, Milano. Còn tôi về hóa học thực phẩm tại đại học kỹ thuật Berlin của Đức. 

Nhân duyên nào chúng tôi gặp nhau và gặp ở xứ sở nào khi chúng tôi cùng là người Việt xa xứ? 

 

Hôm ấy, cách đây hơn bốn chục năm, một buổi sáng thật đẹp trời có nắng ấm chan hòa, thật hiếm hoi trên xứ Đức, một nhóm sinh viên Việt Nam tổ chức đi píc-ních vì đã mời được hai cô sinh viên đáng yêu và đáng giá thời bấy giờ chịu tham gia. Người đẹp Tố Nga với thời trang của Milano, giày cao gót gõ cộp cộp đã làm tim một anh sinh viên nhóm Điện thổn thức và cả nhiều anh khác nữa. Phần tôi cũng là hoa đã có chủ nên không gây ảnh hưởng gì tới ai. Buổi đi chơi mang nhiều ấn tượng đẹp đến cho mọi người, chứ riêng tôi vẫn giữ mãi hình ảnh người bạn xứ Ý với dáng dấp "Yểu điệu thục nữ, quân tử háo cầu".

 

Bẵng đi một thời gian khá lâu tôi không gặp lại Chị, chỉ nghe bạn bè kể lại Chị đã sang Đức sinh sống, chị đi theo tiếng gọi của tình yêu. Chị lấy cái anh kỹ sư Điện ngày nào, rồi sinh con đẻ cái như bao người phụ nữ khác. 

 

Tình cờ một lần tôi thấy một tấm thông báo nhỏ dán trên tường của Chùa Linh Thứu, sẽ có giờ cố vấn và chữa trị về tâm lý và tâm thần miễn phí của bác sĩ Tố Nga. Ôi, người bạn yểu điệu thục nữ của tôi ngày nào đã trở thành một bác sĩ tâm thần hay sao? Với dáng dấp nhỏ bé như thế làm sao trị nổi mấy bệnh nhân tâm thần người Đức to lớn cỡ đó. Nhưng tôi đã lầm, Chị có một sức mạnh vũ bão tiềm ẩn trong tim, một ý chí sắt thép và một sự khéo léo duyên dáng làm siêu lòng người. 

 

Thời gian sau tôi có dịp được làm việc chung với Chị trong các lãnh vực xã hội, y tế cho cộng đồng. Hội Tri Ân Nước Đức của tôi có làm việc chung với cơ quan Chữ Thập Đỏ, họ cho một văn phòng cố vấn cho cộng đồng người Việt đủ mọi vấn đề để hội nhập. Hội chúng tôi đã mời Chị đến thuyết trình về đề tài sức khỏe hay đến nơi cơ quan y tế của chị ở quận Treptow (Bundesgesundheitsamt) để giao lưu. 

 Nguoi-Ban-Thoi-Covi-1

 

Được vài năm làm việc chung rồi đến lúc phải giũ áo về hưu. Chị đến Chùa Linh Thứu nhiều hơn nên gặp tôi nhiều hơn vì tôi là vị khách vãng lai thường xuyên của Chùa. 

Hôm nọ Chị khoe đã xin được của Sư Bà 200 cái khẩu trang cho cơ quan từ thiện Caritas. Tôi lại sợ Sư Bà đi phát lẻ nhiều nơi, không đủ số cho ông Thị Trưởng quận Spandau. Thấy tôi cứ gửi khoe các cuộc họp báo nói về buổi trao tặng khẩu trang của Chùa Linh Thứu, Chị tức khí cũng viết bài về công việc trị bệnh cho những lữ khách đêm đông không nhà trong mùa dịch Corona, Chị cũng là nhà văn mà:

Nguoi-Ban-Thoi-Covi-2 

“Tình hình đã căng bác sĩ, còn căng thêm, nhất là những nơi thiện nguyện, các bác sĩ lão luyện già sợ bị lây, nên các cơ quan xã hội đang chảy máu bác sĩ. Có lẽ thế nên khi tôi đăng ký vài tiếng sau họ gọi ngay và tôi cũng sốt sắng “nhận việc” liền, phần thì cũng muốn tham gia học hỏi, chánh nhất là tiêu thụ cái thời gian ngày xưa ngắn ngủn bây giờ đâm ra dài thòong như xa lộ... 

