Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Xúc động khi cảnh sát Mỹ mời người vô gia cư về đồn để ông thực hiện ước mơ… được tắm

20/02/201807:46(Xem: 7676)
Xúc động khi cảnh sát Mỹ mời người vô gia cư về đồn để ông thực hiện ước mơ… được tắm
Xúc động khi cảnh sát Mỹ mời người vô gia cư về đồn để ông thực hiện ước mơ… được tắm

xuc-dong-khi-canh-sat-my-moi-nguoi-vo-gia-cu-ve-don-de-ong-thuc-hien-uoc-mo-duoc-tam-congdonghoaky-com-thumbxuc-dong-khi-canh-sat-my-moi-nguoi-vo-gia-cu-ve-don-de-ong-thuc-hien-uoc-mo-duoc-tam-congdonghoaky-com-thumb.jpg.jpeg

Ai trong chúng ta cũng có mong muốn biến ước mơ thành hiện thực. Có thể bạn đang mơ về một chuyến du xuân nơi vùng núi bao la ngày Tết hay ước mơ có được một cái tết đoàn viên thật đầm ấp và no đủ. Nhưng ở ngoài kia, cũng có những người chỉ mong ước giản dị thôi, … được một lần tắm táp sạch sẽ, rồi cắt tóc, cạo râu. 

Ước mơ ấy là của một người đàn ông vô gia cư, sinh sống tại thành phố Rome thuộc New York (Hoa Kỳ). Ở xứ sở cờ hoa, những người vô gia cư có lẽ là những người nghèo khó nhất trong xã hội. Họ không nhà, không cửa. Ban ngày dựa vào sự thương tình của những người qua lại để kiếm bữa cơm khi đói, kiếm điếu thuốc, ly cà phê nóng trong những ngày trời lạnh giá. Ban đêm lại tìm một góc lạnh nào đó để vùi mình trong chiếc túi ngủ cũ mèn, hay những tấm bìa carton rách nát. Và cứ thế, cuộc sống của họ nằm trọn trong men bia, trong những ánh mắt trách cứ, hay thương hại của những người qua đường. Lặng lẽ đấy nhưng cũng đầy những sóng gió trong lòng.

Là người vô gia cư đối với một số người giống như một phong cách sống cá nhân. Nhưng với đa số, đó không phải là một sự lựa chọn. Vì thế, họ cũng không có nhiều những lựa chọn cho riêng mình trong cuộc sống hàng ngày. Những sinh hoạt đơn giản nhất như tắm gội cũng trở thành một thứ xa xỉ. Bởi lòng tốt mà họ nhận được từ những người qua đường còn phải dành cho những bữa ăn sinh tồn. Đó cũng là lý do người vô gia cư nào cũng mang một thứ mùi đặc trưng, và một dáng vẻ nhếch nhác, đôi khi là bẩn thỉu.

xuc-dong-khi-canh-sat-my-moi-nguoi-vo-gia-cu-ve-don-de-ong-thuc-hien-uoc-mo-duoc-tam-congdonghoaky-com_1

Bộ râu tóc của Booby đã khiến các nhân viên cảnh sát chú ý.

Booby, người vô gia cư, nhân vật chính rất may mắn của câu chuyện, cũng đang trong một tình cảnh như thế. Ông có bộ râu và bộ tóc khiến nhiều người phải chú ý. Chúng dài, và những bụi bẩn như đã trở thành một chất keo, khiến râu tóc ông bết dính lại với nhau. Không biết có phải vì vẻ ngoài đặc biệt này, mà một nhân viên cảnh sát của thành phố Rome (New YorK) đã tiếp cận ông.
Vui vẻ về đồn