Tôi chuẩn bị đầy đủ vì biết nơi mình hoạt động không khác Sở Y tế khu lo bệnh tâm thần của mình ngày xưa là mấy. Lại còn trong thời kỳ dịch bệnh!

 

“Khách hàng” lần này là dân homeless không nhà cửa bà con, có người còn không giấy tờ cư trú kể cả miếng giấy lộn lưng... Cho nên ngoài khẩu trang còn áo khoác, găng tay... Bệnh của họ không những đã tùm lum về tâm thần còn rối bời thể xác nhất là bệnh tiểu đường, nghẽn mạch máu tim, chân, rồi những vết thương do té, đánh nhau hoặc vì thiếu vệ sinh, kém dinh dưỡng không chịu lành hẳn. 

Văn phòng Caritas thuộc hội nhà thờ công giáo. Mở cửa mỗi ngày từ 10-15giờ khám, điều trị, cho thuốc bất cứ ai không phân biệt màu da, không giấy tờ, không bảo hiểm y tế, từ nội khoa, thần kinh đến giải phẫu.

Phòng ốc sạch sẽ, cái tủ thuốc không vĩ đại mà rất đầy đủ. Ngay cả các hộp thuốc tâm thần... mà mắt tôi đập vào trước nhất. 

Có nhà bếp, phòng riêng cho nhân viên.

Có phòng đợi và đặc biệt phòng... tắm cho... ai cần thiết. 

Mỗi ngày là một chuyên khoa. Nhưng nếu ai cần họ cứ đến...Và các bác sĩ phải... giải quyết tất cả mọi ngành.

(Trường hợp cấp tốc hoặc không giải quyết được, bác sĩ thiện nguyện sẽ gửi vào vài bệnh viện bài bản của thành phố). 

Ngoài cửa có bảo vệ. Có cả thiện nguyện sinh viên trợ lý dịch thuật.

Thời corona nên mỗi lần vào chỉ một bệnh nhân.

Trước 10 giờ họ đã ngồi đợi trong sân. Các bà y tế ở đây lão luyện, chỉ nhìn qua là nhớ mặt còn nhớ cả tên và bệnh lý... Chỉ liếc mắt là mấy bả quyết định cho ai phải... tắm trước khi vào cho bác sĩ khám. Dù vậy nếu họ phản đối cũng không ép được... thì bọn bác sĩ phải nín thở (cái khẩu trang đặc biệt cũng che chở được đôi chút).

Phân nửa khách là dân Đông Âu lưu lạc qua Đức rồi có thể do mất việc làm hoặc cờ bạc rượu chè mà lâm vào cảnh màn trời chiếu đất. Bọn trẻ thì thường do ma túy, dân sồn sồn người Đức thì do rượu, chơi số đề...

Họ là những người ngủ gầm cầu, cuộc đời bất kể nên đôi khi họ đã được vào bệnh viện mổ xong nhưng không chịu đi thay băng, đến khi băng đen xì hôi rình mới lò mò tới. 

 

Theo yêu cầu tôi được phân phát những ngày đầu tiên vào khoa… giải phẫu. 

 

Ngày ấy toàn là dân đến thay băng hoặc trị những vết thương ấp ủ cũng... cả tháng. Đi theo  bà đồng nghiệp khoa đồ tể này giúp bà cắt may, học lại cách băng bó và trị vết thương. Học của bà câu hăm he “3 ngày nữa phải trở lại thay băng, ông mà không đến,  tôi tới gầm cầu kiếm ông”...

 

Ngày nào về là  tôi bỏ hết đám quần áo vào máy giặt, rồi đi tắm gội, không quên sát trùng cả ví, ống nghe...

Nhưng mỗi ngày là một ngày trả lại cho đời cái may mắn mình đang được hưởng...

 

Tôi làm thiện nguyện cho Caritas, một tuần một ngày, cũng được mấy lần rồi. Càng mến các đồng nghiệp ở đấy. Bác sĩ thì thiện nguyện, dù trên giấy tờ được ít tiền... xe, nhưng tôi nghĩ chắc ít ai nhận. Riêng tôi đi bộ từ nhà đến chỉ hai cây số nên từ chối liền. Trưa là bọn tôi ăn chung,  các cô y tá thay phiên nhau làm món gì gọn nhẹ cho đồng nghiệp. Tôi nể nan các bà này. Họ có tay nghề cao và đầy lòng nhân đạo, dù đôi khi họ cứng rắn “đuổi” bệnh nhân nếu hắn ta la lối, dơ dáy, không chịu tắm mà còn phun nước miếng...tùm lum. Nhưng nhìn các bà ấy lo cho các bệnh nhân tàn tật, hoặc tắm họ, cạo đầu họ nếu họ bị chí, rận... tìm quần áo chăn mền mới cho họ ... thì mình phải ngã mũ...

Nên các lần sau ngày nào trực tôi thức sớm hơn,  chuẩn bị ít thức ăn mua bánh mì làm salat mang đến, thí dụ món salat couscous bắt chước của người Thổ nhĩ kỳ. 

Ở đây ngoài cái học về tình người tôi còn học lại các chứng bệnh mà cuộc đời y khoa tôi chỉ thấy trên sách vở như bệnh chốc lở, ghẻ, rận chí, nấm chân tay... và bao căn bệnh da và chấn thương chỉ thấy ở dân... homeless...

Mỗi thứ ba còn có một xe mobil med đi vòng vòng các gầm cầu phát thức ăn quần áo mền gối và lôi các người bệnh nặng về một nơi clearing để được săn sóc... Khi cơn dịch qua, xe hoạt động lại tôi sẽ xin đi một lần... cho biết. 

 

Tôi hối hận đã xúi ông bạn già ra khỏi đạo để khỏi đóng thuế nhà thờ. Dù nhà thờ mang tai tiếng vì vài ông cha tham nhũng quỹ công, hoặc tình dục với trẻ con... các cơ quan từ thiện phần lớn đều do hội Công giáo hoặc Tin lành chi phí. 

Cộng đồng Phật giáo hải ngoại đông nhưng chưa làm được công trình như vầy...”

 

Vâng, Chị nói đúng! Cộng đồng Phật Giáo hải ngoại tuy đông nhưng chưa làm được những công trình lớn đến như vậy. Một điểm đơn giản là không có tiền “đóng thuế nhà thờ” chạy vào. Tôi xin được trích dẫn một đoạn văn ngắn viết về công trạng của Sư Bà Chứng Nghiêm ở Đài Loan trong bài Hành hương Phật đảo Đài Loan của một tác giả nào đó:

 

“Chúng tôi từ Hoa Liên đến thăm bệnh viện Từ Tế của Sư Bà Chứng Nghiêm, một nhân vật vĩ đại trong công tác từ thiện, y tế và bảo vệ môi trường. Bắt đầu chỉ là hình ảnh một thiếu phụ trẻ mang thai nằm quằn quại trên vũng máu trong một ngày đông giá lạnh, vì nghèo khổ không có tiền vào bệnh viện để sinh nở. Hình ảnh ấy đã động tâm một Ni Cô trẻ đã khiến người phát nguyện sẽ lập một bệnh viện miễn phí cứu tất cả những ai bị bệnh tật không có tiền chữa trị. Ngày nay cơ sở của Sư Bà đã có tầm vóc quốc tế, đâu đâu cũng có các cơ sở của Từ Tế. Sáng nào Sư Bà cũng giảng Pháp tại giảng đường rộng lớn có đài truyền hình phát đi khắp thế giới từ 7 giờ sáng đến 8 giờ, trong đó có phần hỏi han và chia sẻ của các thiện nguyện viên làm việc trong các chương trình từ thiện của Sư Bà. Kiến trúc của Từ Tế là ngôi chùa với 3 mái cong tượng trưng cho Tam Bảo: Phật, Pháp, Tăng”.

 

Hỡi người bạn thời Cô Vi của tôi ơi? Với bằng này tuổi đầu đáng lẽ bạn và tôi phải ngồi ở nhà lần tràng hạt hay thiền tịnh song tu đợi con cháu tới thăm. Nhưng bạn đã xung phong ngay tuyến đầu, bất chấp mọi hiểm nguy, đang từ một bác sĩ tâm thần xoay qua phẫu thuật, rồi còn đi rượt các chàng “Homeless” cẩu thả không chịu thay băng, nếu ba ngày không đến thay băng sẽ ra gầm cầu tìm gặp!

Nếu còn có kiếp sau! Xin nguyện được cùng bạn kết làm Bồ Đề quyến thuộc!

 

 

Hoa Lan & Tố Nga.

Mùa Xuân 2020.