Cảnh sát Aaron Page sau một hồi nói chuyện với người vô gia cư này đã nhanh chóng mời ông về đồn cảnh sát. Tuy nhiên, đây không phải là một cuộc tạm giam mà là một chuyến viếng thăm nhiều may mắn.
Trong cuộc trò chuyện diễn ra bên đường, sự tử tế và quan tâm của nhân viên cảnh sát đã làm ông già vô gia cư Booby cảm động. Ông đã mở lòng và chia sẻ với người xa lạ mang quân phục ấy cuộc sống lang thang của mình. Hơn thế nữa, Booby đã nhận được một cơ hội mà không phải người vô gia cư nào cũng có được. Đó là cơ hội được nói về ước muốn của mình.
Với Booby mong muốn lớn nhất bây giờ là được tắm rửa, cạo râu và thay một bộ đồ mới. Bởi ông không còn nhớ mình đã ở trong bộ trang phục này bao lâu rồi. Khi biết được nguyện vọng ấy của Booby, cảnh sát Page nhận ra rằng anh và những đồng đội của mình có thể biến giấc mơ này thành sự thật.
Ngày hôm sau, cảnh sát Aaron Page quay lại tìm ông Booby. Anh ngỏ lời mời và ngay lập tức người vô gia cư vui vẻ theo anh về đồn cảnh sát.
Ở đây, những người không quen biết ấy đã để ông Booby tắm rửa thoải mái với nước ấm, và xà bông. Cuối cùng, sau bao tháng ngày, ông cũng được tận hưởng cảm giác sạch sẽ ấy. Nhưng không chỉ dừng lại ở đây, các nhân viên cảnh sát còn khiến ông bất ngờ hơn khi họ mang tới cho Booby rất nhiều những món quà. Mọi người đều mong muốn giúp ông có được cảm giác sạch sẽ một cách trọn vẹn.
Niềm vui trọn vẹn
Anh Aeron Page đã cùng các đồng đội tìm nhiều những quần áo cũ nhưng còn sạch sẽ và lành lặn để dành tặng ôn Booby. Họ còn mang tới cho ông rất nhiều tất sạch. Với số quần áo này, ông Booby có thể thay đổi cho phù hợp với thời tiết.

xuc-dong-khi-canh-sat-my-moi-nguoi-vo-gia-cu-ve-don-de-ong-thuc-hien-uoc-mo-duoc-tam-congdonghoaky-com_2

Những nhân viên cảnh sát ân cần giúp người vô gia cư thay đồ.
Cảnh tượng được chụp lại trong sở cảnh sát lúc ấy khiến nhiều người dùng mạng cảm động. Những nhân viên cảnh sát không chỉ tặng quà, họ còn tặng ông cả sự quan tâm, khi giúp Booby thay quần áo và sau đó là cắt tóc và cạo râu.

xuc-dong-khi-canh-sat-my-moi-nguoi-vo-gia-cu-ve-don-de-ong-thuc-hien-uoc-mo-duoc-tam-congdonghoaky-com_3

Họ tặng ông một bộ đồ mới thơm tho và sạch sẽ.
Tình trạng tóc của Booby rất tồi tệ nên việc tới một thợ cắt tóc có thể mất thời gian và khiến ông ngại ngùng. Với kinh nghiệm của mình, các nhân viên cảnh sát đã trở thành “nhà tạo mẫu tóc” trong chốc lát. Họ giúp Booby nhìn thấy rõ hơn khuôn mặt của mình trong gương. Sau khi cạo râu, các nhân viên còn phát hiện ra vết thương trên mặt ông và giúp ông chăm sóc nó.

xuc-dong-khi-canh-sat-my-moi-nguoi-vo-gia-cu-ve-don-de-ong-thuc-hien-uoc-mo-duoc-tam-congdonghoaky-com_4

Đích thân những nhân viên cảnh sát đã cắt tóc cho Booby.

xuc-dong-khi-canh-sat-my-moi-nguoi-vo-gia-cu-ve-don-de-ong-thuc-hien-uoc-mo-duoc-tam-congdonghoaky-com_5

Họ còn giúp ông cạo râu và chăm sóc vết thương trên má.
Trước khi để Booby ra về, các nhân viên đã cẩn thận để những bộ quần áo mới vào một chiếc túi xách. Người đàn ông vô gia cư ấy khi ra khỏi đồn cảnh sát vẫn chưa hết bất ngờ vì những điều mà mình vừa được nhận. Các nhân viên cảnh sát không thể tặng ông một chỗ ở, hay một công việc để ổn định cuộc sống. Điều đó không nằm trong quyền hạn của họ. Nhưng những nhân viên ấy, họ đã làm cho ông tất cả những gì có thể. Điều đáng quý nhất đó là vẫn có ai đó mong muốn lắng nghe ông và làm điều gì đó để ông cảm thấy hạnh phúc hơn.

xuc-dong-khi-canh-sat-my-moi-nguoi-vo-gia-cu-ve-don-de-ong-thuc-hien-uoc-mo-duoc-tam-congdonghoaky-com_6

Diện mạo hạnh phúc của Booby sau khi ra khỏi đồn cảnh sát.
Trong cái vội vã của cuộc sống hiện đại này, bạn có bao giờ tự hỏi, những phép màu trong những câu chuyện cổ tích có bao giờ là có thật? Liệu có phép màu nào biến được bí ngô thành cỗ xe đẹp đẽ, biến bộ quần áo rách thành một bộ đồ khiêu vũ lộng lẫy?

xuc-dong-khi-canh-sat-my-moi-nguoi-vo-gia-cu-ve-don-de-ong-thuc-hien-uoc-mo-duoc-tam-congdonghoaky-com_7

Các nhân viên cảnh sát tặng ông một túi chứa những bộ quần áo để thay.
Câu trả lời phải chăng nằm thật rõ ràng trong câu chuyện này. Bà tiên trong câu chuyện của lọ lem có đũa phép, còn các nhân viên cảnh sát của Mỹ này, phép thuật của họ là gì?Phải chăng chính là “sự cảm thông” và một ước nguyện muốn giúp người khác có được cuộc sống tốt hơn

Nguồn ảnh: City of Rome, NY Police Department
Hải Đường
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
14/08/2014(Xem: 16156)
Vào một buổi sáng lạnh mùa đông năm 2007, tại một ga metro ở Washington DC, một thanh niên với chiếc đàn vĩ cầm, đứng chơi những bài nhạc nổi tiếng của Bach, Schubert, Massenet… trong vòng 45 phút. Trong khoảng thời gian ấy có khoảng chừng 2 ngàn người đi ngang qua, đa số đang trên đường đến sở làm của họ. Dường như không một ai có vẽ chú ý đến sự có mặt của anh. Sau khoảng 3 phút, một người đàn ông đứng tuổi đi qua và nhận thấy có một nhạc sĩ đang đứng đó chơi vĩ cầm. Ông đi chầm chậm, dừng lại chừng vài giây, và rồi lại vội vã đi tiếp cho kịp giờ của mình.
12/08/2014(Xem: 9465)
Chồng là Tiến sĩ, Giám đốc một Bệnh viện đa khoa ở miền đất Tổ trung du, vợ là chủ một ảnh viện áo cưới khá nổi tiếng, họ sinh được 2 người con 1 trai 1 gái đẹp như tranh vẽ, thông minh học giỏi. Cuộc sống sung túc, hạnh phúc là niềm mơ ước của biết bao gia đình ấy sẽ chẳng có gì đặc biệt, nếu như không có một ngày người ta sững sờ khi bắt gặp ở trên ngọn núi thiêng của Tam Đảo cảnh tượng 2 vợ chồng vị Tiến sĩ này đang chắp tay cúi lạy và xưng hô là “con” với chính…2 đứa con nhỏ do mình sinh ra…
12/08/2014(Xem: 6507)
Kính bạch thầy, Mười bảy tháng bảy hôm nay là tròn 2 năm thầy ngừng thở. Hai năm thật rồi ư…. Nhanh quá thầy ơi. Đêm qua con đã ngủ 1 giấc rất sâu, hình như được 2 -3 tiếng. Và con tỉnh dậy lúc gần 4 giờ sáng để ngồi thư giãn ít phút trước khi viết thư này gửi thầy, tâm sự cùng thầy…
08/08/2014(Xem: 6861)
Tâm hay trách móc, hay hờn tủi, tâm đó sẽ làm cho chúng ta khổ đau. Không sợ già, không sợ chết, chỉ sợ chúng ta không có trí tuệ, chúng ta không biết tu tập, nên chúng ta không có khả năng để vẽ đời sống của chúng ta, cái dáng dấp đẹp đẽ của chúng ta trong tương lai. Chúng ta phóng sanh loài khác chính là phóng sanh cho chính chúng ta, chúng ta cứu giúp sự sống của người khác chính là cứu giúp sự sống của chính chúng ta. Chúng ta có thể tiếp xúc, cảm nhận được hạnh phúc và an lạc ở bất cứ thời gian và không gian nào. Khi chúng ta ý thức rõ về sự sống, chúng ta biết gạn lọc tất cả những cái gì làm cho sự sống của chúng ta bị cáu bẩn, thì sự thanh trong của cuộc sống tự nó sẽ hiện ra.
07/08/2014(Xem: 15304)