 

Ý kiến bạn đọc
27/05/202003:28
Khách
ADIĐÀPHẬT cám ơn chị Hoa Lan pd: Thiện Giới đã viết bài "Người bạn thời cô vi" gửi đi khắp GHPG Liên Châu cho tất cả tín đồ Ph G' cùng chia sẻ trong mùa đại dịch Tàu Cộng này. Ảnh hưởng toàn cầu; đều fải cách ly Xã Hội 😷.
Diệu ÂN xin mến chúc chị Hoa Lan và tất cả Quý Ngài Chư Tăng-Ni & Ph.tử trên khắp 5 châu sức khỏe 💪, đêm ngày đều an lành ADIĐÀPHẬT. 🙏🙏🙏
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
01/02/2015(Xem: 7827)
Sinh ra không được lạnh lặn, thiếu đi đôi bàn tay nhưng Hạnh đã vượt lên số phận để vươn lên và ông trời đã không phụ lòng Hạnh. Sinh ra đã không có tay, nhiều người lại đồn thổi rằng Hạnh bị “ma ám”, tuy nhiên, vượt qua mọi khó khăn, cậu bé Hạnh khiến nhiều người phải cảm phục nghị lực của em khi em dùng chân viết chữ, chải đầu, chạy xe và hơn cả là em đã đoạt huy chương bơi lội. Đó là cậu bé Hồ Hữu Hạnh (16 tuổi, ngụ xã Gia Canh, huyện Định Quán, Đồng Nai). Là con trai đầu trong gia đình có bốn anh chị em nhưng Hạnh lại là người khác biệt nhất. Khi sinh ra Hạnh không có tay. Nhưng điều gia đình và mọi người xung quanh ngạc nhiên là khi lên 3 tuổi, Hạnh đã dùng chân cầm nắm những vật nhỏ như lược chải tóc, đồ chơi...
31/01/2015(Xem: 7916)
Như một thiện duyên, tôi khởi sự viết tản văn khi đã lớn tuổi. Dầu cho tâm thế là nhẹ nhàng khi viết, nhưng nhiều lúc cứ tự trách mình, sao trí nhớ mình dở để đến nỗi những gì mình đọc, những gì mình nghe bị cuốn đi đâu; thế là khi viết, phải đi tìm tài liệu, rồi đi hỏi. Vì vậy, tôi rất phục những người có trí nhớ tốt, lại càng khâm phục những người nghiên
30/01/2015(Xem: 9911)
Hôm mồng 08 tháng 12 Âm lịch (27/01/2015), Tổ đình Thiền tông Thiếu Lâm Tự tổ chức nấu Cháo Bát Lạp, để dâng cúng dường Kỷ niệm ngày đức Thích Ca Mâu Ni thành Phật, hoạt động này đã thu hút hàng trăm Phật tử tham gia chế biến món truyền thống với hương vị đặc trưng này. Hôm nay cũng là Lễ hội Cháo Bát Lạp nhân Kỷ niệm ngày đức Thích Ca Mâu Ni thành Phật, được gọi là “Pháp Bảo Tiết”. Vào buổi sáng lúc 08 giờ 30 phút, Hòa thượng Thích Vĩnh Tín, Phương trượng Thiếu Lâm Tự, cùng đại chúng vân tập Đại Hùng Bửu điện cử hành cung phụng Pháp hội, những tình nguyện viên, thiện nam tín nữ Phật cầu Phúc.
26/01/2015(Xem: 9785)
Bất cứ tổ chức nào muốn tồn tại lâu dài và muốn phát triển mục đích, cũng như tôn chỉ của mình đến với đa số quần chúng, thì tổ chức đó phải có nhân sự. Nhân sự là một trong những yếu tố quyết định sự tồn tại và phát triển hay suy vong của tổ chức. Đào tạo nhân sự thiếu phẩm chất Bi Trí Dũng, đó là nguyên nhân suy thoái của Tổ chức GĐPT. Đào tạo nhân sự có đầy đủ phẩm chất Bi Trí Dũng, đó là nguyên nhân tồn tại và phát triển của Tổ chức GĐPT.
20/01/2015(Xem: 7875)
Đến bây giờ mới thấy đây. Câu nói này của ai mà nghe quen thuộc thế? Của Nguyễn Du rồi. Ô hay! Cái ở đây chỉ có thể thấy được khi mình trở về được với cái bây giờ. Đến được cái bây giờ thì mới thấy được cái ở đây. Cái ở đây là cái không gian. Cái bây giờ là cái thời gian.
20/01/2015(Xem: 7194)