Chưa ai thực thụ hay đã “định cư„ Cõi Cực Lạc của Đức A Di Đà để biết thế nào rồi...hiện hồn về kể cho chúng ta nghe. Thế nhưng bấy lâu, dựa theo kinh sách và óc tưởng tượng của mọi người đều phác họa một cảnh giới cực lạc đầy hoa thơm cỏ lạ, suối róc rách reo, chim muông ca hót, mây lững lờ trôi, gió vi vu thổi, rừng cây sum sê ăn trái, núi bốc hương thơm, sông hồ cá lững lờ lội, và cả châu báu kim cương, mã não, hổ phách…đầy đường đầy nhà muốn lúc nào cũng có…!
06/08/2014(Xem: 17200)
Vu Lan báo hiếu lại về, Khắp nơi phật tử nhất tề dâng hương. Người người già trẻ bốn phương, Lên cầu cho mẹ, mến thương hết lời. Cửa chùa mở rộng đón mời, Hỏi thăm hiền mẫu trên đời còn không, Mẹ còn, chùa lấy hoa hồng, Cài lên vạt áo, cho lòng thêm tươi. Người nào mẹ đã qua đời, Thì cài hoa trắng, gửi lời nhớ thương.
05/08/2014(Xem: 7089)
Bạn nghe tiêu đề và thấy vô lý quá đúng không. Tôi cũng thế, nếu tôi chỉ đọc tên bài viết này thì cũng giật mình vì cho rằng có vấn đề. Rồi thấy buồn cười. Hằng ngày chúng ta suy nghĩ, nói năng, làm việc liên tục không ngừng nghỉ. Từ sáng sớm đến đêm khuya. Ngay cả khi ngủ chúng ta cũng không nghỉ. Hằng ngày, khi chúng ta làm việc mà nếu tâm vẫn trong sạch, không mọc rễ, thì khi đó ta đã đưa tâm về nhà. I have a rrived. I am home. Ta đã về. Ta đã tới. Nhưng nếu ta làm cái gì đó rồi tâm ta mọc rễ thì ta đã đưa tâm đi xa nhà. I am far from my home. Ta đã đi xa nhà mất rồi, thật rồi.
01/08/2014(Xem: 9293)
Bạn bè tôi thường hay đùa nhau nói: giày dép còn có số huống chi con người ta. Tôi biết, đó là bạn bè đùa vui thôi! Cuộc đời tôi thì có gắn bó nhiều với những câu chuyện về giày dép. Có bạn còn nói: cái mũ người ta đội trên đầu mới đáng nói hơn, nói chi lòng vòng mấy cái chuyện giày chuyện dép, chỉ là món đồ dùng người ta mượn để đạp dưới đất mà đi. Thì cũng có sao đâu! Cái mũ đội trên đầu thấy „cao thượng“ nhưng lúc lỡ quên mang theo thì mình có thể chui vào đâu đó tránh nắng hay dùng khăn chùm đầu cũng đỡ lạnh. Nhưng giày dép mà vắng mặt thì… bạn ơi, có hơi chật vật đấy! Sỏi đá, gai góc vào chân thì chỉ có khóc thôi. Phải vậy không? Ai từng gặp cảnh ấy mới biết. Bởi nghĩ thế nên mấy cái chuyện giày chuyện dép ấy nó cứ đeo đuổi theo tôi nhiều năm, đến hôm nay mới có dịp kể ra đây.
31/07/2014(Xem: 7423)
Máy bay cất cánh từ phi trường Kastrup, Copenhagen lúc 20 giờ 30 tối, trong đầu tôi vẫn còn nỗi lo là mình đến phi trường Geneva lúc 22 giờ 25 rồi có gặp được các học viên của Khóa Tu Học Phật Pháp, hay có ai đến đón chúng tôi không? Như Thầy Quảng Hiền đã trấn an không?
30/07/2014(Xem: 6895)
‘Bạch Thế Tôn, mới rồi, một gia chủ giàu có ở thành Savatthi này qua đời mà không có con thừa kế. Con vừa cho chuyển tài sản của ông ta vào kho của hoàng cung; những tám triệu đồng tiền bằng vàng chưa kể số tiền bằng bạc. Mặc dù là một gia chủ giàu có, thế nhưng bữa ăn hằng ngày của ông ta thì chỉ là cháo nấu bằng gạo nát với bánh làm bằng đậu khô; y phục vỏn vẹn chỉ có ba mảnh vải dệt bằng sợi gai; phương tiện di chuyển là chiếc xe bò gãy gọng nóc lợp bằng rơm’.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]