Một trong những nguyên tắc quan trọng nhất của Phật Giáo Tây Tạng là tương duyên sanh khởi hay duyên sanh. Không điều gì có thể tồn tại hay có thể xảy ra trên chính nó mà không liên hệ và nương tựa vào những nhân tố khác. Hơn thế nữa, mọi thứ sinh khởi từ một phức hợp của nhiều nguyên nhân và hoàn cảnh; không thứ nào sinh khởi từ việc chỉ dựa trên một nguyên nhân hay từ hoàn toàn không nguyên nhân. Thí dụ, một thân thể khỏe mạnh sinh khởi, trên trình độ nội tại, lệ thuộc trên tất cả những nội tạng và hệ thống chức năng của nó biểu hiện trong sự hòa điệu với nhau.Về trình độ ngoại tại, sức khỏe tốt cũng tùy thuộc vào thuốc men, dinh dưỡng, sự săn sóc ân cần từ người khác, môi trường, và v.v… Tương tự thế, một xã hội lành mạnh sinh khởi, trên trình độ nội tại, lệ thuộc vào toàn thể những nhóm thành viên của nó hợp tác với nhau và hoạt động hòa hiệp với nhau. Ở trình độ ngoại tại, xã hội lành mạnh cũng tùy thuộc vào những nhân tố kinh tế, chính trị môi trường, cũng như hoàn cảnh thế giới
20/01/2015(Xem: 7177)
Một nhóm 50 người đang tham dự một seminar, đột nhiên diễn giả ngừng lại và đề nghị nhóm tham gia một hoạt động, ông ta đưa cho mỗi người một quả bóng bay và yêu cầu từng người viết tên của mình lên quả bóng bay. Sau đó, những quả bóng bay được đưa tới một căn phòng khác. Những người tham dự bước vào căn phòng có những quả bóng và phải tìm ra quả bóng có tên của họ trong vòng 5 phút. Mọi người đều cố gắng tìm quả bóng có tên của mình, xô đẩy những người khác và đẩy các quả bóng khác sang một bên. Khung cảnh rất hỗn độn.
18/01/2015(Xem: 7828)
Đức Đạt Lai Lạt Ma từng dạy rằng tiền bạc không mang lại hạnh phúc, vì hạnh phúc thuộc về lãnh vực tinh thần, con người không thể mua được, kể cả máy móc cũng không thể cung cấp cho chúng ta chút hạnh phúc nào cả: “Tiền bạc và giàu sang chỉ mang lại cho con người một phần nào hạnh phúc, chứ không thể có hạnh phúc trọn vẹn. Không ai có thể ban phát cho chúng ta hạnh phúc, hạnh phúc đến từ trong tâm của chính chúng ta. Tâm bình an chính là nguồn hạnh phúc tuyệt vời nhất. Nó không tùy thuộc vào ngoại cảnh. Cuộc sống của chúng ta dù tiện nghi vật chất không đầy đủ, học vấn thời tầm thường hay sự nghiệp công danh không mấy thành công thời cũng chẳng sao, miễn là tâm chúng ta an lạc.” (Live In A Better Way.)
17/01/2015(Xem: 14459)
Trong kinh A Hàm lại kể một câu chuyện như sau: Có một người ngoại đạo tên Tu Nhàn Đề đến yết kiến Đức Phật để bài bác chủ trương xa lìa ngũ dục của Phật giáo. Sau khi Đức Phật dùng đạo lý giáo hóa thì ông tỉnh ngộ và bấy giờ Đức Phật mới nói cho ông nghe bài kệ: Không bịnh lợi bậc nhất Niết bàn vui bậc nhất. (Tịch diệt vi lạc)
17/01/2015(Xem: 11664)
Trái đất đang đi vào chỗ chết: rừng rú, tài nguyên đang bị khai thác kịch liệt, ô nhiễm tràn đầy mọi xứ, nhiệt độ khắp quả đất ngày càng lên cao, cả ngàn súc vật bị giết để tế thần, đất đai của người nghèo bị chính quyền mua rẻ để xây cất... Lúc này hơn lúc nào hết chúng ta phải đọc lại các bài học của người xưa để lại, để suy ngẫm và hành sự.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]